Bí Văn (Công Tức)

Trốn Ta

2024-10-24 02:49:21

Lời nói của Lâm Niệm An tuy rằng không đáng tin, nhưng vẫn nhắc nhở Tuệ Hòa một chút.

Ở Trì gia, cô cố gắng tránh tiếp xúc riêng với Trì Yến Thanh.

Có lúc mẹ chồng không ở nhà, lúc ăn tối cô cũng lấy cớ không ngon miệng để trốn đi.

Nhiều lần như vậy, Trì Yến Thanh tự nhiên cũng nhận ra cô đang cố ý tránh mặt mình, liền chặn cô ở phòng bếp.

Tuệ Hòa nghe thấy tiếng động thì quay lại, nhìn thấy Trì Yến Thanh thì có chút bất ngờ.

Buổi chiều cô dạy xong thì về nhà, giờ này đáng lẽ hắn phải ở công ty mới đúng.

Cảm nhận được ánh mắt của hắn đang nhìn mình, Tuệ Hòa cười gượng, "Ba, sao hôm nay ba lại về sớm vậy?"

Trì Yến Thanh không nói gì, đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm cô, sải bước dài đến gần cô, chỉ cần hắn đưa tay ra là có thể ôm cô vào lòng.

Cơ thể Tuệ Hòa cứng đờ, cũng không dám quay người, dây thần kinh trong đầu luôn căng thẳng.

"Con đang trốn ta à?" Tuy là câu hỏi nhưng giọng điệu của hắn rất chắc chắn.

"Cái gì?"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tuệ Hòa nắm chặt cái chén trong tay, giả vờ không hiểu.

Trì Yến Thanh cong môi cười khẽ, ánh mắt lướt qua gáy trắng nõn của cô, một mùi hương nữ tính thoang thoảng bay vào mũi.

Hắn đưa tay xoay người cô lại, cô ngạc nhiên nhìn hắn một cái, rồi nhanh chóng quay mặt đi, gò má trắng hồng cũng ửng đỏ.

"Sợ ta à?" Trì Yến Thanh không định buông tha cho cô, nâng cằm cô lên, ánh mắt mang theo chút ý tứ khó hiểu.

Cứ như có thể nhìn thấu cô vậy.

"Con không có..." Tuệ Hòa không chịu nổi, khí thế của hắn quá mạnh mẽ, lại quá bá đạo.

Hắn hiển nhiên không tin: "Không có? Vậy mấy hôm nay con tránh mặt ta làm gì?"

Tuệ Hòa nghĩ đến những ngày lo lắng vừa qua, cùng với lúc này, trước mặt hắn cô không có chút khoảng cách nào, trong lòng quyết định, đã làm thì làm cho trót.

Cô mím môi, kiên định nhìn hắn, "Ba, con là con dâu của ba, chẳng lẽ ba không cảm thấy hành động của ba bây giờ rất không phù hợp thân phận sao?"

"Hành động nào? Hửm?" Hắn cong khóe miệng, bước dài thêm nửa bước về phía cô, đặt cô trước bệ bếp, chậm rãi cúi đầu sát mặt cô, "Như thế này à?"

Hai người đứng gần nhau đến nỗi có thể cảm nhận được hơi thở của đối phương, mặt Tuệ Hòa nóng bừng, luống cuống nghiêng mặt, gọi hắn bằng giọng lớn, "Ba!"

Cố gắng làm hắn tỉnh táo lại.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Hay là thế này?" Trì Yến Thanh hơi nghiêng đầu, môi mỏng lướt qua vành tai ửng đỏ của cô.

Cả người Tuệ Hòa run lên, đầu ngón tay run rẩy đẩy lên ngực hắn, nhiệt độ cơ thể nóng bỏng của người đàn ông khiến cả người cô như bốc cháy.

Vì sợ hãi, giọng nói của cô mang theo tiếng nức nở nhỏ, "Ba... Đừng như vậy..."

Trì Yến Thanh bật cười khe khẽ bên tai cô, bàn tay to ôm lấy má cô, ngón tay vuốt ve tai cô.

"Đừng cái nào? Hòa Hòa, rõ ràng là con cũng không ghét sự đụng chạm của ta đúng không?"

Tuệ Hòa nhắm mắt lắc đầu, cô không thể phản bác, dù trong lòng khó chịu, nhưng khi đối diện với hắn, phản ứng của cơ thể lại không hề ghét bỏ.

Chỉ có điều, cô không thể thừa nhận.

Trì Yến Thanh cũng không vạch trần cô, bàn tay to ôm chặt eo mềm mại của cô, cúi đầu nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cô, trong lòng dâng lên một cảm giác nóng bỏng.

Không kìm được cúi đầu hôn lên trán cô, "Đừng tránh mặt ta!"

Lông mi Tuệ Hòa run rẩy vài cái, sợ nếu không đồng ý, hắn sẽ càng làm quá phận hơn, đành mím môi ngoan ngoãn gật đầu.

Nhận được câu trả lời hài lòng, hắn mới buông cô ra.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bí Văn (Công Tức)

Số ký tự: 0