Beta Làm Sao Có Thể Bị Đánh Dấu
Chương 39
2024-08-31 08:37:25
Uông Khanh thấy Lâm Triết tới thì quay sang cậu giả vờ đáng thương cầu xin " Trợ lý Lâm, cậu giúp tôi xin chủ nhân được không, tôi không muốn bị phạt đâu".
Lâm Triết vốn nghĩ không có ai sẽ lên đây nên hiện giờ chỉ mặc mỗi áo ngủ lỏng lẻo, dấu vết hoan ái trên người không chút che giấu lộ ra.
Uông Khanh ở nơi Lâm Triết không thấy được ánh mắt vô cùng chán ghét.
Lâm Triết mới tỉnh ngủ đầu óc vẫn hơi lơ tơ mơ chưa hiểu chuyện gì xảy ra.
Adios bước tới lấy áo khoác của mình chùm lên vai Lâm Triết che đi thân thể cậu.
Mấy ngày này Lâm Triết đã hoàn toàn không coi mình là trợ lý nữa rồi, để ông chủ phải tự tay chăm sóc lại cho cậu.
Uông Khanh nắm chặt tay dưới gấu áo ghen tị.
Lâm Triết ngẩng đầu lên nhìn Adios một cái rồi mới nói với Uông Khanh " Cậu làm cái gì mà để ngài ấy phải phạt?".
Uông Khanh tức tối trong lòng, cậu ta biết mình không bị ảnh hưởng bởi tinh thần lực của thượng tướng giống như Lâm Triết, nghĩ Lâm Triết được thì sao cậu ta không được nên muốn tìm cơ hội gặp được Adios, khó khăn lắm mới dò la được anh đang ở phòng tập gym một mình.
Không ngờ nam nhân này không nói không rằng liền muốn phạt cậu ta.
" Tôi... tôi...".
Adios không muốn dây dưa nữa, anh lo cho thân thể của Lâm Triết, vừa mới bị anh thắt nút không lâu, chắc chắn là rất mệt, nên nghỉ ngơi nhiều hơn.
" Thôi bỏ đi, tạm tha cho cậu lần này, nếu có lần sau thì tự giác xách đồ rời đi".
" Khoan đã" Lâm Triết lên tiếng
Cậu nhìn Adios " Bệnh của ngài hết rồi sao?".
Cậu vừa mong anh khỏi, lại vừa mong anh không khỏi vì Adios sẽ thu hút rất nhiều ong bướm tới quấy phá cậu.
Trước kia thì không nói làm gì, hiện tại bị tình yêu quật khiến Lâm Triết như mở ra con mắt chiếu yêu, cậu có thể nhìn ra Uông Khanh này là cố tình tiếp cận thượng tướng của cậu.
Từ lần đầu tiên gặp cậu ta, Lâm Triết đã có cảm giác không thích người này rồi.
Adios muốn nói rằng cậu có thể ngửi thấy mùi Pheromone rượu hỗn loạn trong không khí, chẳng lẽ còn không biết anh chưa khỏi sao, nhưng vẫn là nhịn lại vì Lâm Triết vẫn chưa biết sự thật.
"Chưa, là cậu ta nói không cảm thấy khó chịu khi ở gần anh".
Lâm Triết hơi nhíu mày nhìn Uông Khanh " Thật không?".
Uông Khanh nhìn người đàn ông cao cao tại thượng như Adios giờ đây lại chịu cúi đầu trước Lâm Triết khiến cậu ta rất khó chịu nhưng vẫn phải diễn cho tròn vai không thể hiện bất mãn gì ra mặt.
" Cái đó... là thật".
Lâm Triết híp mắt nhìn cậu ta, cậu sẽ không bao giờ để Giác Á thứ hai làm hại mình nữa.
Cậu ưỡn lưng kêu mỏi đòi Adios bế lên, anh không dám không nghe theo.
"Bây giờ ngoài em ra ngài lại có thêm người có thể bầu bạn rồi kìa".
Adios ghét bỏ nhìn Uông Khanh rồi thì thầm vào tai Lâm Triết, chỉ đủ hai người nghe thấy " Bệnh của anh nhờ có em cũng đã sắp khỏi, cái đó không quan trọng nữa, có em là đủ rồi".
Lâm Triết nghe xong cơn ghen trong người cũng đỡ hơn, cho anh một nụ cười dễ nhìn.
Adios bế Lâm Triết về phòng mặc kệ Uông Khanh đứng trơ vơ ở đó.
Cậu ta đấm nhẹ lên tường, Lâm Triết kia từ đâu tới phá hỏng kế hoạch của cậu ta, nếu không phải Lâm Triết tới thì cậu ta đã có cơ hội ở riêng với thượng tướng rồi. 5
Từ sau hôm đó, Lâm Triết cũng cảnh giác hơn với Uông Khanh.
Suốt mấy ngày sau cậu ta cũng không tìm được cơ hội nào cho tới hôm nay.
Một ngày mà cậu ta đã đợi rất lâu rồi.
Uông Khanh nhìn đồng hồ điểm đúng giờ thì liền thành thạo đi tới một căn phòng luôn đóng kín ở tầng ba.
Hôm nay là ngày giỗ của cha mẹ Adios đã hy sinh trên chiến trường, anh không thích ngày này nên không nói với bất kỳ ai, cũng không tổ chức gì cả, ở tầng ba có một căn phòng tưởng nhớ bọn họ.
Adios nhìn di ảnh trên giá tâm trạng trầm lắng bồng cửa bị mở ra.
Quay lại thấy là Uông Khanh thì anh vô cùng tức giận " Ai cho phép cậu vào đây?".
" Tôi có chuyện bí mật muốn nói với ngài" Uông Khanh tự tin bước vào.
"Cút!".
" Hôm nay là ngày giỗ của cha mẹ ngài phải không?" Uông Khanh vội nói.
Adios không nói gì.
Uông Khanh đóng cửa lại nói tiếp " Tủ bảo mật của ngài có mật khẩu là ********".
Lần này Adios kinh ngạc nhìn cậu ta, mật khẩu của anh đúng là như vậy nhưng chỉ là trước kia mà thôi, sau khi ở cùng Lâm Triết anh đã đổi sang mật khẩu mới rồi.
" Tôi còn biết... ngài sẽ chết như thế nào? Chúng ta có thể nói chuyện được không?".
Adios nhìn vào mắt Uông Khanh, là một kẻ thâm sâu đầy tâm cơ, trong lòng anh dấy lên sự cảnh giác.
" Được, tôi cho cậu năm phút".
Uông Khanh đạt được mục đích liền đối mặt với anh nói.
Cậu ta nói bản thân là người trọng sinh chết đi sống lại, kiếp trước là trợ lý của Adios, nói vị trí trợ lý của Lâm Triết vốn thuộc về cậu ta.
Lâm Triết là một biến số, cậu ta vốn không nên xuất hiện ở đây.
Uông Khanh từ nhỏ do một lần tai nạn khiến cho dây thần kinh cảm nhận đau đớn bị liệt, từ đó không cảm nhận được sự khó chịu hay đau đớn nào.
Về sau vô tình được tuyển vào biệt phủ làm việc, nhờ lợi thế đó mà được lên làm trợ lý cho Adios suốt vài năm, đó là lí do vì sao cậu ta biết rất nhiều thứ xung quanh anh.
Tìm khắp cả tinh tế cũng không có ai có thể giúp anh chữa bệnh nên bệnh tình của Adios ngày càng nặng, phát điên ngày càng nhiều, tính cách dần trở nên hung dữ, điên cuồng.
Nữ vương của tinh hệ Blackburn nói ở thiên hà của họ có một loại tinh thể có thể giúp anh chữa bệnh nhưng điều kiện là Adios phải lấy con trai của bà ta. •
Anh nhất quyết từ chối khiến nữ vương nổi giận, hai tinh hệ nổi lên chiến tranh, anh vì tiêu diệt kẻ địch trong một trận chiến khốc liệt mà mất kiểm soát, sau cùng hy sinh trên chiến trường.
Kiếp trước mặc dù không có được trái tim của thượng tướng nhưng Uông Khanh cũng tự hào vì bản thân là trợ lý duy nhất có thể ở bên cạnh anh.
Sau khi anh chết, Uông Khanh cũng không giống Lâm Triết hoàn toàn miễn nhiễm với tinh thần lực mạnh mẽ của anh, cậu ta là do mất cảm giác đau chứ không phải không bị ảnh hưởng, thời gian dài làm trợ lý cho anh khiến tinh thần cậu ta xảy ra vấn đề.
Sau khi Adios chết trên chiến trường, cậu ta bị quân địch bắt đi hòng moi thông tin bí mật của tinh tế.
Uông Khanh nhờ có nhan sắc cũng có chút nổi bật quyến rũ được một vị hoàng tử của tinh hệ Blackburn, nhờ vậy mà thoát khỏi cảnh tù nhân, cũng moi móc được thông tin vị trí hành tinh có tinh thể có giúp Adios chữa bệnh.
Sau vài năm hưởng vinh hoa phú quý, vị hoàng tử kia có mới nới cũ vứt bỏ cậu ta, Uông Khanh chết vì bệnh.
Không ngờ tỉnh dậy thấy thời gian đã quay trở lại năm xưa, cậu ta muốn tiếp tục ở bên Adios nhưng khi tìm cách quay lại được phủ thượng tướng thì lại xuất hiện một người vốn không nên xuất hiện là Lâm Triết cướp đi vị trí vốn thuộc về cậu ta.
Mà càng khiến Uông Khanh tức điên là Adios và Lâm Triết đã xảy ra quan hệ và ở bên nhau. Cậu ta vốn cho rằng bản thân là người đặc biệt duy nhất có thế ở bên anh.
Đương nhiên đoạn này cậu ta không dám nói với Adios.
Adios không tin vào câu chuyện huyền huyễn này " Tôi lấy cái gì để tin cậu?".
Uông Khanh tự tin đáp " Nếu ngài không tin thì có thể chờ hai phút nữa, bên hoàng cung sẽ liên lạc tới nói về vấn đề nữ vương tinh hệ Blackburn đưa ra điều kiện".
Adios đứng hai tay đút vào túi quần hờ hững, không lâu sau máy liên lạc của anh vang lên thông báo.
Adios nhìn tên liên lạc tới đúng là từ hoàng cung, anh nhìn Uông Khanh một cái rồi mở lên nghe.
Cuộc nói chuyện không kéo dài lâu.
Quả nhiên hoàng cung liên lạc tới là vì chuyện nữ vương tinh hệ Blackburn nói bọn họ phát hiện một loại tinh thể có thể giúp anh chữa bệnh nhưng điều kiện là anh phải lấy con trai Omega của bà ta.
Adios trong lòng rất kinh ngạc nhưng anh không thể hiện ra mặt, bao năm chỉ huy binh lính ra trận anh không phải kẻ ngốc, chỉ khỉ ở cạnh Lâm Triết mới bị sự vô tri của cậu làm cho thả lỏng cảnh giác mà thôi.
Adios trả lời rất nhanh gọn không cần suy nghĩ " Nói với họ là bệnh của tôi không cần họ lo, cho dù tôi chết cũng không lấy con trai bà ta".
Uông Khanh mỉm cười " Kiếp trước ngài cũng trả lời y hệt như vậy".
Chuyện Lâm Triết có thể giúp anh chữa bệnh chỉ có quản gia, Tạ Dư Quang và nhà vua biết, đó là lí do vì sao
Uông Khanh vẫn cho rằng Adios sẽ phải tuân theo số mệnh.
Đợi Adios tắt máy, Uông Khanh thân hình bạc nhược nhưng tự tin đối mặt với anh nói " Tôi biết mỏ quặng tinh thể kia ở hành tinh nào, nếu ngài để tôi làm trợ lý ở bên cạnh ngài thay vì Lâm Triết thì tôi có thể giúp ngài chữa khói bệnh". (1
Adios nửa tin nửa ngờ với những thông tin mà Uông Khanh nói ra nhưng anh chắc chắn một điều, cho dù cậu ta nói thật thì đối với anh cũng không quan trọng.
Kiếp trước không có Lâm Triết hay bây giờ có Lâm Triết thì anh vẫn sẽ lựa chọn như vậy.
Hơn nữa hiện giờ đã có Lâm Triết anh sẽ lại càng không bao giờ chấp nhận điều đó, anh sẽ không phát bệnh, sẽ không chết trên chiến trường.
Kiếp này là Lâm Triết tới cứu rỗi anh.
Adios thản nhiên nhìn đồng hồ trên tay " Cậu hết năm phút rồi, cậu vẫn không thuyết phục được tôi, lần trước tôi đã nói rồi, đi tìm quản gia rồi cuốn gói ra khỏi phủ thượng tướng đi".
Uông Khanh vô cùng kinh hãi với phản ứng này của Adios, cậu ta rõ ràng là biết trước sự việc, nắm rõ mọi thứ trong tay nhưng mọi thứ vẫn không thể theo ý muốn.
Chẳng lẽ là do sự xuất hiện của Lâm Triết chết tiệt kia.
Uông Khanh nói hơi gắt lên "Ngài không thể làm như vậy, chỉ có tôi mới có thể giúp ngài chữa bệnh, nếu không ngài sẽ phát điên rồi chết trên chiến trường đấy, ngài thượng tướng".
"Rõ ràng ngài biết sau khi từ chối thì tinh hệ Blackburn sẽ xảy ra chiến tranh với chúng ta mà".
Adios ghét nhất cảm giác bị người khác lợi dụng " Cậu đừng tưởng mình thông minh cho rằng tôi không nhìn ra ý đồ của cậu, nếu cậu thật sự từng là trợ lý của tôi thì nên biết tính cách tôi thế nào".
Uông Khanh nắm chặt nắm tay mở cửa rời đi, trong lòng vô cùng tức tối chửi rủa Lâm Triết.
"Adios, rồi ngài sẽ phải hối hận".
Nếu cậu ta đã không chiếm được thì kẻ khác cũng đừng hòng đoạt được.
Uông Khanh lập tức xách đồ rời đi ngay chiều hôm đó trong sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người, ngay khi cậu ta ra khỏi cổng biệt phủ, Adios âm thầm cử người theo dõi giám sát nhất cử nhất động của cậu ta.
Lâm Triết vốn nghĩ không có ai sẽ lên đây nên hiện giờ chỉ mặc mỗi áo ngủ lỏng lẻo, dấu vết hoan ái trên người không chút che giấu lộ ra.
Uông Khanh ở nơi Lâm Triết không thấy được ánh mắt vô cùng chán ghét.
Lâm Triết mới tỉnh ngủ đầu óc vẫn hơi lơ tơ mơ chưa hiểu chuyện gì xảy ra.
Adios bước tới lấy áo khoác của mình chùm lên vai Lâm Triết che đi thân thể cậu.
Mấy ngày này Lâm Triết đã hoàn toàn không coi mình là trợ lý nữa rồi, để ông chủ phải tự tay chăm sóc lại cho cậu.
Uông Khanh nắm chặt tay dưới gấu áo ghen tị.
Lâm Triết ngẩng đầu lên nhìn Adios một cái rồi mới nói với Uông Khanh " Cậu làm cái gì mà để ngài ấy phải phạt?".
Uông Khanh tức tối trong lòng, cậu ta biết mình không bị ảnh hưởng bởi tinh thần lực của thượng tướng giống như Lâm Triết, nghĩ Lâm Triết được thì sao cậu ta không được nên muốn tìm cơ hội gặp được Adios, khó khăn lắm mới dò la được anh đang ở phòng tập gym một mình.
Không ngờ nam nhân này không nói không rằng liền muốn phạt cậu ta.
" Tôi... tôi...".
Adios không muốn dây dưa nữa, anh lo cho thân thể của Lâm Triết, vừa mới bị anh thắt nút không lâu, chắc chắn là rất mệt, nên nghỉ ngơi nhiều hơn.
" Thôi bỏ đi, tạm tha cho cậu lần này, nếu có lần sau thì tự giác xách đồ rời đi".
" Khoan đã" Lâm Triết lên tiếng
Cậu nhìn Adios " Bệnh của ngài hết rồi sao?".
Cậu vừa mong anh khỏi, lại vừa mong anh không khỏi vì Adios sẽ thu hút rất nhiều ong bướm tới quấy phá cậu.
Trước kia thì không nói làm gì, hiện tại bị tình yêu quật khiến Lâm Triết như mở ra con mắt chiếu yêu, cậu có thể nhìn ra Uông Khanh này là cố tình tiếp cận thượng tướng của cậu.
Từ lần đầu tiên gặp cậu ta, Lâm Triết đã có cảm giác không thích người này rồi.
Adios muốn nói rằng cậu có thể ngửi thấy mùi Pheromone rượu hỗn loạn trong không khí, chẳng lẽ còn không biết anh chưa khỏi sao, nhưng vẫn là nhịn lại vì Lâm Triết vẫn chưa biết sự thật.
"Chưa, là cậu ta nói không cảm thấy khó chịu khi ở gần anh".
Lâm Triết hơi nhíu mày nhìn Uông Khanh " Thật không?".
Uông Khanh nhìn người đàn ông cao cao tại thượng như Adios giờ đây lại chịu cúi đầu trước Lâm Triết khiến cậu ta rất khó chịu nhưng vẫn phải diễn cho tròn vai không thể hiện bất mãn gì ra mặt.
" Cái đó... là thật".
Lâm Triết híp mắt nhìn cậu ta, cậu sẽ không bao giờ để Giác Á thứ hai làm hại mình nữa.
Cậu ưỡn lưng kêu mỏi đòi Adios bế lên, anh không dám không nghe theo.
"Bây giờ ngoài em ra ngài lại có thêm người có thể bầu bạn rồi kìa".
Adios ghét bỏ nhìn Uông Khanh rồi thì thầm vào tai Lâm Triết, chỉ đủ hai người nghe thấy " Bệnh của anh nhờ có em cũng đã sắp khỏi, cái đó không quan trọng nữa, có em là đủ rồi".
Lâm Triết nghe xong cơn ghen trong người cũng đỡ hơn, cho anh một nụ cười dễ nhìn.
Adios bế Lâm Triết về phòng mặc kệ Uông Khanh đứng trơ vơ ở đó.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cậu ta đấm nhẹ lên tường, Lâm Triết kia từ đâu tới phá hỏng kế hoạch của cậu ta, nếu không phải Lâm Triết tới thì cậu ta đã có cơ hội ở riêng với thượng tướng rồi. 5
Từ sau hôm đó, Lâm Triết cũng cảnh giác hơn với Uông Khanh.
Suốt mấy ngày sau cậu ta cũng không tìm được cơ hội nào cho tới hôm nay.
Một ngày mà cậu ta đã đợi rất lâu rồi.
Uông Khanh nhìn đồng hồ điểm đúng giờ thì liền thành thạo đi tới một căn phòng luôn đóng kín ở tầng ba.
Hôm nay là ngày giỗ của cha mẹ Adios đã hy sinh trên chiến trường, anh không thích ngày này nên không nói với bất kỳ ai, cũng không tổ chức gì cả, ở tầng ba có một căn phòng tưởng nhớ bọn họ.
Adios nhìn di ảnh trên giá tâm trạng trầm lắng bồng cửa bị mở ra.
Quay lại thấy là Uông Khanh thì anh vô cùng tức giận " Ai cho phép cậu vào đây?".
" Tôi có chuyện bí mật muốn nói với ngài" Uông Khanh tự tin bước vào.
"Cút!".
" Hôm nay là ngày giỗ của cha mẹ ngài phải không?" Uông Khanh vội nói.
Adios không nói gì.
Uông Khanh đóng cửa lại nói tiếp " Tủ bảo mật của ngài có mật khẩu là ********".
Lần này Adios kinh ngạc nhìn cậu ta, mật khẩu của anh đúng là như vậy nhưng chỉ là trước kia mà thôi, sau khi ở cùng Lâm Triết anh đã đổi sang mật khẩu mới rồi.
" Tôi còn biết... ngài sẽ chết như thế nào? Chúng ta có thể nói chuyện được không?".
Adios nhìn vào mắt Uông Khanh, là một kẻ thâm sâu đầy tâm cơ, trong lòng anh dấy lên sự cảnh giác.
" Được, tôi cho cậu năm phút".
Uông Khanh đạt được mục đích liền đối mặt với anh nói.
Cậu ta nói bản thân là người trọng sinh chết đi sống lại, kiếp trước là trợ lý của Adios, nói vị trí trợ lý của Lâm Triết vốn thuộc về cậu ta.
Lâm Triết là một biến số, cậu ta vốn không nên xuất hiện ở đây.
Uông Khanh từ nhỏ do một lần tai nạn khiến cho dây thần kinh cảm nhận đau đớn bị liệt, từ đó không cảm nhận được sự khó chịu hay đau đớn nào.
Về sau vô tình được tuyển vào biệt phủ làm việc, nhờ lợi thế đó mà được lên làm trợ lý cho Adios suốt vài năm, đó là lí do vì sao cậu ta biết rất nhiều thứ xung quanh anh.
Tìm khắp cả tinh tế cũng không có ai có thể giúp anh chữa bệnh nên bệnh tình của Adios ngày càng nặng, phát điên ngày càng nhiều, tính cách dần trở nên hung dữ, điên cuồng.
Nữ vương của tinh hệ Blackburn nói ở thiên hà của họ có một loại tinh thể có thể giúp anh chữa bệnh nhưng điều kiện là Adios phải lấy con trai của bà ta. •
Anh nhất quyết từ chối khiến nữ vương nổi giận, hai tinh hệ nổi lên chiến tranh, anh vì tiêu diệt kẻ địch trong một trận chiến khốc liệt mà mất kiểm soát, sau cùng hy sinh trên chiến trường.
Kiếp trước mặc dù không có được trái tim của thượng tướng nhưng Uông Khanh cũng tự hào vì bản thân là trợ lý duy nhất có thể ở bên cạnh anh.
Sau khi anh chết, Uông Khanh cũng không giống Lâm Triết hoàn toàn miễn nhiễm với tinh thần lực mạnh mẽ của anh, cậu ta là do mất cảm giác đau chứ không phải không bị ảnh hưởng, thời gian dài làm trợ lý cho anh khiến tinh thần cậu ta xảy ra vấn đề.
Sau khi Adios chết trên chiến trường, cậu ta bị quân địch bắt đi hòng moi thông tin bí mật của tinh tế.
Uông Khanh nhờ có nhan sắc cũng có chút nổi bật quyến rũ được một vị hoàng tử của tinh hệ Blackburn, nhờ vậy mà thoát khỏi cảnh tù nhân, cũng moi móc được thông tin vị trí hành tinh có tinh thể có giúp Adios chữa bệnh.
Sau vài năm hưởng vinh hoa phú quý, vị hoàng tử kia có mới nới cũ vứt bỏ cậu ta, Uông Khanh chết vì bệnh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Không ngờ tỉnh dậy thấy thời gian đã quay trở lại năm xưa, cậu ta muốn tiếp tục ở bên Adios nhưng khi tìm cách quay lại được phủ thượng tướng thì lại xuất hiện một người vốn không nên xuất hiện là Lâm Triết cướp đi vị trí vốn thuộc về cậu ta.
Mà càng khiến Uông Khanh tức điên là Adios và Lâm Triết đã xảy ra quan hệ và ở bên nhau. Cậu ta vốn cho rằng bản thân là người đặc biệt duy nhất có thế ở bên anh.
Đương nhiên đoạn này cậu ta không dám nói với Adios.
Adios không tin vào câu chuyện huyền huyễn này " Tôi lấy cái gì để tin cậu?".
Uông Khanh tự tin đáp " Nếu ngài không tin thì có thể chờ hai phút nữa, bên hoàng cung sẽ liên lạc tới nói về vấn đề nữ vương tinh hệ Blackburn đưa ra điều kiện".
Adios đứng hai tay đút vào túi quần hờ hững, không lâu sau máy liên lạc của anh vang lên thông báo.
Adios nhìn tên liên lạc tới đúng là từ hoàng cung, anh nhìn Uông Khanh một cái rồi mở lên nghe.
Cuộc nói chuyện không kéo dài lâu.
Quả nhiên hoàng cung liên lạc tới là vì chuyện nữ vương tinh hệ Blackburn nói bọn họ phát hiện một loại tinh thể có thể giúp anh chữa bệnh nhưng điều kiện là anh phải lấy con trai Omega của bà ta.
Adios trong lòng rất kinh ngạc nhưng anh không thể hiện ra mặt, bao năm chỉ huy binh lính ra trận anh không phải kẻ ngốc, chỉ khỉ ở cạnh Lâm Triết mới bị sự vô tri của cậu làm cho thả lỏng cảnh giác mà thôi.
Adios trả lời rất nhanh gọn không cần suy nghĩ " Nói với họ là bệnh của tôi không cần họ lo, cho dù tôi chết cũng không lấy con trai bà ta".
Uông Khanh mỉm cười " Kiếp trước ngài cũng trả lời y hệt như vậy".
Chuyện Lâm Triết có thể giúp anh chữa bệnh chỉ có quản gia, Tạ Dư Quang và nhà vua biết, đó là lí do vì sao
Uông Khanh vẫn cho rằng Adios sẽ phải tuân theo số mệnh.
Đợi Adios tắt máy, Uông Khanh thân hình bạc nhược nhưng tự tin đối mặt với anh nói " Tôi biết mỏ quặng tinh thể kia ở hành tinh nào, nếu ngài để tôi làm trợ lý ở bên cạnh ngài thay vì Lâm Triết thì tôi có thể giúp ngài chữa khói bệnh". (1
Adios nửa tin nửa ngờ với những thông tin mà Uông Khanh nói ra nhưng anh chắc chắn một điều, cho dù cậu ta nói thật thì đối với anh cũng không quan trọng.
Kiếp trước không có Lâm Triết hay bây giờ có Lâm Triết thì anh vẫn sẽ lựa chọn như vậy.
Hơn nữa hiện giờ đã có Lâm Triết anh sẽ lại càng không bao giờ chấp nhận điều đó, anh sẽ không phát bệnh, sẽ không chết trên chiến trường.
Kiếp này là Lâm Triết tới cứu rỗi anh.
Adios thản nhiên nhìn đồng hồ trên tay " Cậu hết năm phút rồi, cậu vẫn không thuyết phục được tôi, lần trước tôi đã nói rồi, đi tìm quản gia rồi cuốn gói ra khỏi phủ thượng tướng đi".
Uông Khanh vô cùng kinh hãi với phản ứng này của Adios, cậu ta rõ ràng là biết trước sự việc, nắm rõ mọi thứ trong tay nhưng mọi thứ vẫn không thể theo ý muốn.
Chẳng lẽ là do sự xuất hiện của Lâm Triết chết tiệt kia.
Uông Khanh nói hơi gắt lên "Ngài không thể làm như vậy, chỉ có tôi mới có thể giúp ngài chữa bệnh, nếu không ngài sẽ phát điên rồi chết trên chiến trường đấy, ngài thượng tướng".
"Rõ ràng ngài biết sau khi từ chối thì tinh hệ Blackburn sẽ xảy ra chiến tranh với chúng ta mà".
Adios ghét nhất cảm giác bị người khác lợi dụng " Cậu đừng tưởng mình thông minh cho rằng tôi không nhìn ra ý đồ của cậu, nếu cậu thật sự từng là trợ lý của tôi thì nên biết tính cách tôi thế nào".
Uông Khanh nắm chặt nắm tay mở cửa rời đi, trong lòng vô cùng tức tối chửi rủa Lâm Triết.
"Adios, rồi ngài sẽ phải hối hận".
Nếu cậu ta đã không chiếm được thì kẻ khác cũng đừng hòng đoạt được.
Uông Khanh lập tức xách đồ rời đi ngay chiều hôm đó trong sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người, ngay khi cậu ta ra khỏi cổng biệt phủ, Adios âm thầm cử người theo dõi giám sát nhất cử nhất động của cậu ta.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro