Bị Toàn Mạng Tẩy Chay Phải Giải Nghệ, Chuyển Sang Thi Công Chức Lại Nổi Bạo!
Chương 18
2024-11-07 16:07:48
Nói đến đây, Tống Mạn cố ý không nói tiếp, để lại cho Triệu Dương một khoảng trống để tự tưởng tượng. Sau đó, cô lại nói thêm một câu: "Có lẽ là Lý tổng thấy tửu lượng còn kém cả tôi, cảm thấy mất mặt chăng? Triệu ca, gần đây anh ngàn vạn lần đừng liên lạc với Lý tổng nhé, lỡ như ông ấy vì không bằng tôi mà ghi hận trong lòng, giận chó đánh mèo đến anh thì không hay đâu."
Tống Mạn dùng ánh mắt "chỉ có tôi mới lo cho anh" nhìn người quản lý, lời nói dối trắng trợn kia lại thật sự dọa cho Triệu Dương sợ hãi, cảm thấy lời cô nói cũng có phần hợp lý.
Còn chuyện cô nói bừa có bị vạch trần hay không, thật ra Tống Mạn cũng không quan tâm. Với những lời cô vừa nói, chắc chắn Triệu Dương không dám đến bệnh viện tìm Lý tổng để đối chất.
Nói đi cũng phải nói lại, những lời cô nói cũng không phải là hoàn toàn bịa đặt, câu nào cũng là sự thật, chỉ là nội tình có chút khác biệt so với những gì Triệu Dương hiểu mà thôi.
Đến lúc hắn ta biết được sự thật, có lẽ Tống Mạn đã rút lui khỏi giới giải trí từ lâu, công ty cũng chẳng quản được cô làm gì. Vì vậy, chỉ cần tạm thời qua mắt được, ai quan tâm đến giới giải trí sau này sẽ như thế nào?
Tiễn Triệu Dương đang trong trạng thái hoảng hốt vì tin tức "Lý tổng uống rượu còn thua cả Tống Mạn chưa bao giờ đụng đến rượu" đi, Tống Mạn trở lại bàn, ngồi xuống, tiếp tục ôn bài.
Sau đó, cô lại trải qua mấy ngày yên bình.
Hôm nay, đúng lúc Tống Mạn vừa lấy tài liệu học tập mới mua ở dưới nhà lên, cô chợt thấy người quản lý lâu lắm rồi mới nhắn cho mình mấy tin.
Triệu Dương: Tống Mạn, cô lại lên top tìm kiếm rồi!
Triệu Dương: Lần này khác với mọi lần, là theo hướng tích cực.
Triệu Dương: Có lẽ cô thật sự có thể vực dậy được rồi.
Tống Mạn:?
Nhìn những dòng chữ trên điện thoại, chữ nào cô cũng nhận ra, nhưng ghép lại với nhau thì cô lại không hiểu gì cả.
Mang theo tâm trạng nghi ngờ, Tống Mạn mở Weibo đã lâu không dùng, đăng nhập vào tài khoản phụ chẳng có gì ngoài cái tên được đăng ký khi cô vào xem tin tức bịa đặt mình phạm tội, nhấn vào mục top tìm kiếm, đập vào mắt cô là ba dòng hashtag liên quan đến tên cô, dính liền nhau như sam.
Trong đó có hai dòng là hashtag cũ --
#Vào cục cảnh sát không phải phạm tội, mà là làm việc tốt#
#Tống Mạn vào cục cảnh sát#
#Bao giờ thì phong sát Tống Mạn#
Tống Mạn ngơ ngác nhấn vào hashtag xa lạ có vẻ như đang minh oan cho cô, sau đó mới biết tại sao đột nhiên lại có người nói cô làm việc tốt, bởi vì bài viết đầu tiên trong hashtag này chính là thông báo của Weibo chính thức của cục cảnh sát Giang Thành:
"Cục cảnh sát Giang thành xin cảm ơn quý cô Tống Mạn đã báo án và cung cấp bằng chứng, giúp chúng tôi khép lại vụ án đã bị tố cáo nhiều lần nhưng chưa có chứng cứ để điều tra."
Tống Mạn dùng ánh mắt "chỉ có tôi mới lo cho anh" nhìn người quản lý, lời nói dối trắng trợn kia lại thật sự dọa cho Triệu Dương sợ hãi, cảm thấy lời cô nói cũng có phần hợp lý.
Còn chuyện cô nói bừa có bị vạch trần hay không, thật ra Tống Mạn cũng không quan tâm. Với những lời cô vừa nói, chắc chắn Triệu Dương không dám đến bệnh viện tìm Lý tổng để đối chất.
Nói đi cũng phải nói lại, những lời cô nói cũng không phải là hoàn toàn bịa đặt, câu nào cũng là sự thật, chỉ là nội tình có chút khác biệt so với những gì Triệu Dương hiểu mà thôi.
Đến lúc hắn ta biết được sự thật, có lẽ Tống Mạn đã rút lui khỏi giới giải trí từ lâu, công ty cũng chẳng quản được cô làm gì. Vì vậy, chỉ cần tạm thời qua mắt được, ai quan tâm đến giới giải trí sau này sẽ như thế nào?
Tiễn Triệu Dương đang trong trạng thái hoảng hốt vì tin tức "Lý tổng uống rượu còn thua cả Tống Mạn chưa bao giờ đụng đến rượu" đi, Tống Mạn trở lại bàn, ngồi xuống, tiếp tục ôn bài.
Sau đó, cô lại trải qua mấy ngày yên bình.
Hôm nay, đúng lúc Tống Mạn vừa lấy tài liệu học tập mới mua ở dưới nhà lên, cô chợt thấy người quản lý lâu lắm rồi mới nhắn cho mình mấy tin.
Triệu Dương: Tống Mạn, cô lại lên top tìm kiếm rồi!
Triệu Dương: Lần này khác với mọi lần, là theo hướng tích cực.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Triệu Dương: Có lẽ cô thật sự có thể vực dậy được rồi.
Tống Mạn:?
Nhìn những dòng chữ trên điện thoại, chữ nào cô cũng nhận ra, nhưng ghép lại với nhau thì cô lại không hiểu gì cả.
Mang theo tâm trạng nghi ngờ, Tống Mạn mở Weibo đã lâu không dùng, đăng nhập vào tài khoản phụ chẳng có gì ngoài cái tên được đăng ký khi cô vào xem tin tức bịa đặt mình phạm tội, nhấn vào mục top tìm kiếm, đập vào mắt cô là ba dòng hashtag liên quan đến tên cô, dính liền nhau như sam.
Trong đó có hai dòng là hashtag cũ --
#Vào cục cảnh sát không phải phạm tội, mà là làm việc tốt#
#Tống Mạn vào cục cảnh sát#
#Bao giờ thì phong sát Tống Mạn#
Tống Mạn ngơ ngác nhấn vào hashtag xa lạ có vẻ như đang minh oan cho cô, sau đó mới biết tại sao đột nhiên lại có người nói cô làm việc tốt, bởi vì bài viết đầu tiên trong hashtag này chính là thông báo của Weibo chính thức của cục cảnh sát Giang Thành:
"Cục cảnh sát Giang thành xin cảm ơn quý cô Tống Mạn đã báo án và cung cấp bằng chứng, giúp chúng tôi khép lại vụ án đã bị tố cáo nhiều lần nhưng chưa có chứng cứ để điều tra."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro