Các Lão Phu Nhân Dưỡng Thành Ký
Chương 30
Mạn Bộ Trường An
2024-09-20 19:41:42
“Nương, Đoạn biểu ca là ngoại nam, nương nhắc hắn làm cái gì?”
Đổng thị sửng sốt, nếu không phải Hồng ca nhi, thì còn là ai?
Triệu Yến Nương dùng khăn che miệng, “Nương, dượng là Thiếu Khanh, sao có thể bằng cùng với Tư các lão cầu hôn chứ.”
“Ngươi nói Tư đại công tử?” Đổng thị kinh ngạc há miệng, Yến Nương cũng thật biết ảo tưởng, Tư gia đại công tử là người mà công chúa, quận chúa đều muốn gả cho, lão gia bất quá chỉ là một huyện lệnh, Tư gia sao có thể xem trọng. “Nương, gần quan được ban lộc, đại công tử trước mắt vẫn ở Độ Cổ, lại cùng đại ca chung thư viện, nữ nhi muốn tiếp cận cũng không phải là việc khó.”
Triệu Yến Nương rất đắc ý, Đổng thị nhìn nàng đắp phấn trắng xác, mắt đầy xuân ý, đem lời trong miệng muốn nói nuốt xuống. Nhìn nữ nhi với cái diện mạo này, bà ta là nương còn cảm thấy khó coi, huống chi là Tư gia đại công tử, bất quá cứ thử xem, vạn nhất thành, thì đại vui mừng, nếu không thành, Yến Nương bất quá là kính yêu huynh trưởng, thường tới thư viện vấn an, người khác cũng không nói xấu được.
“Nương, chờ con lên làm vợ các lão gia, sợ gì cha không thăng quan.”
“Vẫn là Yến Nương hiểu chuyện, một lòng suy nghĩ cho gia đình.”
Đổng thị nói xong trong mắt hiện lên tính kế, “Yến Nương, Tư gia là chính phái, tất nhiên không chấp nhận được nửa điểm tì vết, ngươi nghĩ cách làm đại công tử thất lễ với ngươi, lại truyền ra ngoài, ngươi là đích nữ huyện lệnh, lại có huyện chủ là tỷ tỷ, ngại tin đồn đãi, đại công tử chắc chắn sẽ cưới ngươi.” Triệu Yến Nương gật đầu, nàng ta và nương cùng nghĩ đến một vấn đề, nàng ta lớn lên không được như tiểu tiện nhân tây phòng kia, nhìn câu dẫn nam nhân, là nam nhân đều ước gì đem tròng mắt dính lên, nàng ta là tiểu thư con vợ cả chân chính, đoan trang đại khí mới có bộ dáng chủ mẫu, tiểu tiện nhân đó chỉ xứng làm thiếp. Hai người còn ảo tưởng chuẩn bị một phen, đột nhiên cửa bị đá văng ra, khuôn mặt Triệu huyện lệnh hầm hầm bước vào, Đổng thị cho rằng ở tây phòng không thoải mái, nên trong lòng bà ta vui vẻ, “Lão gia, …”
Đột nhiên không kịp phòng ngừa, bị tát vào má phải, bà ta bụm mặt, không dám tin nhìn, Triệu Yến Nương cũng cả kinh điểm nhảy dựng lên.
“Ta hỏi ngươi, trong phủ nghèo đến mức ăn không đủ no hay sao? Mỗi tháng bổng lộc của ta không đủ nuôi sống người một nhà hay sao?”
“Lão gia, ngươi đang nói cái gì, thiếp thân nghe không rõ.”
“ Bản quan sẽ khiến cho ngươi minh bạch.” Triệu huyện lệnh ngồi xuống, “Trĩ Nương tuy là thứ xuất, nhưng cũng là thân nữ của ta, đường đường là tiểu thư, ăn còn không bằng một phần hạ nhân, thậm chí cơm trong phủ đều không chuẩn bị cho nó, nó phải đi ra ngoài mua thức ăn, ta hỏi ngươi, ngươi quản hậu viện như vậy hả, thế mà là đương gia, là chủ mẫu.”
“Cha, việc này cũng không nên trách nương, mấy ngày qua trong phủ xác thật là người làm không đủ, không chỉ tây phòng, nương cũng vội đến mức không rảnh ăn cơm.”
“Phải không?” Triệu huyện lệnh thấy trên bàn có mâm điểm tâm, bánh bạch ngọc vân, rải mứt lên, nghe có mùi hoa quả, làm người thèm nhỏ dãi, đây là điểm tâm Hương Ký tinh xảo, một hộp ít nói cũng nửa lượng bạc. Đổng thị vội vàng giải thích, “Lão gia, thứ này không phải là của chúng ta mua, đều là người ta đưa lễ.” Bà ta luyến tiếc mua mấy thứ quý giá như điểm tâm này, vốn định khi nào rảnh qua nhà mẹ đẻ đưa vài thứ, nào biết nương hôm nay tới cửa, còn bị lão gia đuổi đi, có muốn cho nhà mẹ đẻ, cũng không dám để nương lấy lúc này.
Yến Nương thèm ăn đã sớm theo dõi nó, cũng vừa mở một hộp cho nữ nhi nếm thử, lại không nghĩ tới bị lão gia thấy.
“Vì sao không đưa một ít qua tây phòng, ta nhớ lần này thu không ít điểm tâm.”
“Lão gia, thiếp đã sớm phái người giúp Trĩ Nương làm mấy thân xiêm y, cũng là do lòng thiếp nghĩ Trĩ Nương bệnh, không nên ăn điểm tâm, nên cũng không có đưa qua.”Triệu huyện lệnh trầm mặt, không nói lời nào. Đổng thị bụm mặt, ủy khuất không thôi, ông ta ho nhẹ một tiếng, “Ngươi thân là chủ mẫu, hậu viện đều là ngươi lo liệu, Trĩ Nương ở đó, nhớ chiếu cố.”
“ Vâng, lão gia.”
Triệu Yến Nương căm giận nói, “Cha, nương đối với các nàng tốt, các nàng nửa điểm cũng không nhớ, một chút chuyện liền nháo đến trước mặt cha, cũng không có quy củ.”
Đổng thị sửng sốt, nếu không phải Hồng ca nhi, thì còn là ai?
Triệu Yến Nương dùng khăn che miệng, “Nương, dượng là Thiếu Khanh, sao có thể bằng cùng với Tư các lão cầu hôn chứ.”
“Ngươi nói Tư đại công tử?” Đổng thị kinh ngạc há miệng, Yến Nương cũng thật biết ảo tưởng, Tư gia đại công tử là người mà công chúa, quận chúa đều muốn gả cho, lão gia bất quá chỉ là một huyện lệnh, Tư gia sao có thể xem trọng. “Nương, gần quan được ban lộc, đại công tử trước mắt vẫn ở Độ Cổ, lại cùng đại ca chung thư viện, nữ nhi muốn tiếp cận cũng không phải là việc khó.”
Triệu Yến Nương rất đắc ý, Đổng thị nhìn nàng đắp phấn trắng xác, mắt đầy xuân ý, đem lời trong miệng muốn nói nuốt xuống. Nhìn nữ nhi với cái diện mạo này, bà ta là nương còn cảm thấy khó coi, huống chi là Tư gia đại công tử, bất quá cứ thử xem, vạn nhất thành, thì đại vui mừng, nếu không thành, Yến Nương bất quá là kính yêu huynh trưởng, thường tới thư viện vấn an, người khác cũng không nói xấu được.
“Nương, chờ con lên làm vợ các lão gia, sợ gì cha không thăng quan.”
“Vẫn là Yến Nương hiểu chuyện, một lòng suy nghĩ cho gia đình.”
Đổng thị nói xong trong mắt hiện lên tính kế, “Yến Nương, Tư gia là chính phái, tất nhiên không chấp nhận được nửa điểm tì vết, ngươi nghĩ cách làm đại công tử thất lễ với ngươi, lại truyền ra ngoài, ngươi là đích nữ huyện lệnh, lại có huyện chủ là tỷ tỷ, ngại tin đồn đãi, đại công tử chắc chắn sẽ cưới ngươi.” Triệu Yến Nương gật đầu, nàng ta và nương cùng nghĩ đến một vấn đề, nàng ta lớn lên không được như tiểu tiện nhân tây phòng kia, nhìn câu dẫn nam nhân, là nam nhân đều ước gì đem tròng mắt dính lên, nàng ta là tiểu thư con vợ cả chân chính, đoan trang đại khí mới có bộ dáng chủ mẫu, tiểu tiện nhân đó chỉ xứng làm thiếp. Hai người còn ảo tưởng chuẩn bị một phen, đột nhiên cửa bị đá văng ra, khuôn mặt Triệu huyện lệnh hầm hầm bước vào, Đổng thị cho rằng ở tây phòng không thoải mái, nên trong lòng bà ta vui vẻ, “Lão gia, …”
Đột nhiên không kịp phòng ngừa, bị tát vào má phải, bà ta bụm mặt, không dám tin nhìn, Triệu Yến Nương cũng cả kinh điểm nhảy dựng lên.
“Ta hỏi ngươi, trong phủ nghèo đến mức ăn không đủ no hay sao? Mỗi tháng bổng lộc của ta không đủ nuôi sống người một nhà hay sao?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Lão gia, ngươi đang nói cái gì, thiếp thân nghe không rõ.”
“ Bản quan sẽ khiến cho ngươi minh bạch.” Triệu huyện lệnh ngồi xuống, “Trĩ Nương tuy là thứ xuất, nhưng cũng là thân nữ của ta, đường đường là tiểu thư, ăn còn không bằng một phần hạ nhân, thậm chí cơm trong phủ đều không chuẩn bị cho nó, nó phải đi ra ngoài mua thức ăn, ta hỏi ngươi, ngươi quản hậu viện như vậy hả, thế mà là đương gia, là chủ mẫu.”
“Cha, việc này cũng không nên trách nương, mấy ngày qua trong phủ xác thật là người làm không đủ, không chỉ tây phòng, nương cũng vội đến mức không rảnh ăn cơm.”
“Phải không?” Triệu huyện lệnh thấy trên bàn có mâm điểm tâm, bánh bạch ngọc vân, rải mứt lên, nghe có mùi hoa quả, làm người thèm nhỏ dãi, đây là điểm tâm Hương Ký tinh xảo, một hộp ít nói cũng nửa lượng bạc. Đổng thị vội vàng giải thích, “Lão gia, thứ này không phải là của chúng ta mua, đều là người ta đưa lễ.” Bà ta luyến tiếc mua mấy thứ quý giá như điểm tâm này, vốn định khi nào rảnh qua nhà mẹ đẻ đưa vài thứ, nào biết nương hôm nay tới cửa, còn bị lão gia đuổi đi, có muốn cho nhà mẹ đẻ, cũng không dám để nương lấy lúc này.
Yến Nương thèm ăn đã sớm theo dõi nó, cũng vừa mở một hộp cho nữ nhi nếm thử, lại không nghĩ tới bị lão gia thấy.
“Vì sao không đưa một ít qua tây phòng, ta nhớ lần này thu không ít điểm tâm.”
“Lão gia, thiếp đã sớm phái người giúp Trĩ Nương làm mấy thân xiêm y, cũng là do lòng thiếp nghĩ Trĩ Nương bệnh, không nên ăn điểm tâm, nên cũng không có đưa qua.”Triệu huyện lệnh trầm mặt, không nói lời nào. Đổng thị bụm mặt, ủy khuất không thôi, ông ta ho nhẹ một tiếng, “Ngươi thân là chủ mẫu, hậu viện đều là ngươi lo liệu, Trĩ Nương ở đó, nhớ chiếu cố.”
“ Vâng, lão gia.”
Triệu Yến Nương căm giận nói, “Cha, nương đối với các nàng tốt, các nàng nửa điểm cũng không nhớ, một chút chuyện liền nháo đến trước mặt cha, cũng không có quy củ.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro