Bóng Đã Vào Rổ, Anh Đổ Em Chưa?

Xem bóng rổ

2024-11-04 15:04:38

Chu Phi Phi nằm trên giường cả buổi chiều. Không có gì làm, chán phèo. Cô chỉ ước cánh tay mau lành để còn chơi bóng rổ.

Đến tối, Chu Minh Triết gõ cửa phòng cô rồi bước vào. Anh quăng lên giường một lốc sữa:

- Uống đi!

- Úi! Ai mua vậy ạ?

- Anh mày chứ ai!

Chu Phi Phi nửa tin nửa ngờ:

- Thật hả anh?

- Xì! Không tin thì đừng hỏi!

Lại cái giọng điệu đó. Chu Phi Phi chưa kịp biết ơn đã phải ngậm đắng nuốt cay. Trong lúc anh trai đang bóc sữa cho cô thì cô than vãn:

- Haizz, sắp tới không được chơi thể thao, rõ chán!

Chu Minh Triết đưa hộp sữa đã cắm sẵn ống hút cho em mình, ngẫm nghĩ một chút rồi hỏi:

- Thế cuối tuần mày đi xem anh chơi không?

- Hở? Có thi đấu gì hả anh?

- Không phải đấu, chỉ là hẹn chơi vài ba trận với mấy tụi trường khác thôi.

Rồi bỗng hình ảnh của Tề Đức Hạo không hiểu sao lại lóe lên trong đầu. Chu Phi Phi tiện miệng thắc mắc:

- Có anh Đức Hạo không ạ?

Tự nhiên lại nhắc đến thằng đấy? Chu Minh Triết cau mày. Thật ra anh cũng không nghĩ nhiều mà theo thói quen trêu chọc đứa em:

- Mày thích nó hay sao mà quan tâm thế?

Chu Phi Phi giật mình. Cô lắc đầu lia lịa với hai má đỏ ửng:

- Kh-Không có! E... Em hỏi vu vơ thôi!

Nói đùa thôi mà sao nay con em phản ứng mạnh dữ. Chu Minh Triết tinh ý nhận ra điểm khác thường. Anh nheo mắt, ngón tay chỉ chỉ:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Á à! Thì ra... Mày mới tí tuổi đầu đã yêu đương rồi đúng không?

- Em không có mà!

- Tao mách mẹ!

- Anhhh haiii!

Chu Phi Phi ngoác cái mồm ra. Hai anh em lớn tiếng làm mẹ phải nói vọng vào, gằn giọng vài câu:

"Triết ơi! Đừng trêu em nữa!"

Có mẹ chống lưng, Phi Phi vênh mặt lên hút sữa. Chu Minh Triết đứng chống hông, nhỏ giọng:

- Bộ mày chưa nghe danh redflag của thằng Hạo hay sao mà lại đi thích nó?

Cô bé bỗng ho sặc sụa:

- Khụ khụ! Em nói thích anh ấy hồi nào?

- Mày không qua được mắt tao đâu! Tao cảnh báo cho mày biết. Thằng Hạo không bao giờ yêu ai thật lòng đâu!

- Em đã nói là không có thích ảnh mà!

- Ờ ờ, rồi thì không thích.

Chu Minh Triết gật đầu nhưng có vẻ anh vẫn không tin cho lắm. Anh đi ra khỏi phòng, trước khi đóng cửa còn lẩm bẩm một câu:

"Haizz... Tề Đức Hạo... Kẻ tổn thương lại muốn tổn thương người khác..."

Tuy âm thanh khá nhỏ nhưng Chu Phi Phi lại nghe thấp thoáng được cả câu. Ý nghĩa của câu nói đó là gì? Tề Đức Hạo đã từng bị tổn thương trong chuyện tình cảm ư? Anh ấy yêu đương rồi "đá" những cô gái kia chỉ để trả thù tình cũ?

Chết thật, chuyện vết sẹo trên cổ của Tề Đức Hạo đã làm Chu Phi Phi tò mò. Bây giờ thêm mấy câu lấp lửng của anh hai, cô càng muốn hiểu rõ thêm về con người này.

...----------------...

Đúng như đã hẹn, Chu Phi Phi theo chân anh trai của mình để xem trận bóng giao hữu. Khi đang đi bộ từ bãi giữ xe ra, cô nhìn thấy phía bên ngoài của nhà thi đấu có một nhà kho nhỏ liền khều tay Minh Triết:

- Anh ơi, sao em chưa bao giờ thấy cái nhà kho kia mở ra vậy? Bên trong có gì?

Biết cái tính em gái mình hay tò mò, Chu Minh Triết thờ ơ trả lời cho xong chuyện:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Cửa nó hư rồi. Kệ đi.

Hai anh em đi vào trong sân. Đã có rất nhiều người tụ tập ở đây, đa số là thành viên đội Ưu Tú và các học sinh trường khác. Đương nhiên là với cánh tay đau, Chu Phi Phi chỉ có thể ngồi trên khán đài mà thèm thuồng trái bóng rổ ấy.

Tuấn Kiệt thấy Chu Minh Triết dẫn theo em gái thì rất vui mừng. Anh ta chạy một mạch từ dưới sân lên chỗ cô ngồi, miệng cười tươi rói:

- Ủa!? Hôm nay em đến xem hả?

Chu Phi Phi gật gật, nụ cười toát lên một chút ngây ngô:

- Dạ! Nằm mãi ở nhà chán quá!

- Hì, không phải là nhớ anh nên mới đến đấy chứ?

- Bậy rồi! Em nhớ trái bóng rổ mà!

- Thật không đó?

Phía dưới sân đang chờ cho đủ người chơi mà Tuấn Kiệt cứ đứng nói qua nói lại với Chu Phi Phi. Cả bọn ngước lên nhìn, trong đó có Tề Đức Hạo. Chu Minh Triết lớn giọng:

- Kiệt ơi! Nói gì lắm thế! Xuống đê!

Lúc này Tuấn Kiệt mới vội vội vàng vàng rời đi. Chu Minh Triết nói, nửa đùa nửa giận:

- Cái thằng này... mày thích em tao hay sao mà cứ sáp sáp lấy nó vậy?

Ai ngờ hai má Tuấn Kiệt bỗng dưng hồng nhẹ. Anh tủm tỉm cười rồi gãi đầu:

- Bộ lộ liễu đến vậy hả?

 .

.

.

Chu Phi Phi ngồi ở phía xa, nghe cả đám con trai phía dưới hét toáng lên. Không những thế, họ còn liếc nhìn về phía này vài lần. Cô tự hỏi có chuyện gì mà xôn xao thế nhỉ?

Rồi đâu lại vào đấy, những chàng trai yêu bóng rổ cũng bắt đầu trận đấu. Chu Phi Phi quan sát không rời mắt. Chẳng biết từ bao giờ mà cô lại vô thức chú ý đến Tề Đức Hạo. Cách anh ấy nhồi bóng, bật nhảy, ghi bàn,... mọi hành động, cử chỉ của anh dường như có một sức hút cực kì mạnh đối với cô.

Vẻ ngoài rạng ngời của Tề Đức Hạo bị thấm đẫm những giọt mồ hôi. Trong một khoảnh khắc thở dốc, anh kéo áo lên lau cằm. Phía dưới bụng bị lộ ra làm Chu Phi Phi phải nheo mắt để nhìn rõ hơn. Đây cũng không phải lần đầu cô được chiêm ngưỡng cái cơ bụng đầy múi kia, nhưng cái cảm xúc hồi hộp, rung rinh vẫn còn đó. Hình ảnh "full body HD" mà cô đã thấy bỗng hiện về. Hai má Chu Phi Phi bất giác đỏ lên.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bóng Đã Vào Rổ, Anh Đổ Em Chưa?

Số ký tự: 0