Chương 684
Vô Danh
2024-11-14 01:08:18
Đồng thời cùng lúc đó.
Lão thái gia cũng nhận được tin tức.
“Ngươi nói cái gì?” Lão thái gia phẫn nộ đứng dậy.
“Tô quản gia đã đi đến khách sạn của Tiêu Lăng bọn họ đang ở, chuyện này là thật đấy, rất nhiều anh em tận mắt chứng kiến đấy, không những như thế, còn có Tiêu Lăng và Lãnh Mạc đích thân mở cửa xe cho Tô quản gia, cảm giác nhìn lên đó……cảm giác quan hệ của bọn họ không bình thường lắm.”
Sắc mặt lão thái gia thay đổi lại thay đổi.
“Điều tra! Cho người đi điều tra ngay, điều tra hôm nay Tô quản gia rốt cuộc đã đi đâu rồi!”
“Vâng!”
Chưa đầy nửa tiếng lão thái gia đã nhận được tin tức, “Nghe nói Tô quản gia hôm nay đã đi một căn nhà hàng, ở trong nhà hàng bị Tiêu Lăng bọn họ mời lên xe đấy.”
Sắc mặt của lão thái gia thay đổi tương đối khó coi.
Ý nghĩ đầu tiên của ông chính là Tô Vi Túc phản bội ông.
Nhưng, rất nhanh ông ý thức được có điều gì không ổn.
Tô Vi Túc là một người thông minh, nếu như ông ta đúng thật phản bội ông, cùng cấu kết với Tiêu Lăng bọn họ, vậy Cảnh Thụy và Tiểu Thất trước đó đã không bị bắt đến nhà Tô gia rồi, có Tô Vi Túc bí mật báo tin, chuyện này làm sao cũng không thành sự được. Hơn nữa Tô Vi Túc lại không ngốc, đúng thật phản bội ông, sẽ quang minh chính đại đến thế cùng Tiêu Lăng và Lãnh Mạc cùng vào cùng ra sao?
Không sợ rằng bị ông phát hiện rồi, sau đó gây bất lợi với ông ta?
Lão thái gia rất nhanh nghĩ được mấu chốt.
“Ngươi nói Tô Vi Túc ông ta không có phản kháng?”
“Tuyệt đối không có, rất bình tĩnh đi theo Tiêu Lăng bọn họ cùng nhau đi vào khách sạn!”
Lão thái gia đã hiểu được điều gì. “Ngươi đi tìm người hỏi thử, xem xem Tô Gia Hòa bây giờ đang ở nơi đâu, đúng rồi, còn có đứa cháu của Tô quản gia, địa chỉ của Tiểu Dương là xxxxxx, ngươi cho người đi xem xem Tiểu Dương vẫn còn ở đó không.”
“Vâng, tôi lập tức cho người đi điều tra.”
Lần này chưa đến 20 phút đã có người đến bẩm báo, “Lão thái gia, Tô Gia Hòa tối hôm qua đi vũ trường đến bây giờ vẫn chưa về nữa, còn địa chỉ mà ngài nói……người giúp việc ở đó thì còn ở đó, nhưng họ nói lúc tối hôm qua có một đám người xông vào biệt thự, sau đó bắt Tiểu Dương đi rồi!”
Quả nhiên là như thế!
Lão thái gia mặt trầm như băng!
Nếu như Tiểu Dương vẫn ở trong biệt thự, ông còn có thể rước Tiểu Dương qua đây, thứ nhất để đề phòng Tô Vi Túc vì Tô Gia Hòa phản bội ông, thứ hai là có thể bảo vệ Tiểu Dương, nhân lúc để Tô Vi Túc nhìn rõ xem rốt cuộc ai mới là người quan trọng với ông ta.
Nhưng bây giờ……tất cả đều tiêu tùng cả rồi!
Đứa cháu này trong lòng Tô Vi Túc rất là quan trọng, e sợ là không có ai biết rõ hơn ông.
Tại vì đứa trẻ tội nghiệp này không có mẹ, cho nên Tô Vi Túc rất là quan tâm nó, vừa sinh ra là đã kiếm bà vú tốt nhất để đút nó uống sữa, lúc đó vì muốn chăm sóc tốt cho Tiểu Dương, còn cố ý xin ông nghỉ phép nửa năm, sau đó ở nhà chăm chút tỉ mỉ săn sóc Tiểu Dương.
Bây giờ Tiểu Dương hiển nhiên đã lọt vào tay của Tiêu Lăng bọn họ.
Lão thái gia nắm chặt nắm đấm, với sự quan tâm của Tiêu Vi Túc đối với Tiểu Dương, không biết là……ông ta có vì Tiểu Dương phản bội ông không!
Càng nghĩ lại càng không yên tâm.
70 năm nay, mỗi một chuyện mua bán Tô Vi Túc đều biết rõ ràng, bao gồm những mạng lưới quan hệ của ông, rất nhiều lúc cũng là Tô Vi Túc giúp ông quản lý, nếu như Tô Vi Túc phản bội ông thật, vậy ông ta chỉ cần nói đại một vài điều, cộng thêm thế lực của Tiêu Lăng Tiêu Quốc Chính bọn họ, chỉ cần nắm được chứng cứ, vậy Tô gia triệt để là tiêu tùng rồi!
Đáng chết thật!
Ông sớm đã nghĩ được đứa trẻ Tiểu Dương này sẽ tạo thành thương tổn cho Tô gia, ông càng sớm nên biết được Tô Vi Túc nếu như có nhược điểm này, đối với ông tuyệt đối không phải là điều tốt!
Nhưng ông nghĩ đến Tô Vi Túc theo ông đã bao nhiêu năm nay, nếu như ông hại chết Tiểu Dương, cuối cùng lỡ như Tô Vi Túc biết được, lòng trung thành e là phải biến đổi rồi! Hơn nữa Tô Vi Túc theo ông đã nhiều năm, trong lòng ông không những tin tưởng Tô Vi Túc, mà còn rất cảm kích ông ta, cho nên mới không ra tay với Tiểu Dương!
Bây giờ suy nghĩ lại, đúng là lòng dạ đàn bà!
Nếu như sớm giải quyết được uy hiếp này, vậy sẽ không có chuyện gì xảy ra rồi.
Đáng chết thật!
“Lão thái gia……chúng ta bây giờ……phải làm sao?”
Lão thái gia vội vàng hồi thần lại!
Đúng rồi!
Bây giờ quan trọng là làm sao giải quyết nguy cơ trước mắt, mà không phải ở đây hối hận những chuyện đã xảy ra!
“Ngươi lui xuống trước!”
“Vâng!”
Lão thái gia đột nhiên suy nghĩ ra gì, đột nhiên lại kêu người giúp việc, “Đợi chút!”
“Lão thái gia còn dặn dò gì à?”
“Đi nói A Trung nghe, cho A Trung dẫn lão gia ra khỏi nhà tổ, kiếm đại một chỗ nào ở tạm đi.”
“Vâng!”
Lão thái gia trong lòng rốt cuộc cũng rất quan tâm đến Tô Nhiễm.
Trước mắt tuyệt đối là nguy cơ lớn nhất của Tô gia.
Tô gia nếu như có thể bình yên trải qua nguy cơ lần này vẫn tốt, nếu như đúng thật Tô gia lần này tiêu rồi, chí ít ra, ông có để đưa Tô Nhiễm đưa ra ngoài, không cho ông ấy chịu bất kì liên lụy nào.
Sau khi người giúp việc đi rồi, lão thái gia liền gọi ra ngay một cú điện thoại.
“Lão Lý? Đúng, là tôi, tôi mới tìm ông giúp tôi một chuyện!”
……
Nửa tiếng sau đó, cảnh sát đã bao vây khách sạn mà Tiêu Lăng đang ở.
Tôn Nguyên nhận được tin tức đi đến trước cổng lớn, “Đồng chí cảnh sát, đây là chuyện gì thế, khách sạn chúng tôi vẫn đang kinh doanh đấy, các vị đây là đang làm gì?”
Mặt cảnh sát vô cảm xúc từ trong túi móc ra tờ lệnh khám xét, “Chúng tôi nhận được tin báo, nói là trong khách sạn nghi ngờ có người giam người trái phép, cho nên qua đây khám xét, nhường đường!”
“Ok, cứ tự nhiên khám xét!”
Tôn Nguyên nhún vai, miệng cười nhường đường.
Lập tức có đến 20 mấy người xông vào trong khách sạn, từng tầng từng tầng một, mỗi một phòng đều bắt đầu tỉ mỉ khám xét.
Rất nhanh, các cảnh sát đã triệt để khám xét trong một căn phòng ở tầng cao nhất.
Tôn Nguyên đi theo sau mọi người, qua được một lát, đột nhiên nghe thấy một tiếng súng vang lên, sắc mặt Tôn Nguyên thay đổi, bước nhanh qua đó, nhìn thấy trong phòng có một ông già ngã gục xuống vũng máu, sắc mặt của Tôn Nguyên lạnh lại, “Đây là chuyện gì thế! Các người cảnh sát là đến tra xét, bây giờ đang làm gì đó, không ngờ lại ở đây giết người!”
“A---là tôi, là khẩu súng của tôi không cẩn thận vô tình bóp cò nhầm……”
Một vị cảnh sát với nét mặt kinh ngạc sợ hãi, còn người dẫn đầu sắc mặt thì thay đổi, “Bóp cò nhầm? Đây là đạo lý quỷ quái gì, bắt cậu ta lại!”
Tức thời mấy người đè lên người cảnh sát “vô tình bóp cò nhầm” này.
Tôn Nguyên nhìn thấy cảnh những người này tự biên tự diễn, sắc mặt lạnh rồi lại lạnh!
“Trông ra tin tức của chúng tôi có sai lầm, ở đây không có ai bị tình nghi giam người trái phép, còn với người cảnh sát này không cẩn thận giết nhầm vị khách này, bên chủ nhà anh cứ cần yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ xử lý công bằng!”
Tôn Nguyên cười lạnh một tiếng, nhưng những người đó đã đem người đi xa rồi.
Tôn Nguyên đã hiểu rõ ra.
Những người này căn bản không đến tra xét, họ đến là để giết người diệt khẩu.
Đợi cảnh sát đi khuất rồi, Tiêu Lăng và Lãnh Mạc với những người khác mới nhận được tin tức chạy vội qua đây. Đi theo hai người đằng sau là Tô Vi Túc đã được thay hết quần áo.
Tô Vi Túc nhìn thấy người nằm trên vũng máu trong phòng, sống lưng cong lại, tức thời như già đi mười mấy tuổi.
Ông lão trong phòng……
Là người đã thay lên đồ của ông, hơn nữa còn dùng cách kĩ thuật trang điểm hoàn hảo trang điểm thành mặt ông vậy.
Nhưng……không ngờ lại chết dưới miệng súng của những người đó.
Không cần nghĩ ông cũng biết, hành vi của mấy người đó là ai sai khiến.
“Tô quản gia, bây giờ ông có thể đem những chuyện ông biết được, toàn bộ nói cho chúng tôi nghe được rồi chứ!”
Lão thái gia cũng nhận được tin tức.
“Ngươi nói cái gì?” Lão thái gia phẫn nộ đứng dậy.
“Tô quản gia đã đi đến khách sạn của Tiêu Lăng bọn họ đang ở, chuyện này là thật đấy, rất nhiều anh em tận mắt chứng kiến đấy, không những như thế, còn có Tiêu Lăng và Lãnh Mạc đích thân mở cửa xe cho Tô quản gia, cảm giác nhìn lên đó……cảm giác quan hệ của bọn họ không bình thường lắm.”
Sắc mặt lão thái gia thay đổi lại thay đổi.
“Điều tra! Cho người đi điều tra ngay, điều tra hôm nay Tô quản gia rốt cuộc đã đi đâu rồi!”
“Vâng!”
Chưa đầy nửa tiếng lão thái gia đã nhận được tin tức, “Nghe nói Tô quản gia hôm nay đã đi một căn nhà hàng, ở trong nhà hàng bị Tiêu Lăng bọn họ mời lên xe đấy.”
Sắc mặt của lão thái gia thay đổi tương đối khó coi.
Ý nghĩ đầu tiên của ông chính là Tô Vi Túc phản bội ông.
Nhưng, rất nhanh ông ý thức được có điều gì không ổn.
Tô Vi Túc là một người thông minh, nếu như ông ta đúng thật phản bội ông, cùng cấu kết với Tiêu Lăng bọn họ, vậy Cảnh Thụy và Tiểu Thất trước đó đã không bị bắt đến nhà Tô gia rồi, có Tô Vi Túc bí mật báo tin, chuyện này làm sao cũng không thành sự được. Hơn nữa Tô Vi Túc lại không ngốc, đúng thật phản bội ông, sẽ quang minh chính đại đến thế cùng Tiêu Lăng và Lãnh Mạc cùng vào cùng ra sao?
Không sợ rằng bị ông phát hiện rồi, sau đó gây bất lợi với ông ta?
Lão thái gia rất nhanh nghĩ được mấu chốt.
“Ngươi nói Tô Vi Túc ông ta không có phản kháng?”
“Tuyệt đối không có, rất bình tĩnh đi theo Tiêu Lăng bọn họ cùng nhau đi vào khách sạn!”
Lão thái gia đã hiểu được điều gì. “Ngươi đi tìm người hỏi thử, xem xem Tô Gia Hòa bây giờ đang ở nơi đâu, đúng rồi, còn có đứa cháu của Tô quản gia, địa chỉ của Tiểu Dương là xxxxxx, ngươi cho người đi xem xem Tiểu Dương vẫn còn ở đó không.”
“Vâng, tôi lập tức cho người đi điều tra.”
Lần này chưa đến 20 phút đã có người đến bẩm báo, “Lão thái gia, Tô Gia Hòa tối hôm qua đi vũ trường đến bây giờ vẫn chưa về nữa, còn địa chỉ mà ngài nói……người giúp việc ở đó thì còn ở đó, nhưng họ nói lúc tối hôm qua có một đám người xông vào biệt thự, sau đó bắt Tiểu Dương đi rồi!”
Quả nhiên là như thế!
Lão thái gia mặt trầm như băng!
Nếu như Tiểu Dương vẫn ở trong biệt thự, ông còn có thể rước Tiểu Dương qua đây, thứ nhất để đề phòng Tô Vi Túc vì Tô Gia Hòa phản bội ông, thứ hai là có thể bảo vệ Tiểu Dương, nhân lúc để Tô Vi Túc nhìn rõ xem rốt cuộc ai mới là người quan trọng với ông ta.
Nhưng bây giờ……tất cả đều tiêu tùng cả rồi!
Đứa cháu này trong lòng Tô Vi Túc rất là quan trọng, e sợ là không có ai biết rõ hơn ông.
Tại vì đứa trẻ tội nghiệp này không có mẹ, cho nên Tô Vi Túc rất là quan tâm nó, vừa sinh ra là đã kiếm bà vú tốt nhất để đút nó uống sữa, lúc đó vì muốn chăm sóc tốt cho Tiểu Dương, còn cố ý xin ông nghỉ phép nửa năm, sau đó ở nhà chăm chút tỉ mỉ săn sóc Tiểu Dương.
Bây giờ Tiểu Dương hiển nhiên đã lọt vào tay của Tiêu Lăng bọn họ.
Lão thái gia nắm chặt nắm đấm, với sự quan tâm của Tiêu Vi Túc đối với Tiểu Dương, không biết là……ông ta có vì Tiểu Dương phản bội ông không!
Càng nghĩ lại càng không yên tâm.
70 năm nay, mỗi một chuyện mua bán Tô Vi Túc đều biết rõ ràng, bao gồm những mạng lưới quan hệ của ông, rất nhiều lúc cũng là Tô Vi Túc giúp ông quản lý, nếu như Tô Vi Túc phản bội ông thật, vậy ông ta chỉ cần nói đại một vài điều, cộng thêm thế lực của Tiêu Lăng Tiêu Quốc Chính bọn họ, chỉ cần nắm được chứng cứ, vậy Tô gia triệt để là tiêu tùng rồi!
Đáng chết thật!
Ông sớm đã nghĩ được đứa trẻ Tiểu Dương này sẽ tạo thành thương tổn cho Tô gia, ông càng sớm nên biết được Tô Vi Túc nếu như có nhược điểm này, đối với ông tuyệt đối không phải là điều tốt!
Nhưng ông nghĩ đến Tô Vi Túc theo ông đã bao nhiêu năm nay, nếu như ông hại chết Tiểu Dương, cuối cùng lỡ như Tô Vi Túc biết được, lòng trung thành e là phải biến đổi rồi! Hơn nữa Tô Vi Túc theo ông đã nhiều năm, trong lòng ông không những tin tưởng Tô Vi Túc, mà còn rất cảm kích ông ta, cho nên mới không ra tay với Tiểu Dương!
Bây giờ suy nghĩ lại, đúng là lòng dạ đàn bà!
Nếu như sớm giải quyết được uy hiếp này, vậy sẽ không có chuyện gì xảy ra rồi.
Đáng chết thật!
“Lão thái gia……chúng ta bây giờ……phải làm sao?”
Lão thái gia vội vàng hồi thần lại!
Đúng rồi!
Bây giờ quan trọng là làm sao giải quyết nguy cơ trước mắt, mà không phải ở đây hối hận những chuyện đã xảy ra!
“Ngươi lui xuống trước!”
“Vâng!”
Lão thái gia đột nhiên suy nghĩ ra gì, đột nhiên lại kêu người giúp việc, “Đợi chút!”
“Lão thái gia còn dặn dò gì à?”
“Đi nói A Trung nghe, cho A Trung dẫn lão gia ra khỏi nhà tổ, kiếm đại một chỗ nào ở tạm đi.”
“Vâng!”
Lão thái gia trong lòng rốt cuộc cũng rất quan tâm đến Tô Nhiễm.
Trước mắt tuyệt đối là nguy cơ lớn nhất của Tô gia.
Tô gia nếu như có thể bình yên trải qua nguy cơ lần này vẫn tốt, nếu như đúng thật Tô gia lần này tiêu rồi, chí ít ra, ông có để đưa Tô Nhiễm đưa ra ngoài, không cho ông ấy chịu bất kì liên lụy nào.
Sau khi người giúp việc đi rồi, lão thái gia liền gọi ra ngay một cú điện thoại.
“Lão Lý? Đúng, là tôi, tôi mới tìm ông giúp tôi một chuyện!”
……
Nửa tiếng sau đó, cảnh sát đã bao vây khách sạn mà Tiêu Lăng đang ở.
Tôn Nguyên nhận được tin tức đi đến trước cổng lớn, “Đồng chí cảnh sát, đây là chuyện gì thế, khách sạn chúng tôi vẫn đang kinh doanh đấy, các vị đây là đang làm gì?”
Mặt cảnh sát vô cảm xúc từ trong túi móc ra tờ lệnh khám xét, “Chúng tôi nhận được tin báo, nói là trong khách sạn nghi ngờ có người giam người trái phép, cho nên qua đây khám xét, nhường đường!”
“Ok, cứ tự nhiên khám xét!”
Tôn Nguyên nhún vai, miệng cười nhường đường.
Lập tức có đến 20 mấy người xông vào trong khách sạn, từng tầng từng tầng một, mỗi một phòng đều bắt đầu tỉ mỉ khám xét.
Rất nhanh, các cảnh sát đã triệt để khám xét trong một căn phòng ở tầng cao nhất.
Tôn Nguyên đi theo sau mọi người, qua được một lát, đột nhiên nghe thấy một tiếng súng vang lên, sắc mặt Tôn Nguyên thay đổi, bước nhanh qua đó, nhìn thấy trong phòng có một ông già ngã gục xuống vũng máu, sắc mặt của Tôn Nguyên lạnh lại, “Đây là chuyện gì thế! Các người cảnh sát là đến tra xét, bây giờ đang làm gì đó, không ngờ lại ở đây giết người!”
“A---là tôi, là khẩu súng của tôi không cẩn thận vô tình bóp cò nhầm……”
Một vị cảnh sát với nét mặt kinh ngạc sợ hãi, còn người dẫn đầu sắc mặt thì thay đổi, “Bóp cò nhầm? Đây là đạo lý quỷ quái gì, bắt cậu ta lại!”
Tức thời mấy người đè lên người cảnh sát “vô tình bóp cò nhầm” này.
Tôn Nguyên nhìn thấy cảnh những người này tự biên tự diễn, sắc mặt lạnh rồi lại lạnh!
“Trông ra tin tức của chúng tôi có sai lầm, ở đây không có ai bị tình nghi giam người trái phép, còn với người cảnh sát này không cẩn thận giết nhầm vị khách này, bên chủ nhà anh cứ cần yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ xử lý công bằng!”
Tôn Nguyên cười lạnh một tiếng, nhưng những người đó đã đem người đi xa rồi.
Tôn Nguyên đã hiểu rõ ra.
Những người này căn bản không đến tra xét, họ đến là để giết người diệt khẩu.
Đợi cảnh sát đi khuất rồi, Tiêu Lăng và Lãnh Mạc với những người khác mới nhận được tin tức chạy vội qua đây. Đi theo hai người đằng sau là Tô Vi Túc đã được thay hết quần áo.
Tô Vi Túc nhìn thấy người nằm trên vũng máu trong phòng, sống lưng cong lại, tức thời như già đi mười mấy tuổi.
Ông lão trong phòng……
Là người đã thay lên đồ của ông, hơn nữa còn dùng cách kĩ thuật trang điểm hoàn hảo trang điểm thành mặt ông vậy.
Nhưng……không ngờ lại chết dưới miệng súng của những người đó.
Không cần nghĩ ông cũng biết, hành vi của mấy người đó là ai sai khiến.
“Tô quản gia, bây giờ ông có thể đem những chuyện ông biết được, toàn bộ nói cho chúng tôi nghe được rồi chứ!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro