Bí Văn (Công Tức)

Chân Tướng Của...

2024-10-24 02:49:21

Ngày hôm sau, Tuệ Hòa tỉnh rượu, nhớ lại chuyện xảy ra tối hôm qua, cảm thấy xấu hổ vô cùng.     

Dùng xong bữa sáng, Tuệ Hòa do dự mãi, vẫn là đi thư phòng tìm Trì Yến Thanh.    

Gõ cửa đi vào, thấy Trì Yến Thanh đang nhàn nhã khoanh tay ngồi ở sau bàn làm việc, thân thể lười biếng dựa vào ghế, nhìn thấy Tuệ Hòa, đôi mắt hắn trầm xuống.   

"Ba, con có việc tìm ba, bây giờ ba có rảnh không?"

   

"Ừ, ngồi xuống trước đã." Trì Yến Thanh nâng cằm, chỉ về phía ghế sô pha cách đó không xa.

Tuệ Hòa cắn cắn môi đi qua ngồi xuống, châm chước mở miệng nói, "Ba, chuyện tối hôm qua, con xin lỗi. Con uống nhiều quá, có chỗ vượt quá giới hạn mong ba thứ lỗi."

Tuệ Hòa không chắc chắn, tối hôm qua ngoại trừ kéo tay Trì Yến Thanh, hỏi ra loại vấn đề rõ ràng không hợp thân phận này, còn có hành vi quá đáng nào khác hay không.  

Vốn dĩ Tuệ Hòa chỉ muốn chuốc say mình, có thể cảm thấy dễ chịu hơn một chút, không ngờ ba chồng lại vào phòng, còn nhìn thấy dáng vẻ chật vật của cô như vậy.  

Trì Yến Thanh nhìn khuôn mặt trắng nõn tinh xảo của Tuệ Hòa, yết hầu giật giật, không hiểu sao lại nhớ đến khuôn mặt nhỏ nhắn khóc như mưa tối hôm qua.  

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cho dù bị hãm trong ác mộng, dáng vẻ khóc lóc kia cũng mảnh mai yếu ớt, không xấu ngược lại sẽ chỉ làm lòng người sinh thương tiếc.

Cũng dễ dàng khiến người ta sinh lòng trắc ẩn. 

Thấy Trì Yến Thanh không nói lời nào, Tuệ Hòa có chút co quắp, trong lòng càng không chắc chắn.    

Cho dù Tuệ Hòa cố gắng nhớ lại, cũng không nghĩ ra mình rốt cuộc có làm chuyện gì khác quá đáng hơn hay không.     

Trì Yến Thanh ý thức được mình thất thần, ho nhẹ một tiếng, nghiêm mặt nói: "Không có việc gì, nhưng về sau vẫn là uống ít rượu một chút."   

"Vâng, con biết rồi." Tuệ Hòa thở phào nhẹ nhõm, sau đó lại như nhớ ra điều gì, nắm chặt tay lại, thần sắc cũng trở nên hơi chần chờ.    

Trì Yến Thanh nhạy bén phát giác ra sự do dự của Tuệ Hòa: "Còn có việc?" 

Tuệ Hòa cúi đầu nhìn tay mình, im lặng một lúc rồi hỏi nghi ngờ trong lòng. 

Thật ra Tuệ Hòa cũng suy đoán, dù sao khi Tuệ Hòa biết tin tức, người Trì gia muốn chính là Tuệ Minh Yên, đoạn thời gian đó Tuệ Hòa rất bận rộn, vội vàng làm luận văn, thời gian ở nhà cũng không nhiều.     

Chuyện Tuệ Minh Yên tự sát vào bệnh viện lớn như vậy Tuệ Hòa cũng biết, sau đó chính là ba Tuệ nói với cô là nhà họ Trì chọn người kết hôn là cô.

Trong mắt mẹ Tuệ Hòa đau lòng không giả, nhưng cũng che giấu sự chột dạ không dễ phát hiện, cô không ngốc, trong lòng tự nhiên có cân nhắc.     

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Địa vị của Tuệ Minh Yên trong lòng bọn họ cao hơn con gái ruột như cô rất nhiều, cho nên lấy Tuệ Hòa đổi Tuệ Minh Yên, là rất bình thường.   

Tuệ Hòa từ lúc vào tới cái nhà này, nhìn thấy người trong nhà thiên vị và thân mật với Tuệ Minh Yên, còn có cái gì không rõ đây?

Tuệ Hòa mím môi, bỗng nhiên cảm thấy hiện tại mình hỏi ra, hình như là có chút tự rước lấy nhục. 

Trì Yến Thanh nghe vậy nhíu mày, vẻ mặt cũng trở nên có chút phức tạp, ngược lại cũng không giấu giếm Tuệ Hòa, "Là ba con tìm tới ta, đưa ra lựa chọn đổi thành con, ba con không thương lượng trước với con sao?"

Trên khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt của Tuệ Hòa hiện lên vẻ mất mát rõ ràng, khẽ lắc đầu, "Không có ạ."   

Thật ra không khác với dự liệu của Tuệ Hòa, nhưng khi chân tướng hoàn toàn bày ra trước mặt, vẫn sẽ cảm thấy khó chịu.

Trì Yến Thanh càng nhíu mày sâu hơn, nghĩ đến cách làm này của Tuệ gia, có chút không đồng ý lắm.

Chỉ là việc đã đến nước này, cũng đã thành kết cục đã định.

"Con đã gả vào Trì gia, liền an tâm làm Trì Thiếu phu nhân của con, yên tâm, ta sẽ tìm Trì Kỵ nói chuyện."

Tuệ Hòa miễn cưỡng cười cười, "Cảm ơn ba nói cho con biết những chuyện này, ba làm việc tiếp đi ạ, con đi ra ngoài trước."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bí Văn (Công Tức)

Số ký tự: 0