Cả Triều Văn Võ Đều Nghe Thấy Tiếng Lòng Ta
Chương 19
Ẩm Tửu Thính Vũ
2024-11-23 12:30:01
"Hoàng Thượng, Tín vương điện hạ đã chịu nhiều năm tủi nhục, cũng đến lúc phải tìm lại công bằng cho người rồi."
Lâm Mặc nghe mà trong đầu rối như tơ vò, hình như những chuyện xử lý hôm nay đều là chuyện nàng hóng hớt hôm qua thì phải.
[Hệ thống, ngươi không phải nói chân của Tín vương bị thương rồi sao, vậy chân của ông ta còn chữa được không, ông ta là đại anh hùng chinh chiến vì đất nước, nếu thật sự tàn phế thì đáng tiếc quá.]
Mọi người lập tức ghé tai lắng nghe, đúng vậy, bọn họ cũng nghĩ như vậy.
Nếu như trước đây những công lao mà Tề vương lập được đều là của Tín vương, vậy thì Tín vương quả thực là một nhân tài kiệt xuất, nếu một nhân tài như vậy mà sau này thật sự tàn phế thì chẳng phải là đáng tiếc lắm sao.Bạn nào muốn mua truyện với giá rẻ thì ib mình nhé
Hệ thống: [Tất nhiên là có thể chữa được rồi, chỉ là một số vấn đề về chấn thương cũ tích tụ lại, lúc đó chân của ông ta bị gãy nhưng không được nắn lại cho đúng, Tề vương lại không đối xử tốt với ông ta nên đương nhiên không thể phái đại phu giỏi đến chữa cho ông ta được, vì vậy mới khiến bệnh tình của ông ta bị chậm trễ.]
Lâm Mặc: [Một Vương gia đường đường chính chính bị thương mà Hoàng Thượng cũng không quan tâm sao, ta nhớ Hoàng Thượng không phải là người lạnh lùng vô tình như vậy mà.]
Hệ thống: [Hoàng Đế đương nhiên là một người tốt, lúc trước ông còn đặc biệt phái thái y giỏi nhất đi tìm kiếm những dược liệu tốt nhất, chỉ là tất cả đều bị Tề vương tham ô hết, cho dù Tín vương có biết thì cũng không làm gì được.]
[Sau khi thái y trở về cũng không dám làm ầm ĩ, dù sao ông ta chỉ là một thái y nhỏ bé thì làm sao đấu lại được với Vương gia, hơn nữa lúc đó Tề vương đang như mặt trời ban trưa, muốn thu thập một thái y nhỏ bé đối với ông ta mà nói thì dễ như trở bàn tay, sau này trở về ông ta đã cáo lão hồi hương ngay.]
Hoàng Đế nắm chặt tay, mặc dù ông không mấy quan tâm đến Tín vương nhưng dù sao cũng là đệ đệ ruột của mình.
Lúc trước khi Tín vương bị thương, ông còn đặc biệt phái người đi khắp nơi tìm kiếm dược liệu và phái thái y giỏi nhất đến chữa trị, kết quả tất cả đều bị tên khốn khiếp đã chết kia tham ô hết!
Những vị quan khác đặc biệt là các võ tướng tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi, thử đặt mình vào vị trí của họ mà xảy ra chuyện như vậy, chắc chắn là muốn giết người luôn.
Lâm Mặc nghe mà trong đầu rối như tơ vò, hình như những chuyện xử lý hôm nay đều là chuyện nàng hóng hớt hôm qua thì phải.
[Hệ thống, ngươi không phải nói chân của Tín vương bị thương rồi sao, vậy chân của ông ta còn chữa được không, ông ta là đại anh hùng chinh chiến vì đất nước, nếu thật sự tàn phế thì đáng tiếc quá.]
Mọi người lập tức ghé tai lắng nghe, đúng vậy, bọn họ cũng nghĩ như vậy.
Nếu như trước đây những công lao mà Tề vương lập được đều là của Tín vương, vậy thì Tín vương quả thực là một nhân tài kiệt xuất, nếu một nhân tài như vậy mà sau này thật sự tàn phế thì chẳng phải là đáng tiếc lắm sao.Bạn nào muốn mua truyện với giá rẻ thì ib mình nhé
Hệ thống: [Tất nhiên là có thể chữa được rồi, chỉ là một số vấn đề về chấn thương cũ tích tụ lại, lúc đó chân của ông ta bị gãy nhưng không được nắn lại cho đúng, Tề vương lại không đối xử tốt với ông ta nên đương nhiên không thể phái đại phu giỏi đến chữa cho ông ta được, vì vậy mới khiến bệnh tình của ông ta bị chậm trễ.]
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lâm Mặc: [Một Vương gia đường đường chính chính bị thương mà Hoàng Thượng cũng không quan tâm sao, ta nhớ Hoàng Thượng không phải là người lạnh lùng vô tình như vậy mà.]
Hệ thống: [Hoàng Đế đương nhiên là một người tốt, lúc trước ông còn đặc biệt phái thái y giỏi nhất đi tìm kiếm những dược liệu tốt nhất, chỉ là tất cả đều bị Tề vương tham ô hết, cho dù Tín vương có biết thì cũng không làm gì được.]
[Sau khi thái y trở về cũng không dám làm ầm ĩ, dù sao ông ta chỉ là một thái y nhỏ bé thì làm sao đấu lại được với Vương gia, hơn nữa lúc đó Tề vương đang như mặt trời ban trưa, muốn thu thập một thái y nhỏ bé đối với ông ta mà nói thì dễ như trở bàn tay, sau này trở về ông ta đã cáo lão hồi hương ngay.]
Hoàng Đế nắm chặt tay, mặc dù ông không mấy quan tâm đến Tín vương nhưng dù sao cũng là đệ đệ ruột của mình.
Lúc trước khi Tín vương bị thương, ông còn đặc biệt phái người đi khắp nơi tìm kiếm dược liệu và phái thái y giỏi nhất đến chữa trị, kết quả tất cả đều bị tên khốn khiếp đã chết kia tham ô hết!
Những vị quan khác đặc biệt là các võ tướng tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi, thử đặt mình vào vị trí của họ mà xảy ra chuyện như vậy, chắc chắn là muốn giết người luôn.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro