Beta Làm Sao Có Thể Bị Đánh Dấu
Chương 102
2024-08-31 08:37:25
Khi Evan và Tạ Dư Quang tỉnh dậy đã là chuyện của tối ngày hôm đó, chủ yếu vì đói quá không chịu được. ( 2 )
Lúc tỉnh dậy trong vòng tay của Tạ Dư Quang, Evan giật mình đá anh ta một cái lăn xuống giường.
Tạ Dư Quang bị đáp ngã trên chính chiếc giường của mình mà ai oán " Ký hiệu của vàng trong hóa học thêm dấu sắc". (7)
Dù thế nào đi nữa, Evan cũng không thể không chấp nhận chuyện hai người đã vượt qua giới hạn cuối cùng kia.
Thật ra, cậu ta không cảm thấy ghét bỏ.
Cũng rất... thỏa mãn.
Cậu ta và Tạ Dư Quang tương đối hợp nhau ở phương diện này.
Cậu ta thích làm chủ cuộc chơi chứ không thích bị dồn ép. ( 2
Trên người Evan không có mấy dấu vết hoan ái, nhưng trên người Tạ Dư Quang thì ngược lại, vết cắn, vết cào và cả vết đánh xanh tím khắp người như thể bị người khác khi dễ vậy. (7)
Mà tất cả những dấu vết đó đều do cậu ta làm ra, cho dù việc hai người xảy ra quan hệ là do cú ngã định mệnh kia nhưng suy cho cùng vẫn phải trách bản thân là người đã cưỡng ép anh ta.
Tạ Dư Quang cả người vốn đã đau, ngã thêm một cái lại càng đau thêm, hai mắt ủy khuất ngập nước hai tay bám lên thành giường không dám ngó lên.
Evan thở dài một hơi về người tới mạnh mẽ kéo anh ta lên giường " Đừng có khóc, người bị đâm là tôi cơ mà".
Tạ Dư Quang kéo chăn che đi cơ thể mình " Là cậu cưỡng bách tôi trước, tôi
là người bị hại". (17)
Evan hơi nghiêng đầu cười đắc ý " Thế lần sau để tôi đâm anh cho có tiếng thì phải được miếng chứ". (T)
Tạ Dư Quang vội đứng dậy khỏi giường vẻ mặt như thiếu nữ nhà lành bị bắt nạt chỉ tay vào Evan " Cậu... đừng có mơ, cái thứ bé xíu kia của cậu mà đòi đâm ai". ( 5 )
Evan chậc lưỡi một cái, Tạ Dư Quang liền rén không dám nói nữa.
" Anh làm ra cái bộ dáng làm như mình thiệt lắm vậy, không phải nói thử làm người yêu trong một tháng sao, người yêu làm chuyện đó với nhau thì có gì sai... Chưa kể, là do tối qua tôi đột nhiên bị phát tình, cũng không phải cố ý... Không bằng lần sau nếu anh tới kì phát tình thì tôi bù lại là được chứ gì?". (4)
Lồng ngực Tạ Dư Quang phập phồng, nhớ tới chuyện xảy ra đêm qua mà trong người không khỏi nóng lên.
Quả thực... Evan rất thơm, anh ta mặc dù bị cưỡng ép nhưng không hề từ chối lời gọi mời đó mà nhập cuộc.
Tạ Dư Quang không đáp lại mà hai tai đỏ lên chạy vào phòng vệ sinh.
Evan cứ coi như là anh ta đã đồng ý, cậu quấn chăn đi về phòng tắm rửa sạch sẽ xuống nhà kiếm đồ ăn.
Vừa vào tới bếp lại nhìn thấy Nhậm Bác, người vốn nên đi tới quân doanh từ lâu lại vẫn đang đứng nấu ăn trong bếp.
Ái chà! Xong rồi đấy hả? Có đói không? Ta nấu một ít mì cho hai đứa này".Evan không cười nổi, đứng im tại chỗ. ( 2
" À đúng rồi, để ăn mừng chuyện dự án của ta thông qua, ta có mời ngài thượng tướng và phu nhân tới ăn một bữa, một phần công lao là nhờ ngài ấy nói đỡ với bệ hạ đó".
Evan đi mấy bước ra phòng khách thấy Adios và Lâm Triết đang cười tươi rói vẫy vẫy tay với cậu ta. (1
Chuyện quái gì vậy?
Tạ Dư Quang vừa khoác áo vừa chạy xuống tầng hô lớn " Này, Evan, hôm qua không dùng ba con sói, cậu nhớ vệ sinh kĩ rồi đợi chút tôi tới sở nghiên cứu lấy thuốc phòng thai cho cậu". (10
Evan chỉ muốn lao tới đập cho anh ta im miệng lại nhưng tất cả đã bị mọi người nghe thấy hết.
"Ồ!!!" Lâm Triết ngó đầu ra hóng hớt " Hai người... hehe... ấy ấy rồi à?". ( 2
Adios cười như không cười hàm ý nhìn Tạ Dư Quang đầy trêu chọc khiến anh ta chỉ còn một bước nữa là xuống cầu thang nhưng lại rụt về. (T)
Evan nhắm mắt che mặt coi như bản thân đã tàng hình.
Nhậm Bác cầm cái muôi múc canh ra gõ lên đầu anh ta một cái " Cái đồ tra nam, chơi cho đã xong bắt con trai ta uống thuốc phòng thai, mơ đẹp đấy".
Tạ Dư Quang oan ức mà không giải thích rõ được " Sư phụ à, con... con không có, con là bị ép buộc mà". ( 2 )
"Ồ!!" Lâm Triết cắn hạt dưa hóng drama, quay sang nói với Adios " Vẫn là ngài thượng tướng chính trực, chịu trách nhiệm với em cả đời".Evan mở miệng nói đỡ cho Tạ Dư Quang " Bố, thật ra chỉ là sự cố thôi, con..".
" Con im miệng" Nhậm Bác dí cái muôi vào miệng Evan " Omega lớn bằng từng này rồi còn không biết tự bảo vệ mình, cho dù hai đứa lén lút yêu nhau cũng phải phòng bị đầy đủ, giờ đây để đến mức này lại muốn phòng thai, ta nói con biết... Thuốc ngừa thai khẩn cấp rất có hại cho cơ thể".
" Hôm nay ta phải đòi lại công bằng cho con, thuốc ngừa thai, đừng hòng uống". (3)
Evan bị cấm ngôn không nói được, Tạ Dư Quang bị đổ một cái nồi rõ to lên đầu, giải thích cũng không ai tin anh ta là một Alpha ưu tú nhưng lại Omega cưỡng ép lên giường.
Nỗi oan khuất này ai hiểu thấu.
Tạ Dư Quang nhớ ra chuyện gì liền bước xuống dẫn mọi người tới trước cửa phòng vệ sinh tầng một " Đó, mọi người xem đi, cánh cửa vỡ nát này là do cậu ta gây ra, Omega này không có yếu như mọi người nghĩ đâu". (T)
Nhậm Bác quay sang nhìn Evan, cậu ta gãi gãi mũi gật đầu tỏ ý đúng là như
vậy. Ông lại quay sang Lâm Triết hỏi " Phu nhân thượng tướng thấy thế nào?".
" Tôi không tin" Lâm Triết giơ tay phát biểu.
Adios cũng gật nhẹ đầu đồng ý " Tôi cũng không tin". (1
Thật ra ai ở đây cũng biết sức mạnh của Evan như thế nào, nhưng bọn họ không tin chính là cố tình không tin. (2)
Nhậm Bác chỉ cái muôi thẳng mũi của Tạ Dư Quang " Ta không tin, con phải chịu trách nhiệm với con trai ta, hừ!".
Tạ Dư Quang oan khuất hai mắt rưng rưng, chẳng lẽ anh ta lại vứt bỏ sĩ diện của một Alpha mà cởi áo cho mọi người xem nhưng vết tích xanh xanh tím tím trên cơ thể mình sao?
Evan là người duy nhất hiểu nỗi oan của anh ta, nhưng hai người cãi không lại ba cái miệng.
Evan thở dài giang tay ra, Tạ Dư Quang nức nở rúc vào vai cậu ta òa khóc Các người bắt nạt tôi! Hức~". (
11
Evan xoa xoa lưng an ủi Tạ Dư Quang " Thôi được rồi, đừng khóc nữa, cho dù không dùng thuốc ngừa thai thì cũng chưa chắc đã dính thưởng đâu, yên tâm, mà cho dù có thì tôi cũng không cần anh chịu trách nhiệm". (2)
Cậu ta lén nói thầm rất nhỏ với anh ta " Anh ngốc sao? Đợi bọn họ đi hết thì quản làm sao được, sao cứ phải làm ầm lên".
Ừ ha!
Tạ Dư Quang cảm thấy rất có lý, nhưng khi nãy sư phụ nói thuốc ngừa thai khẩn cấp có hại cho cơ thể Omega, là một tiến sĩ, anh ta biết điều này là sự thật, nếu để Evan uống nó anh ta cứ cảm thấy áy náy sao ấy..
Evan đi tới nắm lấy tay bố mình mà thủ thỉ to nhỏ " Bố à, bọn con không có yêu nhau, chuyện tối qua chỉ là tai nạn, người không cho con ngừa thai vậy chẳng phải là khiến con đau khổ sao".
Nhậm Bác không thèm nghe, trong tay ông còn có bản ghi âm bằng chứng đấy, tính lừa lão già này sao, đừng hòng.
" Ta mặc kệ, ta chính là muốn có cháu bế, ta không biết đâu".
Dạ, vâng, con hiểu rồi".Evan ngoài miệng thì mềm mỏng nhưng trong đầu đã suy tính, Nhậm Bác kiểu gì cũng phải tới quân doanh triển khai dự án, lúc đó thì không ai quản nổi chuyện này nữa.
Sau bữa ăn đầy ngại ngùng, Adios và Lâm Triết rời đi, Nhậm Bác cũng nhanh chóng quay trở lại quân doanh.
Chỉ còn lại Tạ Dư Quang và Evan ở trong nhà đối mặt với nhau.
Anh yên tâm, tôi sẽ không cản trở tương lai của anh đến với Omega minh tinh kia đâu, làm sao thụ thai dễ vậy được, mau cho người đưa thuốc tới đi".
"Ùm".
Tạ Dư Quang mỗi khi nghe Evan nhắc tới Omega kia là trong lòng lại khó chịu, dù thế nào thì cũng phải chịu trách nhiệm về hành động của mình.
Hơn nữa, mỗi lần ở cạnh Evan là anh lại cảm thấy hồi hộp, bối rối hơn hẳn, cảm giác muốn ở bên đối phương nhiều hơn.
Phải chăng anh ta thật sự yêu Omega này rồi sao? 1
Chẳng bao lâu sau, cấp dưới của anh ta đem thuốc ngừa thai khẩn cấp từ sở nghiên cứu tới.
Tạ Dư Quang nhận lấy cầm nó trong lòng bàn tay mà như cầm hòn than nóng bỏng.
Tay còn lại của anh ta cầm một viên thuốc khác, thứ này chỉ là thuốc bổ mà thôi, nghĩ tới tác dụng phụ của thuốc ngừa thai lên cơ thể Omega khiến anh ta bồn chồn không muốn cho Evan dùng nên muốn đánh tráo.
Nếu thật sự có đứa nhỏ, vậy thì anh ta có thể chịu trách nhiệm.Tạ Dư Quang cầm viên thuốc bổ đi tới trước cửa phòng Evan nhưng lại không gõ cửa, chỉ đứng im ở đó một lúc.
Nhưng lỡ như... Evan không muốn có con với anh ta thì sao?
Tạ Dư Quang phân vân giữa hai viên thuốc, cuối cùng anh ta vẫn lựa chọn đem thuốc của sở nghiên cứu mang tới đưa cho Evan. (2
Evan nhận lấy thuốc rồi đuổi Tạ Dư Quang ra khỏi phòng, cậu ta do dự ngồi trước cốc nước không biết có nên uống hay không.
Cuối cùng vẫn nhắm mắt nhắm mũi bỏ viên thuốc vào miệng rồi cầm cốc nước uống hết sạch.
Ở một nơi khác, Nhậm Bác ngồi trên phi cơ nhận liên lạc với cấp dưới của Tạ Du Quang.
" Sao rồi?".
' Thưa tiến sĩ, tôi đã đánh tráo thuốc ngừa thai mà tiến sĩ Tạ cần thành thuốc dưỡng thai rồi, ngài yên tâm".
" Làm tốt lắm, cậu mang hành lý tới quân doanh cùng tôi tham gia dự án đi, xong dự án này chắc chắn tôi sẽ đề bạt cậu thăng chức". (D)
" Cảm ơn ngài rất nhiều".
Lúc tỉnh dậy trong vòng tay của Tạ Dư Quang, Evan giật mình đá anh ta một cái lăn xuống giường.
Tạ Dư Quang bị đáp ngã trên chính chiếc giường của mình mà ai oán " Ký hiệu của vàng trong hóa học thêm dấu sắc". (7)
Dù thế nào đi nữa, Evan cũng không thể không chấp nhận chuyện hai người đã vượt qua giới hạn cuối cùng kia.
Thật ra, cậu ta không cảm thấy ghét bỏ.
Cũng rất... thỏa mãn.
Cậu ta và Tạ Dư Quang tương đối hợp nhau ở phương diện này.
Cậu ta thích làm chủ cuộc chơi chứ không thích bị dồn ép. ( 2
Trên người Evan không có mấy dấu vết hoan ái, nhưng trên người Tạ Dư Quang thì ngược lại, vết cắn, vết cào và cả vết đánh xanh tím khắp người như thể bị người khác khi dễ vậy. (7)
Mà tất cả những dấu vết đó đều do cậu ta làm ra, cho dù việc hai người xảy ra quan hệ là do cú ngã định mệnh kia nhưng suy cho cùng vẫn phải trách bản thân là người đã cưỡng ép anh ta.
Tạ Dư Quang cả người vốn đã đau, ngã thêm một cái lại càng đau thêm, hai mắt ủy khuất ngập nước hai tay bám lên thành giường không dám ngó lên.
Evan thở dài một hơi về người tới mạnh mẽ kéo anh ta lên giường " Đừng có khóc, người bị đâm là tôi cơ mà".
Tạ Dư Quang kéo chăn che đi cơ thể mình " Là cậu cưỡng bách tôi trước, tôi
là người bị hại". (17)
Evan hơi nghiêng đầu cười đắc ý " Thế lần sau để tôi đâm anh cho có tiếng thì phải được miếng chứ". (T)
Tạ Dư Quang vội đứng dậy khỏi giường vẻ mặt như thiếu nữ nhà lành bị bắt nạt chỉ tay vào Evan " Cậu... đừng có mơ, cái thứ bé xíu kia của cậu mà đòi đâm ai". ( 5 )
Evan chậc lưỡi một cái, Tạ Dư Quang liền rén không dám nói nữa.
" Anh làm ra cái bộ dáng làm như mình thiệt lắm vậy, không phải nói thử làm người yêu trong một tháng sao, người yêu làm chuyện đó với nhau thì có gì sai... Chưa kể, là do tối qua tôi đột nhiên bị phát tình, cũng không phải cố ý... Không bằng lần sau nếu anh tới kì phát tình thì tôi bù lại là được chứ gì?". (4)
Lồng ngực Tạ Dư Quang phập phồng, nhớ tới chuyện xảy ra đêm qua mà trong người không khỏi nóng lên.
Quả thực... Evan rất thơm, anh ta mặc dù bị cưỡng ép nhưng không hề từ chối lời gọi mời đó mà nhập cuộc.
Tạ Dư Quang không đáp lại mà hai tai đỏ lên chạy vào phòng vệ sinh.
Evan cứ coi như là anh ta đã đồng ý, cậu quấn chăn đi về phòng tắm rửa sạch sẽ xuống nhà kiếm đồ ăn.
Vừa vào tới bếp lại nhìn thấy Nhậm Bác, người vốn nên đi tới quân doanh từ lâu lại vẫn đang đứng nấu ăn trong bếp.
Ái chà! Xong rồi đấy hả? Có đói không? Ta nấu một ít mì cho hai đứa này".Evan không cười nổi, đứng im tại chỗ. ( 2
" À đúng rồi, để ăn mừng chuyện dự án của ta thông qua, ta có mời ngài thượng tướng và phu nhân tới ăn một bữa, một phần công lao là nhờ ngài ấy nói đỡ với bệ hạ đó".
Evan đi mấy bước ra phòng khách thấy Adios và Lâm Triết đang cười tươi rói vẫy vẫy tay với cậu ta. (1
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chuyện quái gì vậy?
Tạ Dư Quang vừa khoác áo vừa chạy xuống tầng hô lớn " Này, Evan, hôm qua không dùng ba con sói, cậu nhớ vệ sinh kĩ rồi đợi chút tôi tới sở nghiên cứu lấy thuốc phòng thai cho cậu". (10
Evan chỉ muốn lao tới đập cho anh ta im miệng lại nhưng tất cả đã bị mọi người nghe thấy hết.
"Ồ!!!" Lâm Triết ngó đầu ra hóng hớt " Hai người... hehe... ấy ấy rồi à?". ( 2
Adios cười như không cười hàm ý nhìn Tạ Dư Quang đầy trêu chọc khiến anh ta chỉ còn một bước nữa là xuống cầu thang nhưng lại rụt về. (T)
Evan nhắm mắt che mặt coi như bản thân đã tàng hình.
Nhậm Bác cầm cái muôi múc canh ra gõ lên đầu anh ta một cái " Cái đồ tra nam, chơi cho đã xong bắt con trai ta uống thuốc phòng thai, mơ đẹp đấy".
Tạ Dư Quang oan ức mà không giải thích rõ được " Sư phụ à, con... con không có, con là bị ép buộc mà". ( 2 )
"Ồ!!" Lâm Triết cắn hạt dưa hóng drama, quay sang nói với Adios " Vẫn là ngài thượng tướng chính trực, chịu trách nhiệm với em cả đời".Evan mở miệng nói đỡ cho Tạ Dư Quang " Bố, thật ra chỉ là sự cố thôi, con..".
" Con im miệng" Nhậm Bác dí cái muôi vào miệng Evan " Omega lớn bằng từng này rồi còn không biết tự bảo vệ mình, cho dù hai đứa lén lút yêu nhau cũng phải phòng bị đầy đủ, giờ đây để đến mức này lại muốn phòng thai, ta nói con biết... Thuốc ngừa thai khẩn cấp rất có hại cho cơ thể".
" Hôm nay ta phải đòi lại công bằng cho con, thuốc ngừa thai, đừng hòng uống". (3)
Evan bị cấm ngôn không nói được, Tạ Dư Quang bị đổ một cái nồi rõ to lên đầu, giải thích cũng không ai tin anh ta là một Alpha ưu tú nhưng lại Omega cưỡng ép lên giường.
Nỗi oan khuất này ai hiểu thấu.
Tạ Dư Quang nhớ ra chuyện gì liền bước xuống dẫn mọi người tới trước cửa phòng vệ sinh tầng một " Đó, mọi người xem đi, cánh cửa vỡ nát này là do cậu ta gây ra, Omega này không có yếu như mọi người nghĩ đâu". (T)
Nhậm Bác quay sang nhìn Evan, cậu ta gãi gãi mũi gật đầu tỏ ý đúng là như
vậy. Ông lại quay sang Lâm Triết hỏi " Phu nhân thượng tướng thấy thế nào?".
" Tôi không tin" Lâm Triết giơ tay phát biểu.
Adios cũng gật nhẹ đầu đồng ý " Tôi cũng không tin". (1
Thật ra ai ở đây cũng biết sức mạnh của Evan như thế nào, nhưng bọn họ không tin chính là cố tình không tin. (2)
Nhậm Bác chỉ cái muôi thẳng mũi của Tạ Dư Quang " Ta không tin, con phải chịu trách nhiệm với con trai ta, hừ!".
Tạ Dư Quang oan khuất hai mắt rưng rưng, chẳng lẽ anh ta lại vứt bỏ sĩ diện của một Alpha mà cởi áo cho mọi người xem nhưng vết tích xanh xanh tím tím trên cơ thể mình sao?
Evan là người duy nhất hiểu nỗi oan của anh ta, nhưng hai người cãi không lại ba cái miệng.
Evan thở dài giang tay ra, Tạ Dư Quang nức nở rúc vào vai cậu ta òa khóc Các người bắt nạt tôi! Hức~". (
11
Evan xoa xoa lưng an ủi Tạ Dư Quang " Thôi được rồi, đừng khóc nữa, cho dù không dùng thuốc ngừa thai thì cũng chưa chắc đã dính thưởng đâu, yên tâm, mà cho dù có thì tôi cũng không cần anh chịu trách nhiệm". (2)
Cậu ta lén nói thầm rất nhỏ với anh ta " Anh ngốc sao? Đợi bọn họ đi hết thì quản làm sao được, sao cứ phải làm ầm lên".
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ừ ha!
Tạ Dư Quang cảm thấy rất có lý, nhưng khi nãy sư phụ nói thuốc ngừa thai khẩn cấp có hại cho cơ thể Omega, là một tiến sĩ, anh ta biết điều này là sự thật, nếu để Evan uống nó anh ta cứ cảm thấy áy náy sao ấy..
Evan đi tới nắm lấy tay bố mình mà thủ thỉ to nhỏ " Bố à, bọn con không có yêu nhau, chuyện tối qua chỉ là tai nạn, người không cho con ngừa thai vậy chẳng phải là khiến con đau khổ sao".
Nhậm Bác không thèm nghe, trong tay ông còn có bản ghi âm bằng chứng đấy, tính lừa lão già này sao, đừng hòng.
" Ta mặc kệ, ta chính là muốn có cháu bế, ta không biết đâu".
Dạ, vâng, con hiểu rồi".Evan ngoài miệng thì mềm mỏng nhưng trong đầu đã suy tính, Nhậm Bác kiểu gì cũng phải tới quân doanh triển khai dự án, lúc đó thì không ai quản nổi chuyện này nữa.
Sau bữa ăn đầy ngại ngùng, Adios và Lâm Triết rời đi, Nhậm Bác cũng nhanh chóng quay trở lại quân doanh.
Chỉ còn lại Tạ Dư Quang và Evan ở trong nhà đối mặt với nhau.
Anh yên tâm, tôi sẽ không cản trở tương lai của anh đến với Omega minh tinh kia đâu, làm sao thụ thai dễ vậy được, mau cho người đưa thuốc tới đi".
"Ùm".
Tạ Dư Quang mỗi khi nghe Evan nhắc tới Omega kia là trong lòng lại khó chịu, dù thế nào thì cũng phải chịu trách nhiệm về hành động của mình.
Hơn nữa, mỗi lần ở cạnh Evan là anh lại cảm thấy hồi hộp, bối rối hơn hẳn, cảm giác muốn ở bên đối phương nhiều hơn.
Phải chăng anh ta thật sự yêu Omega này rồi sao? 1
Chẳng bao lâu sau, cấp dưới của anh ta đem thuốc ngừa thai khẩn cấp từ sở nghiên cứu tới.
Tạ Dư Quang nhận lấy cầm nó trong lòng bàn tay mà như cầm hòn than nóng bỏng.
Tay còn lại của anh ta cầm một viên thuốc khác, thứ này chỉ là thuốc bổ mà thôi, nghĩ tới tác dụng phụ của thuốc ngừa thai lên cơ thể Omega khiến anh ta bồn chồn không muốn cho Evan dùng nên muốn đánh tráo.
Nếu thật sự có đứa nhỏ, vậy thì anh ta có thể chịu trách nhiệm.Tạ Dư Quang cầm viên thuốc bổ đi tới trước cửa phòng Evan nhưng lại không gõ cửa, chỉ đứng im ở đó một lúc.
Nhưng lỡ như... Evan không muốn có con với anh ta thì sao?
Tạ Dư Quang phân vân giữa hai viên thuốc, cuối cùng anh ta vẫn lựa chọn đem thuốc của sở nghiên cứu mang tới đưa cho Evan. (2
Evan nhận lấy thuốc rồi đuổi Tạ Dư Quang ra khỏi phòng, cậu ta do dự ngồi trước cốc nước không biết có nên uống hay không.
Cuối cùng vẫn nhắm mắt nhắm mũi bỏ viên thuốc vào miệng rồi cầm cốc nước uống hết sạch.
Ở một nơi khác, Nhậm Bác ngồi trên phi cơ nhận liên lạc với cấp dưới của Tạ Du Quang.
" Sao rồi?".
' Thưa tiến sĩ, tôi đã đánh tráo thuốc ngừa thai mà tiến sĩ Tạ cần thành thuốc dưỡng thai rồi, ngài yên tâm".
" Làm tốt lắm, cậu mang hành lý tới quân doanh cùng tôi tham gia dự án đi, xong dự án này chắc chắn tôi sẽ đề bạt cậu thăng chức". (D)
" Cảm ơn ngài rất nhiều".
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro