Bị Cầm Tù Trong Phòng Của Bạn Học Đáng Ghét

Cậu định cho tô...

Tựu Yếu Sắt Sắt

2024-10-12 17:18:30

Mí mắt và miệng của Lê Nam Trân dính đầy tinh dịch, cô không thể mở mắt hay mở miệng, chỉ có thể bị động chờ đợi.

Kỳ Hàn bình tĩnh lại một chút, nhìn dáng vẻ dính tinh dịch đầy mê hoặc của Lê Nam Trân thì suýt chút nữa đã cứng. Anh không nhịn được lấy điện thoại ra, chụp lại dáng vẻ hiện tại của cô.

Kỳ Hàn tùy tiện lấy một bộ quần áo lau tay, sau đó lấy một bộ khác sạch sẽ lau mặt cho Lê Nam Trân, động tác trên tay rất nhẹ nhàng, nhưng dù thế nào đi nữa thì đây cũng chỉ là lau sơ qua, trong mũi Lê Nam Trân vẫn đầy mùi vị tanh hôi của tinh dịch.

Cô mở mắt ra, tức giận nhìn Kỳ Hàn: “Tôi muốn đi tắm!” Trong giọng nói của cô chứa tiếng khóc nức nở, lần này không phải vì sợ nên mới khóc, nhưng cũng không biết là do tức nên khóc hay là do xấu hổ nên khóc.

Chiếc kính của Kỳ Hàn đã bị rơi xuống từ lâu, anh khẽ nheo mắt nhìn cô. Lê Nam Trân chưa từng thấy dáng vẻ anh tháo kính xuống bao giờ, chỉ nghĩ rằng anh trông cũng tẻ nhạt như cặp kính gọng đen dày nặng của anh, bây giờ cô mới nhận ra, Kỳ Hàn có sống mũi cao, đôi mắt hồ ly rất đẹp, hơn nữa vừa mới trải qua xuất tinh nên hiện tại mặt anh ửng hồng, trông như một con cáo đã ăn no nê đang phơi mình dưới nắng.



Dường như Kỳ Hàn đang suy nghĩ gì đó, đôi mắt hồ ly khép hờ, Lê Nam Trân cảm thấy anh đang có ý xấu.

Quả nhiên, Kỳ Hàn chậm rãi nói, giọng nói vẫn có chút khàn khàn thỏa mãn: "Muốn làm cái gì thì nên lấy cái khác ra đổi. Cậu định cho tôi cái gì?"

Lê Nam Trân vùng vẫy, cô rất muốn đánh anh, nhưng không may là tay đã bị còng lại.

Kỳ Hàn trượt xuống một chút, tựa đầu vào vai cô, tay anh vuốt ve ngực cô, nói: "Cho tôi sờ vú, tôi sẽ tắm giúp cậu."

“Ai muốn cậu giúp hả!” Lê Nam Trân đã được giáo dục quá nhiều về phép lịch sự, nhưng lúc này cô thật sự rất muốn chửi thề, "Bỏ tay ra! Tôi không tắm nữa!"

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bị Cầm Tù Trong Phòng Của Bạn Học Đáng Ghét

Số ký tự: 0