Bùi Tổng Hôm Nay Cũng Không Phá Sản
Chương 11
Thanh Nguyệt Dữ Hải
2024-07-17 05:56:10
Cửa nhà vệ sinh đặt một chậu cây xanh cao hơn người, che khuất tầm nhìn bên trong và bên ngoài.
Bùi Nhiên bước dài chân, đi ra ngoài trong vài bước.
Đúng lúc đụng phải một nam một nữ bên ngoài.
Người đàn ông để đầu hói nửa đầu, thân hình tròn trịa, vừa vặn là người vừa nãy thổi phồng nịnh hót anh.
Còn người phụ nữ trẻ tuổi bị dồn vào góc kia, đang quay lưng về phía Bùi Nhiên, nhất thời cũng không nhìn rõ mặt.
Nhưng anh có thể nhìn thấy trong tay cô ta giấu sau lưng cầm một chiếc nĩa bằng thép không gỉ trên bàn ăn.
Mặc dù xem cảnh "phản sát" này cũng không tệ, nhưng lúc này Bùi Nhiên cảm thấy, anh cũng đang cần một cái bao cát như vậy.
"Có lợi ích gì, nói ra xem nào?"
Bùi Nhiên khoanh tay trước ngực, đứng đó nhìn gã đàn ông trung niên đầu hói.
Nụ cười biến thái trên mặt Chu Quách Nhậm mới hiện lên, rượu vào lời ra, sắc dục làm mờ lý trí, còn tưởng là Thẩm Miên Miên trả lời lời hắn.
"Thăng chức, tăng lương, bớt phấn đấu ba mươi năm, như vậy có tính là lợi ích không..".
Hắn nhìn Thẩm Miên Miên, Thẩm Miên Miên thì quay sang nhìn Bùi Nhiên.
"Tổng giám đốc Bùi..".
Đây là một khuôn mặt đặc biệt xinh đẹp dịu dàng, ấn tượng đầu tiên sẽ khiến người ta liên tưởng đến cụm từ "lệ rơi trên hoa lê".
Quả nhiên là nữ chính, ngoại hình tuyệt đỉnh.
Ánh mắt Bùi Nhiên dừng lại trên khuôn mặt "nữ chính" thêm hai giây, đã nhận ra cô.
Còn khuôn mặt của Chu Quách Nhậm đã tái mét.
Bùi Nhiên nhướng mày: "Còn có thể có lợi ích bớt phấn đấu ba mươi năm như vậy, tôi cũng khá muốn, hay là anh cũng tiếp xúc tìm hiểu tôi một chút?"
Biểu cảm của Chu Quách Nhậm thay đổi liên tục, trán đã toát mồ hôi lạnh.
"Tổng giám đốc Bùi, đây đều là hiểu lầm, tôi chỉ là cùng Tiểu Thẩm thuận đường đi vệ sinh, tiện miệng nói vài câu... Tiểu Thẩm, cô nói xem có phải không?"
Bùi Nhiên mặt không biểu cảm lại chuyển tầm mắt sang Thẩm Miên Miên, nữ chính trong thế giới tiểu thuyết này.
Một trong những nguyên nhân căn bản khiến anh phá sản sau này.
Thẩm Miên Miên bề ngoài trông có vẻ mềm yếu, nhưng chiếc nĩa giấu sau lưng đã nói rõ cô không phải là loại bánh bao mềm thực sự.
Nữ chính kiểu Lọ Lem, điểm yếu duy nhất là thiếu tiền, mọi đau khổ trong cuộc đời cô phần lớn cũng đều bắt nguồn từ tiền.
Như vậy mới khiến nam chính xem tiền như nước có đất dụng võ.
Nếu không, khi gặp phải loại người cặn bã như Chu Quách Nhậm, cô đã sớm tát cho một cái rồi, nào còn để hắn ta một lần rồi lại một lần lợi dụng cơ hội quấy rối.
Bùi Nhiên bước dài chân, đi ra ngoài trong vài bước.
Đúng lúc đụng phải một nam một nữ bên ngoài.
Người đàn ông để đầu hói nửa đầu, thân hình tròn trịa, vừa vặn là người vừa nãy thổi phồng nịnh hót anh.
Còn người phụ nữ trẻ tuổi bị dồn vào góc kia, đang quay lưng về phía Bùi Nhiên, nhất thời cũng không nhìn rõ mặt.
Nhưng anh có thể nhìn thấy trong tay cô ta giấu sau lưng cầm một chiếc nĩa bằng thép không gỉ trên bàn ăn.
Mặc dù xem cảnh "phản sát" này cũng không tệ, nhưng lúc này Bùi Nhiên cảm thấy, anh cũng đang cần một cái bao cát như vậy.
"Có lợi ích gì, nói ra xem nào?"
Bùi Nhiên khoanh tay trước ngực, đứng đó nhìn gã đàn ông trung niên đầu hói.
Nụ cười biến thái trên mặt Chu Quách Nhậm mới hiện lên, rượu vào lời ra, sắc dục làm mờ lý trí, còn tưởng là Thẩm Miên Miên trả lời lời hắn.
"Thăng chức, tăng lương, bớt phấn đấu ba mươi năm, như vậy có tính là lợi ích không..".
Hắn nhìn Thẩm Miên Miên, Thẩm Miên Miên thì quay sang nhìn Bùi Nhiên.
"Tổng giám đốc Bùi..".
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đây là một khuôn mặt đặc biệt xinh đẹp dịu dàng, ấn tượng đầu tiên sẽ khiến người ta liên tưởng đến cụm từ "lệ rơi trên hoa lê".
Quả nhiên là nữ chính, ngoại hình tuyệt đỉnh.
Ánh mắt Bùi Nhiên dừng lại trên khuôn mặt "nữ chính" thêm hai giây, đã nhận ra cô.
Còn khuôn mặt của Chu Quách Nhậm đã tái mét.
Bùi Nhiên nhướng mày: "Còn có thể có lợi ích bớt phấn đấu ba mươi năm như vậy, tôi cũng khá muốn, hay là anh cũng tiếp xúc tìm hiểu tôi một chút?"
Biểu cảm của Chu Quách Nhậm thay đổi liên tục, trán đã toát mồ hôi lạnh.
"Tổng giám đốc Bùi, đây đều là hiểu lầm, tôi chỉ là cùng Tiểu Thẩm thuận đường đi vệ sinh, tiện miệng nói vài câu... Tiểu Thẩm, cô nói xem có phải không?"
Bùi Nhiên mặt không biểu cảm lại chuyển tầm mắt sang Thẩm Miên Miên, nữ chính trong thế giới tiểu thuyết này.
Một trong những nguyên nhân căn bản khiến anh phá sản sau này.
Thẩm Miên Miên bề ngoài trông có vẻ mềm yếu, nhưng chiếc nĩa giấu sau lưng đã nói rõ cô không phải là loại bánh bao mềm thực sự.
Nữ chính kiểu Lọ Lem, điểm yếu duy nhất là thiếu tiền, mọi đau khổ trong cuộc đời cô phần lớn cũng đều bắt nguồn từ tiền.
Như vậy mới khiến nam chính xem tiền như nước có đất dụng võ.
Nếu không, khi gặp phải loại người cặn bã như Chu Quách Nhậm, cô đã sớm tát cho một cái rồi, nào còn để hắn ta một lần rồi lại một lần lợi dụng cơ hội quấy rối.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro