Chương 735
Vô Danh
2024-11-14 01:08:18
Tối hôm đó, sau khi ăn cơm xong, Trương Hy lại phát hiện ra một vấn đề.
Tiêu Tiểu Thất quả nhiên trú tại lầu hai mươi lăm!
Lầu thứ hai mươi lăm không phải là nơi tổng tài Lục Sâm hào hoa phong nhã ở hay sao? Hai người này quả nhiên đã ở với nhau rồi à, nếu mà như vậy, thì Tiêu Tiểu Thất được Lục Sâm bảo vệ và hộ giá rồi, vậy sự tuyển chọn lần này chẳng phải là được đề cử qua mặt sao?
Tiêu Tiểu Thất căn bản là đã được đề cử từ bên trong nội bộ rồi!
Vậy các cô chỉ tới đây để cùng thái tử đọc sách thôi sao!
Quả nhiên!
Tối hôm đó tổng giám thiết kế Lana đã cho gọi tất cả học trò đến tập trung, và trực tiếp tuyên bố, "Bởi vì tình huống của Tiêu Tiểu Thất rất đặc biệt, nên ngày mai bản vẽ sơ bộ không cần phải nộp, cô ấy trực tiếp được thăng cấp từ đợt thứ hai bắt đầu thi đấu!"
Lana vừa dứt lời, thì các học sinh lập tức rỉ tai thì thầm với nhau.
"Như vậy thật không công bằng, dựa vào cái gì để cho cô ta được thăng cấp chứ"
"Đúng rồi đúng rồi, tình huống đặc biệt là như thế nào, như vậy những người ở đây đều phải chịu sự xui xẻo sao?"
"Tổng giám Lana, như vậy là không công bằng rồi!"
......
Sắc mặt của Lana như trầm xuống, "Đây là do ban giám khảo và tổng tài của chúng tôi sau khi thương lượng đưa ra kết luận!" Ấn tượng của Lana đối với Tiểu Thất rất tốt, bởi vì vào trước đợt tuyển chọn của trường, Tiểu Thất đã giao nộp bản vẻ cho cô ta và sau khi nhận bản vẽ của Tiểu Thất đến giờ cô vẫn còn nhớ rất rõ, cô ta nhìn đám người đang xôn xao, hừ nhẹ một tiếng, trực tiếp lấy từ trong túi ra một bản vẽ được trường tuyển chọn đưa ra cho mọi người truyền xem, "Các em tự xem đi, đây là bản vẽ do trường học của Tiêu Tiểu Thất tuyển chọn giao nộp đấy, cô ta chỉ có thời gian trong năm mươi phút để vẽ ra một bản vẽ tinh xảo đến thế này, mỗi một chi tiết nhỏ trên quần áo đều đã được cô ta xử lý tương đối tỉ mĩ và cặn kẽ!"
Nhìn thấy mọi người thay phiên nhìn bản vẽ rồi chậm rãi im lặng xuống, Lana tiếp tục nói, "Cho nên...... Cho dù ngày mai Tiêu Tiểu Thất tham gia thi đấu, thì dựa vào trình độ cô ta tuyệt đối có thể vượt qua được! Tuy nhiên những ngày bồi dưỡng của chúng tôi không thấy Tiêu Tiểu Thất đến tham gia, cũng không đến tham gia thiết kế của Phong Hoa, trong tình huống như thế này nếu không biết sự yêu cầu của Phong Hoa thì thể lệ tham gia thi đấu đối với cô ta rất là không công bằng, nên bây giờ cho cô ta trực tiếp được thăng cấp, các bạn có ý kiến gì không?"
Các bạn học sinh nhớ tới lúc Tiêu Tiểu Thất ở trong trường đã tham gia rất nhiều cuộc thi đấu, trận thi đấu nào cơ bản cô ta cũng đều đoạt giải, nghĩ đến như vậy lập tức im lặng, không nói thêm gì.
Lana thấy thế bèn nhìn sang hướng của Tiểu Thất, "Tiêu Tiểu Thất?"
"Dạ có!"
Tiểu Thất từ trong đám đông bước ra.
"Ngày mai là thời gian của vòng thi đầu tiên để giao bản vẽ, cô tạm thời không cần phải tham dự, nhưng mà cuộc thi đấu của Phong Hoa chúng tôi trước giờ rất là công bằng, công chính, công khai! Lúc này vì tình huống đặc biệt của cô nên thôi vậy, đến đợt thứ hai thì cô và mọi người cùng nhau tham gia, lúc đó nếu mà bản thiết kế vẫn không được hài lòng, thì bất cứ lúc nào chúng tôi đều có thể đào thải cô, cô hiểu chứ?"
Tiểu Thất thẳng sống lưng, cao giọng trả lời, "Dạ hiểu!"
Ánh mắt của Lana lại quét qua nhìn mọi người, "Bây giờ các bạn còn ai có ý kiến gì không?"
Tất cả mọi người không ai nói gì.
"Ok, nếu như không có ý kiến, cứ quyết định như vậy đi, quá trình của cuộc thi đấu đều được niêm phong, nên bây giờ...... đề nghị mọi người đem tất cả các thiết bị thông tin lên giao nộp trên đây, vào ngày mai sau khi bản thảo được giao nộp lên đây hết rồi, sẽ được giao trả lại cho mọi người!"
Có nhân viên công tác lên thu nhận điện thoại, các bạn học sinh lần này không chút do dự, đem điện thoại ném vào trong hộp.
Lana vỗ tay, mọi người bỗng chốc nhìn qua cô ta.
"Tôi nhắc lại cho các bạn lần nữa, ngày mai thời gian nộp bản thảo là trước ba giờ chiều! Bây giờ thời gian không còn sớm nữa các bạn nên sớm trở về nghỉ ngơi đi, hy vọng vào ngày mai các bạn có thể nộp những bản thảo khiến cho người khác vừa ý, thôi giải tán đi!"
Lana rời đi trước, nhân viên công tác bắt đầu tản ra.
Năm mươi học sinh tụm năm tụm ba lại với nhau mạnh ai nấy về phòng của mình.
Trương Hy theoTiểu Thất và cả Lưu Tuyền đi theo phía sau.
"Đi thôi Tiểu Tuyền!"
"Được!"
Trương Hy thấy thế cũng bước theo đi lên, một nhóm nhỏ cùng lớp với Trương Hy tự nhiên đi theo luôn.
Vài người đi vào thang máy, Trương Hy nhấn lên lầu tám, Lưu Tuyền nhấn lên lầu mười, Tiểu Thất nhấn lên lầu hai mươi lăm.
Thấy thế, ánh mắt của Trương Hy hiện lên sự ghen ghét càng rõ ràng hơn.
Trong thang máy không ai nói chuyện với nhau, không khí áp lực rất đáng sợ.
Trương Hy vốn dĩ muốn nhịn một chút, nhưng sau khi nhìn thấy nét mặt của Tiểu Thất thì không nhịn được nữa, ở trong thang máy nói chuyện châm biếm, "Bản lĩnh thật lớn, nhưng đừng nghĩ rằng có người đứng phía sau đỡ lưng cho, thì đừng nghĩ rằng như thế là tài ba và giỏi lắm, lại còn dám khinh thường Lý Dương nữa, he —— Tiêu Tiểu Thất, cô dựa vào đâu mà dám xem thường người khác? Chẳng phải cô đã bán đứng thân thể của cô sao, đã đeo bám tổng tài của Phong Hoa, nếu không thì hôm nay làm sao cô có thể có cơ hội đứng trên này được!"
Lưu Tuyền giận dữ nhìn Trương Hy, vừa muốn nói chuyện thì lại bịTiểu Thất kéo lấy tay áo của cô ta.
Lưu Tuyền bỗng chốc nhịn xuống.
Tiểu Thất nhìn Trương Hy cười, "Trương Hy, cô biết không, tôi bây giờ cảm thấy cô càng ngày càng giống Lý Dương đúng là trời sinh một đôi!"
Trương Hy nhất thời đắc ý, "Đó là đương nhiên rồi, tôi và Lý Dương vốn là trời sinh một đôi mà!"
"Ừm! Đúng rồi! Hai người giống nhau quá, giống như chó điên rất thích cắn người!" Tiểu Thất bỗng nhiên muốn kích thích Trương Hy, "Đúng rồi, cô vẫn luôn ở trong khách sạn này, có một chuyện e rằng cô không biết!"
"Chuyện gì?"
"Thì là chuyện của ngày hôm trước, khi tôi nằm viện, bỗng nhiên Lý Dương đến thăm tôi......"
"Không thể nào!" Trương Hy siết chặt nắm tay, sắc mặt phẫn hận, "Cô đừng gạt tôi, Lý Dương đã hứa với tôi là sẽ không bao giờ…... gặp mặt cô nữa mà!"
Tiểu Thất nhún nhún vai!
"Dù sao cô tin hay không thì tùy, Lý Dương còn nói với tôi rất nhiều chuyện nữa!"
"Anh ta nói gì?"
Tiểu Thất bĩu môi, còn nói không tin nữa, kỳ thật trong lòng lại tin Lý Dương đến tìm cô ta mà!
Tiểu Thất vén tóc trước trán, không chút để ý và nói, "Anh ta nói với tôi rằng muốn tôi chờ đợi anh ta, nói anh ta đối với cô vốn dĩ là không có tình cảm, sở dĩ ở với cô chỉ vì ba mẹ cô đã sắp xếp công việc cho anh ta, đợi công việc anh ta ổn định rồi, anh ta sẽ chia tay với cô, sau đó sẽ trở về bên tôi!"
Trương Hy nghe vậy tròng mắt như đầy sợi máu.
Cặp mắt đầy vẻ oán độc đang nhìn chăm chăm Tiểu Thất, Tiểu Thất ha hả cười, "Cô nhìn tôi như vậy làm gì, chẳng lẽ nghĩ rằng tôi chấp nhận anh ta rồi sao! Lý Dương đối với cô mà nói thì là đường mật, nhưng đối với tôi cũng chỉ là thạch tính mà thôi, cô yên tâm đi, đối với người đàn ông không biết xấu hổ này, tôi một chút hứng thú cũng không có! Sở dĩ tôi nói với cô những điều này, chỉ là cảm thấy cô rất đáng thương! Cô không cần quá cảm kích tôi!"
Dáng vẻ của Trương Hy giống như điên loạn.
Vừa lúc này, thang máy "Đinh ——" một cái, đã tới tầng thứ tám!
Cửa thang máy mở ra, Tiểu Thất nhìnTrương Hy cười, "Từ từ đi thong thả không tiễn!"
Trương Hy không cam lòng rời khỏi thang máy, người hầu của cô ta cũng bước đi theo sau.
Thang máy lúc này chỉ còn lại Lưu Tuyền và Tiểu Thất.
"LýDương có thật là đến tìm cô không?"
"Ừm!" Tiểu Thất bĩu môi, "Không biết là anh ta ở đâu mà tự tin vậy, vậy mà cũng nghĩ là anh ta trở về rồi tôi nhất định sẽ quay lại với anh ta! Đúng là có ý nghĩa thiệt!"
"Sau này cách xa người đàn ông này càng xa càng tốt nhé!"
Tiểu Thất gật đầu, cười hihi, "Nhưng mà tôi thật lòng cảm kích anh ta, nếu không phải vì Lý Dương hôm đó đi kịp thời, thì tôi và Lục Sâm bây giờ chắc chắn cũng không xác định được quan hệ rồi!"
Tiêu Tiểu Thất quả nhiên trú tại lầu hai mươi lăm!
Lầu thứ hai mươi lăm không phải là nơi tổng tài Lục Sâm hào hoa phong nhã ở hay sao? Hai người này quả nhiên đã ở với nhau rồi à, nếu mà như vậy, thì Tiêu Tiểu Thất được Lục Sâm bảo vệ và hộ giá rồi, vậy sự tuyển chọn lần này chẳng phải là được đề cử qua mặt sao?
Tiêu Tiểu Thất căn bản là đã được đề cử từ bên trong nội bộ rồi!
Vậy các cô chỉ tới đây để cùng thái tử đọc sách thôi sao!
Quả nhiên!
Tối hôm đó tổng giám thiết kế Lana đã cho gọi tất cả học trò đến tập trung, và trực tiếp tuyên bố, "Bởi vì tình huống của Tiêu Tiểu Thất rất đặc biệt, nên ngày mai bản vẽ sơ bộ không cần phải nộp, cô ấy trực tiếp được thăng cấp từ đợt thứ hai bắt đầu thi đấu!"
Lana vừa dứt lời, thì các học sinh lập tức rỉ tai thì thầm với nhau.
"Như vậy thật không công bằng, dựa vào cái gì để cho cô ta được thăng cấp chứ"
"Đúng rồi đúng rồi, tình huống đặc biệt là như thế nào, như vậy những người ở đây đều phải chịu sự xui xẻo sao?"
"Tổng giám Lana, như vậy là không công bằng rồi!"
......
Sắc mặt của Lana như trầm xuống, "Đây là do ban giám khảo và tổng tài của chúng tôi sau khi thương lượng đưa ra kết luận!" Ấn tượng của Lana đối với Tiểu Thất rất tốt, bởi vì vào trước đợt tuyển chọn của trường, Tiểu Thất đã giao nộp bản vẻ cho cô ta và sau khi nhận bản vẽ của Tiểu Thất đến giờ cô vẫn còn nhớ rất rõ, cô ta nhìn đám người đang xôn xao, hừ nhẹ một tiếng, trực tiếp lấy từ trong túi ra một bản vẽ được trường tuyển chọn đưa ra cho mọi người truyền xem, "Các em tự xem đi, đây là bản vẽ do trường học của Tiêu Tiểu Thất tuyển chọn giao nộp đấy, cô ta chỉ có thời gian trong năm mươi phút để vẽ ra một bản vẽ tinh xảo đến thế này, mỗi một chi tiết nhỏ trên quần áo đều đã được cô ta xử lý tương đối tỉ mĩ và cặn kẽ!"
Nhìn thấy mọi người thay phiên nhìn bản vẽ rồi chậm rãi im lặng xuống, Lana tiếp tục nói, "Cho nên...... Cho dù ngày mai Tiêu Tiểu Thất tham gia thi đấu, thì dựa vào trình độ cô ta tuyệt đối có thể vượt qua được! Tuy nhiên những ngày bồi dưỡng của chúng tôi không thấy Tiêu Tiểu Thất đến tham gia, cũng không đến tham gia thiết kế của Phong Hoa, trong tình huống như thế này nếu không biết sự yêu cầu của Phong Hoa thì thể lệ tham gia thi đấu đối với cô ta rất là không công bằng, nên bây giờ cho cô ta trực tiếp được thăng cấp, các bạn có ý kiến gì không?"
Các bạn học sinh nhớ tới lúc Tiêu Tiểu Thất ở trong trường đã tham gia rất nhiều cuộc thi đấu, trận thi đấu nào cơ bản cô ta cũng đều đoạt giải, nghĩ đến như vậy lập tức im lặng, không nói thêm gì.
Lana thấy thế bèn nhìn sang hướng của Tiểu Thất, "Tiêu Tiểu Thất?"
"Dạ có!"
Tiểu Thất từ trong đám đông bước ra.
"Ngày mai là thời gian của vòng thi đầu tiên để giao bản vẽ, cô tạm thời không cần phải tham dự, nhưng mà cuộc thi đấu của Phong Hoa chúng tôi trước giờ rất là công bằng, công chính, công khai! Lúc này vì tình huống đặc biệt của cô nên thôi vậy, đến đợt thứ hai thì cô và mọi người cùng nhau tham gia, lúc đó nếu mà bản thiết kế vẫn không được hài lòng, thì bất cứ lúc nào chúng tôi đều có thể đào thải cô, cô hiểu chứ?"
Tiểu Thất thẳng sống lưng, cao giọng trả lời, "Dạ hiểu!"
Ánh mắt của Lana lại quét qua nhìn mọi người, "Bây giờ các bạn còn ai có ý kiến gì không?"
Tất cả mọi người không ai nói gì.
"Ok, nếu như không có ý kiến, cứ quyết định như vậy đi, quá trình của cuộc thi đấu đều được niêm phong, nên bây giờ...... đề nghị mọi người đem tất cả các thiết bị thông tin lên giao nộp trên đây, vào ngày mai sau khi bản thảo được giao nộp lên đây hết rồi, sẽ được giao trả lại cho mọi người!"
Có nhân viên công tác lên thu nhận điện thoại, các bạn học sinh lần này không chút do dự, đem điện thoại ném vào trong hộp.
Lana vỗ tay, mọi người bỗng chốc nhìn qua cô ta.
"Tôi nhắc lại cho các bạn lần nữa, ngày mai thời gian nộp bản thảo là trước ba giờ chiều! Bây giờ thời gian không còn sớm nữa các bạn nên sớm trở về nghỉ ngơi đi, hy vọng vào ngày mai các bạn có thể nộp những bản thảo khiến cho người khác vừa ý, thôi giải tán đi!"
Lana rời đi trước, nhân viên công tác bắt đầu tản ra.
Năm mươi học sinh tụm năm tụm ba lại với nhau mạnh ai nấy về phòng của mình.
Trương Hy theoTiểu Thất và cả Lưu Tuyền đi theo phía sau.
"Đi thôi Tiểu Tuyền!"
"Được!"
Trương Hy thấy thế cũng bước theo đi lên, một nhóm nhỏ cùng lớp với Trương Hy tự nhiên đi theo luôn.
Vài người đi vào thang máy, Trương Hy nhấn lên lầu tám, Lưu Tuyền nhấn lên lầu mười, Tiểu Thất nhấn lên lầu hai mươi lăm.
Thấy thế, ánh mắt của Trương Hy hiện lên sự ghen ghét càng rõ ràng hơn.
Trong thang máy không ai nói chuyện với nhau, không khí áp lực rất đáng sợ.
Trương Hy vốn dĩ muốn nhịn một chút, nhưng sau khi nhìn thấy nét mặt của Tiểu Thất thì không nhịn được nữa, ở trong thang máy nói chuyện châm biếm, "Bản lĩnh thật lớn, nhưng đừng nghĩ rằng có người đứng phía sau đỡ lưng cho, thì đừng nghĩ rằng như thế là tài ba và giỏi lắm, lại còn dám khinh thường Lý Dương nữa, he —— Tiêu Tiểu Thất, cô dựa vào đâu mà dám xem thường người khác? Chẳng phải cô đã bán đứng thân thể của cô sao, đã đeo bám tổng tài của Phong Hoa, nếu không thì hôm nay làm sao cô có thể có cơ hội đứng trên này được!"
Lưu Tuyền giận dữ nhìn Trương Hy, vừa muốn nói chuyện thì lại bịTiểu Thất kéo lấy tay áo của cô ta.
Lưu Tuyền bỗng chốc nhịn xuống.
Tiểu Thất nhìn Trương Hy cười, "Trương Hy, cô biết không, tôi bây giờ cảm thấy cô càng ngày càng giống Lý Dương đúng là trời sinh một đôi!"
Trương Hy nhất thời đắc ý, "Đó là đương nhiên rồi, tôi và Lý Dương vốn là trời sinh một đôi mà!"
"Ừm! Đúng rồi! Hai người giống nhau quá, giống như chó điên rất thích cắn người!" Tiểu Thất bỗng nhiên muốn kích thích Trương Hy, "Đúng rồi, cô vẫn luôn ở trong khách sạn này, có một chuyện e rằng cô không biết!"
"Chuyện gì?"
"Thì là chuyện của ngày hôm trước, khi tôi nằm viện, bỗng nhiên Lý Dương đến thăm tôi......"
"Không thể nào!" Trương Hy siết chặt nắm tay, sắc mặt phẫn hận, "Cô đừng gạt tôi, Lý Dương đã hứa với tôi là sẽ không bao giờ…... gặp mặt cô nữa mà!"
Tiểu Thất nhún nhún vai!
"Dù sao cô tin hay không thì tùy, Lý Dương còn nói với tôi rất nhiều chuyện nữa!"
"Anh ta nói gì?"
Tiểu Thất bĩu môi, còn nói không tin nữa, kỳ thật trong lòng lại tin Lý Dương đến tìm cô ta mà!
Tiểu Thất vén tóc trước trán, không chút để ý và nói, "Anh ta nói với tôi rằng muốn tôi chờ đợi anh ta, nói anh ta đối với cô vốn dĩ là không có tình cảm, sở dĩ ở với cô chỉ vì ba mẹ cô đã sắp xếp công việc cho anh ta, đợi công việc anh ta ổn định rồi, anh ta sẽ chia tay với cô, sau đó sẽ trở về bên tôi!"
Trương Hy nghe vậy tròng mắt như đầy sợi máu.
Cặp mắt đầy vẻ oán độc đang nhìn chăm chăm Tiểu Thất, Tiểu Thất ha hả cười, "Cô nhìn tôi như vậy làm gì, chẳng lẽ nghĩ rằng tôi chấp nhận anh ta rồi sao! Lý Dương đối với cô mà nói thì là đường mật, nhưng đối với tôi cũng chỉ là thạch tính mà thôi, cô yên tâm đi, đối với người đàn ông không biết xấu hổ này, tôi một chút hứng thú cũng không có! Sở dĩ tôi nói với cô những điều này, chỉ là cảm thấy cô rất đáng thương! Cô không cần quá cảm kích tôi!"
Dáng vẻ của Trương Hy giống như điên loạn.
Vừa lúc này, thang máy "Đinh ——" một cái, đã tới tầng thứ tám!
Cửa thang máy mở ra, Tiểu Thất nhìnTrương Hy cười, "Từ từ đi thong thả không tiễn!"
Trương Hy không cam lòng rời khỏi thang máy, người hầu của cô ta cũng bước đi theo sau.
Thang máy lúc này chỉ còn lại Lưu Tuyền và Tiểu Thất.
"LýDương có thật là đến tìm cô không?"
"Ừm!" Tiểu Thất bĩu môi, "Không biết là anh ta ở đâu mà tự tin vậy, vậy mà cũng nghĩ là anh ta trở về rồi tôi nhất định sẽ quay lại với anh ta! Đúng là có ý nghĩa thiệt!"
"Sau này cách xa người đàn ông này càng xa càng tốt nhé!"
Tiểu Thất gật đầu, cười hihi, "Nhưng mà tôi thật lòng cảm kích anh ta, nếu không phải vì Lý Dương hôm đó đi kịp thời, thì tôi và Lục Sâm bây giờ chắc chắn cũng không xác định được quan hệ rồi!"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro