Beta Làm Sao Có Thể Bị Đánh Dấu
Chương 63
2024-08-31 08:37:25
Lâm Triết được Adios đưa tới sở nghiên cứu để kiểm tra cái thai trong bụng, gần đây khỉ con đạp rất nhiều, cũng tại Adios cứ trêu chọc cậu làm phiền tới khỉ con nên nó mới kháng nghị.
Trong lúc chờ kết quả, Lâm Triết cảm thấy buồn ngủ vô cùng, cậu ngủ gục trên vai Adios, anh bế cậu lên ôm vào lòng như bế một đứa bé đi ngủ.
Tạ Dư Quang mang theo kết quả tới, chưa kịp mở miệng đã bị Adios ra hiệu im lặng lại.
Anh ta chỉ đành nói với âm lượng rất nhỏ " Adios, cậu được lắm, không hổ danh là Alpha đỉnh cấp".
" Có ý gì?".
Tạ Dư Quang ngồi vào ghế đặt màn hình với kết quả kiểm tra trên bàn " Không phải một...mà là...".
Adios vội cầm lên xem, hình ảnh siêu âm trong bụng Lâm Triết nhìn rất rõ ràng, anh không nói lên lời " Ba đứa?".
Lâm Triết giật mình tỉnh dậy " Hả? cái gì ba, cái gì đứa?". 2
Adios căng thẳng tới không dám thở, chỉ sợ sau hồm nay anh sẽ phải bảo vệ Lâm Triết như hoa trên cành nâng niu từng chút một, nếu không với tính cách của cậu, chỉ sợ cho dù mang thai ba đứa vẫn sẽ tùy hứng nhảy disco mất thôi.
(2
Lâm Triết ngó nhìn màn hình trên tay Adios, không đủ thông minh để hiểu chỉ đành hỏi Tạ Dư Quang " Cái này là sao vậy?".
Tạ Dư Quang chỉ vào màn hình khoanh tròn từng đứa một " Đây, đây và đây, con của cậu, ba đứa nhóc".
" Cái gì??" Lâm Triết sốc văn hóa " Ba đứa, làm sao chứa hết được, bụng tôi cũng đâu phải cái nhà trẻ".
" Bây giờ chúng còn nhỏ nên chưa thể nhìn rõ, đợi vài tháng nữa bụng cậu sẽ to như vầy nè"
Nhìn Tạ Dư Quang diễn tả mà Lâm Triết sợ hãi, vậy bụng cậu sẽ nổ tung mất.
Thảo nào dạo này cậu thấy khỉ con đạp nhiều vậy, thì ra không phải một con mà có tới ba con khỉ trong bụng cậu.
Cậu có thể mở hoa quả sơn luôn rồi ý chứ.
Adios an ủi Lâm Triết " Đừng lo, sở nghiên cứu khoa học tân tiến, sẽ không để em phải chịu đau đâu".
Lâm Triết vô tri không nghĩ tới vấn đề đó mà cậu chỉ nghĩ vốn nghĩ tên cho khỉ con chọn được ba cái tên hay nhưng không biết chọn cái nào, cậu đã thử vái hỏi ông trời xem nên chọn cái nào, và câu trả lời của ông trời là đây chứ đâu.
Khỏi cần chọn, lấy tất. 2)
Một đứa là khỉ con, một đứa là nhái con, một đứa là heo con.
Đứa nào ra trước đặt là Adonis, tiếp theo là Anidos và Adosni. (5)
Quá tuyệt vời luôn!
Nhưng Adios không cho, nói gì mà con cháu hoàng tộc cần phải do bệ hạ đặt tên, Lâm Triết không phục cũng phải phục. 1)
Lâm Triết ôm bụng mình nhéo nhéo nhẹ mấy cái đánh thức mấy nhóc con, Adios đặt tay lên cảm nhận được sinh mệnh nhỏ bên trong đang đạp lên lòng bàn tay anh.
" Sau này là ba nhỏ của ba đứa con rồi, em phải thật cẩn thận biết chưa, chuyện đi xem cơ giáp tạm bỏ qua đi, cơ giáp rất nguy hiểm, đợi sau này anh dẫn em đi sau".
"Em biết rồi, nhưng em sinh cho ngài ba đứa con, có phải ngài nên thưởng lớn cho em không?".
" Thưởng gì? Ngài nói em mang thai ba đứa".
Lâm Triết cười đắc ý đáp " Buổi giao lưu ở học viện Alpha hôm nay cho em đi đi mà, chỉ xem một chút thôi".
Adios búng lên trán cậu " Không được, toàn mấy học viên nghiệp dư sử dụng cơ giáp chưa thuần thục, lỡ gây ra tai nạn gì thì sao, không được là không được".
Lâm Triết phụng phịu " Ờ" một tiếng rồi quay người đi không thèm để ý tới anh nữa.
Adios ôm vai cậu quay lại " Anh sẽ đưa em về nhà bố mẹ chơi vài hôm được không?"
Hai mắt Lâm Triết sáng rỡ lên "Mau đi thôi", vừa nói cậu vừa kéo tay Adios rời khỏi, Adios luôn đi theo phía sau
Lâm Triết chứ không bao giờ đi trước, vì anh sợ nếu cậu vấp ngã thì anh có thể kịp thời đỡ lẩy.
Tạ Dư - Vô hình - Quang khóc không ra nước mắt, nhìn Adios trầm lặng, lạnh lùng, cô đơn ngày nào đã được giải thoát như hiện tại mà vui thay nhưng bây giờ trong nhóm ba người chơi với nhau chỉ còn mỗi anh ta chưa có bạn đời, cả ngày chỉ quanh quẩn bên đống đồ nghiên cứu, bỗng dưng cảm thấy thật buồn chán. 2
Có người đi từ ngoài vào " Tiến sĩ, thiếu gia Evan...à nhầm, gia chủ mới nhà Erlando tìm tới". 2
Tạ Dư Quang ưỡn vai đứng dậy " Đi thôi, đi gặp cậu ấy".
Evan hỏi thẳng vào vấn đề " Mấy ngày này tổ chức giao lưu giữa hai trường, tôi đã báo về nhà là sẽ không quay về trong một tuần".
Tạ Dư Quang đưa tờ cam kết cho Evan " Vậy cậu hãy ký vào đây, cuộc phẫu thuật có thể tiến hành bất cứ lúc nào cậu muốn".
Evan không ngần ngại mà cầm bút ký lên " Tôi muốn thực hiện ngay bây giờ".
Tạ Dư Quang kinh ngạc nhìn qua " Cậu không sợ chút nào sao, bị cắt đi tuyến Pheromone sẽ rất đau đớn, cũng sẽ ảnh hưởng tới cơ thể của cậu".
Evan hơi cúi đầu, con mắt màu tím nhạt lạnh lùng trùng xuống hiện lên tia yếu đuối "Sợ chứ, nhưng tôi còn có việc lớn hơn phải làm, không thể vì bị bản năng Omega làm ngáng đường được".
Tạ Dư Quang biết Evan mang trong mình mối thù gia tộc, bị thù hận làm cho mất lý trí " Cậu về đi, đồ phẩu thuật còn chưa chuẩn bị xong, ba hôm nữa lại tới, nếu đã chuẩn bị tinh thần xong hết không còn hối hận gì nữa thì tôi rất sẵn lòng giúp cậu".
Evan đương nhiên biết Tạ Dư Quang đang cố kéo dài thời gian nhưng cậu ta còn phải phụ thuộc vào người này, không thể gây hấn được " Được, ngài nhớ giữ lời, lần sau tôi đến không được trì hoãn nữa đâu".
"Được, tôi hứa với cậu".
Sau khi Evan rời đi, Tạ Dư Quang cảm thấy vô cùng khó chịu đi đi lại lại trong phòng, cấp dưới đi tới thắc mắc "
Đồ phẫu thuật đã chuẩn bị xong rồi mà, sao nãy ngài lại trì hoãn". (3
Tạ Dư Quang đá chân anh ta một cái " Cậu thì hiểu cái rắm".
Người này vì trả thù mà không tiếc làm hại cả bản thân mình, thật đáng sợ, nhưng Tạ Dư Quang nhìn ra trong mắt
Evan có một chút tia không cam lòng, anh ta muốn giúp người bị thù hận che mắt này tỉnh táo lại.
Trong lúc chờ kết quả, Lâm Triết cảm thấy buồn ngủ vô cùng, cậu ngủ gục trên vai Adios, anh bế cậu lên ôm vào lòng như bế một đứa bé đi ngủ.
Tạ Dư Quang mang theo kết quả tới, chưa kịp mở miệng đã bị Adios ra hiệu im lặng lại.
Anh ta chỉ đành nói với âm lượng rất nhỏ " Adios, cậu được lắm, không hổ danh là Alpha đỉnh cấp".
" Có ý gì?".
Tạ Dư Quang ngồi vào ghế đặt màn hình với kết quả kiểm tra trên bàn " Không phải một...mà là...".
Adios vội cầm lên xem, hình ảnh siêu âm trong bụng Lâm Triết nhìn rất rõ ràng, anh không nói lên lời " Ba đứa?".
Lâm Triết giật mình tỉnh dậy " Hả? cái gì ba, cái gì đứa?". 2
Adios căng thẳng tới không dám thở, chỉ sợ sau hồm nay anh sẽ phải bảo vệ Lâm Triết như hoa trên cành nâng niu từng chút một, nếu không với tính cách của cậu, chỉ sợ cho dù mang thai ba đứa vẫn sẽ tùy hứng nhảy disco mất thôi.
(2
Lâm Triết ngó nhìn màn hình trên tay Adios, không đủ thông minh để hiểu chỉ đành hỏi Tạ Dư Quang " Cái này là sao vậy?".
Tạ Dư Quang chỉ vào màn hình khoanh tròn từng đứa một " Đây, đây và đây, con của cậu, ba đứa nhóc".
" Cái gì??" Lâm Triết sốc văn hóa " Ba đứa, làm sao chứa hết được, bụng tôi cũng đâu phải cái nhà trẻ".
" Bây giờ chúng còn nhỏ nên chưa thể nhìn rõ, đợi vài tháng nữa bụng cậu sẽ to như vầy nè"
Nhìn Tạ Dư Quang diễn tả mà Lâm Triết sợ hãi, vậy bụng cậu sẽ nổ tung mất.
Thảo nào dạo này cậu thấy khỉ con đạp nhiều vậy, thì ra không phải một con mà có tới ba con khỉ trong bụng cậu.
Cậu có thể mở hoa quả sơn luôn rồi ý chứ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Adios an ủi Lâm Triết " Đừng lo, sở nghiên cứu khoa học tân tiến, sẽ không để em phải chịu đau đâu".
Lâm Triết vô tri không nghĩ tới vấn đề đó mà cậu chỉ nghĩ vốn nghĩ tên cho khỉ con chọn được ba cái tên hay nhưng không biết chọn cái nào, cậu đã thử vái hỏi ông trời xem nên chọn cái nào, và câu trả lời của ông trời là đây chứ đâu.
Khỏi cần chọn, lấy tất. 2)
Một đứa là khỉ con, một đứa là nhái con, một đứa là heo con.
Đứa nào ra trước đặt là Adonis, tiếp theo là Anidos và Adosni. (5)
Quá tuyệt vời luôn!
Nhưng Adios không cho, nói gì mà con cháu hoàng tộc cần phải do bệ hạ đặt tên, Lâm Triết không phục cũng phải phục. 1)
Lâm Triết ôm bụng mình nhéo nhéo nhẹ mấy cái đánh thức mấy nhóc con, Adios đặt tay lên cảm nhận được sinh mệnh nhỏ bên trong đang đạp lên lòng bàn tay anh.
" Sau này là ba nhỏ của ba đứa con rồi, em phải thật cẩn thận biết chưa, chuyện đi xem cơ giáp tạm bỏ qua đi, cơ giáp rất nguy hiểm, đợi sau này anh dẫn em đi sau".
"Em biết rồi, nhưng em sinh cho ngài ba đứa con, có phải ngài nên thưởng lớn cho em không?".
" Thưởng gì? Ngài nói em mang thai ba đứa".
Lâm Triết cười đắc ý đáp " Buổi giao lưu ở học viện Alpha hôm nay cho em đi đi mà, chỉ xem một chút thôi".
Adios búng lên trán cậu " Không được, toàn mấy học viên nghiệp dư sử dụng cơ giáp chưa thuần thục, lỡ gây ra tai nạn gì thì sao, không được là không được".
Lâm Triết phụng phịu " Ờ" một tiếng rồi quay người đi không thèm để ý tới anh nữa.
Adios ôm vai cậu quay lại " Anh sẽ đưa em về nhà bố mẹ chơi vài hôm được không?"
Hai mắt Lâm Triết sáng rỡ lên "Mau đi thôi", vừa nói cậu vừa kéo tay Adios rời khỏi, Adios luôn đi theo phía sau
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lâm Triết chứ không bao giờ đi trước, vì anh sợ nếu cậu vấp ngã thì anh có thể kịp thời đỡ lẩy.
Tạ Dư - Vô hình - Quang khóc không ra nước mắt, nhìn Adios trầm lặng, lạnh lùng, cô đơn ngày nào đã được giải thoát như hiện tại mà vui thay nhưng bây giờ trong nhóm ba người chơi với nhau chỉ còn mỗi anh ta chưa có bạn đời, cả ngày chỉ quanh quẩn bên đống đồ nghiên cứu, bỗng dưng cảm thấy thật buồn chán. 2
Có người đi từ ngoài vào " Tiến sĩ, thiếu gia Evan...à nhầm, gia chủ mới nhà Erlando tìm tới". 2
Tạ Dư Quang ưỡn vai đứng dậy " Đi thôi, đi gặp cậu ấy".
Evan hỏi thẳng vào vấn đề " Mấy ngày này tổ chức giao lưu giữa hai trường, tôi đã báo về nhà là sẽ không quay về trong một tuần".
Tạ Dư Quang đưa tờ cam kết cho Evan " Vậy cậu hãy ký vào đây, cuộc phẫu thuật có thể tiến hành bất cứ lúc nào cậu muốn".
Evan không ngần ngại mà cầm bút ký lên " Tôi muốn thực hiện ngay bây giờ".
Tạ Dư Quang kinh ngạc nhìn qua " Cậu không sợ chút nào sao, bị cắt đi tuyến Pheromone sẽ rất đau đớn, cũng sẽ ảnh hưởng tới cơ thể của cậu".
Evan hơi cúi đầu, con mắt màu tím nhạt lạnh lùng trùng xuống hiện lên tia yếu đuối "Sợ chứ, nhưng tôi còn có việc lớn hơn phải làm, không thể vì bị bản năng Omega làm ngáng đường được".
Tạ Dư Quang biết Evan mang trong mình mối thù gia tộc, bị thù hận làm cho mất lý trí " Cậu về đi, đồ phẩu thuật còn chưa chuẩn bị xong, ba hôm nữa lại tới, nếu đã chuẩn bị tinh thần xong hết không còn hối hận gì nữa thì tôi rất sẵn lòng giúp cậu".
Evan đương nhiên biết Tạ Dư Quang đang cố kéo dài thời gian nhưng cậu ta còn phải phụ thuộc vào người này, không thể gây hấn được " Được, ngài nhớ giữ lời, lần sau tôi đến không được trì hoãn nữa đâu".
"Được, tôi hứa với cậu".
Sau khi Evan rời đi, Tạ Dư Quang cảm thấy vô cùng khó chịu đi đi lại lại trong phòng, cấp dưới đi tới thắc mắc "
Đồ phẫu thuật đã chuẩn bị xong rồi mà, sao nãy ngài lại trì hoãn". (3
Tạ Dư Quang đá chân anh ta một cái " Cậu thì hiểu cái rắm".
Người này vì trả thù mà không tiếc làm hại cả bản thân mình, thật đáng sợ, nhưng Tạ Dư Quang nhìn ra trong mắt
Evan có một chút tia không cam lòng, anh ta muốn giúp người bị thù hận che mắt này tỉnh táo lại.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro