Bùi Tổng Hôm Nay Cũng Không Phá Sản
Chương 16
Thanh Nguyệt Dữ Hải
2024-07-17 05:56:10
Rõ ràng là cùng một khuôn mặt và thân hình, nhưng cái thân thể này lại chải đầu bóng lộn, mặc bộ vest hoa hòe loè loẹt, tuy nhờ ngũ quan xuất sắc nên không đến nỗi trông giống tên lưu manh bôi mỡ trát phấn, nhưng chắc chắn là trừ điểm rất nhiều.
Hôm nay Bùi Nhiên ăn mặc hoàn toàn theo sở thích của mình.
Là một nhân viên văn phòng đủ tiêu chuẩn, thậm chí là nhân viên văn phòng xuất sắc, anh ta đã nghiên cứu rất kỹ về cách tận dụng ngoại hình và khí chất để tạo thiện cảm với người khác trong môi trường công sở, đó luôn là điểm cộng trong công việc của anh ở kiếp trước.
Có thể nói, không ai hiểu rõ khuôn mặt hiện tại của Bùi Nhiên hơn chính anh.
Trang phục hôm nay của anh cũng vô cùng đơn giản, áo sơ mi đen bên trong, bên ngoài khoác vest xám nhạt, ngoài khuy măng sét và một chiếc nhẫn trơn, trên người không có thêm bất kỳ phụ kiện thừa thãi nào.
Khuôn mặt anh ta không cần trang điểm quá nhiều, lại không phải lên hình, trang điểm tùy tiện trong cuộc sống hàng ngày ngược lại sẽ khiến anh sẽ trông có vẻ yếu đuối, làm giảm sức hấp dẫn của đàn ông.
Anh cạo sạch râu, tỉa lông mày, tóc thì chủ cũ vốn đã tỉa rất cẩn thận, anh chỉ không vuốt keo tạo kiểu đầu bóng lộn nữa, tùy ý chải theo nếp tóc, vừa không giống kiểu tóc rẽ ngôi trông quá tùy tiện, nhưng cũng không khiến người ta cảm thấy quá cầu kỳ, trong sự tự nhiên toát lên vài phần tao nhã.
Rất phù hợp với thân phận hiện tại của anh ta.
Hình tượng lãnh đạo trẻ tuổi của công ty, tính tình ngay thẳng, có gu thẩm mỹ, có nguyên tắc.
"Con trai, sao con lại đến đây? Hôm qua tiệc sinh nhật, sao con lại đi sớm như vậy, còn chưa chơi gì, con là nhân vật chính mà!"
Dù nói vậy, nhưng Bùi Vũ Tài vẫn chơi rất vui.
Trên đường đến đây, Bùi Nhiên đã âm thầm luyện tập vô số lần cách nói "Ông bị đuổi việc" theo nhiều kiểu, lúc này lập tức dùng đến, không hề thấy bỡ ngỡ.
"Tôi đến thông báo với ông, ông bị đuổi việc rồi, bây giờ có thể thu dọn đồ đạc về nhà".
Vừa rồi còn nói con trai tôi là ông chủ, lập tức bị tát cho một cái đau điếng.
"Cậu nói cái gì cơ?"
Khuôn mặt ông ta lộ ra hai phần tức giận, bảy phần xấu hổ, còn có một phần không dám tin.
Bùi Nhiên nhìn khuôn mặt ông ta đột nhiên biến thành biểu đồ thống kê hình quạt, nhất thời không kìm được trí tưởng tượng của mình, suýt nữa bật cười thành tiếng.
Hôm nay Bùi Nhiên ăn mặc hoàn toàn theo sở thích của mình.
Là một nhân viên văn phòng đủ tiêu chuẩn, thậm chí là nhân viên văn phòng xuất sắc, anh ta đã nghiên cứu rất kỹ về cách tận dụng ngoại hình và khí chất để tạo thiện cảm với người khác trong môi trường công sở, đó luôn là điểm cộng trong công việc của anh ở kiếp trước.
Có thể nói, không ai hiểu rõ khuôn mặt hiện tại của Bùi Nhiên hơn chính anh.
Trang phục hôm nay của anh cũng vô cùng đơn giản, áo sơ mi đen bên trong, bên ngoài khoác vest xám nhạt, ngoài khuy măng sét và một chiếc nhẫn trơn, trên người không có thêm bất kỳ phụ kiện thừa thãi nào.
Khuôn mặt anh ta không cần trang điểm quá nhiều, lại không phải lên hình, trang điểm tùy tiện trong cuộc sống hàng ngày ngược lại sẽ khiến anh sẽ trông có vẻ yếu đuối, làm giảm sức hấp dẫn của đàn ông.
Anh cạo sạch râu, tỉa lông mày, tóc thì chủ cũ vốn đã tỉa rất cẩn thận, anh chỉ không vuốt keo tạo kiểu đầu bóng lộn nữa, tùy ý chải theo nếp tóc, vừa không giống kiểu tóc rẽ ngôi trông quá tùy tiện, nhưng cũng không khiến người ta cảm thấy quá cầu kỳ, trong sự tự nhiên toát lên vài phần tao nhã.
Rất phù hợp với thân phận hiện tại của anh ta.
Hình tượng lãnh đạo trẻ tuổi của công ty, tính tình ngay thẳng, có gu thẩm mỹ, có nguyên tắc.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Con trai, sao con lại đến đây? Hôm qua tiệc sinh nhật, sao con lại đi sớm như vậy, còn chưa chơi gì, con là nhân vật chính mà!"
Dù nói vậy, nhưng Bùi Vũ Tài vẫn chơi rất vui.
Trên đường đến đây, Bùi Nhiên đã âm thầm luyện tập vô số lần cách nói "Ông bị đuổi việc" theo nhiều kiểu, lúc này lập tức dùng đến, không hề thấy bỡ ngỡ.
"Tôi đến thông báo với ông, ông bị đuổi việc rồi, bây giờ có thể thu dọn đồ đạc về nhà".
Vừa rồi còn nói con trai tôi là ông chủ, lập tức bị tát cho một cái đau điếng.
"Cậu nói cái gì cơ?"
Khuôn mặt ông ta lộ ra hai phần tức giận, bảy phần xấu hổ, còn có một phần không dám tin.
Bùi Nhiên nhìn khuôn mặt ông ta đột nhiên biến thành biểu đồ thống kê hình quạt, nhất thời không kìm được trí tưởng tượng của mình, suýt nữa bật cười thành tiếng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro