Beta Làm Sao Có Thể Bị Đánh Dấu
Chương 95
2024-08-31 08:37:25
Đêm giao thừa ngày tết...
Nồi lẩu vừa nóng vừa thơm bốc khói nghi ngút, tên bàn là vô số đĩa đồ ăn đủ màu sắc bắt mắt, ngon miệng.
Lâm Triết hạnh phúc vô cùng, nửa năm vừa qua là quãng thời gian sóng gió nhất và cũng là quãng thời gian đã thay đổi cuộc đời cậu mãi mãi.
Bị bạn trai phản bội, bị mất việc, sau đó lại tới biệt phủ làm việc, mua được nhà cho bố mẹ, từ Beta hóa thành Sig-ma...và điều khó tin nhất, ông chủ thì trở thành chồng của cậu, trong bụng cậu còn mang thai ba khỉ con.
Cuộc sống mà Lâm Triết mơ tưởng từ nhỏ tới giờ cuối cùng đã thành hiện thực.
Quả nhiên việc mỗi ngày cậu đều cầu nguyện với ông trời thật sự có tác dụng. 2
Cả nhà ngồi quây quần bên nồi lẩu xem chương trình tivi vào đêm lễ quan trọng này, quả là ấm cúng hơn bao giò hết.
Adios nhớ lại khi bố mẹ anh còn sống, căn nhà này cũng không có được không khí như hiện giờ, bố mẹ anh cũng là tướng sĩ của để quốc, bố anh là Alpha, mẹ anh cũng là Alpha, đều là những chiến sĩ vô cùng anh dũng hy sinh cuộc đời trên chiến trường rất ít khi ở nhà.
Vườn hoa hồng đỏ vẫn nở rộ khắp vườn.
Nghĩ lại thòi gian trước tình huống ở biệt phủ như thế nào, quản gia thật không dám tin, vì căn bệnh của Adios mà người làm thường xuyên xảy ra vấn đề liên tục thay mới, anh đi tới đâu là mọi người phải tránh xa tới đó, cũng vì vậy mà ở biệt phủ rô bốt còn nhiều hơn cả người sống.
Mọi thứ cứ như là một giấc mơ vậy.
Adios gắp cho Lâm Triết một miếng thịt từ nồi lẩu.
Bỗng có thông báo từ rô bốt cảnh vệ gửi tới " Thưa chủ nhân, có tiên sĩ Tạ tới bái phỏng".
Adios cũng không lạ gì, mấy năm ở biệt phủ vắng tanh, mỗi khi lễ tết đến cũng chỉ có Tạ Dư Quang là vẫn tới cùng anh bồi bạn, giữa hai người từ lâu đã không có vấn đề về cấp bậc địa vị mà chỉ đơn giản nhưng sâu đậm là anh em kết nghĩa tri kỷ khó tìm.
" Cho vào đi".
Chẳng mấy chốc Tạ Dư Quang cùng Nhậm Bác và Evan tiến vào từ cửa chính, quanh thân bọn họ còn mang theo mùi gió lạnh buổi đêm.
Lâm Triết vẫy vẫy tay nhiệt tình chào đón " Tiến sĩ Tạ tới đấy à? A!... Evan cũng tới sao, còn có cả bác sĩ Nhậm nữa, mau tới cùng ăn lẩu".
Nhận thấy sự ngại ngùng của bố mẹ cùng bà nội, cậu liền vội giới thiệu.
"Bố mẹ, bà nội, vị này bác sĩ trị liệu riêng của thượng tướng, cũng là bằng hữu của ngài ấy".
" Vị này là bác sĩ Nhậm và công tước Evan, bọn họ là người đã cứu giúp con khi bị bắt cóc ở tinh cầu BN39".
Cậu lại chỉ vào gia đình mình mà giới thiệu cho ba người mới tới " Đây là bố mẹ và bà nội của tôi, mọi người cứ tự nhiên nhé".
" Thật là náo nhiệt, Adios, sau này lễ tết không cần tôi tới cùng cậu uống rượu giải sầu rồi nhỉ?" Tạ Dư Quang vui vẻ trêu đùa.
Vừa quay lại thì thấy Evan lúng túng không dám tiến sâu vào, lần đó khi cậu ta tới để thử ghép đôi với Adios đã bị
Pheromone của anh ép tới phát tình, quá khứ đen tối đó cậu ta không muốn nhớ lại chút nào.
Nhậm Bác đi tới tay bắt mặt mừng với từng người.
Tạ Dư Quang chỉ đành quay lại kéo tay Evan cùng đi rồi nói nhỏ với cậu ta "' Adios đã hết bệnh rồi, đừng lo".
Evan rút tay lại thật nhanh như sợ bị người khác nhìn thấy " Nói thì cứ nói, đụng cái gì mà đụng". đ
Nói rồi cậu ta đi thẳng vào trong cố chứng minh là mình vẫn ổn.
Nồi lẩu vừa nóng vừa thơm bốc khói nghi ngút, tên bàn là vô số đĩa đồ ăn đủ màu sắc bắt mắt, ngon miệng.
Lâm Triết hạnh phúc vô cùng, nửa năm vừa qua là quãng thời gian sóng gió nhất và cũng là quãng thời gian đã thay đổi cuộc đời cậu mãi mãi.
Bị bạn trai phản bội, bị mất việc, sau đó lại tới biệt phủ làm việc, mua được nhà cho bố mẹ, từ Beta hóa thành Sig-ma...và điều khó tin nhất, ông chủ thì trở thành chồng của cậu, trong bụng cậu còn mang thai ba khỉ con.
Cuộc sống mà Lâm Triết mơ tưởng từ nhỏ tới giờ cuối cùng đã thành hiện thực.
Quả nhiên việc mỗi ngày cậu đều cầu nguyện với ông trời thật sự có tác dụng. 2
Cả nhà ngồi quây quần bên nồi lẩu xem chương trình tivi vào đêm lễ quan trọng này, quả là ấm cúng hơn bao giò hết.
Adios nhớ lại khi bố mẹ anh còn sống, căn nhà này cũng không có được không khí như hiện giờ, bố mẹ anh cũng là tướng sĩ của để quốc, bố anh là Alpha, mẹ anh cũng là Alpha, đều là những chiến sĩ vô cùng anh dũng hy sinh cuộc đời trên chiến trường rất ít khi ở nhà.
Vườn hoa hồng đỏ vẫn nở rộ khắp vườn.
Nghĩ lại thòi gian trước tình huống ở biệt phủ như thế nào, quản gia thật không dám tin, vì căn bệnh của Adios mà người làm thường xuyên xảy ra vấn đề liên tục thay mới, anh đi tới đâu là mọi người phải tránh xa tới đó, cũng vì vậy mà ở biệt phủ rô bốt còn nhiều hơn cả người sống.
Mọi thứ cứ như là một giấc mơ vậy.
Adios gắp cho Lâm Triết một miếng thịt từ nồi lẩu.
Bỗng có thông báo từ rô bốt cảnh vệ gửi tới " Thưa chủ nhân, có tiên sĩ Tạ tới bái phỏng".
Adios cũng không lạ gì, mấy năm ở biệt phủ vắng tanh, mỗi khi lễ tết đến cũng chỉ có Tạ Dư Quang là vẫn tới cùng anh bồi bạn, giữa hai người từ lâu đã không có vấn đề về cấp bậc địa vị mà chỉ đơn giản nhưng sâu đậm là anh em kết nghĩa tri kỷ khó tìm.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
" Cho vào đi".
Chẳng mấy chốc Tạ Dư Quang cùng Nhậm Bác và Evan tiến vào từ cửa chính, quanh thân bọn họ còn mang theo mùi gió lạnh buổi đêm.
Lâm Triết vẫy vẫy tay nhiệt tình chào đón " Tiến sĩ Tạ tới đấy à? A!... Evan cũng tới sao, còn có cả bác sĩ Nhậm nữa, mau tới cùng ăn lẩu".
Nhận thấy sự ngại ngùng của bố mẹ cùng bà nội, cậu liền vội giới thiệu.
"Bố mẹ, bà nội, vị này bác sĩ trị liệu riêng của thượng tướng, cũng là bằng hữu của ngài ấy".
" Vị này là bác sĩ Nhậm và công tước Evan, bọn họ là người đã cứu giúp con khi bị bắt cóc ở tinh cầu BN39".
Cậu lại chỉ vào gia đình mình mà giới thiệu cho ba người mới tới " Đây là bố mẹ và bà nội của tôi, mọi người cứ tự nhiên nhé".
" Thật là náo nhiệt, Adios, sau này lễ tết không cần tôi tới cùng cậu uống rượu giải sầu rồi nhỉ?" Tạ Dư Quang vui vẻ trêu đùa.
Vừa quay lại thì thấy Evan lúng túng không dám tiến sâu vào, lần đó khi cậu ta tới để thử ghép đôi với Adios đã bị
Pheromone của anh ép tới phát tình, quá khứ đen tối đó cậu ta không muốn nhớ lại chút nào.
Nhậm Bác đi tới tay bắt mặt mừng với từng người.
Tạ Dư Quang chỉ đành quay lại kéo tay Evan cùng đi rồi nói nhỏ với cậu ta "' Adios đã hết bệnh rồi, đừng lo".
Evan rút tay lại thật nhanh như sợ bị người khác nhìn thấy " Nói thì cứ nói, đụng cái gì mà đụng". đ
Nói rồi cậu ta đi thẳng vào trong cố chứng minh là mình vẫn ổn.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro