Chương 162
Vô Danh
2024-11-14 01:08:18
Phim trường Trương Gia Thế
Đường Sảng thông qua điện thoại nhìn thấy《Nhất tiếu nại hà》phát sóng trực tiếp bỗng biến thành một trò hề,trong thâm tâm không thể giấu được niềm đắc ý.Nụ cười trên mặt càng không thể che giấu được.
Tô Tố,để cho cô và tôi đấu!
Cô ta để video quay lại màn hình chính,sau đó lại mở webo.Trong webo có rất nhiều tin riêng,hỏi cô ta có bị thương hay không hoặc những lời hỏi thăm động viên
Đường Sảng càng thêm phần vui sướng.
Cô ta copy lại một lời bình luận rất khắc nghiệt của cư dân mạng viết về Tô Tố,sau đó cô ta trả lời một loạt——cảm ơn các bạn đã quan tâm,tôi rất tốt không bị thương nặng lắm.Còn về Tô Tố....cũng mọi người khoan lượng một chút,lại vì là người mới,có chút hơi xấc xược cũng có thể lý giải được.
Webo của cô ta vừa được truyền tải đi,một loạt bình luận mới hơn một trăm tin lại hiện ra.
Đại đa số đều vì cô ta mà cảm thấy bất bình,còn có người bình luận nói cô ta tâm can quá hiền lành rồi nên mới bị người khác ức hiếp như vậy.Còn rất nhiều người mắng Tô Tố là loại không cần danh dự.
Đường Sảng mãn ý đóng điện thoại vào.
Cần chính là cái kết quả như thế này.Tô Tố,tôi thấy cô có cái sự mở đầu như thế này để xem sau này cô sống ở trong làng giải tri này như thế nào!
……
Phát hình trực tiếp tại nơi.
Đi vào trong là đám người chen chúc,ở bên ngoài đường thì chen lấn xô đẩy.Nhất là ở ẳn trên đường có rất nhiều chiếc xe dừng lại xem chuyện,
Muốn đi cũng không đi được
Cầm rau ném tất cả mọi người
「ding——」
Trong lúc nhân viên làm việc đangbị dồn ép,nơi hàng rào ở ngoài đường có tiếng phanh gấp.
Cửa kính kéo xuống,An Tiểu Hy nhanh chóng mở cánh cửa xe bên cạnh「Tố Tố nhanh lên xe!」
「Tiểu Hy?」
「Nhanh lên!」
Mộ Bạch nhìn thấy bạn của Tô Tố,liên ôm ngang cô ấy,cách hàng rào đưa hất cô ấy vào trong xe「Các cô nhanh đi đi!」
Tô Tố lo lắng bám vào cửa sổ xe「Các anh thì sao?」
「Mục đích của bọn họ là cô,tìm không thấy cô không phát điên đâu.Tôi cũng vừa gọi cho ty rồi,rất nhanh sẽ đưa bảo vệ đến đây hỗ trợ.」
Vùa lúc này cũng có người nhìn thấy Tô Tố lên xe.
「Tô Tố lên xe rồi,chặn cô ta lại.!」
「Chặn lại chặn lại!」
……
Mộ Bạch biến sắc,nhanh chóng giục「đi đi!」
An Tiểu Hy cúi người cảm ơn Mộ Bạch,mau chóng đạp ga xe,con bọ cứng như được lắp tên lửa phi đi.Có người lái xe đuổi theo,Tiểu Hy gầm gừ một tiếng「Lại còn muốn đuổi theo chị mày,chị mày biết lái xe chúng mày vẫn còn chưa ra đời cơ!」
「Tiểu Hy cẩn thận phía trước.」phía trước có hai chiếc xe vừa vặn lái về trước di chuyển cùng một tốt độ,ở giữa có một khoảng cách vừa vặn lọt được một chiếc xe.
「êy,chuyện nhỏ」Tiểu Hy chuyển vô lăng lái,cô ngắm chuẩn,tính toán kỹ khoảng cách phương hướng,đạp mạnh chân ga「Vèo」phóng qua giữa hai chiếc xe.Ngắn ngủi vài giây, khoảng cách với hai chiếc xe chầm chậm thu hẹp lại, và chiếc xe đằng sau nó bị buộc phải dừng lại.
Tiểu Hy cười đắc ý,rất nhanh phóng ra dòng xe,nhanh chóng bỏ rơi chúng tại phía sau.
「Ha——so kỹ thuật lái với chị à,chị đây trước kia không thèm đi tham gia đua xe đó,nếu không thì còn lợi hại nữa」Tiểu Hy dần dần giảm tốc độ lại,xe đi với tóc độ chầm chậm về phía trước.Cô quay đầu lại nhìn Tô Tố đang hoảng sợ,đưa tay ra nhặt cọng rau,lại tức điên lên「Những người này bị bệnh sao.Mẹ nó,chỉ dựa vàomấy bức ảnh mà dám nói cậu ức hiếp Đường Sảng!ĐM,không biết có não hay không nữa!Tố Tố cậu không sao chứ?」
「Không sao,việc ngày hôm nay chắc chắn có người cố ý chỉ đạo.」
「Tớ nhìn cũng đoán được,cái người nữ phóng viên đó chắc chắn không tốt đẹp gì,các câu hỏi đưa ra câu trước còn sắc nhọn hơn câu」Tiểu Hy cau mày「liệu có phải có người cố tình gây khó khăn với cậu?」
「Chắc là Đường Sảng có liên quan」
Dễ hiểu nhất là những bức ảnh đó chỉ có trong tay Đường Sảng mới có thể bị lộ ra ngoài.
Tô Tố quay ra nhìn Tiểu Hy,mới có vài ngày không gặp,mà cảm như đã không nhìn thấy cô ấy từ rất lâu rồi「TiểuHy,sao cậu lại biết mà tới đây?」
「Cậu còn nói nữa,mấy ngày hôm nay tớ điều không liên lạc được với cậu,tớ đang lo chết đi được đây này.Gọi điện tới công ty của cậu,họ đều nói cậu đi quay phim.Quay cái phim quái gì thế,điện thoại của tớ và cậu không phải là đều cài định vị sao.Rõ ràng vẫn hiện rõ vị trí của cậu vẫn đang ở trong thành phố a, lại còn định lừa tớ!Tớ không liên lạc được với cậu tớ lo cậu xảy ra chuyện gì đó.Nghĩ ra hôm nay là ngày ra mắt bộ phim mới của cậu nên mới dự tính đến xem thế nào.」Tiểu Hy nét mặt sợ hãi「Khi sắp tới trường thì nhìn thấy quảng trường ra mắt phim phát trực tiếp đang xảy ra chuyện,tớ phải nhanh chóng chạy ngay đến để đón cậu.」
Thì ra là như vậy,Tô Tố thấy ấm áp trong tâm.
「Tố Tố mấy ngày hôm nay cậu đi đâu vậy?」
「Tớ……」Tô Tố ngập ngừng một chút rồi cũng nói hết ra sự thật「Tớ ở trong biệt thự của Tiêu Lăng」Không đợicho Tiểu Hy trêu chọc,cô liền cười đau khổ lắc đầu「Tiểu Hy,Tiêu Lăng biết sự tồn tại của Cảnh Thụy và Tiểu Thất rồi」
Tiểu Hy giật mình tay lái hơi chệch hướng một chút,suýt nữa thì đâm vào dải hoa bên cạnh.Cô nhanh chóng tìm một chỗ đỗ xe lại.
「Anh ta biết rồi?Sao mà anh ta biết được,thế anh ta có làm gì cậu không?」
Tô Tố không muốn để cho Tiểu Hy biết được vết thương trên đầu cô ấy,Cô cúi xuống để chê đi vết sẹo, và dùng mái tóc của mình để che vết sẹo lại không có dấu vết..Tiểu Hy cũng hơi vô ý,không hoàn toàn.Tô Tố lắc đầu.「Tớ cũng không biết sao lại biết nữa,mấy ngày hôm nay tớ bị anh ấy nhốt trong biệt thự,điện thoại cũng bị anh ấy thu mất rồi. 」
「ĐM!Sao anh ta dám làm thế!khống chế cuộc sống tự do của cậu,đấy là phạm pháp!!」Tiểu hy tức giận ngùn ngụt「Anh ta nghĩ anh ta là thiên hoàng sao,dựa vào cái gì.Không được,tớ phải tìm anh ra lý luận.!」
Tô Tố lập tức kéo cô「Đừng đi!」
「Tố Tố đừng sợ,bọn mình sao phải sợ anh ta,cùng lắm sao này tránh xa anh ta ralaf được!」
Nếu như dễ dàng như vậy thì tốt quá.
Tô Tố không muốn để Tiểu Hy lo lắng「Mấy hôm trước chắc là trong tâm anh ấy không thể chịu được điều đó thôi,Hôm này biết là ngày ra mắt phim mới nên anh ấy trả lại điện thoại cho tớ rồi,cũng để cho tớ ra ngoài đây.」
「Thế anh tatha thứ cho cậu rồi sao?」
「Chắc là……rồi 。」
「Phù!」Tiểu Hy vuốt vuốt ngực,「Làm tớ sợ chết mất,Tớ cứ nghĩ anh ấy muốn làm gì cậu cơ.Nếu như đúng như cậu nói,Tiêu Lăng cũng không phải cặn bã cho lắm,cho cùng cũng rất ít người chịu đựng được.....ơ,Tố Tố,tớ không phải có ý đó」
「Tớ biết rồi.có con rồi là việc làm cho người khác rất khó chấp nhận.」
Tiểu Hy ngay lập tức nói「Bọn trẻ con……đúng rồi,Dạo gần đây công ty tớ đột nhiên bận chết đi được,tớ đã làm thêm giờ gần năm ngày hôm nay rồi.Tiểu Thất cà Cảnh Thụy gọi cho tớ nói là bọn chúng đi đếnchỗ cháu của cụ nội nuôi,lại còn nhận người đó là bố nuôi.」
Cụ nội?
Là Tiêu cụ nội?
Tiêu Lăng là cháu của cụ ấy?
Đây....thật trùng hợp quá còn gì.
「Tố Tố,sao lại đơ ra thế.」Tiểu Hy lay vai của cô「Cậu đang nghĩ gì vậy」
「Tiểu,Tiểu Hy……」
「Ừ?」
「Bố nuôi của Cảnh Thụy và Tiểu Thất ……chính là Tiêu Lăng!」
Tiểu Hy「Ooh」mở to mắt,「ĐM!Làm sao lại có thể có chuyện trùng hợp đến vậy! Tố,Tố Tố cậu có thấy việc này rất trùng hợp hay không,có chút không bình thường?」
Đường Sảng thông qua điện thoại nhìn thấy《Nhất tiếu nại hà》phát sóng trực tiếp bỗng biến thành một trò hề,trong thâm tâm không thể giấu được niềm đắc ý.Nụ cười trên mặt càng không thể che giấu được.
Tô Tố,để cho cô và tôi đấu!
Cô ta để video quay lại màn hình chính,sau đó lại mở webo.Trong webo có rất nhiều tin riêng,hỏi cô ta có bị thương hay không hoặc những lời hỏi thăm động viên
Đường Sảng càng thêm phần vui sướng.
Cô ta copy lại một lời bình luận rất khắc nghiệt của cư dân mạng viết về Tô Tố,sau đó cô ta trả lời một loạt——cảm ơn các bạn đã quan tâm,tôi rất tốt không bị thương nặng lắm.Còn về Tô Tố....cũng mọi người khoan lượng một chút,lại vì là người mới,có chút hơi xấc xược cũng có thể lý giải được.
Webo của cô ta vừa được truyền tải đi,một loạt bình luận mới hơn một trăm tin lại hiện ra.
Đại đa số đều vì cô ta mà cảm thấy bất bình,còn có người bình luận nói cô ta tâm can quá hiền lành rồi nên mới bị người khác ức hiếp như vậy.Còn rất nhiều người mắng Tô Tố là loại không cần danh dự.
Đường Sảng mãn ý đóng điện thoại vào.
Cần chính là cái kết quả như thế này.Tô Tố,tôi thấy cô có cái sự mở đầu như thế này để xem sau này cô sống ở trong làng giải tri này như thế nào!
……
Phát hình trực tiếp tại nơi.
Đi vào trong là đám người chen chúc,ở bên ngoài đường thì chen lấn xô đẩy.Nhất là ở ẳn trên đường có rất nhiều chiếc xe dừng lại xem chuyện,
Muốn đi cũng không đi được
Cầm rau ném tất cả mọi người
「ding——」
Trong lúc nhân viên làm việc đangbị dồn ép,nơi hàng rào ở ngoài đường có tiếng phanh gấp.
Cửa kính kéo xuống,An Tiểu Hy nhanh chóng mở cánh cửa xe bên cạnh「Tố Tố nhanh lên xe!」
「Tiểu Hy?」
「Nhanh lên!」
Mộ Bạch nhìn thấy bạn của Tô Tố,liên ôm ngang cô ấy,cách hàng rào đưa hất cô ấy vào trong xe「Các cô nhanh đi đi!」
Tô Tố lo lắng bám vào cửa sổ xe「Các anh thì sao?」
「Mục đích của bọn họ là cô,tìm không thấy cô không phát điên đâu.Tôi cũng vừa gọi cho ty rồi,rất nhanh sẽ đưa bảo vệ đến đây hỗ trợ.」
Vùa lúc này cũng có người nhìn thấy Tô Tố lên xe.
「Tô Tố lên xe rồi,chặn cô ta lại.!」
「Chặn lại chặn lại!」
……
Mộ Bạch biến sắc,nhanh chóng giục「đi đi!」
An Tiểu Hy cúi người cảm ơn Mộ Bạch,mau chóng đạp ga xe,con bọ cứng như được lắp tên lửa phi đi.Có người lái xe đuổi theo,Tiểu Hy gầm gừ một tiếng「Lại còn muốn đuổi theo chị mày,chị mày biết lái xe chúng mày vẫn còn chưa ra đời cơ!」
「Tiểu Hy cẩn thận phía trước.」phía trước có hai chiếc xe vừa vặn lái về trước di chuyển cùng một tốt độ,ở giữa có một khoảng cách vừa vặn lọt được một chiếc xe.
「êy,chuyện nhỏ」Tiểu Hy chuyển vô lăng lái,cô ngắm chuẩn,tính toán kỹ khoảng cách phương hướng,đạp mạnh chân ga「Vèo」phóng qua giữa hai chiếc xe.Ngắn ngủi vài giây, khoảng cách với hai chiếc xe chầm chậm thu hẹp lại, và chiếc xe đằng sau nó bị buộc phải dừng lại.
Tiểu Hy cười đắc ý,rất nhanh phóng ra dòng xe,nhanh chóng bỏ rơi chúng tại phía sau.
「Ha——so kỹ thuật lái với chị à,chị đây trước kia không thèm đi tham gia đua xe đó,nếu không thì còn lợi hại nữa」Tiểu Hy dần dần giảm tốc độ lại,xe đi với tóc độ chầm chậm về phía trước.Cô quay đầu lại nhìn Tô Tố đang hoảng sợ,đưa tay ra nhặt cọng rau,lại tức điên lên「Những người này bị bệnh sao.Mẹ nó,chỉ dựa vàomấy bức ảnh mà dám nói cậu ức hiếp Đường Sảng!ĐM,không biết có não hay không nữa!Tố Tố cậu không sao chứ?」
「Không sao,việc ngày hôm nay chắc chắn có người cố ý chỉ đạo.」
「Tớ nhìn cũng đoán được,cái người nữ phóng viên đó chắc chắn không tốt đẹp gì,các câu hỏi đưa ra câu trước còn sắc nhọn hơn câu」Tiểu Hy cau mày「liệu có phải có người cố tình gây khó khăn với cậu?」
「Chắc là Đường Sảng có liên quan」
Dễ hiểu nhất là những bức ảnh đó chỉ có trong tay Đường Sảng mới có thể bị lộ ra ngoài.
Tô Tố quay ra nhìn Tiểu Hy,mới có vài ngày không gặp,mà cảm như đã không nhìn thấy cô ấy từ rất lâu rồi「TiểuHy,sao cậu lại biết mà tới đây?」
「Cậu còn nói nữa,mấy ngày hôm nay tớ điều không liên lạc được với cậu,tớ đang lo chết đi được đây này.Gọi điện tới công ty của cậu,họ đều nói cậu đi quay phim.Quay cái phim quái gì thế,điện thoại của tớ và cậu không phải là đều cài định vị sao.Rõ ràng vẫn hiện rõ vị trí của cậu vẫn đang ở trong thành phố a, lại còn định lừa tớ!Tớ không liên lạc được với cậu tớ lo cậu xảy ra chuyện gì đó.Nghĩ ra hôm nay là ngày ra mắt bộ phim mới của cậu nên mới dự tính đến xem thế nào.」Tiểu Hy nét mặt sợ hãi「Khi sắp tới trường thì nhìn thấy quảng trường ra mắt phim phát trực tiếp đang xảy ra chuyện,tớ phải nhanh chóng chạy ngay đến để đón cậu.」
Thì ra là như vậy,Tô Tố thấy ấm áp trong tâm.
「Tố Tố mấy ngày hôm nay cậu đi đâu vậy?」
「Tớ……」Tô Tố ngập ngừng một chút rồi cũng nói hết ra sự thật「Tớ ở trong biệt thự của Tiêu Lăng」Không đợicho Tiểu Hy trêu chọc,cô liền cười đau khổ lắc đầu「Tiểu Hy,Tiêu Lăng biết sự tồn tại của Cảnh Thụy và Tiểu Thất rồi」
Tiểu Hy giật mình tay lái hơi chệch hướng một chút,suýt nữa thì đâm vào dải hoa bên cạnh.Cô nhanh chóng tìm một chỗ đỗ xe lại.
「Anh ta biết rồi?Sao mà anh ta biết được,thế anh ta có làm gì cậu không?」
Tô Tố không muốn để cho Tiểu Hy biết được vết thương trên đầu cô ấy,Cô cúi xuống để chê đi vết sẹo, và dùng mái tóc của mình để che vết sẹo lại không có dấu vết..Tiểu Hy cũng hơi vô ý,không hoàn toàn.Tô Tố lắc đầu.「Tớ cũng không biết sao lại biết nữa,mấy ngày hôm nay tớ bị anh ấy nhốt trong biệt thự,điện thoại cũng bị anh ấy thu mất rồi. 」
「ĐM!Sao anh ta dám làm thế!khống chế cuộc sống tự do của cậu,đấy là phạm pháp!!」Tiểu hy tức giận ngùn ngụt「Anh ta nghĩ anh ta là thiên hoàng sao,dựa vào cái gì.Không được,tớ phải tìm anh ra lý luận.!」
Tô Tố lập tức kéo cô「Đừng đi!」
「Tố Tố đừng sợ,bọn mình sao phải sợ anh ta,cùng lắm sao này tránh xa anh ta ralaf được!」
Nếu như dễ dàng như vậy thì tốt quá.
Tô Tố không muốn để Tiểu Hy lo lắng「Mấy hôm trước chắc là trong tâm anh ấy không thể chịu được điều đó thôi,Hôm này biết là ngày ra mắt phim mới nên anh ấy trả lại điện thoại cho tớ rồi,cũng để cho tớ ra ngoài đây.」
「Thế anh tatha thứ cho cậu rồi sao?」
「Chắc là……rồi 。」
「Phù!」Tiểu Hy vuốt vuốt ngực,「Làm tớ sợ chết mất,Tớ cứ nghĩ anh ấy muốn làm gì cậu cơ.Nếu như đúng như cậu nói,Tiêu Lăng cũng không phải cặn bã cho lắm,cho cùng cũng rất ít người chịu đựng được.....ơ,Tố Tố,tớ không phải có ý đó」
「Tớ biết rồi.có con rồi là việc làm cho người khác rất khó chấp nhận.」
Tiểu Hy ngay lập tức nói「Bọn trẻ con……đúng rồi,Dạo gần đây công ty tớ đột nhiên bận chết đi được,tớ đã làm thêm giờ gần năm ngày hôm nay rồi.Tiểu Thất cà Cảnh Thụy gọi cho tớ nói là bọn chúng đi đếnchỗ cháu của cụ nội nuôi,lại còn nhận người đó là bố nuôi.」
Cụ nội?
Là Tiêu cụ nội?
Tiêu Lăng là cháu của cụ ấy?
Đây....thật trùng hợp quá còn gì.
「Tố Tố,sao lại đơ ra thế.」Tiểu Hy lay vai của cô「Cậu đang nghĩ gì vậy」
「Tiểu,Tiểu Hy……」
「Ừ?」
「Bố nuôi của Cảnh Thụy và Tiểu Thất ……chính là Tiêu Lăng!」
Tiểu Hy「Ooh」mở to mắt,「ĐM!Làm sao lại có thể có chuyện trùng hợp đến vậy! Tố,Tố Tố cậu có thấy việc này rất trùng hợp hay không,có chút không bình thường?」
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro