Chương 30 - .2 Ngôi Trường Này Dâm Loạn Đến Mức Không Thể Tả Nổi

.1: Ngôi Trường...

Sát Sát

2024-08-11 06:21:25

“Lôi Lâm, cho em trở về đi mà!” Cô gái nửa nằm nửa ngồi trên đất, che ngực cầu xin. Cô ta đã không còn dáng vẻ kiêu ngạo như khi vừa bắt đầu nói chuyện với Lôi Lâm nữa.

Lôi Lâm muốn đi, nhưng lại bị cô ta giữ chặt lấy chân.

Hắn bất đắc dĩ nhấc chân lên, nói: “Tôi đã nói rồi, không có cách nào cả, tôi đã không còn hứng thú với cô nữa rồi.”

“Không còn hứng thú? Chẳng phải vừa rồi anh còn chơi một cách điên cuồng đó sao?” Cô gái vẫn nắm chặt lấy chân hắn, không chịu buông tay.

Lôi Lâm chỉ có thể ngồi xổm xuống: “Tiểu huyệt của cô đúng là không tệ, có thể khiến tôi sung sướng lên trời, nhưng ai bảo cô phạm sai lầm chứ? Nếu không thì tôi vẫn còn có thể chơi cô thêm một thời gian.”

“Phạm sai lầm? Có phải con tiên nhân Hà Dĩ Tư kia nói xấu gì em không? Em thực sự không hề hạ thuốc mê để cô ta và Chu Lập Phàm tằng tịu với nhau, cô ta dâm đãng thì liên quan gì đến em chứ?” Cô gái điên cuồng giải thích.

Lôi Lâm khinh thường đá văng cánh tay của cô ta ra: “Dù thế nào đi nữa thì người mà tôi muốn chơi lại bị người khác thịt mất, điều này khiến tôi rất khó chịu.”

“Nhưng chẳng phải bây giờ cô ta cũng bị anh thu nhận rồi sao? Cho em trở về đi, em đảm bảo sẽ không gây chuyện. Thậm chí, anh muốn em cùng với cô ta hầu hạ anh thì em cũng có thể chấp nhận, cầu xin anh!” Cô gái liên tục cầu xin.

Lôi Lâm đột nhiên nhếch miệng cười nói: “Cùng lúc chơi cả hai hội phó hội học sinh đúng là không tệ, nhưng mà... Bây giờ cô ấy ghét cô, chờ sau này cô ấy hạ hỏa đã rồi nói tiếp.”

Lý Ngâm Thấm nghe được câu này thì không nhịn được bịt chặt miệng lại, đoạn đối thoại này mang theo lượng tin tức quá lớn.

Tại sao mỹ nhân lạnh lùng Hà Dĩ Tư kia lại có quan hệ với Chu Lập Phàm? Lôi Lâm biết Hà Dĩ Tư từng bị Chu Lập Phàm đụ, thế mà vẫn thu nhận cô ta?

Mà... Chu Lập Phàm cũng không để ý chuyện này?

Giới hào môn quả nhiên là dâm loạn.

Lúc đầu Lý Ngâm Thấm xem xong đã muốn chạy trốn, nhưng lại bị cuộc đối thoại của hai người này giữ chân. Hơn nữa, người thanh niên sau lưng cô hình như cũng không vội vã rời đi mà đứng ngay sau lưng cô, lẳng lặng nghe cuộc đối thoại này.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Em có thể trở về bên cạnh anh không? Em thực sự rất nhớ anh...” Cô gái đứng lên, ôm chặt lấy hông Lôi Lâm.

Lôi Lâm thở dài, từ trong túi áo móc ra một tấm thẻ đưa cho cô ta: “Cô tìm một nơi ở tạm trước đi, chờ mọi chuyện xong xuôi thì tôi sẽ tìm cô.”

Cô gái nhận tấm thẻ của Lôi Lâm, cũng có được lời hứa hẹn của hắn, lúc này mới hài lòng rời đi.

Lý Ngâm Thấm nhìn đến ngẩn người, sau đó lập tức thấy Lôi Lâm đi về phía giá sách mà cô đang đứng.

Trái tim Lý Ngâm Thấm đập thình thịch, mà chàng thanh niên ở sau lưng cô cũng khẽ cười một tiếng, sau đó che chắn cho cô sau lưng mình.

Lôi Lâm đi tới trước mặt hai người, nhìn thoáng vào bên trong một cái.

“Xem trực tiếp thích không?” Đột nhiên, giọng điệu khinh miệt của Lôi Lâm truyền đến.

Người đàn ông kia che chắn kỹ càng cho Lý Lâm Thấm, thế nên cô không nhìn thấy biểu cảm của Lôi Lâm, chỉ nghe thấy hắn vừa ôm chặt cô vừa nói: “Kỹ thuật của cậu cũng tạm ổn.”

Lôi Lâm hừ lạnh một tiếng, cất bước rời đi.

“Đừng căng thẳng, cậu ta đi rồi.” Hắn buông cô ra, dịu dàng nói.

Lúc này Lý Ngâm Thấm và hắn đối mắt nhìn nhau, cô nhìn vào đôi con ngươi màu xanh thăm thẳm kia, cảm thấy vô cùng mất tự nhiên. Dù sao thì hai người cũng không biết nhau, nhưng vừa rồi lại giúp đỡ nhau lên đến cao trào.

“Xin chào, tôi là...” Người đàn ông đang định giới thiệu thì lại bị ngắt lời.

Cô gái vừa mới bị Lôi Lâm dày vò lúc này cũng đã mặc xong quần áo, cô ta đi tới, nhìn thấy hắn thì ngạc nhiên nói.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Giáo sư Mead?”

“...” Lý Ngâm Thấm nghe thế thì hết hồn.

Giáo sư Mead lịch sự cúi người với Lý Ngâm Thấm một cái, nói tiếp: “Tôi là Mead, hân hạnh được biết em.”

“Hai người...” Cô gái kia dường như cảm thấy vô cùng tò mò mối quan hệ của bọn họ.

Mead kéo Lý Ngâm Thấm lại cạnh mình, trả lời: “Hạ Nhi, chúng tôi chỉ là nghe được tiếng động thì tới xem một chút mà thôi.”

Hạ Nhi nhìn thấy phần đũng quần của giáo sư Mead có dính nước thì lập tức hiểu ra. Cô ta không quan trọng, lắc đầu hỏi: “Đây là bạn gái mới của thầy à?”

Mead và Lý Ngâm Thấm liếc nhìn nhau một cái, không trả lời câu hỏi của cô ta, mà nói ngược lại: “Hạ Nhi, em không cần vì một nam sinh mà tỏ ra hèn mọn như thế.”

“Chuyện của em không cần thầy quan tâm, thầy cứ lo chuyện của thầy đi.” Hạ Nhi nghe thế thì tức giận rời đi.

Lý Ngâm Thấm vẫn còn chưa tiêu hóa được đống tin tức này, vị này là giáo sư mà lát nữa cô còn có tiết. Cô có nên lên lớp không? Hay là trốn học?

Mead thu hồi ánh mắt, nhìn về phía Lý Ngâm Thấm vẫn đang sững sờ, hỏi: “Đang nghĩ gì thế?”

“Không có gì...” Lý Ngâm Thấm vội vàng trả lời.

Cô đang tìm kiếm cơ hội chạy trốn thì Mead lại lôi cô về chỗ cũ, hỏi han: “Tôi có thể biết tên em không?”

“A... Em cảm thấy không cần đâu ạ.” Lý Ngâm Thấm vội vàng từ chối, cảm thấy vô cùng lúng túng.

Mead xoa đầu cô, nói: “Không cần e lệ, nam hoan nữ ái là chuyện bình thường, tôi nhìn dáng vẻ của em chắc cũng là người từng hưởng thụ cá nước thân mật rồi, đúng không?”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - .2 Ngôi Trường Này Dâm Loạn Đến Mức Không Thể Tả Nổi

Số ký tự: 0