Beta Làm Sao Có Thể Bị Đánh Dấu
Chương 90
2024-08-31 08:37:25
Buổi tiệc diễn ra vô cùng suôn sẻ không khí ăn mừng chiến thắng và đón lễ tết.
Giờ đây không còn ai dám nghị luận về việc Lâm Triết xứng hay không xứng gả cho ngài thượng tướng nữa, ngày kết hôn của hai người cũng được bệ hạ chọn sẵn vào sau tết, nên làm càng sớm càng tốt, khoảng thời gian này cái thai bắt đầu phát triển có hình dạng rồi, bụng cậu chỉ sợ chờ thêm vài tuần nữa cũng khó mà che giấu được.
Thế vậy mà bọn họ không dám nói Lâm Triết không xứng với Adios nhưng sau lưng sau khi biết Adios đã hoàn toàn khỏi bệnh thì âm thầm tìm cách gài gắm con cháu của mình tới làm quen với anh.
Chỉ một lúc buổi tiệc diễn ra, đã có không dưới mười người cố tình dẫn theo con cháu của mình tới chờ hỏi Lâm Triết và Adios, trước mặt thì là hỏi han nhưng ẩn ý là muốn Adios để ý tới. •
Lâm Triết híp mắt không vui nhìn bọn họ từng người tới người kia như xếp hàng chờ phát phiếu vậy, quả nhiên cậu đoán không sai, chẳng qua trước kia thượng tướng của cậu mắc bệnh nên mới khiến người khác tránh né, một khi anh có thể hòa nhập với cộng đồng thì đám ong bướm bên người.. à không, tất cả động vật trong rừng chắc chắn đều muốn bám lấy anh.
Thấy Lâm Triết không vui, Adios liền xin phép bệ hạ về trước, ai cũng hiểu hai người đã lặn lội từ xa trở về, chắc chắn là rất mệt mỏi cần nghỉ ngơi nên không ai dám nói gì, chỉ là có chút nuối tiếc vì từ nãy đến giờ ngài thượng tướng không hề nhìn ai nhiều thêm một giây trừ Lâm Triết.
Lâm Triết dạo gần đây rất hay buồn ngủ, vừa ra tới hành làm là cậu đã muốn ngủ gục luôn rồi, Adios chỉ đáng bế cậu lên đưa về phi cơ bay về biệt phủ.
Evan rời khỏi buổi tiệc, muốn đi tìm Nhậm Bác để cùng đi về nhưng tìm mãi không thấy ông ấy đâu, nghĩ một hồi chắc chỉ có một khả năng thôi.
Cậu ta theo bước đi tới phòng y tế, còn cách một dãy hành lang nữa mới tới nhưng lại nhìn thấy cái người minh tinh Omega kia xuất hiện ở nơi này với trạng thái không được bình thường cho lắm.
Vicky cũng nhận ra Evan là người đi cùng Tạ Dư Quang lúc mới tới, còn là một Omega " Anh là người yêu của Al-pha đó à?". C
Evan nhìn cậu ta với ánh mắt ghét bỏ nhưng lại không hiểu vì sao bản thân lại có thành kiến với người ta " Không phải".
" Vậy thì tốt, tôi muốn gặp anh ấy, anh ấy nhất định là bạn đời định mệnh của tôi".
Evan cười nhạt đựng khoanh tay trước ngực, cậu ta cao hơn người trước mắt tới nửa cái đầu, khó thế được tôi luyện từ môi trường khắc nghiệt khiến cho một Omega như Vicky phải run sợ.
"Không được, cút đi đi".
"Tại sao lại không? Anh đâu phải người yêu của anh ấy? Anh là cái thá gì chứ? Bọn tôi là bạn đời định mệnh, anh không có quyền gì ngăn cản cả".
Evan xoay xoay cổ tay rồi đấm vào tường khiến trên tường lõm vào một lỗ, Vicky sửng sốt sợ hãi lùi lại.
Evan phủi phủi bụi bặm trên ống tay áo mình " Trước tiên có lẽ cậu chưa biết, tuy ta là Omega nhưng lại là tước vị công tước do bệ hạ đích thân ban phong, thế nên khi nôi chuyện xin vui lòng gọi ta là ngài".
"Điều thứ hai, một minh tinh như cậu dù có nổi tiếng tới đâu đi chăng nữa, nơi cậu đi qua có bao nhiêu người chào đón đi chăng nữa thì cậu vẫn chỉ là một thường dân, đừng tự ngáo quyền lực rồi lớn tiếng ở đây". (3)
"Ta có thể không nổi tiếng bằng cậu, nhưng ta là Omega đệ nhất danh trong học viện Omega quý tộc, là Omega danh giá nhất đế quốc này... Ta không khiến lòng người bị thao túng bằng cậu, nhưng địa vị ta cao hơn cậu, lời ta nói cậu không thế không tuân theo".
Vicky thẹn quá hóa giận, cậu ta làm mưa làm gió trong giới người nổi tiếng bao lâu nay, lại nhờ bám lên cành cao mới được tham gia vào những bữa tiệc đẳng cấp thế này, đã sớm quen với việc một câu nói của bản thân cũng có thể thay đổi cục diện vì lượng fan hâm mộ đông đảo, bị sự quyền lực ảo này làm cho ngu muội, quên mất địa vị thật sự của bản thân. (1
Đó cũng là lí do vì sao cậu ta lại cực kỳ ghen tị với Lâm Triết, một người vốn dĩ còn tầm thường hơn cậu ta nay lại đã có một cuộc sống khác hẳn.
Vicky mỉm cười nhưng đáy mắt xuất hiện tia sắc sảo " Có thể thao túng lòng người mới là quyền lực".
"Vậy sao?".
" Đương nhiên!".
Đúng lúc này ở dãy hành lang có hai binh lính đi qua, có lẽ là đang quần tra quanh đây.
Evan liền vẫy tay gọi bọn họ lại " Tham kiến ngài công tước".
"Hai người có biết cậu ta là ai không?"
Hai binh lính nhìn Vicky rồi khuôn mặt tỏ vẻ ngại ngùng, phấn khích nhưng vẫn phải kiềm lại vì đang trong thời gian làm nhiệm vụ " Chúng tôi là fan của cậu ấy, bộ phim mới của cậu ấy rất nổi tiếng".
Vicky đắc ý vô cùng, tự tin nhìn Evan rồi quay sang hai người kia " Hai anh mau dẫn tôi tới phòng y tế, tôi muốn gặp một người".
Một binh lính mỉm cười định tận tình chỉ dẫn thì Evan lên tiếng " Không được đi".
Vicky tâm thái rất vui mừng vì qua mặt được Evan nhưng không ngờ chỉ một câu này khiến cho hai binh lính kia dù thế nào cũng vẫn phải đứng im lại.
Vicky khó chịu tức giận muốn xông qua.
"Chặn cậu ta lại".
Hai binh lính kia lập đứng chặn lại đường của Vicky, khiến cậu ta bị bật ngược lại ngã ra đất, cũng không có ai tới đỡ cậu ta dậy.
Hai binh lính không hiểu chuyện gì đang diễn ra nhưng cảm giác rất ái ngại nhìn cậu ta ngã ra đất.
" Bắt cậu ta lại" Evan hờ hững ra lệnh.
Hai binh lính nhau hai giây thấy được sự lúng túng trong mắt đối phương nhưng vẫn tiến tới khống chế Vicky rồi ép cậu ta quỳ xuống.
"Thả ra ra, ta không phạm tội gì, các người không được làm vậy với ta!" Cậu ta cố gắng vùng tay ra khỏi tay hai binh lính.
Evan cúi xuống nắm chặt cằm bắt cậu ta ngửa đầu lên " Quyền lực chính là quyền lực, cái trò mèo thao túng người khác của cậu chỉ áp dụng được với xã hội bên ngoài kia thôi, ở đây là hoàng cung, nơi quyền lực là tối cao...Đã hiểu chưa? Đại minh tinh". 2)
Căm Vicky bị nắm tới đỏ lên, cậu ta sợ hãi không dám cãi lại, rốt cuộc cũng có người giúp cậu ta nhớ ra địa vị của mình ở đâu, quyền lực của cậu ta thực chất chỉ là hư vô.
" Thả cậu ta ra, đưa cậu ta rời khỏi hoàng cung đi".
Vicky căm hận nhìn Evan nhưng lại sợ bị phát hiện nên rất nhanh đã quay đi, sau đó bị binh lính đưa đi mất mà không dám hé răng nửa lời nào.
Giờ đây không còn ai dám nghị luận về việc Lâm Triết xứng hay không xứng gả cho ngài thượng tướng nữa, ngày kết hôn của hai người cũng được bệ hạ chọn sẵn vào sau tết, nên làm càng sớm càng tốt, khoảng thời gian này cái thai bắt đầu phát triển có hình dạng rồi, bụng cậu chỉ sợ chờ thêm vài tuần nữa cũng khó mà che giấu được.
Thế vậy mà bọn họ không dám nói Lâm Triết không xứng với Adios nhưng sau lưng sau khi biết Adios đã hoàn toàn khỏi bệnh thì âm thầm tìm cách gài gắm con cháu của mình tới làm quen với anh.
Chỉ một lúc buổi tiệc diễn ra, đã có không dưới mười người cố tình dẫn theo con cháu của mình tới chờ hỏi Lâm Triết và Adios, trước mặt thì là hỏi han nhưng ẩn ý là muốn Adios để ý tới. •
Lâm Triết híp mắt không vui nhìn bọn họ từng người tới người kia như xếp hàng chờ phát phiếu vậy, quả nhiên cậu đoán không sai, chẳng qua trước kia thượng tướng của cậu mắc bệnh nên mới khiến người khác tránh né, một khi anh có thể hòa nhập với cộng đồng thì đám ong bướm bên người.. à không, tất cả động vật trong rừng chắc chắn đều muốn bám lấy anh.
Thấy Lâm Triết không vui, Adios liền xin phép bệ hạ về trước, ai cũng hiểu hai người đã lặn lội từ xa trở về, chắc chắn là rất mệt mỏi cần nghỉ ngơi nên không ai dám nói gì, chỉ là có chút nuối tiếc vì từ nãy đến giờ ngài thượng tướng không hề nhìn ai nhiều thêm một giây trừ Lâm Triết.
Lâm Triết dạo gần đây rất hay buồn ngủ, vừa ra tới hành làm là cậu đã muốn ngủ gục luôn rồi, Adios chỉ đáng bế cậu lên đưa về phi cơ bay về biệt phủ.
Evan rời khỏi buổi tiệc, muốn đi tìm Nhậm Bác để cùng đi về nhưng tìm mãi không thấy ông ấy đâu, nghĩ một hồi chắc chỉ có một khả năng thôi.
Cậu ta theo bước đi tới phòng y tế, còn cách một dãy hành lang nữa mới tới nhưng lại nhìn thấy cái người minh tinh Omega kia xuất hiện ở nơi này với trạng thái không được bình thường cho lắm.
Vicky cũng nhận ra Evan là người đi cùng Tạ Dư Quang lúc mới tới, còn là một Omega " Anh là người yêu của Al-pha đó à?". C
Evan nhìn cậu ta với ánh mắt ghét bỏ nhưng lại không hiểu vì sao bản thân lại có thành kiến với người ta " Không phải".
" Vậy thì tốt, tôi muốn gặp anh ấy, anh ấy nhất định là bạn đời định mệnh của tôi".
Evan cười nhạt đựng khoanh tay trước ngực, cậu ta cao hơn người trước mắt tới nửa cái đầu, khó thế được tôi luyện từ môi trường khắc nghiệt khiến cho một Omega như Vicky phải run sợ.
"Không được, cút đi đi".
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Tại sao lại không? Anh đâu phải người yêu của anh ấy? Anh là cái thá gì chứ? Bọn tôi là bạn đời định mệnh, anh không có quyền gì ngăn cản cả".
Evan xoay xoay cổ tay rồi đấm vào tường khiến trên tường lõm vào một lỗ, Vicky sửng sốt sợ hãi lùi lại.
Evan phủi phủi bụi bặm trên ống tay áo mình " Trước tiên có lẽ cậu chưa biết, tuy ta là Omega nhưng lại là tước vị công tước do bệ hạ đích thân ban phong, thế nên khi nôi chuyện xin vui lòng gọi ta là ngài".
"Điều thứ hai, một minh tinh như cậu dù có nổi tiếng tới đâu đi chăng nữa, nơi cậu đi qua có bao nhiêu người chào đón đi chăng nữa thì cậu vẫn chỉ là một thường dân, đừng tự ngáo quyền lực rồi lớn tiếng ở đây". (3)
"Ta có thể không nổi tiếng bằng cậu, nhưng ta là Omega đệ nhất danh trong học viện Omega quý tộc, là Omega danh giá nhất đế quốc này... Ta không khiến lòng người bị thao túng bằng cậu, nhưng địa vị ta cao hơn cậu, lời ta nói cậu không thế không tuân theo".
Vicky thẹn quá hóa giận, cậu ta làm mưa làm gió trong giới người nổi tiếng bao lâu nay, lại nhờ bám lên cành cao mới được tham gia vào những bữa tiệc đẳng cấp thế này, đã sớm quen với việc một câu nói của bản thân cũng có thể thay đổi cục diện vì lượng fan hâm mộ đông đảo, bị sự quyền lực ảo này làm cho ngu muội, quên mất địa vị thật sự của bản thân. (1
Đó cũng là lí do vì sao cậu ta lại cực kỳ ghen tị với Lâm Triết, một người vốn dĩ còn tầm thường hơn cậu ta nay lại đã có một cuộc sống khác hẳn.
Vicky mỉm cười nhưng đáy mắt xuất hiện tia sắc sảo " Có thể thao túng lòng người mới là quyền lực".
"Vậy sao?".
" Đương nhiên!".
Đúng lúc này ở dãy hành lang có hai binh lính đi qua, có lẽ là đang quần tra quanh đây.
Evan liền vẫy tay gọi bọn họ lại " Tham kiến ngài công tước".
"Hai người có biết cậu ta là ai không?"
Hai binh lính nhìn Vicky rồi khuôn mặt tỏ vẻ ngại ngùng, phấn khích nhưng vẫn phải kiềm lại vì đang trong thời gian làm nhiệm vụ " Chúng tôi là fan của cậu ấy, bộ phim mới của cậu ấy rất nổi tiếng".
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vicky đắc ý vô cùng, tự tin nhìn Evan rồi quay sang hai người kia " Hai anh mau dẫn tôi tới phòng y tế, tôi muốn gặp một người".
Một binh lính mỉm cười định tận tình chỉ dẫn thì Evan lên tiếng " Không được đi".
Vicky tâm thái rất vui mừng vì qua mặt được Evan nhưng không ngờ chỉ một câu này khiến cho hai binh lính kia dù thế nào cũng vẫn phải đứng im lại.
Vicky khó chịu tức giận muốn xông qua.
"Chặn cậu ta lại".
Hai binh lính kia lập đứng chặn lại đường của Vicky, khiến cậu ta bị bật ngược lại ngã ra đất, cũng không có ai tới đỡ cậu ta dậy.
Hai binh lính không hiểu chuyện gì đang diễn ra nhưng cảm giác rất ái ngại nhìn cậu ta ngã ra đất.
" Bắt cậu ta lại" Evan hờ hững ra lệnh.
Hai binh lính nhau hai giây thấy được sự lúng túng trong mắt đối phương nhưng vẫn tiến tới khống chế Vicky rồi ép cậu ta quỳ xuống.
"Thả ra ra, ta không phạm tội gì, các người không được làm vậy với ta!" Cậu ta cố gắng vùng tay ra khỏi tay hai binh lính.
Evan cúi xuống nắm chặt cằm bắt cậu ta ngửa đầu lên " Quyền lực chính là quyền lực, cái trò mèo thao túng người khác của cậu chỉ áp dụng được với xã hội bên ngoài kia thôi, ở đây là hoàng cung, nơi quyền lực là tối cao...Đã hiểu chưa? Đại minh tinh". 2)
Căm Vicky bị nắm tới đỏ lên, cậu ta sợ hãi không dám cãi lại, rốt cuộc cũng có người giúp cậu ta nhớ ra địa vị của mình ở đâu, quyền lực của cậu ta thực chất chỉ là hư vô.
" Thả cậu ta ra, đưa cậu ta rời khỏi hoàng cung đi".
Vicky căm hận nhìn Evan nhưng lại sợ bị phát hiện nên rất nhanh đã quay đi, sau đó bị binh lính đưa đi mất mà không dám hé răng nửa lời nào.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro