Cả Triều Văn Võ Đều Nghe Thấy Tiếng Lòng Ta
Chương 18
Ẩm Tửu Thính Vũ
2024-11-23 12:30:01
Còn có bọn họ không chen vào, cô nương Lâm gia này cho dù không có Hệ thống kia thì năng lực hóng hớt cũng rất lợi hại.
Hệ thống: [Ký chủ, năng lực của ngươi đúng là lợi hại thật, đúng là được tôi luyện từ đám nha hoàn bà tử, những tiểu thư khuê các từ nhỏ đều học đàn tranh cờ vây thư pháp hội họa, còn ngươi từ nhỏ đã bê cái ghế đẩu đi nghe chuyện phiếm.]
Lâm Mặc: [Nào có nào có, quá khen rồi quá khen rồi, đàn tranh cờ vây thư pháp hội họa thì những tiểu thư khuê các ở kinh thành này cơ bản đều biết, ta phải chơi cái gì đó khác biệt chứ, như vậy mới có thể thể hiện sự khác biệt của ta.]
Mọi người nghe nàng nói vậy thì đều hết nói nổi.
Khác biệt, đúng là rất khác biệt, người ta đàn tranh cờ vây thư pháp hội họa còn ngươi thì đi khắp nơi hóng hớt, không có cô nương nhà nào như vậy cả.
Lâm thượng thư thực sự muốn đào một cái hố chui xuống, mất mặt quá mất mặt! Rõ ràng là đứa hỗn đản kia mất mặt, sao ông lại thấy xấu hổ thế này.
Sao vẫn chưa vào triều nhỉ! Sao hôm nay thời gian trôi chậm thế!
Cuối cùng, khi Lâm thượng thư sắp phát điên thì Lý công công tới thông báo vào triều.
Lâm Mặc: [Nhanh thế sao? Chúng ta hình như mới tới thôi mà.]
Lâm thượng thư: Nhanh cái nỗi gì mà nhanh!
Lên triều rồi, Lâm Mặc ngoan ngoãn đứng sau Lý đại nhân rồi bắt đầu ngẩn ngơ.
Các vị đại thần trên triều bắt đầu bàn bạc việc lớn của quốc gia nhưng hôm nay Hộ quốc tướng quân hình như không có ở đây.
Nhưng việc này cũng không liên quan đến nàng, nàng chỉ là một trợ lý biên chép hội nghị nhỏ bé, mỗi ngày chỉ cần đứng đây ngẩn người là được.
"Hoàng Thượng, thần đã điều tra được một số manh mối về chuyện của Hộ quốc tướng quân, hắn ta có liên hệ khá sâu với phủ Tề vương, thần cũng đã điều tra được một số chuyện về việc Tề vương lúc còn sống trấn thủ biên quan, xin Hoàng Thượng xem qua." Một vị đại nhân lấy ra một tờ tấu chương, Lý công công nhận lấy rồi dâng lên cho Hoàng Đế.
Mặc dù hôm qua đã biết chuyện Hộ quốc tướng quân và phủ Tề vương nhưng kết quả điều tra cụ thể còn nhiều hơn những gì Hệ thống nói hôm qua, thậm chí còn hoang đường hơn!
Nói ra cũng buồn cười thật, một Hoàng Đế đường đường chính chính như ông vậy mà lại bị một người đã chết lừa gạt lâu như vậy, người chinh chiến lập công bên ngoài là Tín vương, kết quả công lao lại toàn bộ đều được tính lên đầu Tề vương.
Hệ thống: [Ký chủ, năng lực của ngươi đúng là lợi hại thật, đúng là được tôi luyện từ đám nha hoàn bà tử, những tiểu thư khuê các từ nhỏ đều học đàn tranh cờ vây thư pháp hội họa, còn ngươi từ nhỏ đã bê cái ghế đẩu đi nghe chuyện phiếm.]
Lâm Mặc: [Nào có nào có, quá khen rồi quá khen rồi, đàn tranh cờ vây thư pháp hội họa thì những tiểu thư khuê các ở kinh thành này cơ bản đều biết, ta phải chơi cái gì đó khác biệt chứ, như vậy mới có thể thể hiện sự khác biệt của ta.]
Mọi người nghe nàng nói vậy thì đều hết nói nổi.
Khác biệt, đúng là rất khác biệt, người ta đàn tranh cờ vây thư pháp hội họa còn ngươi thì đi khắp nơi hóng hớt, không có cô nương nhà nào như vậy cả.
Lâm thượng thư thực sự muốn đào một cái hố chui xuống, mất mặt quá mất mặt! Rõ ràng là đứa hỗn đản kia mất mặt, sao ông lại thấy xấu hổ thế này.
Sao vẫn chưa vào triều nhỉ! Sao hôm nay thời gian trôi chậm thế!
Cuối cùng, khi Lâm thượng thư sắp phát điên thì Lý công công tới thông báo vào triều.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lâm Mặc: [Nhanh thế sao? Chúng ta hình như mới tới thôi mà.]
Lâm thượng thư: Nhanh cái nỗi gì mà nhanh!
Lên triều rồi, Lâm Mặc ngoan ngoãn đứng sau Lý đại nhân rồi bắt đầu ngẩn ngơ.
Các vị đại thần trên triều bắt đầu bàn bạc việc lớn của quốc gia nhưng hôm nay Hộ quốc tướng quân hình như không có ở đây.
Nhưng việc này cũng không liên quan đến nàng, nàng chỉ là một trợ lý biên chép hội nghị nhỏ bé, mỗi ngày chỉ cần đứng đây ngẩn người là được.
"Hoàng Thượng, thần đã điều tra được một số manh mối về chuyện của Hộ quốc tướng quân, hắn ta có liên hệ khá sâu với phủ Tề vương, thần cũng đã điều tra được một số chuyện về việc Tề vương lúc còn sống trấn thủ biên quan, xin Hoàng Thượng xem qua." Một vị đại nhân lấy ra một tờ tấu chương, Lý công công nhận lấy rồi dâng lên cho Hoàng Đế.
Mặc dù hôm qua đã biết chuyện Hộ quốc tướng quân và phủ Tề vương nhưng kết quả điều tra cụ thể còn nhiều hơn những gì Hệ thống nói hôm qua, thậm chí còn hoang đường hơn!
Nói ra cũng buồn cười thật, một Hoàng Đế đường đường chính chính như ông vậy mà lại bị một người đã chết lừa gạt lâu như vậy, người chinh chiến lập công bên ngoài là Tín vương, kết quả công lao lại toàn bộ đều được tính lên đầu Tề vương.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro