Sự đố kị
2024-11-21 00:54:35
Đường Nguyên kiên nhẫn đọc hết bình luận tóm tắt bên dưới thì phát hiện ra, các alpha có thể tránh giành beta mà mình nhìn trúng. (1)
Chẳng hạn như một beta được 2-3 người cùng một lúc săn lùng, thì những người này phải chiến đấu với nhau, người chiến thắng cuối cùng có quyền bắt beta kia.
Beta có thể nhân cơ hội này để chạy trốn, nhưng xui xẻo thì từ miệng cọp nhảy vào miệng hổ. Đường Nguyên cảm thấy đây giống như việc một món hàng được nhiều người để ý mà tranh nhau mua vậy.
Nhiêu đó là phần quan trọng nhất của trò chơi rồi, còn các luật nhỏ lẻ gì đó không quan trọng lắm. Đường Nguyên cảm thấy mình vẫn sẽ có cơ hội trốn được, trong luật bảo alpha được dùng dị năng, nhưng đâu có bảo beta không được dùng.
Đường lúc này tắt quang não, tháo thẻ sinh viên ném lên chiếc tủ đầu giường. Thay đồ, mặc vào người chiếc áo tắm mềm mại bao phủ lấy cơ thể.
Ngày hôm nay đến đây là kết thúc. Bây giờ cậu tiếp tục khai phá dị năng của mình, coi bộ hành trình tiếp theo sẽ rất dài đây.
Đường Nguyên dành cả một ngày trong phòng để nâng cao dị năng của mình, nhưng dị năng đã vào hình rồi thì cần thời gian để tu bổ nó.
Vì vậy Đường Nguyên phải nhẫn nhịn, những dòng năng lượng nhỏ hẹp sẽ dần dần được khai phá mở rộng ra, trở thành những dòng nước lũ mạnh mẽ.
Cảm giác bây giờ không còn đau như lần đầu tu bổ, mà bây giờ giống như là cảm giác như đang nghỉ ngơi vậy. Cơ thể tự động đi vào trạng thái nghỉ ngơi, không giống như lần trước mà sao khi cải tạo cơ thể liền mệt mỏi mà ngủ thiếp đi.
Cậu lúc này sảng khoái đứng dậy. Bắt đầu một ngày mới, ngày đầu tiên đi học. Cậu dọn dẹp phòng mà một lượt rồi mặt đồng phục bước ra ngoài. Bên ngoài các beta đã bắt đầu đi lên lớp, bọn họ mang theo sự háo hức và tò mò mà đi học.
Đường Nguyên đi thang máy xuống đại sảnh nhìn đông nghẹt người, ở đại sảnh có một chỗ có thể gọi là máy bán hàng tự động. Nhưng hình dạng như cái thùng kem.
Chỉ cần quẹt thẻ sinh viên vào chỗ như cái màn hình thì nó sẽ cung cấp lượng dịch dinh dưỡng cho sinh viên. Beta thì chỉ là loại một bịch dinh dưỡng bình thường, năng lượng không nhiều giá thành cũng không quá lớn.
Nhưng vẫn tính là dễ uống và có vị khá tốt hơn so với dịch dinh dưỡng lúc trước mà nguyên chủ mua về. Đường Nguyên xếp hàng chờ tới lượt của mình.
Hàng người dần vơi đi, rất nhanh đã tới lượt của Đường Nguyên, cậu đưa thẻ sinh viên đeo trên cổ vào cho nó quét. Sao đó nó liền dừng lại một chút mà không giống như những beta khác mà xuất hiện một bịch dinh dưỡng liền ở trên nó.
"Xin mời sinh viên Đường Nguyên lựa chọn mùi vị yêu thích"
Chiếc máy bỗng nhiên vang lên âm thanh máy móc, bọn beta đằng sau hết cả hồn mà giật mình nhìn về phía máy móc.
"Ủa gì vậy, cái máy này biết nói chuyện hả?"
"Cậu quan tâm cái máy này biết nói chuyện để làm gì, nó bảo là beta kia chọn mùi vị đấy.
"Cái gì cơ??? Có thể chọn hương vị cho dịch dinh dưỡng sao? Nhưng mấy beta trước đó đâu có đâu nhỉ?"
Mấy beta phía sau rầm rì vì không ngờ lại có thể nhìn thấy được một beta có quyền hạn cao. Trong trường thì quyền hạn của beta vốn có nhiều giới hạn, nhưng beta có quyền hạn cao sẽ có rất nhiều ưu đãi.
"Cậu ta chẳng phải là tân sinh viên mới sao? Cái người mà đã đánh chết một alpha ấy. Không ngờ là cậu ta mới vào đây có 2 ngày có leo lên được giường của alpha ưu tú nào rồi."
"Chậc, xem ra chúng ta bị cậu ta hố rồi. Không ngờ cậu ta biết cách dụ dỗ alpha thật, tôi không cam lòng"
"Không cam lòng thì kệ mày, nói ra chi để người ta xem mình là kẻ ngu còn hèn mọn. Không tự xách đích đi câu dẫn mấy alpha như chó động dục ấy đi, ở đây ghen ăn tức ở"
Một beta trong đó vốn gai mắt mấy tên này rồi nên chửi cái người đang nói xấu Đường Nguyên kia.
"Mày..."
"Câm. Im mồm, tao không tiếp cái thứ ngu không có não, ngoài cái mặt đẹp mã đó ra chả được cái mẹ gì, não vứt cho chó ăn rồi à."
Beta kia không muốn phí thời gian ở đây mà bỏ đi ra ngoài. Beta kia bị nói cho nhục mặt giữa một đám người, cậu ta rất nhanh cũng bị những người khác nói xấu lại.
Thật là kỳ lạ. Đều là con người với nhau nhưng xem nhau như kẻ thù, đều là beta khốn khổ như nhau nhưng cạnh tranh từng chút một, soi mói từng chi tiết.
Đường Nguyên thấy trò vui đã kết thúc thì cũng cầm bịch dinh dưỡng vị kiwi cậu thích rời khỏi đây. Nơi này như một cái chuồng thú hề hước, những con thú tội nghiệp cứ lo cho tương lai của người khác nhưng không xem lại cái tương lai nhếch nhác của bản thân trong tương lai.
Chẳng hạn như một beta được 2-3 người cùng một lúc săn lùng, thì những người này phải chiến đấu với nhau, người chiến thắng cuối cùng có quyền bắt beta kia.
Beta có thể nhân cơ hội này để chạy trốn, nhưng xui xẻo thì từ miệng cọp nhảy vào miệng hổ. Đường Nguyên cảm thấy đây giống như việc một món hàng được nhiều người để ý mà tranh nhau mua vậy.
Nhiêu đó là phần quan trọng nhất của trò chơi rồi, còn các luật nhỏ lẻ gì đó không quan trọng lắm. Đường Nguyên cảm thấy mình vẫn sẽ có cơ hội trốn được, trong luật bảo alpha được dùng dị năng, nhưng đâu có bảo beta không được dùng.
Đường lúc này tắt quang não, tháo thẻ sinh viên ném lên chiếc tủ đầu giường. Thay đồ, mặc vào người chiếc áo tắm mềm mại bao phủ lấy cơ thể.
Ngày hôm nay đến đây là kết thúc. Bây giờ cậu tiếp tục khai phá dị năng của mình, coi bộ hành trình tiếp theo sẽ rất dài đây.
Đường Nguyên dành cả một ngày trong phòng để nâng cao dị năng của mình, nhưng dị năng đã vào hình rồi thì cần thời gian để tu bổ nó.
Vì vậy Đường Nguyên phải nhẫn nhịn, những dòng năng lượng nhỏ hẹp sẽ dần dần được khai phá mở rộng ra, trở thành những dòng nước lũ mạnh mẽ.
Cảm giác bây giờ không còn đau như lần đầu tu bổ, mà bây giờ giống như là cảm giác như đang nghỉ ngơi vậy. Cơ thể tự động đi vào trạng thái nghỉ ngơi, không giống như lần trước mà sao khi cải tạo cơ thể liền mệt mỏi mà ngủ thiếp đi.
Cậu lúc này sảng khoái đứng dậy. Bắt đầu một ngày mới, ngày đầu tiên đi học. Cậu dọn dẹp phòng mà một lượt rồi mặt đồng phục bước ra ngoài. Bên ngoài các beta đã bắt đầu đi lên lớp, bọn họ mang theo sự háo hức và tò mò mà đi học.
Đường Nguyên đi thang máy xuống đại sảnh nhìn đông nghẹt người, ở đại sảnh có một chỗ có thể gọi là máy bán hàng tự động. Nhưng hình dạng như cái thùng kem.
Chỉ cần quẹt thẻ sinh viên vào chỗ như cái màn hình thì nó sẽ cung cấp lượng dịch dinh dưỡng cho sinh viên. Beta thì chỉ là loại một bịch dinh dưỡng bình thường, năng lượng không nhiều giá thành cũng không quá lớn.
Nhưng vẫn tính là dễ uống và có vị khá tốt hơn so với dịch dinh dưỡng lúc trước mà nguyên chủ mua về. Đường Nguyên xếp hàng chờ tới lượt của mình.
Hàng người dần vơi đi, rất nhanh đã tới lượt của Đường Nguyên, cậu đưa thẻ sinh viên đeo trên cổ vào cho nó quét. Sao đó nó liền dừng lại một chút mà không giống như những beta khác mà xuất hiện một bịch dinh dưỡng liền ở trên nó.
"Xin mời sinh viên Đường Nguyên lựa chọn mùi vị yêu thích"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chiếc máy bỗng nhiên vang lên âm thanh máy móc, bọn beta đằng sau hết cả hồn mà giật mình nhìn về phía máy móc.
"Ủa gì vậy, cái máy này biết nói chuyện hả?"
"Cậu quan tâm cái máy này biết nói chuyện để làm gì, nó bảo là beta kia chọn mùi vị đấy.
"Cái gì cơ??? Có thể chọn hương vị cho dịch dinh dưỡng sao? Nhưng mấy beta trước đó đâu có đâu nhỉ?"
Mấy beta phía sau rầm rì vì không ngờ lại có thể nhìn thấy được một beta có quyền hạn cao. Trong trường thì quyền hạn của beta vốn có nhiều giới hạn, nhưng beta có quyền hạn cao sẽ có rất nhiều ưu đãi.
"Cậu ta chẳng phải là tân sinh viên mới sao? Cái người mà đã đánh chết một alpha ấy. Không ngờ là cậu ta mới vào đây có 2 ngày có leo lên được giường của alpha ưu tú nào rồi."
"Chậc, xem ra chúng ta bị cậu ta hố rồi. Không ngờ cậu ta biết cách dụ dỗ alpha thật, tôi không cam lòng"
"Không cam lòng thì kệ mày, nói ra chi để người ta xem mình là kẻ ngu còn hèn mọn. Không tự xách đích đi câu dẫn mấy alpha như chó động dục ấy đi, ở đây ghen ăn tức ở"
Một beta trong đó vốn gai mắt mấy tên này rồi nên chửi cái người đang nói xấu Đường Nguyên kia.
"Mày..."
"Câm. Im mồm, tao không tiếp cái thứ ngu không có não, ngoài cái mặt đẹp mã đó ra chả được cái mẹ gì, não vứt cho chó ăn rồi à."
Beta kia không muốn phí thời gian ở đây mà bỏ đi ra ngoài. Beta kia bị nói cho nhục mặt giữa một đám người, cậu ta rất nhanh cũng bị những người khác nói xấu lại.
Thật là kỳ lạ. Đều là con người với nhau nhưng xem nhau như kẻ thù, đều là beta khốn khổ như nhau nhưng cạnh tranh từng chút một, soi mói từng chi tiết.
Đường Nguyên thấy trò vui đã kết thúc thì cũng cầm bịch dinh dưỡng vị kiwi cậu thích rời khỏi đây. Nơi này như một cái chuồng thú hề hước, những con thú tội nghiệp cứ lo cho tương lai của người khác nhưng không xem lại cái tương lai nhếch nhác của bản thân trong tương lai.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro