Cả Gia Đình Phản Diện Đều Nghe Được Tiếng Lòng Của Ta

Mẫu Tử Ôm Đầu Khóc Rống?

Trúc Lâm Tiêu Tiêu Vũ

2024-11-16 09:58:03

"Mất cũng không quan trọng, các ngươi trước cứ ở lại, tìm trên người thử xem, ngày mai lại cầm đến là được."

Trường Hưng Hầu cười hòa ái, không chút nào nhìn ra khi ông nói lời này, trong nội tâm lại đang hoài nghi con trai có thực sự đúng là để ở ‘chỗ đó’ hay không.

Trường Hưng Hầu phu nhân cũng nguyện ý bảo toàn chút mặt mũi cho con trai, chưa nói gì, chỉ bảo Truyền Thụy tiến lên, trên cánh tay con trai bị mất tích của bà có một cái bớt hoa đào.

Cổ tay áo của Truyền Thụy bị cuốn lên, trên cánh tay quả nhiên có một cái bớt hoa đào, Trường Hưng Hầu phu nhân một trận cảm khái, ánh mắt nhìn về phía Truyền Thụy cũng không còn đạm mạc như trước, mà nhiều thêm một chút độ ấm, nhưng giây tiếp theo, chút độ ấm này liền cương ở trên mặt.

【 Lão phu nhân không phải chướng mắt cha ta sao, sao trông lại có chút xúc động như vậy, đợi chút nữa có phải mẫu tử sẽ cảm động ôm đầu khóc rống hay không? Rốt cuộc tách ra hơn ba mươi năm còn có thể lại tương nhận cũng là khó được. Nhưng ta ăn hơi nhiều điểm tâm, quá khô không chảy ra được nước mắt phải làm sao đây? Hay là nhân lúc không có người chú ý bôi chút nước trà lên mắt? 】

Ánh mắt Truyền Văn dừng ở trên chén trà đã bị nàng uống hết, nội tâm lại phun trào:【 Không có rót đầy trở lại sao? Hay là trộm của ca ca? 】

Truyền Võ huýt sáo, ngẩng đầu nhìn nóc nhà, còn không dấu vết dùng khuỷu tay đẩy đẩy chén trà của chính mình về phía bên muội muội, phương tiện cho muội muội trộm.

Truyền Văn vui mừng khôn xiết, lặng lẽ đổi chén của chính mình cùng chén của Truyền Võ, còn không quên nhìn trộm ca ca nhà mình, tốt, không phát hiện.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Từ Yến xem thường liếc nhìn một cái, không nước mắt là do ăn điểm tâm khô sao, huống chi con gái nàng không phải đã uống trà rồi sao, lại nói ở phía dưới mí mắt người ta làm việc này bị phát hiện có phải không tốt lắm hay không.

Trường Hưng Hầu: Có bị mạo phạm đến.

Trường Hưng Hầu phu nhân: Nước mắt này cũng không nhất định phải rơi.

Từ Yến bưng chén trà lên: Ủa, ta bưng chén trà làm gì? Khát khát, hay bắt chước con gái bôi chút nước trà? Hẳn là sẽ không bị phát hiện đi?

Trường Hưng Hầu phu nhân cũng dừng ánh mắt ở trên chén trà trong tầm tay Truyền Thụy, một đôi mắt hắn sáng lấp lánh lên, rõ ràng là đối với ý tưởng của Truyền Văn cũng động tâm.

Cảm xúc thương cảm của Trường Hưng Hầu phu nhân nháy mắt bị đánh không còn sót lại chút gì, bà không được tự nhiên khụ hai tiếng, buông tay Truyền Thụy ra, mỏi mệt nói tiền căn hậu quả của việc thất lạc Truyền Thụy.

"35 năm trước, lúc ta còn đang ở cữ, trong kinh thành phát sinh dịch bệnh, người hầu trong nhà cũng có cảm nhiễm, hầu gia lúc ấy nhiễm phong hàn, mọi người sợ là bệnh dịch, liền cách ly hầu gia, trong phủ cực kỳ loạn, liền bị người hầu gian xảo chui chỗ trống, trộm đi con trai chưa đến một tháng tuổi của ta."

Đáng thương bà đang ở cữ, liền mất đi con trai, đồng thời còn phải lo lắng trượng phu cũng tùy thời sẽ bỏ lại bà rời đi. Nói đến chỗ thương tâm, Trường Hưng Hầu phu nhân rốt cuộc cũng rơi vài giọt nước mắt.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Cả Gia Đình Phản Diện Đều Nghe Được Tiếng Lòng Của Ta

Số ký tự: 0