Cả Triều Đều Nghe Tiếng Lòng Ta Đẩy Thuyền Ghép Cp

Hiện Trường Ám...

2025-01-02 03:47:21

Tang Miểu Miểu suýt bị nghẹn vì món yến sào trong miệng.

Có người định ám sát ư?

Binh bộ Thượng thư lặng lẽ đặt chén rượu xuống: "Lão thần sẽ liều mạng bảo vệ bệ hạ!"   

Đại tướng quân Tiêu kỵ sờ vào thắt lưng: "Dám làm hại Hoàng thượng ngay trước mắt ta, muốn chết! Ủa, đao của ta đâu?"   

"…"

Các đại thần nhìn Hoàng thượng ngồi yên bất động, muốn nói lại thôi, lại tỏ vẻ xao động.   

Ngay cả các phi tần cũng run sợ trong lòng, ám sát ư? Nhỡ bị vạ lây thì sao, nhưng chẳng ai dám lên tiếng trước.   

Bên cạnh, Phúc Lộc công công, vị tổng quản ngự tiền, giật mình suýt vấp ngã, được chỉ huy sứ Cẩm y vệ Quý Phong mắt nhanh tay lẹ đỡ lấy, định tiến lên bảo vệ nhưng bị Hoàng đế ngăn lại bằng một cái liếc mắt.

Bầu không khí chợt im lặng, chỉ còn ca vũ và âm nhạc vẫn tiếp tục.

[Chuyện lớn như vậy, sao không nói sớm! Hu hu, đơn vị tốt thế này, sếp dễ tính thế này, ta chưa ở đủ lâu…]



Tang Miểu Miểu hơi phát điên, nếu biết trước sẽ gặp chuyện ám sát, dù món ăn ngon đến mấy, dù có mỹ nữ tuyệt sắc đến đâu nàng cũng không đến! Đánh chết không đến!

[Nhưng kẻ ám sát này chỉ muốn ám sát Hoàng đế, mà lại không định giết chết Hoàng đế! Lạ thật đó, nhưng dù sao chắc cũng không có gì nguy hiểm đâu!]

Tang Miểu Miểu bị Tiểu Bá làm cho choáng váng: [Ý ngươi là, kẻ ám sát này không muốn ám sát thành công, chỉ định làm cái động tác ám sát, rồi bị bắt... không phải, hắn ta rốt cuộc muốn làm gì? Tru di cửu tộc à?]

[Ủa, sao ký chủ biết vậy? Hắn đúng là muốn tru di cửu tộc của mình nên mới nghĩ ra cách này đó!]

Cửu tộc: "Nghe ta nói cảm ơn nhé!"

Mọi người: "Cạn lời......Vậy rốt cuộc là nên bảo vệ hay không bảo vệ đây?"

Binh bộ Thượng thư: "Cơ hội thể hiện thế là bay mất rồi!"   

Đại tướng quân Tiêu kỵ: "À, dự tiệc không được mang vũ khí, đao bị tháo ra trước khi vào cung, may là cũng không cần nữa."

Tiểu Bá tiếp tục lải nhải:[Ngươi nhìn đám vũ cơ đang múa kia, hàng thứ hai bên trái nhất, người cao nhất ấy, hắn tên là Trần Mãnh, chính là kẻ ám sát đó, nhưng thật ra hắn là nam nhân, giả nữ trà trộn vào đoàn ca vũ.]

Mọi người lén lút nhìn về phía các vũ cơ đang ca múa, tìm kiếm tên ám sát.



Hàng thứ hai bên trái người cao nhất, tìm thấy rồi! Ôi trời, eo thon thả, điệu múa uyển chuyển, lắc lư thật mê hồn!

Rõ ràng là một tiểu thư xinh đẹp, giờ ngươi nói với ta đây là nam nhân! Tên còn đặt mạnh mẽ thế!!!

Không, ta từ chối chấp nhận!

Tang Miểu Miểu bất lực: [Tiểu tỷ tỷ này, à không, tiểu soái ca này, nhan sắc cao như vậy, lại có óc sáng tạo độc đáo thế này, làm gì chẳng thành công, sao lại nghĩ quẩn đi làm kẻ ám sát!]

[Trần Mãnh có vẻ rất rất căm hận người thân của mình, ghê tởm huyết thống của mình! Cha hắn Trần Đại Cường là một thương nhân muối có tiếng ở Lương châu, ba huynh đệ, mỗi người trong hậu trạch đều có chính thê, thê thiếp một đống, nhưng họ không hoàn toàn cưới về cho mình, bình thường thích hưởng lạc cùng bằng hữu giang hồ cùng, khi cần thì đem tặng cho các quan lại đại hộ để lấy lòng và đút lót.]

Mọi người: "Tuy có hơi không đúng phép tắc, nhưng cũng không đến mức phải diệt tộc chứ! Rồi sao nữa?"

Tang Miểu Miểu cũng hỏi: [Rồi sao nữa?]

[Trần Mãnh là con thứ của chính thê, dung mạo tuấn tú thanh nhã, từ nhỏ đã thông thuộc thi thư lễ nghĩa, vốn không biết gì về chuyện hậu trạch. Cho đến một lần, hắn tỉnh dậy thấy mình nằm trên một chiếc giường lạ, và một bằng hữu mà cha hắn thường mời đến dự tiệc đang định cưỡng bức hắn! Hắn liều mạng chống cự, đâm bị thương người đó mới trốn thoát được, nhưng khi hắn vất vả chạy về nhà, lại bị mẹ hắn lo lắng giấu đi.]

Mọi người: "Trần Mãnh này cũng quá thảm, may mà chạy về được nhà... rồi sao nữa?"   

Tang Miểu Miểu: [Rồi sao nữa?]

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Cả Triều Đều Nghe Tiếng Lòng Ta Đẩy Thuyền Ghép Cp

Số ký tự: 0