Cả Nhà Bạo Quân Đều Dựa Vào Đọc Tiếng Lòng Của Ta Để Giữ Mạng
Cửu Cửu Có Điều...
Phúc Nguyên Nhi
2024-11-21 16:44:50
Khi nàng ta ngất đi, dù có sắc lệnh nàng phải rời cung, thì nàng tạm thời cũng không thể ra ngoài được.
Nàng được đưa đến Thái Y Viện để chữa trị.
________________________________________
Khi Chiêu Ninh Đế biết tin, vì thể diện của hoàng gia nên người đã phái người bên cạnh là Phúc An đi thăm hỏi, nhưng bản thân người lại không nói gì, bởi lúc này người đang hứng thú bận rộn với một việc lớn, chẳng có thời gian để phân tâm.
“Cửu Cửu, con xem cái váy nhỏ này mà phụ hoàng đang cầm.”
Trong tay Chiêu Ninh Đế là một chiếc váy lụa hồng tay hẹp, chất liệu tốt nhất, mỏng như cánh ve, thoáng khí nhẹ nhàng, gia công tinh xảo, vô cùng đẹp đẽ. Nếu bé gái mặc vào, nhất định trông giống như một nàng tiên nhỏ.
Rất hợp với thời tiết hiện giờ.
Nhưng đây là đồ dành cho bé gái.
Lý Phi ngạc nhiên hỏi: “Hoàng thượng, tại sao người lại để Cửu Cửu xem váy của bé gái?”
Lẽ nào người đã biết gì sao? Nhưng không giống lắm!
“Lý Phi, chuyện này nàng đừng quan tâm.” Chiêu Ninh Đế có chút lo lắng, sợ Lý Phi sẽ cản trở hành động tiếp theo của người, bèn nói: “Nàng đi sang ngự thiện phòng xem, ta đã cho người làm tổ yến dưỡng nhan cho nàng, có cho thêm đường hay không, nàng nói với họ nhé.”
Ngự thiện phòng thường mang đồ đến ngọt đến mức phát ngán.
Lý Phi không thích ăn ngọt.
Nghe Chiêu Ninh Đế nói vậy, nàng liền đáp: “Vâng, thần thiếp đi ngay đây.”
Khi Lý Phi rời đi, Chiêu Ninh Đế tiếp tục nghịch chiếc váy trong tay, nhìn vào khuôn mặt ngây thơ của Cửu Cửu, cười híp mắt nói: “Cửu Cửu ngoan, chiếc váy xinh đẹp thế này, con có muốn mặc không?”
“Nếu con mặc vào, nhất định sẽ rất đẹp.”
Cửu Cửu không nói gì, ngơ ngác nhìn chiếc váy.
Các cung nhân bên cạnh đều kinh ngạc với hành động của Chiêu Ninh Đế, âm thầm bàn luận trong lòng.
“Hoàng thượng chắc là nhớ nữ nhi đến phát điên rồi, lại bắt Thập bát hoàng tử giả gái ư? Khẩu vị cũng lạ ghê.”
“Thập bát hoàng tử dù sao cũng là con trai, chắc chắn không thích đâu, có khi sẽ khóc nháo lên ấy chứ.”
“Chuẩn bị sẵn đi thôi, lát nữa dỗ dành Thập bát hoàng tử cho tốt.”
Chiêu Ninh Đế cũng lo lắng rằng Cửu Cửu sẽ bị người làm cho khóc, nhưng người lại rất muốn nhìn thấy Cửu Cửu mặc váy, giả làm một bé gái. Vì Cửu Cửu quá đáng yêu với làn da trắng trẻo, nếu mặc váy, trông chẳng khác gì một nữ nhi mà người hằng ao ước.
“Cửu Cửu, chỉ cần con đồng ý mặc chiếc váy này, giả làm bé gái, phụ hoàng sẽ thưởng cho con một trăm lượng bạc.”
“Không không không, vàng trăm lượng, năm trăm lượng!”
Chiêu Ninh Đế hào phóng nói.
Cửu Cửu tròn mắt kinh ngạc.
【A a a, nhiều ngân phiếu quá!】
“Cửu Cửu, con đồng ý với phụ hoàng nhé!” Chiêu Ninh Đế ôm ngực thở dài nói: “Ai bảo phụ hoàng không có nữ nhi chứ? Phụ hoàng càng nhìn con lại càng thấy giống nữ nhi.”
Cửu Cửu bĩu môi, quyết định sẽ mặc.
Cửu Cửu không hề từ chối.
Cửu Cửu rất vui vẻ.
Dù là kiếp trước hay kiếp này, Cửu Cửu đều chưa từng mặc chiếc váy xinh đẹp thế này.
Bây giờ có cơ hội mặc, lại không phải lo lộ thân phận nữ nhi của mình gây nguy hiểm, đây là cơ hội tốt mà, làm sao nàng có thể bỏ lỡ được.
Cửu Cửu nhận chiếc váy từ tay Chiêu Ninh Đế, nhảy nhót đi vào phòng mình, nhờ vú nuôi Quế Ma Ma giúp nàng mặc vào.
Ban đầu, Quế Ma Ma không muốn, nhưng sau khi nghe lý do, bà lại vui vẻ, thậm chí còn tết cho Cửu Cửu một búi tóc hai vòng, đeo lên chiếc vòng ngọc trắng.
Cô bé trông lập tức giống một nàng tiên nhỏ, đáng yêu, trắng trẻo, ngơ ngác đến mức ai cũng muốn hôn một cái.
Đúng lúc đó, Chiêu Ninh Đế đẩy cửa bước vào, nhìn thấy Cửu Cửu, người xúc động đến mức không nói nên lời, còn rơi cả nước mắt.
Đây chính là hình ảnh nữ nhi quý báu trong lòng người.
Niềm khao khát bấy lâu nay cuối cùng đã thành hiện thực.
Người bước đến, ôm Cửu Cửu vào lòng, hôn lên đôi má nàng nhiều lần, phấn khởi nói: “Cửu Cửu, sau này con cứ mặc thế này nhé? Phụ hoàng đã chuẩn bị rất nhiều váy áo của bé gái rồi.”
Người đã chuẩn bị sẵn cho nữ nhi từ khi Đại hoàng tử chào đời.
Chỉ tiếc là chưa bao giờ có dịp dùng đến.
Hôm nay cuối cùng đã được dùng.
Nhưng người lại lo Cửu Cửu chỉ mặc một lần cho vui, nếu ngày nào cũng mặc thì chắc sẽ không chịu, có khi lại nháo.
Chiêu Ninh Đế hy vọng: “Nếu vì điều này mà Cửu Cửu có điều kiện gì thì phụ hoàng sẽ đáp ứng hết.”
“Cửu Cửu không có điều kiện gì cả.” Cửu Cửu xua tay nói: “Cửu Cửu rất thích mặc như thế này.”
“Thật sao?” Chiêu Ninh Đế vui mừng quá đỗi, giơ Cửu Cửu lên, quay nhiều vòng.
Lần đầu tiên được phụ thân bế quay vòng, Cửu Cửu vui vẻ cười mãi không ngừng. Nhưng những người trong cung lại không cho rằng việc Cửu Cửu giả gái là điều tốt.
Thậm chí, họ còn giễu cợt Cửu Cửu và Lý Phi, cho rằng hai mẹ con vì tranh sủng mà phát điên, dám cho con trai giả gái?
Nếu sau này bàn đến chuyện lập thái tử, với vết nhơ này, Thập bát hoàng tử sợ là khó lòng mà được chọn.
Ha ha ha.
Khi Lý Phi từ ngự thiện phòng trở về, đã nghe không ít lời bàn tán, nhưng nàng không bận tâm.
Trong lòng nàng thầm nói, “Bọn họ thì biết gì chứ.”
Cửu Cửu của nàng vốn là một bé gái.
Nhưng nàng luôn lo sợ, nếu giới tính thật của cô bé bị lộ, sẽ gặp nguy hiểm trong hậu cung. Bản thân nàng không có chỗ dựa vững chắc, gia đình lại không giúp đỡ được, nên không bảo vệ được Cửu Cửu. Vì vậy, Cửu Cửu chỉ có thể giả trai. Giờ thì tốt rồi, Cửu Cửu có thể sống lại làm nữ nhi.
Nàng không phải lo con bé phải giả trai và chịu ấm ức nữa.
Người ở các viện trong hậu cung cũng không thể hãm hại Cửu Cửu chỉ vì nàng mặc đồ nữ nhi.
Nàng rất vui mừng.
Chiêu Ninh Đế cũng vui vẻ, bế Cửu Cửu đi quanh cung mấy vòng, trông rất hân hoan.
Tối đến, Cửu Cửu mới được đưa về bên Lý Phi để ngủ.
Tại đây, Thập hoàng tử và Thập nhất hoàng tử nghe tin Cửu Cửu mặc đồ nữ nhi cũng chạy đến, hai người không biết giới tính thật của Cửu Cửu, chỉ nghĩ rằng nàng bị ức hiếp.
Sao có thể bắt con trai giả gái được?
Phụ hoàng thật là có khẩu vị nặng.
“Cửu Cửu, Thập ca hứa với đệ, nhất định sẽ tìm cách để đệ được trở lại mặc đồ nam.”
“Thập nhất ca sẽ không để người ngoài bàn luận đệ đâu, ai dám nói này nói nọ, Thập nhất ca sẽ đánh bể miệng hắn.”
“Đừng lo, hai ca ca đẹp trai của đệ!” Cửu Cửu lúc này đã buồn ngủ lắm rồi, nhưng vẫn cố ngồi dậy, như một người lớn, vỗ nhẹ vào tay của hai vị huynh trưởng, trấn an họ: “Cửu Cửu vui lắm đó.”
Vui vẻ sao?
Thập bát đệ này chẳng lẽ đầu óc có vấn đề rồi sao?
Thập hoàng tử và Thập nhất hoàng tử càng cảm thấy thương xót, trong lòng ngấm ngầm quyết tâm, họ nhất định phải giành được sự yêu thương của phụ hoàng, giúp Cửu Cửu lấy lại danh dự, rồi còn cứu Thập tam hoàng tử nữa.
Trước khi ngủ, Cửu Cửu nói với Thập hoàng tử và Thập nhất hoàng tử: “Thập ca, Thập nhất ca, sáng mai các huynh đến thăm Cửu Cửu nhé?”
“Được.”
【Ngày mai sẽ có chuyện lớn xảy ra!】
【Hai ca ca có thể kết thân với Thái tử ca ca, từ đó giành được sự ân sủng của hoàng thượng, tất cả phụ thuộc vào ngày mai rồi.】
Nàng được đưa đến Thái Y Viện để chữa trị.
________________________________________
Khi Chiêu Ninh Đế biết tin, vì thể diện của hoàng gia nên người đã phái người bên cạnh là Phúc An đi thăm hỏi, nhưng bản thân người lại không nói gì, bởi lúc này người đang hứng thú bận rộn với một việc lớn, chẳng có thời gian để phân tâm.
“Cửu Cửu, con xem cái váy nhỏ này mà phụ hoàng đang cầm.”
Trong tay Chiêu Ninh Đế là một chiếc váy lụa hồng tay hẹp, chất liệu tốt nhất, mỏng như cánh ve, thoáng khí nhẹ nhàng, gia công tinh xảo, vô cùng đẹp đẽ. Nếu bé gái mặc vào, nhất định trông giống như một nàng tiên nhỏ.
Rất hợp với thời tiết hiện giờ.
Nhưng đây là đồ dành cho bé gái.
Lý Phi ngạc nhiên hỏi: “Hoàng thượng, tại sao người lại để Cửu Cửu xem váy của bé gái?”
Lẽ nào người đã biết gì sao? Nhưng không giống lắm!
“Lý Phi, chuyện này nàng đừng quan tâm.” Chiêu Ninh Đế có chút lo lắng, sợ Lý Phi sẽ cản trở hành động tiếp theo của người, bèn nói: “Nàng đi sang ngự thiện phòng xem, ta đã cho người làm tổ yến dưỡng nhan cho nàng, có cho thêm đường hay không, nàng nói với họ nhé.”
Ngự thiện phòng thường mang đồ đến ngọt đến mức phát ngán.
Lý Phi không thích ăn ngọt.
Nghe Chiêu Ninh Đế nói vậy, nàng liền đáp: “Vâng, thần thiếp đi ngay đây.”
Khi Lý Phi rời đi, Chiêu Ninh Đế tiếp tục nghịch chiếc váy trong tay, nhìn vào khuôn mặt ngây thơ của Cửu Cửu, cười híp mắt nói: “Cửu Cửu ngoan, chiếc váy xinh đẹp thế này, con có muốn mặc không?”
“Nếu con mặc vào, nhất định sẽ rất đẹp.”
Cửu Cửu không nói gì, ngơ ngác nhìn chiếc váy.
Các cung nhân bên cạnh đều kinh ngạc với hành động của Chiêu Ninh Đế, âm thầm bàn luận trong lòng.
“Hoàng thượng chắc là nhớ nữ nhi đến phát điên rồi, lại bắt Thập bát hoàng tử giả gái ư? Khẩu vị cũng lạ ghê.”
“Thập bát hoàng tử dù sao cũng là con trai, chắc chắn không thích đâu, có khi sẽ khóc nháo lên ấy chứ.”
“Chuẩn bị sẵn đi thôi, lát nữa dỗ dành Thập bát hoàng tử cho tốt.”
Chiêu Ninh Đế cũng lo lắng rằng Cửu Cửu sẽ bị người làm cho khóc, nhưng người lại rất muốn nhìn thấy Cửu Cửu mặc váy, giả làm một bé gái. Vì Cửu Cửu quá đáng yêu với làn da trắng trẻo, nếu mặc váy, trông chẳng khác gì một nữ nhi mà người hằng ao ước.
“Cửu Cửu, chỉ cần con đồng ý mặc chiếc váy này, giả làm bé gái, phụ hoàng sẽ thưởng cho con một trăm lượng bạc.”
“Không không không, vàng trăm lượng, năm trăm lượng!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chiêu Ninh Đế hào phóng nói.
Cửu Cửu tròn mắt kinh ngạc.
【A a a, nhiều ngân phiếu quá!】
“Cửu Cửu, con đồng ý với phụ hoàng nhé!” Chiêu Ninh Đế ôm ngực thở dài nói: “Ai bảo phụ hoàng không có nữ nhi chứ? Phụ hoàng càng nhìn con lại càng thấy giống nữ nhi.”
Cửu Cửu bĩu môi, quyết định sẽ mặc.
Cửu Cửu không hề từ chối.
Cửu Cửu rất vui vẻ.
Dù là kiếp trước hay kiếp này, Cửu Cửu đều chưa từng mặc chiếc váy xinh đẹp thế này.
Bây giờ có cơ hội mặc, lại không phải lo lộ thân phận nữ nhi của mình gây nguy hiểm, đây là cơ hội tốt mà, làm sao nàng có thể bỏ lỡ được.
Cửu Cửu nhận chiếc váy từ tay Chiêu Ninh Đế, nhảy nhót đi vào phòng mình, nhờ vú nuôi Quế Ma Ma giúp nàng mặc vào.
Ban đầu, Quế Ma Ma không muốn, nhưng sau khi nghe lý do, bà lại vui vẻ, thậm chí còn tết cho Cửu Cửu một búi tóc hai vòng, đeo lên chiếc vòng ngọc trắng.
Cô bé trông lập tức giống một nàng tiên nhỏ, đáng yêu, trắng trẻo, ngơ ngác đến mức ai cũng muốn hôn một cái.
Đúng lúc đó, Chiêu Ninh Đế đẩy cửa bước vào, nhìn thấy Cửu Cửu, người xúc động đến mức không nói nên lời, còn rơi cả nước mắt.
Đây chính là hình ảnh nữ nhi quý báu trong lòng người.
Niềm khao khát bấy lâu nay cuối cùng đã thành hiện thực.
Người bước đến, ôm Cửu Cửu vào lòng, hôn lên đôi má nàng nhiều lần, phấn khởi nói: “Cửu Cửu, sau này con cứ mặc thế này nhé? Phụ hoàng đã chuẩn bị rất nhiều váy áo của bé gái rồi.”
Người đã chuẩn bị sẵn cho nữ nhi từ khi Đại hoàng tử chào đời.
Chỉ tiếc là chưa bao giờ có dịp dùng đến.
Hôm nay cuối cùng đã được dùng.
Nhưng người lại lo Cửu Cửu chỉ mặc một lần cho vui, nếu ngày nào cũng mặc thì chắc sẽ không chịu, có khi lại nháo.
Chiêu Ninh Đế hy vọng: “Nếu vì điều này mà Cửu Cửu có điều kiện gì thì phụ hoàng sẽ đáp ứng hết.”
“Cửu Cửu không có điều kiện gì cả.” Cửu Cửu xua tay nói: “Cửu Cửu rất thích mặc như thế này.”
“Thật sao?” Chiêu Ninh Đế vui mừng quá đỗi, giơ Cửu Cửu lên, quay nhiều vòng.
Lần đầu tiên được phụ thân bế quay vòng, Cửu Cửu vui vẻ cười mãi không ngừng. Nhưng những người trong cung lại không cho rằng việc Cửu Cửu giả gái là điều tốt.
Thậm chí, họ còn giễu cợt Cửu Cửu và Lý Phi, cho rằng hai mẹ con vì tranh sủng mà phát điên, dám cho con trai giả gái?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nếu sau này bàn đến chuyện lập thái tử, với vết nhơ này, Thập bát hoàng tử sợ là khó lòng mà được chọn.
Ha ha ha.
Khi Lý Phi từ ngự thiện phòng trở về, đã nghe không ít lời bàn tán, nhưng nàng không bận tâm.
Trong lòng nàng thầm nói, “Bọn họ thì biết gì chứ.”
Cửu Cửu của nàng vốn là một bé gái.
Nhưng nàng luôn lo sợ, nếu giới tính thật của cô bé bị lộ, sẽ gặp nguy hiểm trong hậu cung. Bản thân nàng không có chỗ dựa vững chắc, gia đình lại không giúp đỡ được, nên không bảo vệ được Cửu Cửu. Vì vậy, Cửu Cửu chỉ có thể giả trai. Giờ thì tốt rồi, Cửu Cửu có thể sống lại làm nữ nhi.
Nàng không phải lo con bé phải giả trai và chịu ấm ức nữa.
Người ở các viện trong hậu cung cũng không thể hãm hại Cửu Cửu chỉ vì nàng mặc đồ nữ nhi.
Nàng rất vui mừng.
Chiêu Ninh Đế cũng vui vẻ, bế Cửu Cửu đi quanh cung mấy vòng, trông rất hân hoan.
Tối đến, Cửu Cửu mới được đưa về bên Lý Phi để ngủ.
Tại đây, Thập hoàng tử và Thập nhất hoàng tử nghe tin Cửu Cửu mặc đồ nữ nhi cũng chạy đến, hai người không biết giới tính thật của Cửu Cửu, chỉ nghĩ rằng nàng bị ức hiếp.
Sao có thể bắt con trai giả gái được?
Phụ hoàng thật là có khẩu vị nặng.
“Cửu Cửu, Thập ca hứa với đệ, nhất định sẽ tìm cách để đệ được trở lại mặc đồ nam.”
“Thập nhất ca sẽ không để người ngoài bàn luận đệ đâu, ai dám nói này nói nọ, Thập nhất ca sẽ đánh bể miệng hắn.”
“Đừng lo, hai ca ca đẹp trai của đệ!” Cửu Cửu lúc này đã buồn ngủ lắm rồi, nhưng vẫn cố ngồi dậy, như một người lớn, vỗ nhẹ vào tay của hai vị huynh trưởng, trấn an họ: “Cửu Cửu vui lắm đó.”
Vui vẻ sao?
Thập bát đệ này chẳng lẽ đầu óc có vấn đề rồi sao?
Thập hoàng tử và Thập nhất hoàng tử càng cảm thấy thương xót, trong lòng ngấm ngầm quyết tâm, họ nhất định phải giành được sự yêu thương của phụ hoàng, giúp Cửu Cửu lấy lại danh dự, rồi còn cứu Thập tam hoàng tử nữa.
Trước khi ngủ, Cửu Cửu nói với Thập hoàng tử và Thập nhất hoàng tử: “Thập ca, Thập nhất ca, sáng mai các huynh đến thăm Cửu Cửu nhé?”
“Được.”
【Ngày mai sẽ có chuyện lớn xảy ra!】
【Hai ca ca có thể kết thân với Thái tử ca ca, từ đó giành được sự ân sủng của hoàng thượng, tất cả phụ thuộc vào ngày mai rồi.】
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro