Chương 728
Vô Danh
2024-11-14 01:08:18
39728.Lục Sâm đẩy xe lăn đến bên giường bệnh,mỉm cười nhìn cô, “anh hi vọng anh ta rời đi, nên mới nói dứt khoát như thế!"
"Em nói thế là đủ dứt khoát rồi đấy, thiếu chút nữa là chỉ vào mặt hắn, rồi đuổi hắn đi càng xa càng tốt!" Tiểu Thất nằm dài trên giường bệnh, vẻ mặt chán ghét nói, “anh xem loại người này đầu óc có vấn đề hay sao, nếu như em mà là anh ta, em nào dám trèo cành cao, nhất định không dám gặp lại bạn trai cũ, cảm thấy trong lòng cũng có chút áy náy, thật mất mặt, bao nhiêu chuyện xảy ra như thế, nhưng anh ta thì sao, gạt bỏ đi hết những chuyện trước kia, chạy đến tìm em, còn nói em đợi anh ta, đợi anh ta công việc ổn định sau đó sẽ chia tay Trương Hy và quay lại với em. Nghe mà muốn ói------nói những lời này mà không cảm thấy buồn nôn sao!"
Lục Sâm nhíu mày, im lặng không nói gì.
Đối với loại người mặt dầy như thế, lời nào cũng dám nói ra!
"Em yên tâm..."
"A a?" Tiểu Thất bối rối nhìn Lục Sâm.
Yên tâm cái gì?
"Anh nhất định sẽ không phản bội em!"
Tiểu Thất mặt đỏ lên, cúi đầu xuống, có chút đứng ngồi không yên, cô nằm trên giường lăn qua lăn lại, nhắn nhó ngắm cây đại thụ lớn ở bên ngoài cửa sổ, chỉ là không dám nhìn thẳng vào Lục Sâm.
"Lời anh vừa nói, em đều nghe rõ cả rồi..."
Mặt Tiểu Thất đỏ như trái ớt, cúi đầu không dám nhìn anh
"Tình cảm của anh, em cũng cảm nhận được, như thế cũng tốt, dù sao em lại không ghét anh, trái lại, rất thích anh, anh đã tỏ tình với em như vậy, nếu như em cũng không tỏ tình lại, có vẻ không hợp lý lắm."
"Không không không, em không phải tỏ tình với anh.... "
"Như thế sao được!" Lục Sâm mỉm cười nhìn Tiểu Thất, nhẹ nhàng nâng cằm cô lên, Triệu Đào sớm cảm thấy tình hình phát sinh ngoài dự đoán, liền vội tránh sang phòng bên cạnh. Lục Sâm cố ép Tiểu Thất nhìn anh, "Tiểu Thất, nghe anh nói!"
"Anh nghĩ rồi, em đã thích anh như vậy, anh vừa hay cũng không ghét em, hiện tại anh cũng không có bạn gái, em hiện tại cũng không có bạn trai, chúng ta dứt khoát trở thành một cặp đi!"
"A a?"
Tiểu Thất trợn tròn mắt!
Cô còn tưởng Lục Sâm sẽ giữ khoảng cách với cô chứ?
Chẳng lẽ Lục Sâm.....thật sự có ý với cô? lại còn nói, mấy lời tỏ tình với cô, muốn ở bên cạnh cô..., trên mặt Tiểu Thất hiện lên vẻ ngại ngùng, không biết phải làm thế nào?
Tiểu Thất đầu óc có chút hỗn loạn.
"Anh anh anh, lần này là anh tỏ tình với em hả?"
"NO, rõ ràng là em tỏ tình với anh mà!"
Bây giờ còn xem là ai tỏ tình sao!
Tiểu Thất cắn môi nhìn Lục Sâm, "anh bây giờ muốn để em làm bạn gái của anh?"
"Uh!"
"Tại sao?"
Lục Sâm nhìn cô mỉm cười nói, "làm sao có thể lãng phí tâm ý của em được!"
Thì ra là vì cái này....
Tiểu Thất cúi đầu xuống, "Lục Sâm, nếu như anh cảm thấy thích em, mà trong lòng anh lại có chút trách nhiệm, để trở thành bạn trai em... như thế hoàn toàn không cần thiết, nếu như anh không thích em, chúng ta hay vẫn như trước đây, dù sao như trước đây cũng tốt mà!"
"Không phải!"
"A?" anh có thể một lần nói hết lời không, Tiểu Thất hồi hộp lắm rồi, cô bực bội tự bứt tóc, "cái gì không phải, anh nói rõ ràng xem nào!"
"Không phải anh cảm thấy có chút trách nhiệm với em, mà là anh rất thích em!"
"A a a ------"
Tiểu Thất sững sờ một lát, lập tức nhào xuống giường, lấy chăn trùm kín đầu.
"...." Lục Sâm!
Một phút sau!
Hai phút sau!
Năm phút sau, đột nhiên Tiểu Thất thò đầu ra, mặt cô có chút thẹn thùng, so với lúc trước còn đỏ hơn, ánh mắt chớp chớp, "khụ khụ...Lục, Lục Sâm, anh vừa nói thích em?"
Lục Sâm gật đầu.
"Thật không?"
"Uhm!"
"Ha ha ha!" Tiểu Thất đột nhiên chống tay cười lớn, "em biết ngay mà, em có mị lực hút hồn, hahahahaha, em biết ngay dù em có biến thành đầu heo cũng có người thích!" nói xong, Tiểu Thất hào khí ngút trời rồi vỗ vỗ vai Lục Sâm, vẻ mặt kiêu ngạo nói, "thí chủ đã thành tâm thành ý như vậy, ta đây liền cố gắng trở thành bạn gái của thí chủ, ai dà......em đây, dù sao cũng không thể quá hoàn hảo đến như vậy! hoàn hảo quá cũng không tốt ah!”
"...." Lục Sâm!
Có thể tự sướng tới như vậy sao?
Quan hệ của hai người cứ như vậy mà thành!
Lục Sâm hiện tại đã đường đường chính chính là bạn trai của Tiểu Thất, đương nhiên đưa ra một số yêu cầu với Tiểu Thất, "em bây giờ là bạn gái của anh, sau này anh có ra ngoài làm việc hoặc đi đến nơi khác, nhất định sẽ giữ một khoảng cách nhất định với phụ nữ!"
Tiểu Thất điên cuồng gật đầu, thật là hiểu chuyện ah.
Lục Sâm chuyển lời nói tiếp, ánh mặt nhìn Tiểu Thất, "vì vậy, em là người đã có bạn trai, anh cũng muốn em cùng người khác giới khác giữ một khoảng cách. Tuyệt đối, tuyệt đối anh không cho phép.... em thấy trai đẹp liền.....nghe rõ lời anh nói rồi phải không?"
Tiểu Thất do dự một chút, nói "thế với diễn viên trong phim có được không?"
Lục Sâm nghĩ một chút, muốn sửa cái tính này của Tiểu Thất không phải ngày một ngày hai, nhất định phải có một quá trình,cuối cùng gật đầu, "được, mấy diễn viên nam trong phim anh không quản nữa, nhưng không được nhìn chằm chằm vào trai đẹp ở trên đó!"
"Yên tâm, yên tâm, em Tiêu Tiểu Thất từ bé đã nhìn trai đẹp lớn lên rồi, em nói với anh, mấy chú mấy bác nhà em, tất cả đều là trai đẹp, trừ khi em gặp một kiểu đẹp trai tới mức không cưỡng lại được, còn không tuyệt đối không có chuyện gì xảy ra!"
Lục Sâm cau mày!
Chả lẽ Tiểu Thất thích mình, bởi vì cô ấy thấy mình đẹp trai tới mức không cưỡng lại được sao?
Vừa nghĩ như vậy, Lục Sâm lập tức cười sung sướng.
"Còn có yêu cầu gì nữa không?"
Tiểu Thất dựa vào đầu giường lắc đầu nói "hết rồi!" thật ra loại chuyện như thế này phải dựa vào tự giác đấy, còn có ép buộc cũng không có tác dụng gì! “A-----nghĩ lại có chút thiệt thòi, vừa mới có bạn trai thì lại mất đi quyền lợi được tự do ngắm nhìn trai đẹp. Thật là khó chịu quá đi."
Lục Sâm lại cau mày nói "ai nói là thiệt thòi, có lợi cho em đó!"
Tiểu Thất lập tức nhìn về phía anh.
Tình huống này giống như chú chó con nhìn thấy miếng xúc xích đặt ngay trước mặt, ánh mắt tràn đầy sự mong chờ.
Lục Sâm mỉm cười, anh phát hiện ra, anh ở cùng với Tiểu Thất, mỗi ngày hình như là anh cười càng nhiều hơn, anh nắm lấy tay Tiểu Thất, lấy ngón tay cô ra bắt đầu đếm, "thứ nhất sau này em muốn đi đâu ăn cơm, anh đều đưa em đi, như vậy em sẽ không phải ăn cơm căng tin nữa!"
Đánh rắn phải đánh dập đầu!
Tiểu Thất nghĩ tới mấy món ngon, lập tức nước miếng như muốn rớt ra ngoài.
"Thứ hai em thiếu nợ anh mấy bữa cơm, coi như xí xóa, coi như giúp em tiết kiệm được một khoản tiền rồi đúng không?"
Tiểu Thất điên cuồng gật đầu!
Đúng đúng đúng, cô thiếu chút nữa là quên mất việc này.
"Còn có thứ ba, cái này tương đối quan trọng, em thành bạn gái của anh, công ty Phong Hoa của anh đang tuyển nhà thiết kê, anh là bạn trai em đương nhiên có thể cho em đi cửa sau,vì vậy........hiện giờ em có muốn làm bạn gái của anh không?"
"Em nói thế là đủ dứt khoát rồi đấy, thiếu chút nữa là chỉ vào mặt hắn, rồi đuổi hắn đi càng xa càng tốt!" Tiểu Thất nằm dài trên giường bệnh, vẻ mặt chán ghét nói, “anh xem loại người này đầu óc có vấn đề hay sao, nếu như em mà là anh ta, em nào dám trèo cành cao, nhất định không dám gặp lại bạn trai cũ, cảm thấy trong lòng cũng có chút áy náy, thật mất mặt, bao nhiêu chuyện xảy ra như thế, nhưng anh ta thì sao, gạt bỏ đi hết những chuyện trước kia, chạy đến tìm em, còn nói em đợi anh ta, đợi anh ta công việc ổn định sau đó sẽ chia tay Trương Hy và quay lại với em. Nghe mà muốn ói------nói những lời này mà không cảm thấy buồn nôn sao!"
Lục Sâm nhíu mày, im lặng không nói gì.
Đối với loại người mặt dầy như thế, lời nào cũng dám nói ra!
"Em yên tâm..."
"A a?" Tiểu Thất bối rối nhìn Lục Sâm.
Yên tâm cái gì?
"Anh nhất định sẽ không phản bội em!"
Tiểu Thất mặt đỏ lên, cúi đầu xuống, có chút đứng ngồi không yên, cô nằm trên giường lăn qua lăn lại, nhắn nhó ngắm cây đại thụ lớn ở bên ngoài cửa sổ, chỉ là không dám nhìn thẳng vào Lục Sâm.
"Lời anh vừa nói, em đều nghe rõ cả rồi..."
Mặt Tiểu Thất đỏ như trái ớt, cúi đầu không dám nhìn anh
"Tình cảm của anh, em cũng cảm nhận được, như thế cũng tốt, dù sao em lại không ghét anh, trái lại, rất thích anh, anh đã tỏ tình với em như vậy, nếu như em cũng không tỏ tình lại, có vẻ không hợp lý lắm."
"Không không không, em không phải tỏ tình với anh.... "
"Như thế sao được!" Lục Sâm mỉm cười nhìn Tiểu Thất, nhẹ nhàng nâng cằm cô lên, Triệu Đào sớm cảm thấy tình hình phát sinh ngoài dự đoán, liền vội tránh sang phòng bên cạnh. Lục Sâm cố ép Tiểu Thất nhìn anh, "Tiểu Thất, nghe anh nói!"
"Anh nghĩ rồi, em đã thích anh như vậy, anh vừa hay cũng không ghét em, hiện tại anh cũng không có bạn gái, em hiện tại cũng không có bạn trai, chúng ta dứt khoát trở thành một cặp đi!"
"A a?"
Tiểu Thất trợn tròn mắt!
Cô còn tưởng Lục Sâm sẽ giữ khoảng cách với cô chứ?
Chẳng lẽ Lục Sâm.....thật sự có ý với cô? lại còn nói, mấy lời tỏ tình với cô, muốn ở bên cạnh cô..., trên mặt Tiểu Thất hiện lên vẻ ngại ngùng, không biết phải làm thế nào?
Tiểu Thất đầu óc có chút hỗn loạn.
"Anh anh anh, lần này là anh tỏ tình với em hả?"
"NO, rõ ràng là em tỏ tình với anh mà!"
Bây giờ còn xem là ai tỏ tình sao!
Tiểu Thất cắn môi nhìn Lục Sâm, "anh bây giờ muốn để em làm bạn gái của anh?"
"Uh!"
"Tại sao?"
Lục Sâm nhìn cô mỉm cười nói, "làm sao có thể lãng phí tâm ý của em được!"
Thì ra là vì cái này....
Tiểu Thất cúi đầu xuống, "Lục Sâm, nếu như anh cảm thấy thích em, mà trong lòng anh lại có chút trách nhiệm, để trở thành bạn trai em... như thế hoàn toàn không cần thiết, nếu như anh không thích em, chúng ta hay vẫn như trước đây, dù sao như trước đây cũng tốt mà!"
"Không phải!"
"A?" anh có thể một lần nói hết lời không, Tiểu Thất hồi hộp lắm rồi, cô bực bội tự bứt tóc, "cái gì không phải, anh nói rõ ràng xem nào!"
"Không phải anh cảm thấy có chút trách nhiệm với em, mà là anh rất thích em!"
"A a a ------"
Tiểu Thất sững sờ một lát, lập tức nhào xuống giường, lấy chăn trùm kín đầu.
"...." Lục Sâm!
Một phút sau!
Hai phút sau!
Năm phút sau, đột nhiên Tiểu Thất thò đầu ra, mặt cô có chút thẹn thùng, so với lúc trước còn đỏ hơn, ánh mắt chớp chớp, "khụ khụ...Lục, Lục Sâm, anh vừa nói thích em?"
Lục Sâm gật đầu.
"Thật không?"
"Uhm!"
"Ha ha ha!" Tiểu Thất đột nhiên chống tay cười lớn, "em biết ngay mà, em có mị lực hút hồn, hahahahaha, em biết ngay dù em có biến thành đầu heo cũng có người thích!" nói xong, Tiểu Thất hào khí ngút trời rồi vỗ vỗ vai Lục Sâm, vẻ mặt kiêu ngạo nói, "thí chủ đã thành tâm thành ý như vậy, ta đây liền cố gắng trở thành bạn gái của thí chủ, ai dà......em đây, dù sao cũng không thể quá hoàn hảo đến như vậy! hoàn hảo quá cũng không tốt ah!”
"...." Lục Sâm!
Có thể tự sướng tới như vậy sao?
Quan hệ của hai người cứ như vậy mà thành!
Lục Sâm hiện tại đã đường đường chính chính là bạn trai của Tiểu Thất, đương nhiên đưa ra một số yêu cầu với Tiểu Thất, "em bây giờ là bạn gái của anh, sau này anh có ra ngoài làm việc hoặc đi đến nơi khác, nhất định sẽ giữ một khoảng cách nhất định với phụ nữ!"
Tiểu Thất điên cuồng gật đầu, thật là hiểu chuyện ah.
Lục Sâm chuyển lời nói tiếp, ánh mặt nhìn Tiểu Thất, "vì vậy, em là người đã có bạn trai, anh cũng muốn em cùng người khác giới khác giữ một khoảng cách. Tuyệt đối, tuyệt đối anh không cho phép.... em thấy trai đẹp liền.....nghe rõ lời anh nói rồi phải không?"
Tiểu Thất do dự một chút, nói "thế với diễn viên trong phim có được không?"
Lục Sâm nghĩ một chút, muốn sửa cái tính này của Tiểu Thất không phải ngày một ngày hai, nhất định phải có một quá trình,cuối cùng gật đầu, "được, mấy diễn viên nam trong phim anh không quản nữa, nhưng không được nhìn chằm chằm vào trai đẹp ở trên đó!"
"Yên tâm, yên tâm, em Tiêu Tiểu Thất từ bé đã nhìn trai đẹp lớn lên rồi, em nói với anh, mấy chú mấy bác nhà em, tất cả đều là trai đẹp, trừ khi em gặp một kiểu đẹp trai tới mức không cưỡng lại được, còn không tuyệt đối không có chuyện gì xảy ra!"
Lục Sâm cau mày!
Chả lẽ Tiểu Thất thích mình, bởi vì cô ấy thấy mình đẹp trai tới mức không cưỡng lại được sao?
Vừa nghĩ như vậy, Lục Sâm lập tức cười sung sướng.
"Còn có yêu cầu gì nữa không?"
Tiểu Thất dựa vào đầu giường lắc đầu nói "hết rồi!" thật ra loại chuyện như thế này phải dựa vào tự giác đấy, còn có ép buộc cũng không có tác dụng gì! “A-----nghĩ lại có chút thiệt thòi, vừa mới có bạn trai thì lại mất đi quyền lợi được tự do ngắm nhìn trai đẹp. Thật là khó chịu quá đi."
Lục Sâm lại cau mày nói "ai nói là thiệt thòi, có lợi cho em đó!"
Tiểu Thất lập tức nhìn về phía anh.
Tình huống này giống như chú chó con nhìn thấy miếng xúc xích đặt ngay trước mặt, ánh mắt tràn đầy sự mong chờ.
Lục Sâm mỉm cười, anh phát hiện ra, anh ở cùng với Tiểu Thất, mỗi ngày hình như là anh cười càng nhiều hơn, anh nắm lấy tay Tiểu Thất, lấy ngón tay cô ra bắt đầu đếm, "thứ nhất sau này em muốn đi đâu ăn cơm, anh đều đưa em đi, như vậy em sẽ không phải ăn cơm căng tin nữa!"
Đánh rắn phải đánh dập đầu!
Tiểu Thất nghĩ tới mấy món ngon, lập tức nước miếng như muốn rớt ra ngoài.
"Thứ hai em thiếu nợ anh mấy bữa cơm, coi như xí xóa, coi như giúp em tiết kiệm được một khoản tiền rồi đúng không?"
Tiểu Thất điên cuồng gật đầu!
Đúng đúng đúng, cô thiếu chút nữa là quên mất việc này.
"Còn có thứ ba, cái này tương đối quan trọng, em thành bạn gái của anh, công ty Phong Hoa của anh đang tuyển nhà thiết kê, anh là bạn trai em đương nhiên có thể cho em đi cửa sau,vì vậy........hiện giờ em có muốn làm bạn gái của anh không?"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro