Beta Trong Truyện Chỉ Muốn Làm Cá Muối
Chương 6
Yến Phi Điện
2024-07-08 09:05:18
Ngày khai giảng của Nhất Trung đã
tới, sân trường hiện tại rất đông và ríu rít tiếng nói cười. Còn cậu, bơ vơ một thân một mình đứng vào dãy lớp được sắp xếp sẵn, lòng ai oán.
Đôi lúc nghĩ cũng tủi thân, đôi mắt hồng như thanh trà đỏ của cậu chợt đượm xuống trông rất sầu, tràn đầy bi thương. Từ đầng xa tiếng hú hét vang lên, cậu học ở bên A3 còn kia là A1, là Nguỵ Minh cùng bạn của hắn, vẻ ngoài thu hút ánh nhìn khiến hắn là tâm điểm bàn tán. Nhưng chưa được lâu lại có thêm tiếng hú hét vang lên dội trời, Phó An Tư cũng học ở A1. Tất nhiên A1 dành cho những người văn vỏ song toàn, bọn hắn là alpha trội, mặt mày đẹp trai sáng lạng, học thức uyên bác, người thường không thể sánh. Tất nhiên còn có Cố Diệp và Lạc Mộng.
“Các cậu không ngửi thấy mùi của Phó An Tư thật sự rất nhẹ nhàng và khiến người khác an tâm hả”
Một bạn nữ trong lớp ánh mắt mê muội nhìn về phía A1 nói.
“Mùi lê ngọt, rất thơm”
“Sao bên A1 toàn hotboy alpha khủng bố vậy? KHÔNG CÔNG BẰNGG”
“Ừ vậy nào cậu là thiên tài trên thiên tài đi, thi đứng top 30 là có thể vào đó”
Bọn họ trêu nhau rồi cười ha hả.
Kỷ Duyệt không để ý lắm, làm ơn, đừng có ai gây sự với cậu. Gốc gác của Kỷ Duyệt rất nổi, lên hot search một thời luôn cơ, nhưng biết sao được, bị khinh bị gây cũng đúng coi Kỷ Hạ và Kỷ Ninh ghét cậu như vậy, Kỷ Ninh là ghét dùng hành động, rước cho cậu không ít phiền phức còn Kỷ Hạ là khinh trong lòng.
Ai biểu mẹ của nguyên chủ lại là người phá hoại gia đình người khác chứ, tác giả cũng không đề cập tới vấn đề này quá nhiều nên thôi miễn quan tâm vậy.
“C-chào cậu” Một giọng nói thánh thót vang lên bên tai khiến cậu bị thu hút.
Là một tiểu kiểu nữ có vẻ đáng yêu, vẻ mặt còn có chút ửng đỏ.
Kỷ Duyệt nhìn cô cười rồi hỏi: “Bạn học, có chuyện gì?”
“Tớ có thể add wechat với cậu không?” Bạn nữ kia ngại ngùng hỏi.
Cậu đắc chí trong lòng, haiz tui biết tui đẹp trai và rất hút gái đóooo.
“Tại sao lại muôn add wechat với tôi?” Kỷ Duyệt vẫn giữ giá hỏi ngược lại.
“Tại cảm thấy đôi mắt của cậu…rất đẹp…cậu rất đẹp trai…nên-“ Nói tới đây bạn kia không nói nữa.
Cậu nhìn cô gái đó: “Có thể”
Sau khi xong chuyện cậu tự đưa tay sờ lên đôi mắt của bản thân, cậu cảm thấy đôi mắt này rất đẹp trông rất ngọt ngào. Không ngờ người đầu tiên trong wechat của cậu lại là một người cậu còn không nhớ tên, hiện trên wechat tên: Nguyệt Mãn, là một tiểu o đáng yêu nha. Xem mấy dòng trạng thái của cổ chắc hẳn là người rất yêu mèo, lạc quan và ngại ngùng?
Lúc này phía acc Thùng Gạo thấy có tin nhắn từ Phó An Tư gửi đến, cậu tò mò qua xem.
Phó An Tư: Đang khai giảng, rất nhàm chán.
Kỷ Duyệt nhìn màn hình, vô thức liếc mắt sang Phó An Tư bên lớp A1, dù cách nhau một lớp nhưng cậu lại nhận dạng ra hắn rất nhanh, thấy hắn đang cầm điện thoại đợi gì đó bị bạn bè trêu.
“Sao, đợi em nào?”
Phó An Tư đẩy đầu người đang dí sát vào bản thân: “Không”
Thùng Gạo: Tại sao?
Phó An Tư: Được nhiều người xin wechat, xin làm quen, tôi biết bản thân rất đẹp trai nhưng không cần mê tôi như vậy. [Gấu con ưu sầu]
Cậu đọc vế trước đã thấy nhứt nhứt cái đầu rồi, đọc xong vế sau là muốn đấm hắn một cái, người này bị tự luyến cấp độ SS không cứu nổi. Hết cứu!
Thùng Gạo: Vậy không phải nên vui sao?
Phó An Tư: Rất nhàm chán, lại cảm thấy phiền nữa ấy T^T
Thùng Gạo: Anh lại rất ghen tị với cậu…
Phó An Tư: Tại sao lại ghen tị với tôi? Ghen tị với nhan sắc của tôi à? [Hoàng tử soi gương]
Kỷ Duyệt lúc này muốn chạy qua dơ cái điện thoại vào mặt hắn chất vấn một câu liệu hắn có biết ngại không, biết nhục không?!
Thùng Gạo: Tôi lại không có bạn…ừ chắc là ít bạn đi.
Cậu vô thức liếc sang Phó An Tư, thấy hắn khựng lại một xíu rồi tiếp tục gõ phím.
Phó An Tư: Vậy sau này tôi làm bạn với anh, được không?
Kỷ Duyệt bật cười, nếu hắn biết cậu là Kỷ Duyệt thì sao nhỉ? Biểu cảm của hắn sẽ như thế nào, trong đầu của cậu giờ đã hiện hơn một trăm cái biểu cảm của Phó An Tư rồi.
Thùng Gạo: Tôi sợ cậu sẽ hối hận.
Phó An Tư: Vì sao? Anh rất xấu? Béo, cận, gù lưng, mắt híp? OuO?
Cậu toé lửa rồi.
Thùng Gạo: Tôi là mỹ nam alpha siêu cấp đẹp trai!
Phó An Tư: Pheromone của anh có mùi gì?
Kỷ Duyệt lúc này đang suy nghĩ bịa ra.
Thùng Gạo: Thanh trà đỏ.
Phó An Tư: Tôi lại thích ăn dưa hấu hơn [Gà con ngại ngùng]
Kỷ Duyệt đứng hình mất ba giây…Rồi sao? Rồi liên quan gì không!?????
Thùng Gạo: Còn cậu?
Phó An Tư: Lê.
Kỷ Duyệt đã nghe mấy bạn trong lớp mình đồn, tám chuyện hết rồi nhưng vẫn muốn chính chủ tự nói thì sẽ tin hơn, dù sap cậu là beta cũng không bị ảnh hưởng gì.
Thùng Gạo: Vậy thôi tôi off, tạm biệt.
Phó An Tư: Bye bye anh trai\~ [Gà con e thẹn]
Cậu seen, không nói gì nữa mà tắt điện thoại đi, lúc này tiếng micro đã vang lên.
Đôi lúc nghĩ cũng tủi thân, đôi mắt hồng như thanh trà đỏ của cậu chợt đượm xuống trông rất sầu, tràn đầy bi thương. Từ đầng xa tiếng hú hét vang lên, cậu học ở bên A3 còn kia là A1, là Nguỵ Minh cùng bạn của hắn, vẻ ngoài thu hút ánh nhìn khiến hắn là tâm điểm bàn tán. Nhưng chưa được lâu lại có thêm tiếng hú hét vang lên dội trời, Phó An Tư cũng học ở A1. Tất nhiên A1 dành cho những người văn vỏ song toàn, bọn hắn là alpha trội, mặt mày đẹp trai sáng lạng, học thức uyên bác, người thường không thể sánh. Tất nhiên còn có Cố Diệp và Lạc Mộng.
“Các cậu không ngửi thấy mùi của Phó An Tư thật sự rất nhẹ nhàng và khiến người khác an tâm hả”
Một bạn nữ trong lớp ánh mắt mê muội nhìn về phía A1 nói.
“Mùi lê ngọt, rất thơm”
“Sao bên A1 toàn hotboy alpha khủng bố vậy? KHÔNG CÔNG BẰNGG”
“Ừ vậy nào cậu là thiên tài trên thiên tài đi, thi đứng top 30 là có thể vào đó”
Bọn họ trêu nhau rồi cười ha hả.
Kỷ Duyệt không để ý lắm, làm ơn, đừng có ai gây sự với cậu. Gốc gác của Kỷ Duyệt rất nổi, lên hot search một thời luôn cơ, nhưng biết sao được, bị khinh bị gây cũng đúng coi Kỷ Hạ và Kỷ Ninh ghét cậu như vậy, Kỷ Ninh là ghét dùng hành động, rước cho cậu không ít phiền phức còn Kỷ Hạ là khinh trong lòng.
Ai biểu mẹ của nguyên chủ lại là người phá hoại gia đình người khác chứ, tác giả cũng không đề cập tới vấn đề này quá nhiều nên thôi miễn quan tâm vậy.
“C-chào cậu” Một giọng nói thánh thót vang lên bên tai khiến cậu bị thu hút.
Là một tiểu kiểu nữ có vẻ đáng yêu, vẻ mặt còn có chút ửng đỏ.
Kỷ Duyệt nhìn cô cười rồi hỏi: “Bạn học, có chuyện gì?”
“Tớ có thể add wechat với cậu không?” Bạn nữ kia ngại ngùng hỏi.
Cậu đắc chí trong lòng, haiz tui biết tui đẹp trai và rất hút gái đóooo.
“Tại sao lại muôn add wechat với tôi?” Kỷ Duyệt vẫn giữ giá hỏi ngược lại.
“Tại cảm thấy đôi mắt của cậu…rất đẹp…cậu rất đẹp trai…nên-“ Nói tới đây bạn kia không nói nữa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cậu nhìn cô gái đó: “Có thể”
Sau khi xong chuyện cậu tự đưa tay sờ lên đôi mắt của bản thân, cậu cảm thấy đôi mắt này rất đẹp trông rất ngọt ngào. Không ngờ người đầu tiên trong wechat của cậu lại là một người cậu còn không nhớ tên, hiện trên wechat tên: Nguyệt Mãn, là một tiểu o đáng yêu nha. Xem mấy dòng trạng thái của cổ chắc hẳn là người rất yêu mèo, lạc quan và ngại ngùng?
Lúc này phía acc Thùng Gạo thấy có tin nhắn từ Phó An Tư gửi đến, cậu tò mò qua xem.
Phó An Tư: Đang khai giảng, rất nhàm chán.
Kỷ Duyệt nhìn màn hình, vô thức liếc mắt sang Phó An Tư bên lớp A1, dù cách nhau một lớp nhưng cậu lại nhận dạng ra hắn rất nhanh, thấy hắn đang cầm điện thoại đợi gì đó bị bạn bè trêu.
“Sao, đợi em nào?”
Phó An Tư đẩy đầu người đang dí sát vào bản thân: “Không”
Thùng Gạo: Tại sao?
Phó An Tư: Được nhiều người xin wechat, xin làm quen, tôi biết bản thân rất đẹp trai nhưng không cần mê tôi như vậy. [Gấu con ưu sầu]
Cậu đọc vế trước đã thấy nhứt nhứt cái đầu rồi, đọc xong vế sau là muốn đấm hắn một cái, người này bị tự luyến cấp độ SS không cứu nổi. Hết cứu!
Thùng Gạo: Vậy không phải nên vui sao?
Phó An Tư: Rất nhàm chán, lại cảm thấy phiền nữa ấy T^T
Thùng Gạo: Anh lại rất ghen tị với cậu…
Phó An Tư: Tại sao lại ghen tị với tôi? Ghen tị với nhan sắc của tôi à? [Hoàng tử soi gương]
Kỷ Duyệt lúc này muốn chạy qua dơ cái điện thoại vào mặt hắn chất vấn một câu liệu hắn có biết ngại không, biết nhục không?!
Thùng Gạo: Tôi lại không có bạn…ừ chắc là ít bạn đi.
Cậu vô thức liếc sang Phó An Tư, thấy hắn khựng lại một xíu rồi tiếp tục gõ phím.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Phó An Tư: Vậy sau này tôi làm bạn với anh, được không?
Kỷ Duyệt bật cười, nếu hắn biết cậu là Kỷ Duyệt thì sao nhỉ? Biểu cảm của hắn sẽ như thế nào, trong đầu của cậu giờ đã hiện hơn một trăm cái biểu cảm của Phó An Tư rồi.
Thùng Gạo: Tôi sợ cậu sẽ hối hận.
Phó An Tư: Vì sao? Anh rất xấu? Béo, cận, gù lưng, mắt híp? OuO?
Cậu toé lửa rồi.
Thùng Gạo: Tôi là mỹ nam alpha siêu cấp đẹp trai!
Phó An Tư: Pheromone của anh có mùi gì?
Kỷ Duyệt lúc này đang suy nghĩ bịa ra.
Thùng Gạo: Thanh trà đỏ.
Phó An Tư: Tôi lại thích ăn dưa hấu hơn [Gà con ngại ngùng]
Kỷ Duyệt đứng hình mất ba giây…Rồi sao? Rồi liên quan gì không!?????
Thùng Gạo: Còn cậu?
Phó An Tư: Lê.
Kỷ Duyệt đã nghe mấy bạn trong lớp mình đồn, tám chuyện hết rồi nhưng vẫn muốn chính chủ tự nói thì sẽ tin hơn, dù sap cậu là beta cũng không bị ảnh hưởng gì.
Thùng Gạo: Vậy thôi tôi off, tạm biệt.
Phó An Tư: Bye bye anh trai\~ [Gà con e thẹn]
Cậu seen, không nói gì nữa mà tắt điện thoại đi, lúc này tiếng micro đã vang lên.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro