Chương 184
Vô Danh
2024-11-14 01:08:18
Tô Tố đứng hình
Cũng có thể nói…Ngoài cô ra cũng có người khác đang điều tra việc này
Trong tâm đại khái cũng đã có chút đáp án.Cục Điều thám của Lưu Năng là một cục điều thám nổi tiếng của thành phố a này,làm việc hiệu quả rất cao.Nếu như muốn điều tra,tìm họ là thích hợp nhất.
「Là Trương Hân tiểu thư phải không ?」
「Xem ra Tô Tố tiểu thư có quen biết cô ta.」Lưu Năng nhìn Tô Tố cười「Hôm nay tôi mời Tô tiểu thư qua đây,còn có việc quan trọng chính là chuyện này.Nếu như hai người quên biết nhau,cá nhân tôi cóý kiếncasc cô có thể thu hồi một việc điều tra.」
Cho cùng cũng là bạn bè,đều cùng điều tra một việc thà rằng gộp thành lập thành một án chung
Mà chi phí cũng không phải là một con số nhỏ.
Mà cục điều thám của bọn họ tiếng tăm rất tốt,làm ăn cũng rất khá,không sợ khoing có việc làm.Cái việc tốn tâm huyết này họ cũng không muốn làm cho lắm.
Có trợ lý bê hai cốc cafe vào văn phòng.Lưu Năng liền đưa lên mời Tô Tố một cốc,nhìn cô cười nói đạo「Sau khi kết quả điều tra ngày hôm nay có,tôi gọi cho Tô tiểu thư một cuộc cùng lúc cũng gọi cho Trương tiểu thư một cuộc.Trương tiểu thư rất nhanh cũng sẽ tới đây,Tô tiểu thư cứ ngồi đây đợi cô ấy một lát nhé?」
「Không không cần nữa」Tối Tố hoảng loạn đứng lên,cô không hề muốn Trương Hân biết sự tồn tại của cô.
Lại còn……
「Lưu tiên sinh,tôi cầu xin anh một việc,Nếu như lúc nữa Trương Hân tới,dữ liệu này anh đừng đưa cho với ấy….chỉ cần nói với cô ấy là vẫn chưa điều tra được gì cả.」Tô Tố nhìn thấy Lưu Năng cau mày,cả mặt thấy có chút khó giúp,ngay lập tức nói「Tôi có thể trả gấp đôi số tiền này」
Cô hoàn toàn không muốn Trương Hân tham gia vào việc này.
「Việc này không được đâu」Lưu Năng lắc đầu「Làm ăn cái quan trọng nhất là thành thật,Trương tiêu thư là khách hàng của chúng tôi.Chúng tôi không thể lừa dối cô ấy được,rất xin lỗi Tô tiểu thư.」
Tô Tố cười đau khổ
Cô đoán cũng đoán được là không thể
「Nếu đã như vậy,Lưu tiên sinh thế thì cầu xin ngài thành thật nói hết với cô ấy vậy,chỉ cần đừng nói cho cô ấy biết là tôi cũng đang điều tra án này.」
Lưu Năng thể hiện có chút kỳ quái,nhưng cũng biểu hiện hiểu điều này.
「Được thôi,Tô tiểu thư là khách của chúng tôi,chúng tôi có trách nhiệm bảo vệ bú mật cho cô.」
「Cảm ơn」
Tô Tố đối với cục điều thám này ngay lập tức có thiện cảm rất tốt.Cô gần đây cũng là người nổi tiếng do tin tức giải trí mà ra,mà lại còn toàn là tin tức không tốt.Nhưng Lưu Năng đối với cô khi tiếp đón vẫn có thể mười phần toàn vẹn rất có lịch sự,không he bị ảnh hưởng bởi tin tức xấu.chỉe cần dựa vào điều này cũng đã có thể nhìn thấy đây là một con người có phẩm chất không tồi.
Mà còn không tham tiền,trọng chữ tín.
Hai tháng nay khoing có cô ấy,cô nghĩ người của cục điều thám nhận tiền không làm việc,xoá số điện thoại rồi.Bây giờ nghĩ là do cô đã quá thiên vị rồi,khoing điều tra được tin tức gì thì cũng chỉ là với dụng,thà như vậy lợi dụng những thời gian này mà đi điều tra có phải tốt không.
Tô Tố đứng lên,chân thành bắt tay với Lưu Năng.「Nhưng việc sau này có khả năng sẽ vất vất cho Lưu tiên sinh hơn rồi,chỉ cần có bat kỳ tin tức gì,hy vọng rằng Lưu tiên sinh sẽ thông báo cho tôi đầu tiên,sau đó hãng nói cho Trương tiểu thư.」
Lưu Năng cười nắm chặt tay của Tô Tố,lịch sự cầm vào và bỏ ra ngay「Đó là điều đương nhiên,Tô tiểu thư,án điều tra Tô Tiểu thư luôn được biết trước Trương tiểu thư.dụa vào lý có kết quả chúng tôi sẽ báo cho Tô tiểu thư trước.」
Tô Tố không muốn gặp Trương Hân,lịch sự chào tạm biệt Lưu Năng.Lưu Năng tự mình đưa cô ra cửa.
Có nhiều việc đúng là không bao giờ được như ý nguyện.
Hai người vừa bước ra khỏi văn phòng đã nhìn thấy trợ lý của Lưu Năng đưa Trương Hân đi tới.
Tô Tố tim như ngừng đập.
Hai tháng không gặp,cô cảm giác dài như cả một kiếp.
Thân hình của Trương Hân rất cao ráo.Bởi vì là minh tinh hạng một nên cô ấy rất biết cách ngụy trang.Mặc một chiếc áo sơ mi kẻ,dưới chân mặc một chiếc quần đen rộng.Để lộ chiếc bụng phẳng,mai tóc được cột chặt phía sauđược chải rất kĩ càng,trên mặt đeo một chiếc kính râm mắt to,môi đánh một màu son đỏ tươi,nhìn vừa lạnh lùng lại vừa quý phái.Toàn thân nhìn rất thu hút người khác,giống như một nữ hoàng vậy.
Tô Tố ngây ra nhìn Trương Hân càng ngày càng tiến lại gần,cả người cứng đơ như một bức tượng vật,hoàn toàn không thể di chuyển được.
Trong ánh mắt của Trương Hân thì lại không hề chút nào dành cho Tô Tố,cô ta bước nhanh về phía cửa văn phòng,nhìn thấy Lưu Năng ngay lập tức hỏi thăm tình hình「Lưu tiên sinh.tài liệu mà tôi cần ngài đã tìm được chưa?」
Lưu Năng nhìn Trương Hân,lại nhìn Tô Tố có chút kỳ quái.
Hai người không phải là bạn sao?Làm sao mà nhìn Trương Hân lại hoàn toàn không nhận ra Tô Tố thế này?
Chỉ nghĩ ở trong tâm,nhưng ông đủ thông minh để không hỏi điều này 「Có chút manh mối rồi」
「Nhanh đưa dữ liệu cho tôi」
「Đợi chút,tôi đưa người khách này ra ngoài trước.」
Ánh mắt Trương Hân lúc này mới nhìn xuống Tô Tố,bốn mắt nhìn nhau,Tô Tố kích động run lên.Trương Hân không cần quan tâm.sau đó chuyển thành hỏi nhẹnhàng「Vị tiểu thư này,chúng ta hình như đã từng gặp nhau ở đâu thì phải?」
Thật kỳ lạ.
Cô ta lại có thể ở trên cơ thể của cô gái xa lạ này tìm được chút hơi thở quen thuộc hay sao.
「Không,không có」Tô Tố tim đập liên hồi,Cô nỗ lực làm cho mình ổn định lại nhưng phát hiện não bộlo lắng đến không nói nên lời nữa.Cô hít một hơi điều chỉnh lại hơi thở,lại nhìn theo Trương Hân lần nữa hồi phục tỉnh táo「Không có,chúng ta chưa từng gặp.」
Trương Hân nhìn cô thăm dò.
Tô Tố lo sợ sẽ bị đánh bại trước mặt cô ấy.
Trương Hân so với kiếp trước của cô lớn hơn nửa tuổi,nhưng lại đối với cô tốt như đối với một người em gái ruột vậy.Hai người bọn họ đều ở trong cô nhi viện lớn lên,ở cái nơi như thế có thể nuôi dưỡng một tình cảm như vậy thật là không dễ dàng gì.Nhưng cô....cũng sợ nhất là cô ấy dùng ánh mắt này nhìn cô.Lần nào nhìn như vậy cũng đem mọi chuyện giữ không nổi mà nói hết ra.
Tô Tố cúi đầu hoảng loạn,Tô Tố thúc giục Lưu Năng「Tôi vẫn còn việc bận,Lưu tiên sinh tiễn tôi có được không?」
「Đương nhiên」
Tô Tố nhanh chóng rời khỏi văn phòng,cô lưng đối diện với Trương Hân mà cứ có cảm giác như bị cái gì đó chích sau lưng vậy,
Đợi tới đoạn quành,không còn cảm nhận thấy ánh mắt của Trương Hân,cô mới thấy nhẹ nhõm.Cô hồi hộp cả tấm lưng ướt đẫm.
Cửa ra vào cỤC điều thám.
「Lưu tiên sinh,ngài làm ơn đừng nhắc với Trương Hân tất cả mọi việc liên quan đến chuyện của tôi.」
Lưu Năng nhìn sâu vào cô,gật đầu「Tố tiểu thư yên tâm đi.」
……
Trước của văn phòng,Trương Hân đứng rất lâu ở đó,lông mày cau lại,cảm thấy có điều gì đó rất khó hiểu ở đây.
Lưu Năng bước vào nhìn thấy là hình ảnh này.
「Lưu tiên sinh,vị tiểu thư vừa nãy là?」
「Xin lỗi Trương tiểu thư,chúng tôi đối với tin tức khách hàng luôn là bảo mật,thật sự không thể tiết lộ được「Lưu Năng mở cửa văn phòng ra,cười và tỏ một dáng「Mời」「Trương tiểu thư mời vào」
Trương Hân sắc mặt lạnh lùng.
Cũng không có thời gian để hỏi câu hỏi vừa nãy,nhanh bước vào phía trong văn phòng.
……
Tô Tố nhìn thấy Trương Hân,tâm trạng rất lâu không thể trở lại bình thường được.
Cô đang ở trên đường lớn,đầu giờ chiều ánh nắng có chút chói lóa,chiếu lên thân cô.nóng rực lên.
Cô không thể chối bỏ nghĩ lại cảnh của kiếp trước.
Điều này không thích hợp về nhà,cô cũng không muốn hai đưa trẻ nhìn thấy bộ dạng mất hồn của cô.
Tô Tố một mình ở trên đường lang thanh,cô cũng phải cảm ơn hôm nay cô hóa trang một chút,đi ở trên đường mọi người hoàn toàn không nhận ra cô.
Khi trời gần tối,điện thoại lại một lần nữa vang lên,là số điện thoại riêng của thư ký Trương.
「Tô tiểu thư phải không?Tôi gọi cho cô muốn thông báo một chút,ngày mai buổi sáng lúc mười giờ buổi họp báo bắt đầu.có vài câu hỏi có khả năng sẽ bị hỏi,cần phải trẻ lời như thế nào tôi đã gửi vào hòm thư của cô rồi,cô xem một chút nhé.」
「Vâng」
Ngập ngừng một chút,Thư ký Trương lại nói「Tô tiểu thư đừng lo lắng,buổi họp báo ngày mai chủ tịch sẽ ở bên cô đến cuối cùng.」
Cũng có thể nói…Ngoài cô ra cũng có người khác đang điều tra việc này
Trong tâm đại khái cũng đã có chút đáp án.Cục Điều thám của Lưu Năng là một cục điều thám nổi tiếng của thành phố a này,làm việc hiệu quả rất cao.Nếu như muốn điều tra,tìm họ là thích hợp nhất.
「Là Trương Hân tiểu thư phải không ?」
「Xem ra Tô Tố tiểu thư có quen biết cô ta.」Lưu Năng nhìn Tô Tố cười「Hôm nay tôi mời Tô tiểu thư qua đây,còn có việc quan trọng chính là chuyện này.Nếu như hai người quên biết nhau,cá nhân tôi cóý kiếncasc cô có thể thu hồi một việc điều tra.」
Cho cùng cũng là bạn bè,đều cùng điều tra một việc thà rằng gộp thành lập thành một án chung
Mà chi phí cũng không phải là một con số nhỏ.
Mà cục điều thám của bọn họ tiếng tăm rất tốt,làm ăn cũng rất khá,không sợ khoing có việc làm.Cái việc tốn tâm huyết này họ cũng không muốn làm cho lắm.
Có trợ lý bê hai cốc cafe vào văn phòng.Lưu Năng liền đưa lên mời Tô Tố một cốc,nhìn cô cười nói đạo「Sau khi kết quả điều tra ngày hôm nay có,tôi gọi cho Tô tiểu thư một cuộc cùng lúc cũng gọi cho Trương tiểu thư một cuộc.Trương tiểu thư rất nhanh cũng sẽ tới đây,Tô tiểu thư cứ ngồi đây đợi cô ấy một lát nhé?」
「Không không cần nữa」Tối Tố hoảng loạn đứng lên,cô không hề muốn Trương Hân biết sự tồn tại của cô.
Lại còn……
「Lưu tiên sinh,tôi cầu xin anh một việc,Nếu như lúc nữa Trương Hân tới,dữ liệu này anh đừng đưa cho với ấy….chỉ cần nói với cô ấy là vẫn chưa điều tra được gì cả.」Tô Tố nhìn thấy Lưu Năng cau mày,cả mặt thấy có chút khó giúp,ngay lập tức nói「Tôi có thể trả gấp đôi số tiền này」
Cô hoàn toàn không muốn Trương Hân tham gia vào việc này.
「Việc này không được đâu」Lưu Năng lắc đầu「Làm ăn cái quan trọng nhất là thành thật,Trương tiêu thư là khách hàng của chúng tôi.Chúng tôi không thể lừa dối cô ấy được,rất xin lỗi Tô tiểu thư.」
Tô Tố cười đau khổ
Cô đoán cũng đoán được là không thể
「Nếu đã như vậy,Lưu tiên sinh thế thì cầu xin ngài thành thật nói hết với cô ấy vậy,chỉ cần đừng nói cho cô ấy biết là tôi cũng đang điều tra án này.」
Lưu Năng thể hiện có chút kỳ quái,nhưng cũng biểu hiện hiểu điều này.
「Được thôi,Tô tiểu thư là khách của chúng tôi,chúng tôi có trách nhiệm bảo vệ bú mật cho cô.」
「Cảm ơn」
Tô Tố đối với cục điều thám này ngay lập tức có thiện cảm rất tốt.Cô gần đây cũng là người nổi tiếng do tin tức giải trí mà ra,mà lại còn toàn là tin tức không tốt.Nhưng Lưu Năng đối với cô khi tiếp đón vẫn có thể mười phần toàn vẹn rất có lịch sự,không he bị ảnh hưởng bởi tin tức xấu.chỉe cần dựa vào điều này cũng đã có thể nhìn thấy đây là một con người có phẩm chất không tồi.
Mà còn không tham tiền,trọng chữ tín.
Hai tháng nay khoing có cô ấy,cô nghĩ người của cục điều thám nhận tiền không làm việc,xoá số điện thoại rồi.Bây giờ nghĩ là do cô đã quá thiên vị rồi,khoing điều tra được tin tức gì thì cũng chỉ là với dụng,thà như vậy lợi dụng những thời gian này mà đi điều tra có phải tốt không.
Tô Tố đứng lên,chân thành bắt tay với Lưu Năng.「Nhưng việc sau này có khả năng sẽ vất vất cho Lưu tiên sinh hơn rồi,chỉ cần có bat kỳ tin tức gì,hy vọng rằng Lưu tiên sinh sẽ thông báo cho tôi đầu tiên,sau đó hãng nói cho Trương tiểu thư.」
Lưu Năng cười nắm chặt tay của Tô Tố,lịch sự cầm vào và bỏ ra ngay「Đó là điều đương nhiên,Tô tiểu thư,án điều tra Tô Tiểu thư luôn được biết trước Trương tiểu thư.dụa vào lý có kết quả chúng tôi sẽ báo cho Tô tiểu thư trước.」
Tô Tố không muốn gặp Trương Hân,lịch sự chào tạm biệt Lưu Năng.Lưu Năng tự mình đưa cô ra cửa.
Có nhiều việc đúng là không bao giờ được như ý nguyện.
Hai người vừa bước ra khỏi văn phòng đã nhìn thấy trợ lý của Lưu Năng đưa Trương Hân đi tới.
Tô Tố tim như ngừng đập.
Hai tháng không gặp,cô cảm giác dài như cả một kiếp.
Thân hình của Trương Hân rất cao ráo.Bởi vì là minh tinh hạng một nên cô ấy rất biết cách ngụy trang.Mặc một chiếc áo sơ mi kẻ,dưới chân mặc một chiếc quần đen rộng.Để lộ chiếc bụng phẳng,mai tóc được cột chặt phía sauđược chải rất kĩ càng,trên mặt đeo một chiếc kính râm mắt to,môi đánh một màu son đỏ tươi,nhìn vừa lạnh lùng lại vừa quý phái.Toàn thân nhìn rất thu hút người khác,giống như một nữ hoàng vậy.
Tô Tố ngây ra nhìn Trương Hân càng ngày càng tiến lại gần,cả người cứng đơ như một bức tượng vật,hoàn toàn không thể di chuyển được.
Trong ánh mắt của Trương Hân thì lại không hề chút nào dành cho Tô Tố,cô ta bước nhanh về phía cửa văn phòng,nhìn thấy Lưu Năng ngay lập tức hỏi thăm tình hình「Lưu tiên sinh.tài liệu mà tôi cần ngài đã tìm được chưa?」
Lưu Năng nhìn Trương Hân,lại nhìn Tô Tố có chút kỳ quái.
Hai người không phải là bạn sao?Làm sao mà nhìn Trương Hân lại hoàn toàn không nhận ra Tô Tố thế này?
Chỉ nghĩ ở trong tâm,nhưng ông đủ thông minh để không hỏi điều này 「Có chút manh mối rồi」
「Nhanh đưa dữ liệu cho tôi」
「Đợi chút,tôi đưa người khách này ra ngoài trước.」
Ánh mắt Trương Hân lúc này mới nhìn xuống Tô Tố,bốn mắt nhìn nhau,Tô Tố kích động run lên.Trương Hân không cần quan tâm.sau đó chuyển thành hỏi nhẹnhàng「Vị tiểu thư này,chúng ta hình như đã từng gặp nhau ở đâu thì phải?」
Thật kỳ lạ.
Cô ta lại có thể ở trên cơ thể của cô gái xa lạ này tìm được chút hơi thở quen thuộc hay sao.
「Không,không có」Tô Tố tim đập liên hồi,Cô nỗ lực làm cho mình ổn định lại nhưng phát hiện não bộlo lắng đến không nói nên lời nữa.Cô hít một hơi điều chỉnh lại hơi thở,lại nhìn theo Trương Hân lần nữa hồi phục tỉnh táo「Không có,chúng ta chưa từng gặp.」
Trương Hân nhìn cô thăm dò.
Tô Tố lo sợ sẽ bị đánh bại trước mặt cô ấy.
Trương Hân so với kiếp trước của cô lớn hơn nửa tuổi,nhưng lại đối với cô tốt như đối với một người em gái ruột vậy.Hai người bọn họ đều ở trong cô nhi viện lớn lên,ở cái nơi như thế có thể nuôi dưỡng một tình cảm như vậy thật là không dễ dàng gì.Nhưng cô....cũng sợ nhất là cô ấy dùng ánh mắt này nhìn cô.Lần nào nhìn như vậy cũng đem mọi chuyện giữ không nổi mà nói hết ra.
Tô Tố cúi đầu hoảng loạn,Tô Tố thúc giục Lưu Năng「Tôi vẫn còn việc bận,Lưu tiên sinh tiễn tôi có được không?」
「Đương nhiên」
Tô Tố nhanh chóng rời khỏi văn phòng,cô lưng đối diện với Trương Hân mà cứ có cảm giác như bị cái gì đó chích sau lưng vậy,
Đợi tới đoạn quành,không còn cảm nhận thấy ánh mắt của Trương Hân,cô mới thấy nhẹ nhõm.Cô hồi hộp cả tấm lưng ướt đẫm.
Cửa ra vào cỤC điều thám.
「Lưu tiên sinh,ngài làm ơn đừng nhắc với Trương Hân tất cả mọi việc liên quan đến chuyện của tôi.」
Lưu Năng nhìn sâu vào cô,gật đầu「Tố tiểu thư yên tâm đi.」
……
Trước của văn phòng,Trương Hân đứng rất lâu ở đó,lông mày cau lại,cảm thấy có điều gì đó rất khó hiểu ở đây.
Lưu Năng bước vào nhìn thấy là hình ảnh này.
「Lưu tiên sinh,vị tiểu thư vừa nãy là?」
「Xin lỗi Trương tiểu thư,chúng tôi đối với tin tức khách hàng luôn là bảo mật,thật sự không thể tiết lộ được「Lưu Năng mở cửa văn phòng ra,cười và tỏ một dáng「Mời」「Trương tiểu thư mời vào」
Trương Hân sắc mặt lạnh lùng.
Cũng không có thời gian để hỏi câu hỏi vừa nãy,nhanh bước vào phía trong văn phòng.
……
Tô Tố nhìn thấy Trương Hân,tâm trạng rất lâu không thể trở lại bình thường được.
Cô đang ở trên đường lớn,đầu giờ chiều ánh nắng có chút chói lóa,chiếu lên thân cô.nóng rực lên.
Cô không thể chối bỏ nghĩ lại cảnh của kiếp trước.
Điều này không thích hợp về nhà,cô cũng không muốn hai đưa trẻ nhìn thấy bộ dạng mất hồn của cô.
Tô Tố một mình ở trên đường lang thanh,cô cũng phải cảm ơn hôm nay cô hóa trang một chút,đi ở trên đường mọi người hoàn toàn không nhận ra cô.
Khi trời gần tối,điện thoại lại một lần nữa vang lên,là số điện thoại riêng của thư ký Trương.
「Tô tiểu thư phải không?Tôi gọi cho cô muốn thông báo một chút,ngày mai buổi sáng lúc mười giờ buổi họp báo bắt đầu.có vài câu hỏi có khả năng sẽ bị hỏi,cần phải trẻ lời như thế nào tôi đã gửi vào hòm thư của cô rồi,cô xem một chút nhé.」
「Vâng」
Ngập ngừng một chút,Thư ký Trương lại nói「Tô tiểu thư đừng lo lắng,buổi họp báo ngày mai chủ tịch sẽ ở bên cô đến cuối cùng.」
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro