Beta Làm Sao Có Thể Bị Đánh Dấu
Chương 28
2024-08-31 08:37:25
Khi Lâm Triết tỉnh lại đã là chuyện của ba ngày sau, Adios giấu cậu trong phòng không cho bất kỳ ai lại gần.
Quản gia và Tạ Dư Quang cùng bàn chuyện ở phòng khách.
" Chẳng phải lần trước tôi bảo cậu nên kiểm tra thử tinh thần lực của Lâm Triết hay sao? Ai bảo cậu không tin".
Quản gia nhớ lại lúc Lâm Triết mới tới không lâu, ông từng hỏi cậu về vấn đề này, Lâm Triết nói hồi phân hóa thành Beta đã kiểm tra ra tinh thần lực cấp SSS nhưng lại cho rằng là do máy móc bị hỏng nên không để tâm tới.
Tạ Dư Quang khoanh tay trước ngực đáp " Thì lúc đó... Tôi làm sao tin được một Beta lại có tinh thần lực cấp bậc đó, tôi còn suy đoán nếu cậu ấy bị Adios cưỡng ép phân hóa thì cùng lắm chỉ phân hóa thành một Omega cấp bậc A gì đó mà thôi, ai ngờ đâu".
Tạ Dư Quang dùng mười năm kinh nghiệm trong nghề của mình đám bảo " Beta tuyệt đối không thể nào có tinh thần lực, vậy thì chỉ có một khả năng rất hiếm, Lâm Triết trước kia là Omega lặn".
"Omega lặn thường sẽ phân hóa muộn hoặc khó phân hóa, khả năng trong quá trình phân hóa Lâm Triết đã xảy ra vấn đề gì đó khiến tuyến Pheromone trong người cậu ấy không phát triển được".
" Nói chính xác là vốn cậu ấy nên phân hóa năm 18 tuổi, nhưng quá trình phân hóa bị kìm hãm lại, cho nên cậu ấy chưa hề phân hóa chứ không phải là Beta".
"Tuyến Pheromone không hình thành nên tinh thần lực của cậu ấy cũng bị kìm hãm mất đi tác dụng, vậy nên
Lâm Triết mới có thể không bị tinh thần lực hỗn loạn của Adios làm ảnh hưởng".
Tạ Dư Quang thao thao bất tuyệt không ngừng khiến quản gia không kịp hiểu " Khoan đã, đừng có nói vòng vo nhiều, cậu nói xem hai người họ phải làm sao?".
Tạ Dư Quang uống một ngụm trà cho đỡ khô cổ " Còn làm sao nữa, đánh dấu cũng đánh dấu rồi, phân hóa cũng phân hóa rồi, hơn nữa tôi nói cho ông một tin vui".
Quản gia ghé đầu lại gần lắng nghe.
Tạ Dư Quang ngó nghiêng xung quanh, chắc chắn không có ai thì mới nói cho quản gia nghe.
" Hôm trước tôi lén lấy một ít mẫu Pheromone của Lâm Triết đem đi kiểm tra, ông biết sao không?".
Quản gia lắc đầu, chán ghét kiểu nói chuyện nửa vời của Tạ Dư Quang " Mau nói nhanh đi".
Tạ Dư Quang mỉm cười trông rất ranh ma " Độ phù hợp với Pheromone của Adios là 100%".
Nói xong anh ta tự hào dựa lên ghế sô pha vắt chân " Nói mà, lần trước mọi người cứ bảo công tử nhà công tước kia là bạn đời định mệnh của Adios tôi cứ cảm thấy không tin, quả nhiên giác quan của tôi nhạy bén, thì ra Lâm Triết mới là bạn đời định mệnh bị ông trời giấu quá kĩ của Adios".
Quản gia quá đỗi kinh ngạc, ông vô cùng vui mừng " Vậy bệnh của thượng tướng chẳng phải có hy vọng rồi sao?".
Tạ Dư Quang tỏ vẻ đắc ý nói " Không phải có hy vọng, mà là chắc chắn sẽ khỏi".
Lâm Triết tỉnh dậy, cậu cảm thấy cả người nặng trịch như vừa đánh nhau với bò vậy. Cậu không nhớ tí nào chuyện trước đó, không hiếu sao tỉnh dậy cảm giác cứ là lạ.
" Thượng tướng, căn cứ điểm của địch ở...".
Adios phát hiện Lâm Triết tỉnh lại thì nhanh chóng tắt máy " Cứ theo kế hoạch ban đầu, lát nữa tôi sẽ liên lạc lại sau".
Lâm Triết nhìn Adios vẻ mặt lo lắng bước nhanh tới, đầu cậu cứ ong ong lên.
"Xảy ra chuyện gì rồi? Sao tôi cứ cảm thấy như đã trải qua chuyện gì đó nhưng không nhớ ra?".
Adios đỡ cậu ngồi dậy dựa lên gối " Em bị sốt cao, mê man mấy ngày giờ mới tỉnh".
Thì ra là bị sốt, bảo sao cả người chẳng có tí sức lực nào " Vậy mấy ngày nay là ngài chăm sóc tôi à?".
Lâm Triết chỉ hơi chờ mong mà thôi, nếu Adios bảo không phải thì cũng không sao cả.
"Ừm".
Câu trả lời này làm Lâm Triết như hồi xuân, à mà cậu đã già đâu mà hồi xuân.
Không hiểu sao khi nhìn Adios thì trong người cậu cứ có cảm giác bồi hồi, thôi thúc muốn được chạm vào anh.
Lý trí trong đầu Lâm Triết hiện lên thành hình thiên sứ tát cho cậu một cái " Tỉnh ngộ đê bạn ơi!".
Lâm Triết lúc này mới để ý trong phòng cứ quanh quẩn mùi rượu với mùi hoa hồng.
Cậu nhìn quanh phát hiện trên tủ đầu giường để một lọ hoa hồng rất lớn, trên giá vốn để sách thì bị đổi thành tủ đựng rượu.
Bảo sao lại có hai mùi này.
"Em đói chưa?".
Ngài thượng tướng nhắc mới nhớ, Lâm Triết quả thực thấy hơi đói, trên tay trái cậu đang truyền dịch dinh dưỡng không ăn cũng không sao nhưng Lâm Triết không thích cảm giác bụng rỗng không.
" Có ạ".
Chẳng mấy chốc rô bốt mang theo một bát cháo nóng hổi đi lên, Adios nhận lấy muốn đút cho Lâm Triết ăn.
Lâm Triết cả kinh không có công lao sao dám nhận ân sủng này " Ngài cứ để tôi tự múc, tôi cũng khỏe hơn rồi".
Adios lúng túng chân tay, anh chưa từng đút cho ai bao giờ, anh đặt bát cháo xuống, sợ quan tâm quá đà sẽ khiến Lâm Triết nghi ngờ.
Anh chưa muốn nói sự thật cho cậu biết, sợ Lâm Triết không chấp nhận nổi sự thật.
Làm gì có ai đang yên đang lành đột nhiên bị biến thành Omega, kinh khủng hơn là biết bản thân đã bị đánh dấu đâu.
Lâm Triết cứ cảm thấy là lạ, cậu ăn xong rất nhanh, ăn xong thì dịch dinh dưỡng cũng đã truyền hết, cậu rút kim ra khỏi tay.
Mùi hương hoa hồng trong phòng đều tan biết hết.
Adios đã nghe Tạ Dư Quang nói rồi, Lâm Triết chưa biết bản thân bị phân hóa thành Omega, cũng xa lạ với khái niệm Pheromone, càng không biết cách điều khiển Pheromone của chính bản thân mình nên có lúc sẽ tỏa ra rất nhiều, có lúc lại biến mất không thấy đâu, cậu cũng không biết cách sử dụng tinh thần lực.
Ngày hôm đó ở sở nghiên cứu chỉ là theo bản năng kích phát ra mà thôi.
" Tôi đi vệ sinh một lát" Lâm Triết đứng dậy khỏi giường.
Adios bất giác muốn đi theo nhưng anh cố kiềm chế bản tính chiếm hữu của Alpha trong người mình lại.
"Ừm, đi đi".
Lâm Triết vào phòng vệ sinh tụt quần ra giải quyết nỗi buồn, cậu cầm lấy chim sẻ nhỏ...nhưng mà... cảm giác cứ là lạ.
"Aaaaaaa!!!!".
Tiếng hét thất thanh từ phòng vệ sinh vọng ra, Adios lao tới đá văng cánh cửa xông vào.
" Sao vậy?".
Lâm Triết quay người lại, mếu máo nhìn Adios rồi lại nhìn xuống chim sẻ nhỏ của mình.
"Chim sẻ nhỏ của tôi sao lại biến thành con chim non rồi".
Adios theo ánh mắt cậu nhìn xuống, đập vào mắt anh là con chim non nhỏ nhỏ hồng hồng rất đáng yêu vì buồn tiểu mà hơi ngóc lên chào.
Máu trong người Adios như chảy ngược lại, Lâm Triết không biết hành vi hiện tại của cậu chẳng khác nào đang gợi tình Alpha của mình vậy.
"Em... thật là" Adios ôm mặt, anh cố kiềm chế máu nóng trong người lại " Chắc là em ốm nhiều ngày nên nó mới như vậy".
Lâm Triết không quan tâm vấn đề ngại ngùng hay không, bây giờ cậu chỉ quan tâm tới vấn đề sĩ diện của bản thân.
"Vậy chim sẻ nhỏ của tôi có còn quay lại nữa không?".
Adios quay lưng lại, anh không dám nhìn tiếp, cũng không nỡ nói cho cậu biết là chim sẻ nhỏ đã bay đi xa rồi không về lại được đâu.
"Chắc là là sẽ quay lại thôi mà".
Adios an ủi Lâm Triết rồi đi ra ngoài, không quên đóng cửa lại nhưng cánh cửa bị anh đá hỏng vặn vẹo lệch sang một bên giống như trạng thái của anh lúc này.
Lâm Triết cũng tự an ủi bản thân "Nhất định phải quay về nhé chim sẻ nhỏ của ta ơi". Khi Lâm Triết tỉnh lại đã là chuyện của ba ngày sau, Adios giấu cậu trong phòng không cho bất kỳ ai lại gần.
Quản gia và Tạ Dư Quang cùng bàn chuyện ở phòng khách.
" Chẳng phải lần trước tôi bảo cậu nên kiểm tra thử tinh thần lực của Lâm Triết hay sao? Ai bảo cậu không tin".
Quản gia nhớ lại lúc Lâm Triết mới tới không lâu, ông từng hỏi cậu về vấn đề này, Lâm Triết nói hồi phân hóa thành Beta đã kiểm tra ra tinh thần lực cấp SSS nhưng lại cho rằng là do máy móc bị hỏng nên không để tâm tới.
Tạ Dư Quang khoanh tay trước ngực đáp " Thì lúc đó... Tôi làm sao tin được một Beta lại có tinh thần lực cấp bậc đó, tôi còn suy đoán nếu cậu ấy bị Adios cưỡng ép phân hóa thì cùng lắm chỉ phân hóa thành một Omega cấp bậc A gì đó mà thôi, ai ngờ đâu".
Tạ Dư Quang dùng mười năm kinh nghiệm trong nghề của mình đám bảo " Beta tuyệt đối không thể nào có tinh thần lực, vậy thì chỉ có một khả năng rất hiếm, Lâm Triết trước kia là Omega lặn".
"Omega lặn thường sẽ phân hóa muộn hoặc khó phân hóa, khả năng trong quá trình phân hóa Lâm Triết đã xảy ra vấn đề gì đó khiến tuyến Pheromone trong người cậu ấy không phát triển được".
" Nói chính xác là vốn cậu ấy nên phân hóa năm 18 tuổi, nhưng quá trình phân hóa bị kìm hãm lại, cho nên cậu ấy chưa hề phân hóa chứ không phải là Beta".
"Tuyến Pheromone không hình thành nên tinh thần lực của cậu ấy cũng bị kìm hãm mất đi tác dụng, vậy nên
Lâm Triết mới có thể không bị tinh thần lực hỗn loạn của Adios làm ảnh hưởng".
Tạ Dư Quang thao thao bất tuyệt không ngừng khiến quản gia không kịp hiểu " Khoan đã, đừng có nói vòng vo nhiều, cậu nói xem hai người họ phải làm sao?".
Tạ Dư Quang uống một ngụm trà cho đỡ khô cổ " Còn làm sao nữa, đánh dấu cũng đánh dấu rồi, phân hóa cũng phân hóa rồi, hơn nữa tôi nói cho ông một tin vui".
Quản gia ghé đầu lại gần lắng nghe.
Tạ Dư Quang ngó nghiêng xung quanh, chắc chắn không có ai thì mới nói cho quản gia nghe.
" Hôm trước tôi lén lấy một ít mẫu Pheromone của Lâm Triết đem đi kiểm tra, ông biết sao không?".
Quản gia lắc đầu, chán ghét kiểu nói chuyện nửa vời của Tạ Dư Quang " Mau nói nhanh đi".
Tạ Dư Quang mỉm cười trông rất ranh ma " Độ phù hợp với Pheromone của Adios là 100%".
Nói xong anh ta tự hào dựa lên ghế sô pha vắt chân " Nói mà, lần trước mọi người cứ bảo công tử nhà công tước kia là bạn đời định mệnh của Adios tôi cứ cảm thấy không tin, quả nhiên giác quan của tôi nhạy bén, thì ra Lâm Triết mới là bạn đời định mệnh bị ông trời giấu quá kĩ của Adios".
Quản gia quá đỗi kinh ngạc, ông vô cùng vui mừng " Vậy bệnh của thượng tướng chẳng phải có hy vọng rồi sao?".
Tạ Dư Quang tỏ vẻ đắc ý nói " Không phải có hy vọng, mà là chắc chắn sẽ khỏi".
Lâm Triết tỉnh dậy, cậu cảm thấy cả người nặng trịch như vừa đánh nhau với bò vậy. Cậu không nhớ tí nào chuyện trước đó, không hiếu sao tỉnh dậy cảm giác cứ là lạ.
" Thượng tướng, căn cứ điểm của địch ở...".
Adios phát hiện Lâm Triết tỉnh lại thì nhanh chóng tắt máy " Cứ theo kế hoạch ban đầu, lát nữa tôi sẽ liên lạc lại sau".
Lâm Triết nhìn Adios vẻ mặt lo lắng bước nhanh tới, đầu cậu cứ ong ong lên.
"Xảy ra chuyện gì rồi? Sao tôi cứ cảm thấy như đã trải qua chuyện gì đó nhưng không nhớ ra?".
Adios đỡ cậu ngồi dậy dựa lên gối " Em bị sốt cao, mê man mấy ngày giờ mới tỉnh".
Thì ra là bị sốt, bảo sao cả người chẳng có tí sức lực nào " Vậy mấy ngày nay là ngài chăm sóc tôi à?".
Lâm Triết chỉ hơi chờ mong mà thôi, nếu Adios bảo không phải thì cũng không sao cả.
"Ừm".
Câu trả lời này làm Lâm Triết như hồi xuân, à mà cậu đã già đâu mà hồi xuân.
Không hiểu sao khi nhìn Adios thì trong người cậu cứ có cảm giác bồi hồi, thôi thúc muốn được chạm vào anh.
Lý trí trong đầu Lâm Triết hiện lên thành hình thiên sứ tát cho cậu một cái " Tỉnh ngộ đê bạn ơi!".
Lâm Triết lúc này mới để ý trong phòng cứ quanh quẩn mùi rượu với mùi hoa hồng.
Cậu nhìn quanh phát hiện trên tủ đầu giường để một lọ hoa hồng rất lớn, trên giá vốn để sách thì bị đổi thành tủ đựng rượu.
Bảo sao lại có hai mùi này.
"Em đói chưa?".
Ngài thượng tướng nhắc mới nhớ, Lâm Triết quả thực thấy hơi đói, trên tay trái cậu đang truyền dịch dinh dưỡng không ăn cũng không sao nhưng Lâm Triết không thích cảm giác bụng rỗng không.
" Có ạ".
Chẳng mấy chốc rô bốt mang theo một bát cháo nóng hổi đi lên, Adios nhận lấy muốn đút cho Lâm Triết ăn.
Lâm Triết cả kinh không có công lao sao dám nhận ân sủng này " Ngài cứ để tôi tự múc, tôi cũng khỏe hơn rồi".
Adios lúng túng chân tay, anh chưa từng đút cho ai bao giờ, anh đặt bát cháo xuống, sợ quan tâm quá đà sẽ khiến Lâm Triết nghi ngờ.
Anh chưa muốn nói sự thật cho cậu biết, sợ Lâm Triết không chấp nhận nổi sự thật.
Làm gì có ai đang yên đang lành đột nhiên bị biến thành Omega, kinh khủng hơn là biết bản thân đã bị đánh dấu đâu.
Lâm Triết cứ cảm thấy là lạ, cậu ăn xong rất nhanh, ăn xong thì dịch dinh dưỡng cũng đã truyền hết, cậu rút kim ra khỏi tay.
Mùi hương hoa hồng trong phòng đều tan biết hết.
Adios đã nghe Tạ Dư Quang nói rồi, Lâm Triết chưa biết bản thân bị phân hóa thành Omega, cũng xa lạ với khái niệm Pheromone, càng không biết cách điều khiển Pheromone của chính bản thân mình nên có lúc sẽ tỏa ra rất nhiều, có lúc lại biến mất không thấy đâu, cậu cũng không biết cách sử dụng tinh thần lực.
Ngày hôm đó ở sở nghiên cứu chỉ là theo bản năng kích phát ra mà thôi.
" Tôi đi vệ sinh một lát" Lâm Triết đứng dậy khỏi giường.
Adios bất giác muốn đi theo nhưng anh cố kiềm chế bản tính chiếm hữu của Alpha trong người mình lại.
"Ừm, đi đi".
Lâm Triết vào phòng vệ sinh tụt quần ra giải quyết nỗi buồn, cậu cầm lấy chim sẻ nhỏ...nhưng mà... cảm giác cứ là lạ.
"Aaaaaaa!!!!".
Tiếng hét thất thanh từ phòng vệ sinh vọng ra, Adios lao tới đá văng cánh cửa xông vào.
" Sao vậy?".
Lâm Triết quay người lại, mếu máo nhìn Adios rồi lại nhìn xuống chim sẻ nhỏ của mình.
"Chim sẻ nhỏ của tôi sao lại biến thành con chim non rồi".
Adios theo ánh mắt cậu nhìn xuống, đập vào mắt anh là con chim non nhỏ nhỏ hồng hồng rất đáng yêu vì buồn tiểu mà hơi ngóc lên chào.
Máu trong người Adios như chảy ngược lại, Lâm Triết không biết hành vi hiện tại của cậu chẳng khác nào đang gợi tình Alpha của mình vậy.
"Em... thật là" Adios ôm mặt, anh cố kiềm chế máu nóng trong người lại " Chắc là em ốm nhiều ngày nên nó mới như vậy".
Lâm Triết không quan tâm vấn đề ngại ngùng hay không, bây giờ cậu chỉ quan tâm tới vấn đề sĩ diện của bản thân.
"Vậy chim sẻ nhỏ của tôi có còn quay lại nữa không?".
Adios quay lưng lại, anh không dám nhìn tiếp, cũng không nỡ nói cho cậu biết là chim sẻ nhỏ đã bay đi xa rồi không về lại được đâu.
"Chắc là là sẽ quay lại thôi mà".
Adios an ủi Lâm Triết rồi đi ra ngoài, không quên đóng cửa lại nhưng cánh cửa bị anh đá hỏng vặn vẹo lệch sang một bên giống như trạng thái của anh lúc này.
Lâm Triết cũng tự an ủi bản thân "Nhất định phải quay về nhé chim sẻ nhỏ của ta ơi".
Quản gia và Tạ Dư Quang cùng bàn chuyện ở phòng khách.
" Chẳng phải lần trước tôi bảo cậu nên kiểm tra thử tinh thần lực của Lâm Triết hay sao? Ai bảo cậu không tin".
Quản gia nhớ lại lúc Lâm Triết mới tới không lâu, ông từng hỏi cậu về vấn đề này, Lâm Triết nói hồi phân hóa thành Beta đã kiểm tra ra tinh thần lực cấp SSS nhưng lại cho rằng là do máy móc bị hỏng nên không để tâm tới.
Tạ Dư Quang khoanh tay trước ngực đáp " Thì lúc đó... Tôi làm sao tin được một Beta lại có tinh thần lực cấp bậc đó, tôi còn suy đoán nếu cậu ấy bị Adios cưỡng ép phân hóa thì cùng lắm chỉ phân hóa thành một Omega cấp bậc A gì đó mà thôi, ai ngờ đâu".
Tạ Dư Quang dùng mười năm kinh nghiệm trong nghề của mình đám bảo " Beta tuyệt đối không thể nào có tinh thần lực, vậy thì chỉ có một khả năng rất hiếm, Lâm Triết trước kia là Omega lặn".
"Omega lặn thường sẽ phân hóa muộn hoặc khó phân hóa, khả năng trong quá trình phân hóa Lâm Triết đã xảy ra vấn đề gì đó khiến tuyến Pheromone trong người cậu ấy không phát triển được".
" Nói chính xác là vốn cậu ấy nên phân hóa năm 18 tuổi, nhưng quá trình phân hóa bị kìm hãm lại, cho nên cậu ấy chưa hề phân hóa chứ không phải là Beta".
"Tuyến Pheromone không hình thành nên tinh thần lực của cậu ấy cũng bị kìm hãm mất đi tác dụng, vậy nên
Lâm Triết mới có thể không bị tinh thần lực hỗn loạn của Adios làm ảnh hưởng".
Tạ Dư Quang thao thao bất tuyệt không ngừng khiến quản gia không kịp hiểu " Khoan đã, đừng có nói vòng vo nhiều, cậu nói xem hai người họ phải làm sao?".
Tạ Dư Quang uống một ngụm trà cho đỡ khô cổ " Còn làm sao nữa, đánh dấu cũng đánh dấu rồi, phân hóa cũng phân hóa rồi, hơn nữa tôi nói cho ông một tin vui".
Quản gia ghé đầu lại gần lắng nghe.
Tạ Dư Quang ngó nghiêng xung quanh, chắc chắn không có ai thì mới nói cho quản gia nghe.
" Hôm trước tôi lén lấy một ít mẫu Pheromone của Lâm Triết đem đi kiểm tra, ông biết sao không?".
Quản gia lắc đầu, chán ghét kiểu nói chuyện nửa vời của Tạ Dư Quang " Mau nói nhanh đi".
Tạ Dư Quang mỉm cười trông rất ranh ma " Độ phù hợp với Pheromone của Adios là 100%".
Nói xong anh ta tự hào dựa lên ghế sô pha vắt chân " Nói mà, lần trước mọi người cứ bảo công tử nhà công tước kia là bạn đời định mệnh của Adios tôi cứ cảm thấy không tin, quả nhiên giác quan của tôi nhạy bén, thì ra Lâm Triết mới là bạn đời định mệnh bị ông trời giấu quá kĩ của Adios".
Quản gia quá đỗi kinh ngạc, ông vô cùng vui mừng " Vậy bệnh của thượng tướng chẳng phải có hy vọng rồi sao?".
Tạ Dư Quang tỏ vẻ đắc ý nói " Không phải có hy vọng, mà là chắc chắn sẽ khỏi".
Lâm Triết tỉnh dậy, cậu cảm thấy cả người nặng trịch như vừa đánh nhau với bò vậy. Cậu không nhớ tí nào chuyện trước đó, không hiếu sao tỉnh dậy cảm giác cứ là lạ.
" Thượng tướng, căn cứ điểm của địch ở...".
Adios phát hiện Lâm Triết tỉnh lại thì nhanh chóng tắt máy " Cứ theo kế hoạch ban đầu, lát nữa tôi sẽ liên lạc lại sau".
Lâm Triết nhìn Adios vẻ mặt lo lắng bước nhanh tới, đầu cậu cứ ong ong lên.
"Xảy ra chuyện gì rồi? Sao tôi cứ cảm thấy như đã trải qua chuyện gì đó nhưng không nhớ ra?".
Adios đỡ cậu ngồi dậy dựa lên gối " Em bị sốt cao, mê man mấy ngày giờ mới tỉnh".
Thì ra là bị sốt, bảo sao cả người chẳng có tí sức lực nào " Vậy mấy ngày nay là ngài chăm sóc tôi à?".
Lâm Triết chỉ hơi chờ mong mà thôi, nếu Adios bảo không phải thì cũng không sao cả.
"Ừm".
Câu trả lời này làm Lâm Triết như hồi xuân, à mà cậu đã già đâu mà hồi xuân.
Không hiểu sao khi nhìn Adios thì trong người cậu cứ có cảm giác bồi hồi, thôi thúc muốn được chạm vào anh.
Lý trí trong đầu Lâm Triết hiện lên thành hình thiên sứ tát cho cậu một cái " Tỉnh ngộ đê bạn ơi!".
Lâm Triết lúc này mới để ý trong phòng cứ quanh quẩn mùi rượu với mùi hoa hồng.
Cậu nhìn quanh phát hiện trên tủ đầu giường để một lọ hoa hồng rất lớn, trên giá vốn để sách thì bị đổi thành tủ đựng rượu.
Bảo sao lại có hai mùi này.
"Em đói chưa?".
Ngài thượng tướng nhắc mới nhớ, Lâm Triết quả thực thấy hơi đói, trên tay trái cậu đang truyền dịch dinh dưỡng không ăn cũng không sao nhưng Lâm Triết không thích cảm giác bụng rỗng không.
" Có ạ".
Chẳng mấy chốc rô bốt mang theo một bát cháo nóng hổi đi lên, Adios nhận lấy muốn đút cho Lâm Triết ăn.
Lâm Triết cả kinh không có công lao sao dám nhận ân sủng này " Ngài cứ để tôi tự múc, tôi cũng khỏe hơn rồi".
Adios lúng túng chân tay, anh chưa từng đút cho ai bao giờ, anh đặt bát cháo xuống, sợ quan tâm quá đà sẽ khiến Lâm Triết nghi ngờ.
Anh chưa muốn nói sự thật cho cậu biết, sợ Lâm Triết không chấp nhận nổi sự thật.
Làm gì có ai đang yên đang lành đột nhiên bị biến thành Omega, kinh khủng hơn là biết bản thân đã bị đánh dấu đâu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lâm Triết cứ cảm thấy là lạ, cậu ăn xong rất nhanh, ăn xong thì dịch dinh dưỡng cũng đã truyền hết, cậu rút kim ra khỏi tay.
Mùi hương hoa hồng trong phòng đều tan biết hết.
Adios đã nghe Tạ Dư Quang nói rồi, Lâm Triết chưa biết bản thân bị phân hóa thành Omega, cũng xa lạ với khái niệm Pheromone, càng không biết cách điều khiển Pheromone của chính bản thân mình nên có lúc sẽ tỏa ra rất nhiều, có lúc lại biến mất không thấy đâu, cậu cũng không biết cách sử dụng tinh thần lực.
Ngày hôm đó ở sở nghiên cứu chỉ là theo bản năng kích phát ra mà thôi.
" Tôi đi vệ sinh một lát" Lâm Triết đứng dậy khỏi giường.
Adios bất giác muốn đi theo nhưng anh cố kiềm chế bản tính chiếm hữu của Alpha trong người mình lại.
"Ừm, đi đi".
Lâm Triết vào phòng vệ sinh tụt quần ra giải quyết nỗi buồn, cậu cầm lấy chim sẻ nhỏ...nhưng mà... cảm giác cứ là lạ.
"Aaaaaaa!!!!".
Tiếng hét thất thanh từ phòng vệ sinh vọng ra, Adios lao tới đá văng cánh cửa xông vào.
" Sao vậy?".
Lâm Triết quay người lại, mếu máo nhìn Adios rồi lại nhìn xuống chim sẻ nhỏ của mình.
"Chim sẻ nhỏ của tôi sao lại biến thành con chim non rồi".
Adios theo ánh mắt cậu nhìn xuống, đập vào mắt anh là con chim non nhỏ nhỏ hồng hồng rất đáng yêu vì buồn tiểu mà hơi ngóc lên chào.
Máu trong người Adios như chảy ngược lại, Lâm Triết không biết hành vi hiện tại của cậu chẳng khác nào đang gợi tình Alpha của mình vậy.
"Em... thật là" Adios ôm mặt, anh cố kiềm chế máu nóng trong người lại " Chắc là em ốm nhiều ngày nên nó mới như vậy".
Lâm Triết không quan tâm vấn đề ngại ngùng hay không, bây giờ cậu chỉ quan tâm tới vấn đề sĩ diện của bản thân.
"Vậy chim sẻ nhỏ của tôi có còn quay lại nữa không?".
Adios quay lưng lại, anh không dám nhìn tiếp, cũng không nỡ nói cho cậu biết là chim sẻ nhỏ đã bay đi xa rồi không về lại được đâu.
"Chắc là là sẽ quay lại thôi mà".
Adios an ủi Lâm Triết rồi đi ra ngoài, không quên đóng cửa lại nhưng cánh cửa bị anh đá hỏng vặn vẹo lệch sang một bên giống như trạng thái của anh lúc này.
Lâm Triết cũng tự an ủi bản thân "Nhất định phải quay về nhé chim sẻ nhỏ của ta ơi". Khi Lâm Triết tỉnh lại đã là chuyện của ba ngày sau, Adios giấu cậu trong phòng không cho bất kỳ ai lại gần.
Quản gia và Tạ Dư Quang cùng bàn chuyện ở phòng khách.
" Chẳng phải lần trước tôi bảo cậu nên kiểm tra thử tinh thần lực của Lâm Triết hay sao? Ai bảo cậu không tin".
Quản gia nhớ lại lúc Lâm Triết mới tới không lâu, ông từng hỏi cậu về vấn đề này, Lâm Triết nói hồi phân hóa thành Beta đã kiểm tra ra tinh thần lực cấp SSS nhưng lại cho rằng là do máy móc bị hỏng nên không để tâm tới.
Tạ Dư Quang khoanh tay trước ngực đáp " Thì lúc đó... Tôi làm sao tin được một Beta lại có tinh thần lực cấp bậc đó, tôi còn suy đoán nếu cậu ấy bị Adios cưỡng ép phân hóa thì cùng lắm chỉ phân hóa thành một Omega cấp bậc A gì đó mà thôi, ai ngờ đâu".
Tạ Dư Quang dùng mười năm kinh nghiệm trong nghề của mình đám bảo " Beta tuyệt đối không thể nào có tinh thần lực, vậy thì chỉ có một khả năng rất hiếm, Lâm Triết trước kia là Omega lặn".
"Omega lặn thường sẽ phân hóa muộn hoặc khó phân hóa, khả năng trong quá trình phân hóa Lâm Triết đã xảy ra vấn đề gì đó khiến tuyến Pheromone trong người cậu ấy không phát triển được".
" Nói chính xác là vốn cậu ấy nên phân hóa năm 18 tuổi, nhưng quá trình phân hóa bị kìm hãm lại, cho nên cậu ấy chưa hề phân hóa chứ không phải là Beta".
"Tuyến Pheromone không hình thành nên tinh thần lực của cậu ấy cũng bị kìm hãm mất đi tác dụng, vậy nên
Lâm Triết mới có thể không bị tinh thần lực hỗn loạn của Adios làm ảnh hưởng".
Tạ Dư Quang thao thao bất tuyệt không ngừng khiến quản gia không kịp hiểu " Khoan đã, đừng có nói vòng vo nhiều, cậu nói xem hai người họ phải làm sao?".
Tạ Dư Quang uống một ngụm trà cho đỡ khô cổ " Còn làm sao nữa, đánh dấu cũng đánh dấu rồi, phân hóa cũng phân hóa rồi, hơn nữa tôi nói cho ông một tin vui".
Quản gia ghé đầu lại gần lắng nghe.
Tạ Dư Quang ngó nghiêng xung quanh, chắc chắn không có ai thì mới nói cho quản gia nghe.
" Hôm trước tôi lén lấy một ít mẫu Pheromone của Lâm Triết đem đi kiểm tra, ông biết sao không?".
Quản gia lắc đầu, chán ghét kiểu nói chuyện nửa vời của Tạ Dư Quang " Mau nói nhanh đi".
Tạ Dư Quang mỉm cười trông rất ranh ma " Độ phù hợp với Pheromone của Adios là 100%".
Nói xong anh ta tự hào dựa lên ghế sô pha vắt chân " Nói mà, lần trước mọi người cứ bảo công tử nhà công tước kia là bạn đời định mệnh của Adios tôi cứ cảm thấy không tin, quả nhiên giác quan của tôi nhạy bén, thì ra Lâm Triết mới là bạn đời định mệnh bị ông trời giấu quá kĩ của Adios".
Quản gia quá đỗi kinh ngạc, ông vô cùng vui mừng " Vậy bệnh của thượng tướng chẳng phải có hy vọng rồi sao?".
Tạ Dư Quang tỏ vẻ đắc ý nói " Không phải có hy vọng, mà là chắc chắn sẽ khỏi".
Lâm Triết tỉnh dậy, cậu cảm thấy cả người nặng trịch như vừa đánh nhau với bò vậy. Cậu không nhớ tí nào chuyện trước đó, không hiếu sao tỉnh dậy cảm giác cứ là lạ.
" Thượng tướng, căn cứ điểm của địch ở...".
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Adios phát hiện Lâm Triết tỉnh lại thì nhanh chóng tắt máy " Cứ theo kế hoạch ban đầu, lát nữa tôi sẽ liên lạc lại sau".
Lâm Triết nhìn Adios vẻ mặt lo lắng bước nhanh tới, đầu cậu cứ ong ong lên.
"Xảy ra chuyện gì rồi? Sao tôi cứ cảm thấy như đã trải qua chuyện gì đó nhưng không nhớ ra?".
Adios đỡ cậu ngồi dậy dựa lên gối " Em bị sốt cao, mê man mấy ngày giờ mới tỉnh".
Thì ra là bị sốt, bảo sao cả người chẳng có tí sức lực nào " Vậy mấy ngày nay là ngài chăm sóc tôi à?".
Lâm Triết chỉ hơi chờ mong mà thôi, nếu Adios bảo không phải thì cũng không sao cả.
"Ừm".
Câu trả lời này làm Lâm Triết như hồi xuân, à mà cậu đã già đâu mà hồi xuân.
Không hiểu sao khi nhìn Adios thì trong người cậu cứ có cảm giác bồi hồi, thôi thúc muốn được chạm vào anh.
Lý trí trong đầu Lâm Triết hiện lên thành hình thiên sứ tát cho cậu một cái " Tỉnh ngộ đê bạn ơi!".
Lâm Triết lúc này mới để ý trong phòng cứ quanh quẩn mùi rượu với mùi hoa hồng.
Cậu nhìn quanh phát hiện trên tủ đầu giường để một lọ hoa hồng rất lớn, trên giá vốn để sách thì bị đổi thành tủ đựng rượu.
Bảo sao lại có hai mùi này.
"Em đói chưa?".
Ngài thượng tướng nhắc mới nhớ, Lâm Triết quả thực thấy hơi đói, trên tay trái cậu đang truyền dịch dinh dưỡng không ăn cũng không sao nhưng Lâm Triết không thích cảm giác bụng rỗng không.
" Có ạ".
Chẳng mấy chốc rô bốt mang theo một bát cháo nóng hổi đi lên, Adios nhận lấy muốn đút cho Lâm Triết ăn.
Lâm Triết cả kinh không có công lao sao dám nhận ân sủng này " Ngài cứ để tôi tự múc, tôi cũng khỏe hơn rồi".
Adios lúng túng chân tay, anh chưa từng đút cho ai bao giờ, anh đặt bát cháo xuống, sợ quan tâm quá đà sẽ khiến Lâm Triết nghi ngờ.
Anh chưa muốn nói sự thật cho cậu biết, sợ Lâm Triết không chấp nhận nổi sự thật.
Làm gì có ai đang yên đang lành đột nhiên bị biến thành Omega, kinh khủng hơn là biết bản thân đã bị đánh dấu đâu.
Lâm Triết cứ cảm thấy là lạ, cậu ăn xong rất nhanh, ăn xong thì dịch dinh dưỡng cũng đã truyền hết, cậu rút kim ra khỏi tay.
Mùi hương hoa hồng trong phòng đều tan biết hết.
Adios đã nghe Tạ Dư Quang nói rồi, Lâm Triết chưa biết bản thân bị phân hóa thành Omega, cũng xa lạ với khái niệm Pheromone, càng không biết cách điều khiển Pheromone của chính bản thân mình nên có lúc sẽ tỏa ra rất nhiều, có lúc lại biến mất không thấy đâu, cậu cũng không biết cách sử dụng tinh thần lực.
Ngày hôm đó ở sở nghiên cứu chỉ là theo bản năng kích phát ra mà thôi.
" Tôi đi vệ sinh một lát" Lâm Triết đứng dậy khỏi giường.
Adios bất giác muốn đi theo nhưng anh cố kiềm chế bản tính chiếm hữu của Alpha trong người mình lại.
"Ừm, đi đi".
Lâm Triết vào phòng vệ sinh tụt quần ra giải quyết nỗi buồn, cậu cầm lấy chim sẻ nhỏ...nhưng mà... cảm giác cứ là lạ.
"Aaaaaaa!!!!".
Tiếng hét thất thanh từ phòng vệ sinh vọng ra, Adios lao tới đá văng cánh cửa xông vào.
" Sao vậy?".
Lâm Triết quay người lại, mếu máo nhìn Adios rồi lại nhìn xuống chim sẻ nhỏ của mình.
"Chim sẻ nhỏ của tôi sao lại biến thành con chim non rồi".
Adios theo ánh mắt cậu nhìn xuống, đập vào mắt anh là con chim non nhỏ nhỏ hồng hồng rất đáng yêu vì buồn tiểu mà hơi ngóc lên chào.
Máu trong người Adios như chảy ngược lại, Lâm Triết không biết hành vi hiện tại của cậu chẳng khác nào đang gợi tình Alpha của mình vậy.
"Em... thật là" Adios ôm mặt, anh cố kiềm chế máu nóng trong người lại " Chắc là em ốm nhiều ngày nên nó mới như vậy".
Lâm Triết không quan tâm vấn đề ngại ngùng hay không, bây giờ cậu chỉ quan tâm tới vấn đề sĩ diện của bản thân.
"Vậy chim sẻ nhỏ của tôi có còn quay lại nữa không?".
Adios quay lưng lại, anh không dám nhìn tiếp, cũng không nỡ nói cho cậu biết là chim sẻ nhỏ đã bay đi xa rồi không về lại được đâu.
"Chắc là là sẽ quay lại thôi mà".
Adios an ủi Lâm Triết rồi đi ra ngoài, không quên đóng cửa lại nhưng cánh cửa bị anh đá hỏng vặn vẹo lệch sang một bên giống như trạng thái của anh lúc này.
Lâm Triết cũng tự an ủi bản thân "Nhất định phải quay về nhé chim sẻ nhỏ của ta ơi".
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro