Bị Nhóm Lính Đánh Thuê Cưỡng Chế Yêu
Chương 10
2024-12-03 00:30:33
Hàm ý là, gói bánh quy này chỉ để tạm thời lót dạ cho cô, để cô không đói bụng là được, không cần ăn quá nhiều.
“Chỉ bằng một gói bánh quy này, em thích lắm sao?” Bồ Tứ đột nhiên hỏi.
Tống Hòa dời tầm mắt sang chỗ khác, quay đầu nhìn chằm chằm vào bình nước bị hắn đặt ở phía bên kia, đang chần chờ có nên đưa tay ra lấy hay không thì nghe thấy câu hỏi của hắn, cô nhỏ giọng trả lời một câu: “Không có, nhưng không thể lãng phí đồ ăn được.”
Cô chỉ không lãng phí đồ ăn theo thói quen mà thôi.
Bồ Tứ vặn chai nước đút đến bên miệng cô, không hỏi nữa.
Bản thân Tống Hòa cũng đưa tay cầm lấy chai nước, uống từng ngụm nhỏ, uống không được mấy ngụm đã cảm giác có gì đó là lạ, mặt lúc đỏ lúc trắng, không dám uống nữa, cả người cứng đờ, hoàn toàn không biết vì sao người đàn ông này lại động dục!
Cô đang mặc váy, mà bên trong lại trống rỗng, ngồi trên đùi người đàn ông, giữa hai chân đè lên giữa háng của người đàn ông, tuy rằng cô vẫn hết sức rụt người lại không cho giữa hai chân mình đụng phải đối phương, nhưng chỗ đó của đối phương thật sự quá lớn, giờ phút này nó vừa cứng là chống thẳng vào giữa hai chân cô qua lớp quần.
Tống Hòa theo bản năng rụt lên trên, mà động tác rụt trở nên rõ ràng.
Chỉ mới động đậy nhẹ cô đã bị một bàn tay giữ chặt cặp mông đè xuống, lần này Nghiêm Nghiêm thật sự đè lên, hung khí của đối phương thậm chí đè thẳng lên hai cánh thịt mềm giữa hai chân cô qua quần, vải thô sượt qua hột le, vừa đau vừa sảng khoái.
“Hưm!” Tống Hòa run rẩy, cơ thể thể mềm nhũn trong lòng hắn, hai tay túm chặt lấy quần áo của hắn, có thể cảm giác được rõ ràng giữa hai chân mình trào ra một dòng dịch ướt.
Cô có chút thẹn thùng và tức giận, không hiểu tại sao cơ thể mình lại nhạy cảm như vậy.
Nhưng chẳng bao lâu cô sẽ không còn tâm tư suy nghĩ về những chuyện này nữa.
Cách quần Bồ Tứ có thể cảm nhận được dòng dịch ướt của cô, hung khí dưới thân vừa cứng vừa đau, hăn duỗi tay xuống dưới thân cô dò xét.
“Chỉ bằng một gói bánh quy này, em thích lắm sao?” Bồ Tứ đột nhiên hỏi.
Tống Hòa dời tầm mắt sang chỗ khác, quay đầu nhìn chằm chằm vào bình nước bị hắn đặt ở phía bên kia, đang chần chờ có nên đưa tay ra lấy hay không thì nghe thấy câu hỏi của hắn, cô nhỏ giọng trả lời một câu: “Không có, nhưng không thể lãng phí đồ ăn được.”
Cô chỉ không lãng phí đồ ăn theo thói quen mà thôi.
Bồ Tứ vặn chai nước đút đến bên miệng cô, không hỏi nữa.
Bản thân Tống Hòa cũng đưa tay cầm lấy chai nước, uống từng ngụm nhỏ, uống không được mấy ngụm đã cảm giác có gì đó là lạ, mặt lúc đỏ lúc trắng, không dám uống nữa, cả người cứng đờ, hoàn toàn không biết vì sao người đàn ông này lại động dục!
Cô đang mặc váy, mà bên trong lại trống rỗng, ngồi trên đùi người đàn ông, giữa hai chân đè lên giữa háng của người đàn ông, tuy rằng cô vẫn hết sức rụt người lại không cho giữa hai chân mình đụng phải đối phương, nhưng chỗ đó của đối phương thật sự quá lớn, giờ phút này nó vừa cứng là chống thẳng vào giữa hai chân cô qua lớp quần.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tống Hòa theo bản năng rụt lên trên, mà động tác rụt trở nên rõ ràng.
Chỉ mới động đậy nhẹ cô đã bị một bàn tay giữ chặt cặp mông đè xuống, lần này Nghiêm Nghiêm thật sự đè lên, hung khí của đối phương thậm chí đè thẳng lên hai cánh thịt mềm giữa hai chân cô qua quần, vải thô sượt qua hột le, vừa đau vừa sảng khoái.
“Hưm!” Tống Hòa run rẩy, cơ thể thể mềm nhũn trong lòng hắn, hai tay túm chặt lấy quần áo của hắn, có thể cảm giác được rõ ràng giữa hai chân mình trào ra một dòng dịch ướt.
Cô có chút thẹn thùng và tức giận, không hiểu tại sao cơ thể mình lại nhạy cảm như vậy.
Nhưng chẳng bao lâu cô sẽ không còn tâm tư suy nghĩ về những chuyện này nữa.
Cách quần Bồ Tứ có thể cảm nhận được dòng dịch ướt của cô, hung khí dưới thân vừa cứng vừa đau, hăn duỗi tay xuống dưới thân cô dò xét.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro