Bị Nhóm Bạn Của Anh Trai Cưỡng Chế Yêu
Chương 11
2024-10-05 16:06:25
“Cùng chơi đi, đúng lúc muốn hỏi cậu có muốn đi cùng không.” Phạm Bành phục hồi tinh thần, vội vàng nói.
Đường Miên có chút chần chừ, Tần Việt lại không cho cô cơ hội do dự nào, một tay khác lấy chiếc đĩa để trên đùi cô ra, ngay sau đó hai tay nắm lấy eo cô trực tiếp bế cô lên.
“Anh…” Cô khẽ hô một tiếng, theo phản xạ bám lấy bờ vai anh.
Sau một khắc, Tần Việt ngồi ở vị trí được người nào đó nhường, mà Đường Miên ngồi ở trên đùi hắn, sau lưng dán vào ngực hắn, cô có thể cảm nhận được hơi nóng mãnh liệt từ phía sau truyền đến, xua tan khí lạnh trong phòng quanh quẩn quanh người cô.
So với Tần Việt, cô thật sự nhỏ nhắn xinh xắn, cả người như bị vùi trong lòng anh, bị hơi thở của anh bao bọc, không thể trốn thoát.
Đường Miên không dám lên tiếng, cơ thể cứng đờ, cố hết sức duỗi thẳng lưng, cố gắng tránh xa hơi nóng truyền đến từ phía sau.
Bởi vì Tần Việt, những người khác cũng không dám nhìn nhiều, cho dù trong lòng có nhấc lên sóng biển ngập trời thế nào, nhưng cũng không dám lên tiếng.
Đường Miên thật ra rất thích chơi bài, cô không có bạn bè gì, lúc không đi làm chỉ làm ổ trong phòng trọ chơi điện thoại di động, trong điện thoại di động có tải một phần mềm nhiều năm chưa gỡ bỏ chính là game đánh bài.
Thế cho nên lực chú ý của cô rất nhanh đã bị bài trong tay hấp dẫn, dần dần cơ thể cũng một lần nữa thả lỏng, gần như hoàn toàn vùi vào trong ngực người đàn ông phía sau.
Tần Việt cụp mắt xuống nhìn cô, trong mắt hiện lên một nụ cười không thể phát hiện.
Cho đến khi một giọng nói khác vang lên từ phía cửa.
“Miên Miên.” Văn Cảnh Hành từ bên ngoài đi vào, đối diện với Tần Việt.
Hai người ai cũng không chịu nhượng bộ, cho đến khi Văn Cảnh Hành đi tới gần, hai người mới đồng thời dời tầm mắt.
Khi Đường Miên phát hiện Văn Cảnh Hành trở về thì phản ứng lại, muốn đứng dậy khỏi ngực Tần Việt, kết quả tay Trần Việt đặt trên eo cô tưởng chừng như yếu ớt nhưng anh lại ôm cô rất chặt, cô cũng không dám dùng lực quá lớn, lúc giãy dụa giống như là một con mèo nhỏ đang nhào tới làm nũng…
Đường Miên có chút chần chừ, Tần Việt lại không cho cô cơ hội do dự nào, một tay khác lấy chiếc đĩa để trên đùi cô ra, ngay sau đó hai tay nắm lấy eo cô trực tiếp bế cô lên.
“Anh…” Cô khẽ hô một tiếng, theo phản xạ bám lấy bờ vai anh.
Sau một khắc, Tần Việt ngồi ở vị trí được người nào đó nhường, mà Đường Miên ngồi ở trên đùi hắn, sau lưng dán vào ngực hắn, cô có thể cảm nhận được hơi nóng mãnh liệt từ phía sau truyền đến, xua tan khí lạnh trong phòng quanh quẩn quanh người cô.
So với Tần Việt, cô thật sự nhỏ nhắn xinh xắn, cả người như bị vùi trong lòng anh, bị hơi thở của anh bao bọc, không thể trốn thoát.
Đường Miên không dám lên tiếng, cơ thể cứng đờ, cố hết sức duỗi thẳng lưng, cố gắng tránh xa hơi nóng truyền đến từ phía sau.
Bởi vì Tần Việt, những người khác cũng không dám nhìn nhiều, cho dù trong lòng có nhấc lên sóng biển ngập trời thế nào, nhưng cũng không dám lên tiếng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đường Miên thật ra rất thích chơi bài, cô không có bạn bè gì, lúc không đi làm chỉ làm ổ trong phòng trọ chơi điện thoại di động, trong điện thoại di động có tải một phần mềm nhiều năm chưa gỡ bỏ chính là game đánh bài.
Thế cho nên lực chú ý của cô rất nhanh đã bị bài trong tay hấp dẫn, dần dần cơ thể cũng một lần nữa thả lỏng, gần như hoàn toàn vùi vào trong ngực người đàn ông phía sau.
Tần Việt cụp mắt xuống nhìn cô, trong mắt hiện lên một nụ cười không thể phát hiện.
Cho đến khi một giọng nói khác vang lên từ phía cửa.
“Miên Miên.” Văn Cảnh Hành từ bên ngoài đi vào, đối diện với Tần Việt.
Hai người ai cũng không chịu nhượng bộ, cho đến khi Văn Cảnh Hành đi tới gần, hai người mới đồng thời dời tầm mắt.
Khi Đường Miên phát hiện Văn Cảnh Hành trở về thì phản ứng lại, muốn đứng dậy khỏi ngực Tần Việt, kết quả tay Trần Việt đặt trên eo cô tưởng chừng như yếu ớt nhưng anh lại ôm cô rất chặt, cô cũng không dám dùng lực quá lớn, lúc giãy dụa giống như là một con mèo nhỏ đang nhào tới làm nũng…
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro