Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi
Nam phượng hoàng (7)
Ngận Thị Kiểu Tình
2024-01-18 18:05:08
Cấp trên và thư kí, Trương Gia Sâm có quan hệ đặc biệt với người thư kí này.
Cần phải điều tra một chút.
Trương Gia Sâm có dã tâm muốn trèo cao, nhưng cũng không nên giẫm đạp lên Miêu Diệu Diệu như vậy, Miêu Diệu Diệu sống rất đơn thuần, cái gì cũng không biết, cho đến khi chết cô vẫn luôn sống trong sự mơ hồ.
Ninh Thư cười nhạt, thật vất vả mới thành công, giờ lại trở về thời điểm trắng tay trước kia, không biết liệu Trương Gia Sâm có khó chịu đến mức phát bệnh thần kinh hay không.
Trương Gia Sâm hé mắt, đi tới trước mặt Ninh Thư, lạnh lùng hỏi: "Diệu Diệu, tại sao em lại ở đây?"
Ninh Thư đối diện với ánh mắt của Trương Gia Sâm, nở nụ cười lộ ra má lúm đồng tiền: "Em muốn làm việc ở công ty, mỗi ngày đều có thể làm việc cùng anh, anh vui không?"
Trên mặt Trương Gia Sâm lóe lên vẻ kinh ngạc, nhìn chằm chằm Ninh Thư, dường như nghĩ tới điều gì đó, trong ánh mắt hiện lên một tia ác độc, nhưng ngay lập tức biến mất không thấy, trên mặt lộ ra nụ cười cưng chiều: "Tất nhiên là vui chứ."
Ninh Thư cũng cười theo: "Tốt quá."
Ánh mắt Ninh Thư nhìn về phía cô thư ký đang đứng phía sau Trương Gia Sâm, khuôn mặt của cô ta rất nghiêm túc, vẻ mặt cũng hơi kỳ lạ, chạm phải ánh mắt của Ninh Thư, liền lập tức rũ mắt xuống.
Trương Gia Sâm không nói gì, ngồi xuống vị trí của mình, ngón tay gõ xuống mặt bàn, gò má lạnh lùng như sắt.
Trương Gia Sâm của hiện tại đã có khí thế quyền cao chức trọng, có khí chất của người thành công, ngồi ở đó ai cũng phải ngước nhìn.
Đợi mọi người tới đông đủ, Cha Miêu trực tiếp tuyên bố: "Đây là con gái của tôi Miêu Diệu Diệu, từ hôm nay trở đi sẽ nhậm chức trưởng phòng quản lý."
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, trong phòng họp không ai lên tiếng.
Tay Trương Gia Sâm run rẩy, ánh mắt sắc bén quét qua gương mặt của Ninh Thư.
Ninh Thư nói: "Chào mọi người, tôi là Miêu Diệu Diệu, từ hôm nay trở đi, tôi sẽ đảm nhiệm chức vụ trưởng phòng quản lý, mục tiêu của tôi là muốn cùng mọi người quản lý công ty ngày càng phát triển hơn..."
Ninh Thư nói một số lời xã giao với mọi người, chức danh trưởng phòng quản lý này chắc chắn sẽ để cô đảm nhiệm, công ty của cha Miêu cũng không lớn lắm, vẫn chưa đưa ra thị trường, dĩ nhiên là vẫn chưa có hội đồng quản trị.
Nói trắng ra cái công ty này là của cha Miêu, cha Miêu có quyền quyết định tất cả mọi chuyện của công ty.
Trương Gia Sâm là người đầu tiên đứng lên vỗ tay, nói: "Tôi tin tưởng Diệu Diệu nhất định có thể làm tốt công việc này."
Những người khác thấy Trương Gia Sâm vỗ tay, cũng vỗ tay theo.
Ninh Thư híp mắt nhìn một màn này, cảm thấy không ổn lắm, không ngờ ở trong công ty Trương Gia Sâm lại có tiếng tăm như vậy, mấy lãnh đạo cao cấp của các phòng ban đều nhìn Trương Gia Sâm như Thiên Lôi chỉ đâu đánh đó.
Điều này càng chứng tỏ Trương Gia Sâm lòng muông dạ thú, trước kia Ninh Thư còn muốn trực tiếp đuổi Trương Gia Sâm đi, nhưng bây giờ xem ra biện pháp này rất mạo hiểm, hơn nữa hiện tại cô với Trương Gia Sâm còn là vợ chồng.
Cô không đuổi Trương Gia Sâm đi, ngược lại sẽ bị Trương Gia Sâm đá ra khỏi vị trí trưởng phòng quản lý.
Chỉ có thể từ từ tính kế, ánh mắt Ninh Thư đảo qua tay của những người này, cuối cùng dừng trên khuôn mặt của Trương Gia Sâm, đối diện với ánh mắt của Trương Gia Sâm, Ninh Thư cười với hắn.
Trương Gia Sâm nhếch khóe miệng nhìn Ninh Thư, thong dong vỗ tay.
Ninh Thư cười càng lớn hơn, đấu với người còn thích thú hơn cả đấu với trời.
Sau khi hội nghị kết thúc, Trương Gia Sâm bèn xoay người ra khỏi phòng họp, thư ký liếc mắt nhìn Ninh Thư, rồi lập tức đuổi theo Trương Gia Sâm.
Ninh Thư không hề quan tâm đến chuyện của Trương Gia Sâm với thư ký, hiện tại việc quan trọng nhất là phải ngồi vững vị trí trưởng phòng quản lý này.
Cha Miêu dẫn Ninh Thư đến phòng làm việc của trưởng phòng quản lý, ngón tay Ninh Thư xẹt qua bàn học, nói với cha Miêu: "Cha, con rất thích phòng làm việc này, sau này sẽ là của con, những người khác đừng mơ có được."
Cha Miêu bật cười, chỉ cho rằng tính tình Ninh Thư hơi trẻ con mà thôi.
Trương Gia Sâm bước nhanh trở về phòng làm việc của mình, hắn đi rất nhanh, khiến thư ký ở phía sau cũng không đuổi kịp.
Thư ký khóa cửa văn phòng lại, ngồi lên đùi Trương Gia Sâm đang ngồi trên ghế sofa nói: "Gia Sâm, chức danh trưởng phòng quản lý không phải chủ tịch để lại cho anh sao, tại sao Miêu Diệu Diệu lại tới làm việc, cô ta chẳng hiểu cái gì hết."
Trương Gia Sâm day day lông mày của mình, mím môi nói: "Cô ta không kiên trì được bao lâu đâu, cô ta không phù hợp."
Thư ký lại nói: "Có lẽ cô ta muốn đi làm cùng anh." Lúc nói ra những lời này giọng nói của thư ký có chút ghen tuông.
Trương Gia Sâm hít một hơi thật sâu, nói với thư ký: "Em nên biết trái tim anh như thế nào, đối với em như thế nào, còn đối với Miêu Diệu Diệu như thế nào."
Thư ký thấy Trương Gia Sâm không vui, bèn an ủi hắn: "Gia Sâm, không sao đâu, anh là người lợi hại nhất mà em từng thấy."
Trương Gia Sâm suy nghĩ một chút, bấm điện thoại gọi về nhà, người nghe điện thoại là mẹ hắn, Trương Gia Sâm trực tiếp hỏi: "Mẹ, khoảng thời gian trước Diệu Diệu ở nhà sống thế nào."
"Còn có thể thế nào, vẫn như vậy thôi, làm những việc mà một người vợ nên làm." Mẹ của Trương Gia Sâm không để ý lắm nói, giọng hơi lớn, khiến thư ký đang ngồi bên cạnh cũng nghe thấy.
Trương Gia Sâm nghe thấy mẹ mình nói để Miêu Diệu Diệu làm các công việc nặng, còn bắt Miêu Diệu Diệu cắt cỏ cho heo, chân mày Trương Gia Sâm giật giật, nhịn không được nói: "Mẹ, sao mẹ lại để cô ấy làm những việc như vậy, cô ấy cũng không làm được."
Mẹ Trương Gia Sâm lập tức lớn tiếng nói: "Có cái gì mà không làm được, làm con dâu của người khác thì không phải làm việc sao, con dâu những nhà khác đều như vậy, nó có cái gì mà không thể làm, nếu đã gả cho con, thì chính là người của Trương gia, làm có mỗi chút chuyện mà uất ức như vậy, nó lại tố cáo với con rồi đúng không?"
Trương Gia Sâm xoa xoa trán, lại nghe thấy tiếng ăn uống trong nhà, Trương Gia Sâm bất đắc dĩ nói: "Mẹ và cha cũng đã lớn tuổi rồi, ăn nhiều đồ ngon vào, đừng khắt khe quá với thân thể của mình."
Mẹ Trương Gia Sâm lập tức nở nụ cười, cảm thấy rất thoải mái khi Trương Gia Sâm quan tâm đến mình, bảo Trương Gia Sâm chăm sóc chính mình thật tốt, ngược lại không hề nhắc tới người con dâu là Ninh Thư.
Trương Gia Sâm cúp điện thoại, cuối cùng cũng hiểu sự kỳ quặc sau khi trở về của Miêu Diệu Diệu, hiển nhiên là đã tức giận.
Ngày đầu tiên đi làm, cha Miêu dẫn Ninh Thư đi làm quen tình hình của các phòng ban, còn dẫn Ninh Thư đi tham quan xưởng sản xuất trang phục.
Dọc đường đi Ninh Thư đều cầm cuốn vở không ngừng ghi chép lại, cũng khiến cô nhìn ra một số vấn đề tai hại.
Ví dụ như lãng phí nguyên liệu làm quần áo, còn nữa công nhân dường như không có phép tắc, vô cùng lười nhác.
Nhất định phải đặt ra một hệ thống điều lệ.
Ninh Thư tin rằng mấy vấn đề này Trương Gia Sâm nhất định đã nhìn ra, nhưng hắn lại không nói gì, cứ để như vậy.
Dường như phải chờ đến khi công ty này hoàn toàn thuộc về hắn thì hắn mới chỉnh đốn lại.
Trương Gia Sâm trong kịch bản quả thực đã phát triển công ty trở nên lớn mạnh, hơn nữa còn đưa ra thị trường, nhưng khi đó Miêu Diệu Diệu vẫn ngẩn ngẩn ngơ ngơ không biết cái gì.
Đi cả một ngày trời, khiến chân Ninh Thư hơi mỏi, thời gian còn dư lại, Ninh Thư đều ở đây kiểm tra các khoản tư liệu của công ty, tìm hiểu con đường nhập hàng và đường dây tiêu thụ của công ty.
Dùng tốc độ nhanh nhất để hiểu rõ về công ty, mới có thể giữ vững được tâm huyết của cha Miêu.
Ninh Thư giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ, đã đến giờ tan làm, có điều Ninh Thư quyết định thức đêm để xem những tài liệu này.
Lúc này tiếng gõ cửa vang lên, Ninh Thư hơi kinh ngạc, bởi vì cả ngày nay, không ai tới phòng làm việc của trưởng phòng quản lý, không có chuyện gì cần tìm Ninh Thư.
Dường như coi cô là một cái bình hoa.
Cần phải điều tra một chút.
Trương Gia Sâm có dã tâm muốn trèo cao, nhưng cũng không nên giẫm đạp lên Miêu Diệu Diệu như vậy, Miêu Diệu Diệu sống rất đơn thuần, cái gì cũng không biết, cho đến khi chết cô vẫn luôn sống trong sự mơ hồ.
Ninh Thư cười nhạt, thật vất vả mới thành công, giờ lại trở về thời điểm trắng tay trước kia, không biết liệu Trương Gia Sâm có khó chịu đến mức phát bệnh thần kinh hay không.
Trương Gia Sâm hé mắt, đi tới trước mặt Ninh Thư, lạnh lùng hỏi: "Diệu Diệu, tại sao em lại ở đây?"
Ninh Thư đối diện với ánh mắt của Trương Gia Sâm, nở nụ cười lộ ra má lúm đồng tiền: "Em muốn làm việc ở công ty, mỗi ngày đều có thể làm việc cùng anh, anh vui không?"
Trên mặt Trương Gia Sâm lóe lên vẻ kinh ngạc, nhìn chằm chằm Ninh Thư, dường như nghĩ tới điều gì đó, trong ánh mắt hiện lên một tia ác độc, nhưng ngay lập tức biến mất không thấy, trên mặt lộ ra nụ cười cưng chiều: "Tất nhiên là vui chứ."
Ninh Thư cũng cười theo: "Tốt quá."
Ánh mắt Ninh Thư nhìn về phía cô thư ký đang đứng phía sau Trương Gia Sâm, khuôn mặt của cô ta rất nghiêm túc, vẻ mặt cũng hơi kỳ lạ, chạm phải ánh mắt của Ninh Thư, liền lập tức rũ mắt xuống.
Trương Gia Sâm không nói gì, ngồi xuống vị trí của mình, ngón tay gõ xuống mặt bàn, gò má lạnh lùng như sắt.
Trương Gia Sâm của hiện tại đã có khí thế quyền cao chức trọng, có khí chất của người thành công, ngồi ở đó ai cũng phải ngước nhìn.
Đợi mọi người tới đông đủ, Cha Miêu trực tiếp tuyên bố: "Đây là con gái của tôi Miêu Diệu Diệu, từ hôm nay trở đi sẽ nhậm chức trưởng phòng quản lý."
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, trong phòng họp không ai lên tiếng.
Tay Trương Gia Sâm run rẩy, ánh mắt sắc bén quét qua gương mặt của Ninh Thư.
Ninh Thư nói: "Chào mọi người, tôi là Miêu Diệu Diệu, từ hôm nay trở đi, tôi sẽ đảm nhiệm chức vụ trưởng phòng quản lý, mục tiêu của tôi là muốn cùng mọi người quản lý công ty ngày càng phát triển hơn..."
Ninh Thư nói một số lời xã giao với mọi người, chức danh trưởng phòng quản lý này chắc chắn sẽ để cô đảm nhiệm, công ty của cha Miêu cũng không lớn lắm, vẫn chưa đưa ra thị trường, dĩ nhiên là vẫn chưa có hội đồng quản trị.
Nói trắng ra cái công ty này là của cha Miêu, cha Miêu có quyền quyết định tất cả mọi chuyện của công ty.
Trương Gia Sâm là người đầu tiên đứng lên vỗ tay, nói: "Tôi tin tưởng Diệu Diệu nhất định có thể làm tốt công việc này."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Những người khác thấy Trương Gia Sâm vỗ tay, cũng vỗ tay theo.
Ninh Thư híp mắt nhìn một màn này, cảm thấy không ổn lắm, không ngờ ở trong công ty Trương Gia Sâm lại có tiếng tăm như vậy, mấy lãnh đạo cao cấp của các phòng ban đều nhìn Trương Gia Sâm như Thiên Lôi chỉ đâu đánh đó.
Điều này càng chứng tỏ Trương Gia Sâm lòng muông dạ thú, trước kia Ninh Thư còn muốn trực tiếp đuổi Trương Gia Sâm đi, nhưng bây giờ xem ra biện pháp này rất mạo hiểm, hơn nữa hiện tại cô với Trương Gia Sâm còn là vợ chồng.
Cô không đuổi Trương Gia Sâm đi, ngược lại sẽ bị Trương Gia Sâm đá ra khỏi vị trí trưởng phòng quản lý.
Chỉ có thể từ từ tính kế, ánh mắt Ninh Thư đảo qua tay của những người này, cuối cùng dừng trên khuôn mặt của Trương Gia Sâm, đối diện với ánh mắt của Trương Gia Sâm, Ninh Thư cười với hắn.
Trương Gia Sâm nhếch khóe miệng nhìn Ninh Thư, thong dong vỗ tay.
Ninh Thư cười càng lớn hơn, đấu với người còn thích thú hơn cả đấu với trời.
Sau khi hội nghị kết thúc, Trương Gia Sâm bèn xoay người ra khỏi phòng họp, thư ký liếc mắt nhìn Ninh Thư, rồi lập tức đuổi theo Trương Gia Sâm.
Ninh Thư không hề quan tâm đến chuyện của Trương Gia Sâm với thư ký, hiện tại việc quan trọng nhất là phải ngồi vững vị trí trưởng phòng quản lý này.
Cha Miêu dẫn Ninh Thư đến phòng làm việc của trưởng phòng quản lý, ngón tay Ninh Thư xẹt qua bàn học, nói với cha Miêu: "Cha, con rất thích phòng làm việc này, sau này sẽ là của con, những người khác đừng mơ có được."
Cha Miêu bật cười, chỉ cho rằng tính tình Ninh Thư hơi trẻ con mà thôi.
Trương Gia Sâm bước nhanh trở về phòng làm việc của mình, hắn đi rất nhanh, khiến thư ký ở phía sau cũng không đuổi kịp.
Thư ký khóa cửa văn phòng lại, ngồi lên đùi Trương Gia Sâm đang ngồi trên ghế sofa nói: "Gia Sâm, chức danh trưởng phòng quản lý không phải chủ tịch để lại cho anh sao, tại sao Miêu Diệu Diệu lại tới làm việc, cô ta chẳng hiểu cái gì hết."
Trương Gia Sâm day day lông mày của mình, mím môi nói: "Cô ta không kiên trì được bao lâu đâu, cô ta không phù hợp."
Thư ký lại nói: "Có lẽ cô ta muốn đi làm cùng anh." Lúc nói ra những lời này giọng nói của thư ký có chút ghen tuông.
Trương Gia Sâm hít một hơi thật sâu, nói với thư ký: "Em nên biết trái tim anh như thế nào, đối với em như thế nào, còn đối với Miêu Diệu Diệu như thế nào."
Thư ký thấy Trương Gia Sâm không vui, bèn an ủi hắn: "Gia Sâm, không sao đâu, anh là người lợi hại nhất mà em từng thấy."
Trương Gia Sâm suy nghĩ một chút, bấm điện thoại gọi về nhà, người nghe điện thoại là mẹ hắn, Trương Gia Sâm trực tiếp hỏi: "Mẹ, khoảng thời gian trước Diệu Diệu ở nhà sống thế nào."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Còn có thể thế nào, vẫn như vậy thôi, làm những việc mà một người vợ nên làm." Mẹ của Trương Gia Sâm không để ý lắm nói, giọng hơi lớn, khiến thư ký đang ngồi bên cạnh cũng nghe thấy.
Trương Gia Sâm nghe thấy mẹ mình nói để Miêu Diệu Diệu làm các công việc nặng, còn bắt Miêu Diệu Diệu cắt cỏ cho heo, chân mày Trương Gia Sâm giật giật, nhịn không được nói: "Mẹ, sao mẹ lại để cô ấy làm những việc như vậy, cô ấy cũng không làm được."
Mẹ Trương Gia Sâm lập tức lớn tiếng nói: "Có cái gì mà không làm được, làm con dâu của người khác thì không phải làm việc sao, con dâu những nhà khác đều như vậy, nó có cái gì mà không thể làm, nếu đã gả cho con, thì chính là người của Trương gia, làm có mỗi chút chuyện mà uất ức như vậy, nó lại tố cáo với con rồi đúng không?"
Trương Gia Sâm xoa xoa trán, lại nghe thấy tiếng ăn uống trong nhà, Trương Gia Sâm bất đắc dĩ nói: "Mẹ và cha cũng đã lớn tuổi rồi, ăn nhiều đồ ngon vào, đừng khắt khe quá với thân thể của mình."
Mẹ Trương Gia Sâm lập tức nở nụ cười, cảm thấy rất thoải mái khi Trương Gia Sâm quan tâm đến mình, bảo Trương Gia Sâm chăm sóc chính mình thật tốt, ngược lại không hề nhắc tới người con dâu là Ninh Thư.
Trương Gia Sâm cúp điện thoại, cuối cùng cũng hiểu sự kỳ quặc sau khi trở về của Miêu Diệu Diệu, hiển nhiên là đã tức giận.
Ngày đầu tiên đi làm, cha Miêu dẫn Ninh Thư đi làm quen tình hình của các phòng ban, còn dẫn Ninh Thư đi tham quan xưởng sản xuất trang phục.
Dọc đường đi Ninh Thư đều cầm cuốn vở không ngừng ghi chép lại, cũng khiến cô nhìn ra một số vấn đề tai hại.
Ví dụ như lãng phí nguyên liệu làm quần áo, còn nữa công nhân dường như không có phép tắc, vô cùng lười nhác.
Nhất định phải đặt ra một hệ thống điều lệ.
Ninh Thư tin rằng mấy vấn đề này Trương Gia Sâm nhất định đã nhìn ra, nhưng hắn lại không nói gì, cứ để như vậy.
Dường như phải chờ đến khi công ty này hoàn toàn thuộc về hắn thì hắn mới chỉnh đốn lại.
Trương Gia Sâm trong kịch bản quả thực đã phát triển công ty trở nên lớn mạnh, hơn nữa còn đưa ra thị trường, nhưng khi đó Miêu Diệu Diệu vẫn ngẩn ngẩn ngơ ngơ không biết cái gì.
Đi cả một ngày trời, khiến chân Ninh Thư hơi mỏi, thời gian còn dư lại, Ninh Thư đều ở đây kiểm tra các khoản tư liệu của công ty, tìm hiểu con đường nhập hàng và đường dây tiêu thụ của công ty.
Dùng tốc độ nhanh nhất để hiểu rõ về công ty, mới có thể giữ vững được tâm huyết của cha Miêu.
Ninh Thư giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ, đã đến giờ tan làm, có điều Ninh Thư quyết định thức đêm để xem những tài liệu này.
Lúc này tiếng gõ cửa vang lên, Ninh Thư hơi kinh ngạc, bởi vì cả ngày nay, không ai tới phòng làm việc của trưởng phòng quản lý, không có chuyện gì cần tìm Ninh Thư.
Dường như coi cô là một cái bình hoa.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro