Beta Làm Sao Có Thể Bị Đánh Dấu
Chương 35
2024-08-31 08:37:25
Sau khi chọc thủng tầng ngăn cách cuối cùng, mối quan hệ liền thay đổi.
Tạ Dư Quang đang sung sướng hưởng thụ sở nghiên cứu mới toanh xịn sò hơn cả trước nhờ có khoản điền đền bù kếch xù của Adios thì nghe tin Adios lại tới kỳ phát tình.
Anh ta xách cái thân già chạy tới biệt phủ, ngửi thấy mùi hương quấn quít của hai loại Pheromone liền biết đã xảy ra chuyện gì.
Thân là bác sĩ của thượng tướng, Tạ Dư Quang cần phải biết mọi biến hóa trên cơ thể của anh nhưng cũng không tới nỗi đi làm phiền người ta trải qua cuộc vui.
Tạ Dư Quang lại hối hả chạy về sở nghiên cứu, vừa vào tới cửa liền có cấp dưới chạy tới nói nhỏ vào tai anh.
Tạ Dư Quang nhíu mày " Cái gì? Công tước Erlando lại tới? Tới làm cái gì?".
Anh xách vạt áo blouse trắng bước nhanh vào phòng khách.
Lần này ngoại trừ công tước Erlando ra còn có cả phu nhân và một cô con gái đi cùng, không thấy Omega lần trước đâu.
Tạ Dư Quang thật ra cũng khá thương cảm với Omega đó, lưu lạc bên ngoài, trở về nhà thì bị coi là công cụ lợi dụng. (1)
Phu nhân công tước mỉm cười chào hỏi Tạ Dư Quang nhưng trong lòng bà ta rất khinh thường anh.
Tiến sĩ trẻ nổi bật nhất tinh tế cho dù giỏi tới đâu cũng chỉ là tầng lớp dân thường trí thức mà thôi, không thể sánh bằng tầng lớp quý tộc thượng lưu.
Nếu không phải Tạ Dư Quang được bổ nhiệm làm bác sĩ riêng của thượng tướng thì bà ta cũng không thèm để vào mắt.
Tạ Dư Quang cũng khách sáo đáp lại, ý cười trong mắt mang tia chán ghét " Không biết hôm nay hai vị đích thân tới sở nghiên cứu nhỏ bé của tôi có chuyện gì?".
Công tước Erlando mở lời, vừa nói vừa kéo cô con gái xinh xắn của mình tiến lên phía trước.
" Chẳng là con gái nhỏ của ta vừa mới phân hóa không lâu, tuy không bằng anh nó, chỉ là Omega cấp A nhưng thiết nghĩ, Evan có độ phù hợp cao với thượng tướng như vậy, anh em trong nhà cũng có khả năng này, ta cũng là vì suy nghĩ cho bệnh tình của thượng tướng, nên muốn Tạ tiến sĩ kiểm tra giúp xem Pheromone của con bé có độ phù hợp bao nhiêu với ngài ấy, có thể vì thượng tướng phân ưu chính là vinh hạnh của gia tộc Erlando".
Chuyện của Lâm Triết và Adios vẫn đang được bảo mật chưa tiết lộ với bất kỳ ai ngoài nhà vua nên Tạ Dư Quang cũng không tiện nói với ông ta rằng bạn đời của Adios đã xuất hiện.
Anh ta cũng khó để từ chối vì đúng là vài tháng trước sở nghiên cứu của anh ta đã đăng thông báo tới toàn dân là sẽ kiểm tra độ phù hợp Pheromone của tất cả Omega trên toàn tinh tế với Adios để tìn người phù hợp.
Hiện tại không có lí do nào để từ chối cả, Tạ Dư Quang chỉ đành đồng ý làm qua loa cho xong là được.
Nhìn thiếu nữ Omega nhỏ bé trước mắt, mái tóc dài hơi xoăn màu vàng kim, đôi mắt màu xanh ngọc, làn da trắng sứ y như những nàng công chúa trong truyện cổ tích bước ra vậy.
Mới vừa qua 18 tuổi nhưng trong mắt là vẻ khinh người khó giấu nổi vì tuổi đời còn quá trẻ, chưa trải sự đời, cái gì cũng thể hiện lên mặt, thậm chí còn khiến anh chán ghét hơn cả Omega nam lần trước, người kia ít nhất tuy có dã tâm nhưng rất thông minh không tỏ ra khinh thường người khác.
Tạ Dư Quang nhớ lại hôm đó, Evan tỉnh lại từ khoang trị liệu, sau nghe nghe nói cha mình bỏ mặc mình lại mà rời đi ánh mắt cũng rất bình tĩnh như mặt hồ không gợn sóng.
Bờ vai nhỏ bé nhưng lại khiến người ta có một loại cảm giác kiên cường.
Không biết tình hình cậu ta sau khi trở về sẽ ra sao khi mất đi giá trị lợi dụng với cha mình.
Tạ Dư Quang biết không ít những drama của giới quý tộc, chỉ sợ Evan kia sẽ bị gả cho một gia đình quý tộc khác để đổi lại giá trị cho lão già Erlando kia.
" Hai vị chờ một chút, tôi sẽ cho người tiến hành kiểm tra ngay, xin mời tiểu thư đi theo tôi".
Không lâu sau kết quả kiểm tra đã có, Tạ Dư Quang đưa bảng số liệu cho vợ chồng công tước xem.
"Kết quả độ phù hợp là 10%, rất tiếc... tiểu thư nhà các vị không phù hợp".
Phu nhân công tước nhíu mày không tin vào kết quả này, đứa con hoang kia có độ phù hợp 90%, con gái bà ta ưu tú như vậy làm sao lại không được.
" Liệu có sai lầm gì không? Cũng không nên thấp như vậy chứ?" Công tước Erlando đưa lại bản báo cáo cho Tạ Dư Quang.
Tiểu thư nhà công tước vốn dĩ tự tin bản thân có thể vượt trội hơn đứa con hoang kia, nhưng hiện thực lại tàn khốc, cô ta không chịu được nhục nhã chạy thẳng ra ngoài.
Phu nhân công tước vội vã đuổi theo "Cresrose! Cresrose... con chạy đi đâu vậy?".
Tạ Dư Quang không thèm để ý hai người kia náo loạn, anh ngồi xuống ghế sô pha đặt bản báo cáo xuống bàn.
"Bản báo cáo này không có sai lầm, tôi nghĩ là ngài công tước thừa biết vì sao lại có sự chênh lệch đó".
Công tước Erlando vẻ mặt khó chịu vô cùng, ông ta ghét nhất bị người khác nhắc tới chuyện xưa.
Người vợ đầu tiên của ông ta là một Omega xinh đẹp xuất thân từ một gia tộc vô cùng lớn mạnh, nhờ có sự giúp đỡ của bà ấy mà ông ta mới có thể vinh quang như hiện tại nhưng ông ta lại ngoại tình.
Người ông ta yêu vốn không phải bà ấy nhưng bà ấy lại rất yêu ông ta, sau khi phát hiện ông ta ngoại tình.
Phu nhân đời trước đã dẫn theo con trai nhỏ ngồi phi thuyền tới hành tinh khác nơi ông ta lấy cớ đi công tác để gặp tình nhân.
Bà ấy tới nơi biết được người phụ nữ kia đã có thai thì vô cùng uất ức rời đi, trong lúc quay về vô tình gặp phải nhóm cướp xuyên ngân hà mà mất đi tính mạng, đứa con trai nhỏ bị thất lạc không rõ tung tích.
Vụ việc này năm đó chấn động một thời trong giới quý tộc không ai không biết.
Gã Erlando này không thèm quan tâm lời nghị luận mà vẫn đưa tình nhân bên ngoài về nhà thay thế vị trí phu nhân mới mất không lâu.
Từ đó về sau mặc dù chuyện đã qua lâu rồi nhưng thỉnh thoảng vẫn có người nói ý chọc tức ông ta, nói rằng ông ta vứt bỏ viên ngọc quý mà nâng niu viên đá cuội.
Y của Tạ Dư Quang rất rõ ràng, phu nhân đời trước là một Omega cấp S hiếm có, năng lực và sắc đẹp đều đứng trong top đầu toàn tinh tế, đứa con của bà ấy làm sao mà kẻ tiểu tam kia có thể so sánh cùng.
Cho dù anh ta cũng không ưa Evan kia nhưng cũng vẫn còn đỡ hơn mất người này.
Sống trong một gia đình như thế này bảo sao cậu ta không ranh mãnh thì không thể sống nổi.
Công tước Erlando tức giận nhưng không dám chỉ thẳng mặt Tạ Dư Quang, dậm chân bước ra khỏi sở nghiên cứu.
Tạ Dư Quang cười khinh một cái ngó ra hò theo " Vậy tôi không tiễn nữa nhé, ngài công tước, đi đường cẩn thận".
Khoảng một lúc trước, Cresrose lao ra khỏi sở nghiên cứu tức tối muốn tìm nơi không người để giải tỏa nên chạy thẳng theo đường lớn dẫn lên đồi.
Phu nhân công tước biết lối đó là đường dẫn lên biệt phủ của thượng tướng nên đuổi theo muốn cản con gái lại nhưng cô ta đang mất bình tĩnh, chẳng những không thèm nghe lời khuyên mà còn cố hét lên.
Chỉ vài phút sau trước mắt cô ta xuất hiện một tòa biệt phủ to lớn xa hoa như trong mơ, nơi này khắp nơi đều trồng hoa hồng đỏ mà cô ta thích nhất.
Trong lúc cô ta ngơ ngác thì phu nhân công tước cũng đuổi kịp kéo cô ta lại.
"Đây là nơi ở của ngài thượng tướng sao?" Hai mắt Cresrosa đầy mộng mơ.
Ở trường học Omega quý tộc, ngài thượng tướng Adios chính là cái tên mà nhiều học viên thảo luận hàng ngày, cũng là người đàn ông mà cô ta ao ước bấy lâu nay.
Cresrosa quên mất cả nỗi buồn vừa nãy, thậm chí dù bị mẹ kéo cũng không muốn rời đi, bởi vì cô ta ngửi thấy trong không khí có một chút mùi hương rượu nồng say mờ nhạt theo gió thổi tới.
Cả tinh tế không ai không biết Pheromone của ngài thượng tướng là hương rượu.
Cresrose vui sướng khi cô ta là một trong số rất ít người được ngửi mùi Pheromone của thượng tướng.
Là mùi của một Alpha vô cùng mạnh mẽ khiến cô ta chỉ muốn quỳ phục.
Không lâu sau có binh lính đi tuần nhìn thấy hai người, lập tức đề nghị Cresrose và phu nhân công tước rời đi.
Cresrose không chịu, còn dùng giọng hống hách không cho binh linh chạm vào thân thể quý giá của mình.
"Ta là tiểu thư nhà công tước Erlando, các người không được đụng vào người ta!".
Hai binh lính bất đắc dĩ rút ra vũ khí " Khu vực này được bảo mật nghiêm ngặt bởi hoàng gia, người không phận sự miễn vào".
Phải tới khi công tước Erlando đuổi tới nói lời nể mặt thì hai binh lính kia mới thu lại vũ khí.
Cresrose bị cha mình kéo đi mà khóc lớn lên không chịu, cuối cùng bị ông ta tát mạnh một cái mới kinh hãi im lặng lại.
Sau khi một nhà ba người lên phi cơ rời đi, Tạ Dư Quang mới chậc lười lắc đầu cảm thán.
"Adios đúng là đào hoa thật đấy".
Tạ Dư Quang đang sung sướng hưởng thụ sở nghiên cứu mới toanh xịn sò hơn cả trước nhờ có khoản điền đền bù kếch xù của Adios thì nghe tin Adios lại tới kỳ phát tình.
Anh ta xách cái thân già chạy tới biệt phủ, ngửi thấy mùi hương quấn quít của hai loại Pheromone liền biết đã xảy ra chuyện gì.
Thân là bác sĩ của thượng tướng, Tạ Dư Quang cần phải biết mọi biến hóa trên cơ thể của anh nhưng cũng không tới nỗi đi làm phiền người ta trải qua cuộc vui.
Tạ Dư Quang lại hối hả chạy về sở nghiên cứu, vừa vào tới cửa liền có cấp dưới chạy tới nói nhỏ vào tai anh.
Tạ Dư Quang nhíu mày " Cái gì? Công tước Erlando lại tới? Tới làm cái gì?".
Anh xách vạt áo blouse trắng bước nhanh vào phòng khách.
Lần này ngoại trừ công tước Erlando ra còn có cả phu nhân và một cô con gái đi cùng, không thấy Omega lần trước đâu.
Tạ Dư Quang thật ra cũng khá thương cảm với Omega đó, lưu lạc bên ngoài, trở về nhà thì bị coi là công cụ lợi dụng. (1)
Phu nhân công tước mỉm cười chào hỏi Tạ Dư Quang nhưng trong lòng bà ta rất khinh thường anh.
Tiến sĩ trẻ nổi bật nhất tinh tế cho dù giỏi tới đâu cũng chỉ là tầng lớp dân thường trí thức mà thôi, không thể sánh bằng tầng lớp quý tộc thượng lưu.
Nếu không phải Tạ Dư Quang được bổ nhiệm làm bác sĩ riêng của thượng tướng thì bà ta cũng không thèm để vào mắt.
Tạ Dư Quang cũng khách sáo đáp lại, ý cười trong mắt mang tia chán ghét " Không biết hôm nay hai vị đích thân tới sở nghiên cứu nhỏ bé của tôi có chuyện gì?".
Công tước Erlando mở lời, vừa nói vừa kéo cô con gái xinh xắn của mình tiến lên phía trước.
" Chẳng là con gái nhỏ của ta vừa mới phân hóa không lâu, tuy không bằng anh nó, chỉ là Omega cấp A nhưng thiết nghĩ, Evan có độ phù hợp cao với thượng tướng như vậy, anh em trong nhà cũng có khả năng này, ta cũng là vì suy nghĩ cho bệnh tình của thượng tướng, nên muốn Tạ tiến sĩ kiểm tra giúp xem Pheromone của con bé có độ phù hợp bao nhiêu với ngài ấy, có thể vì thượng tướng phân ưu chính là vinh hạnh của gia tộc Erlando".
Chuyện của Lâm Triết và Adios vẫn đang được bảo mật chưa tiết lộ với bất kỳ ai ngoài nhà vua nên Tạ Dư Quang cũng không tiện nói với ông ta rằng bạn đời của Adios đã xuất hiện.
Anh ta cũng khó để từ chối vì đúng là vài tháng trước sở nghiên cứu của anh ta đã đăng thông báo tới toàn dân là sẽ kiểm tra độ phù hợp Pheromone của tất cả Omega trên toàn tinh tế với Adios để tìn người phù hợp.
Hiện tại không có lí do nào để từ chối cả, Tạ Dư Quang chỉ đành đồng ý làm qua loa cho xong là được.
Nhìn thiếu nữ Omega nhỏ bé trước mắt, mái tóc dài hơi xoăn màu vàng kim, đôi mắt màu xanh ngọc, làn da trắng sứ y như những nàng công chúa trong truyện cổ tích bước ra vậy.
Mới vừa qua 18 tuổi nhưng trong mắt là vẻ khinh người khó giấu nổi vì tuổi đời còn quá trẻ, chưa trải sự đời, cái gì cũng thể hiện lên mặt, thậm chí còn khiến anh chán ghét hơn cả Omega nam lần trước, người kia ít nhất tuy có dã tâm nhưng rất thông minh không tỏ ra khinh thường người khác.
Tạ Dư Quang nhớ lại hôm đó, Evan tỉnh lại từ khoang trị liệu, sau nghe nghe nói cha mình bỏ mặc mình lại mà rời đi ánh mắt cũng rất bình tĩnh như mặt hồ không gợn sóng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bờ vai nhỏ bé nhưng lại khiến người ta có một loại cảm giác kiên cường.
Không biết tình hình cậu ta sau khi trở về sẽ ra sao khi mất đi giá trị lợi dụng với cha mình.
Tạ Dư Quang biết không ít những drama của giới quý tộc, chỉ sợ Evan kia sẽ bị gả cho một gia đình quý tộc khác để đổi lại giá trị cho lão già Erlando kia.
" Hai vị chờ một chút, tôi sẽ cho người tiến hành kiểm tra ngay, xin mời tiểu thư đi theo tôi".
Không lâu sau kết quả kiểm tra đã có, Tạ Dư Quang đưa bảng số liệu cho vợ chồng công tước xem.
"Kết quả độ phù hợp là 10%, rất tiếc... tiểu thư nhà các vị không phù hợp".
Phu nhân công tước nhíu mày không tin vào kết quả này, đứa con hoang kia có độ phù hợp 90%, con gái bà ta ưu tú như vậy làm sao lại không được.
" Liệu có sai lầm gì không? Cũng không nên thấp như vậy chứ?" Công tước Erlando đưa lại bản báo cáo cho Tạ Dư Quang.
Tiểu thư nhà công tước vốn dĩ tự tin bản thân có thể vượt trội hơn đứa con hoang kia, nhưng hiện thực lại tàn khốc, cô ta không chịu được nhục nhã chạy thẳng ra ngoài.
Phu nhân công tước vội vã đuổi theo "Cresrose! Cresrose... con chạy đi đâu vậy?".
Tạ Dư Quang không thèm để ý hai người kia náo loạn, anh ngồi xuống ghế sô pha đặt bản báo cáo xuống bàn.
"Bản báo cáo này không có sai lầm, tôi nghĩ là ngài công tước thừa biết vì sao lại có sự chênh lệch đó".
Công tước Erlando vẻ mặt khó chịu vô cùng, ông ta ghét nhất bị người khác nhắc tới chuyện xưa.
Người vợ đầu tiên của ông ta là một Omega xinh đẹp xuất thân từ một gia tộc vô cùng lớn mạnh, nhờ có sự giúp đỡ của bà ấy mà ông ta mới có thể vinh quang như hiện tại nhưng ông ta lại ngoại tình.
Người ông ta yêu vốn không phải bà ấy nhưng bà ấy lại rất yêu ông ta, sau khi phát hiện ông ta ngoại tình.
Phu nhân đời trước đã dẫn theo con trai nhỏ ngồi phi thuyền tới hành tinh khác nơi ông ta lấy cớ đi công tác để gặp tình nhân.
Bà ấy tới nơi biết được người phụ nữ kia đã có thai thì vô cùng uất ức rời đi, trong lúc quay về vô tình gặp phải nhóm cướp xuyên ngân hà mà mất đi tính mạng, đứa con trai nhỏ bị thất lạc không rõ tung tích.
Vụ việc này năm đó chấn động một thời trong giới quý tộc không ai không biết.
Gã Erlando này không thèm quan tâm lời nghị luận mà vẫn đưa tình nhân bên ngoài về nhà thay thế vị trí phu nhân mới mất không lâu.
Từ đó về sau mặc dù chuyện đã qua lâu rồi nhưng thỉnh thoảng vẫn có người nói ý chọc tức ông ta, nói rằng ông ta vứt bỏ viên ngọc quý mà nâng niu viên đá cuội.
Y của Tạ Dư Quang rất rõ ràng, phu nhân đời trước là một Omega cấp S hiếm có, năng lực và sắc đẹp đều đứng trong top đầu toàn tinh tế, đứa con của bà ấy làm sao mà kẻ tiểu tam kia có thể so sánh cùng.
Cho dù anh ta cũng không ưa Evan kia nhưng cũng vẫn còn đỡ hơn mất người này.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sống trong một gia đình như thế này bảo sao cậu ta không ranh mãnh thì không thể sống nổi.
Công tước Erlando tức giận nhưng không dám chỉ thẳng mặt Tạ Dư Quang, dậm chân bước ra khỏi sở nghiên cứu.
Tạ Dư Quang cười khinh một cái ngó ra hò theo " Vậy tôi không tiễn nữa nhé, ngài công tước, đi đường cẩn thận".
Khoảng một lúc trước, Cresrose lao ra khỏi sở nghiên cứu tức tối muốn tìm nơi không người để giải tỏa nên chạy thẳng theo đường lớn dẫn lên đồi.
Phu nhân công tước biết lối đó là đường dẫn lên biệt phủ của thượng tướng nên đuổi theo muốn cản con gái lại nhưng cô ta đang mất bình tĩnh, chẳng những không thèm nghe lời khuyên mà còn cố hét lên.
Chỉ vài phút sau trước mắt cô ta xuất hiện một tòa biệt phủ to lớn xa hoa như trong mơ, nơi này khắp nơi đều trồng hoa hồng đỏ mà cô ta thích nhất.
Trong lúc cô ta ngơ ngác thì phu nhân công tước cũng đuổi kịp kéo cô ta lại.
"Đây là nơi ở của ngài thượng tướng sao?" Hai mắt Cresrosa đầy mộng mơ.
Ở trường học Omega quý tộc, ngài thượng tướng Adios chính là cái tên mà nhiều học viên thảo luận hàng ngày, cũng là người đàn ông mà cô ta ao ước bấy lâu nay.
Cresrosa quên mất cả nỗi buồn vừa nãy, thậm chí dù bị mẹ kéo cũng không muốn rời đi, bởi vì cô ta ngửi thấy trong không khí có một chút mùi hương rượu nồng say mờ nhạt theo gió thổi tới.
Cả tinh tế không ai không biết Pheromone của ngài thượng tướng là hương rượu.
Cresrose vui sướng khi cô ta là một trong số rất ít người được ngửi mùi Pheromone của thượng tướng.
Là mùi của một Alpha vô cùng mạnh mẽ khiến cô ta chỉ muốn quỳ phục.
Không lâu sau có binh lính đi tuần nhìn thấy hai người, lập tức đề nghị Cresrose và phu nhân công tước rời đi.
Cresrose không chịu, còn dùng giọng hống hách không cho binh linh chạm vào thân thể quý giá của mình.
"Ta là tiểu thư nhà công tước Erlando, các người không được đụng vào người ta!".
Hai binh lính bất đắc dĩ rút ra vũ khí " Khu vực này được bảo mật nghiêm ngặt bởi hoàng gia, người không phận sự miễn vào".
Phải tới khi công tước Erlando đuổi tới nói lời nể mặt thì hai binh lính kia mới thu lại vũ khí.
Cresrose bị cha mình kéo đi mà khóc lớn lên không chịu, cuối cùng bị ông ta tát mạnh một cái mới kinh hãi im lặng lại.
Sau khi một nhà ba người lên phi cơ rời đi, Tạ Dư Quang mới chậc lười lắc đầu cảm thán.
"Adios đúng là đào hoa thật đấy".
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro