Các Người Cứ Tiếp Tục, Tôi Chỉ Đứng Xem Là Được
Thông quan
Diều Cá Mặn
2024-06-03 11:57:43
các bạn nhỏ trong phòng live đều sợ hết hồn, vốn tưởng idol của mình sắp đi ngắm gà khỏa thân ái ngờ lại là một boss lớn chớ.
" ai tát tôi một cái, thao tác gì đây ngay cả quỷ cũng sợ, tôi cũng sợ "
" quá ngầu, trong mười phút tôi muốn tất cả thông tin của Thiên Thiên "
" vậy là thông quan rồi hả, đây đích thị là một chiếc đùi vàng siêu to khổng lồ, còn là vạn năng "
Tối đến tất cả người chơi đều tụ tập lại trước cửa phòng của Phạm Thiên, dù không chắc nhưng vẫn muốn thử, dù sao quỷ càng ngày càng mạnh mà đường sống của người chơi càng hẹp.
" ding, chúc mừng người chơi Phạm Thiên, Trần Tiểu Mỹ Dương Tử Đạo Phong Hạo thông quan phó bản Trung cư, kỹ năng của người chơi bắt đầu thức tỉnh, bắt đầu phát phần thưởng "
Sau khi âm thanh vừa dứt tất cả người chơi trừ Phạm Thiên đều đồng loạt biến mất.
Phạm Thiên duỗi eo đi thẳng lên phòng, cuối cùng cái đám này đã đi Lão Diêm Vương ông chết với bản quân.
Người xem đều ngơ ngác
" không phải chứ người chơi đều được chuyển ra sao chỉ có mỗi Thiên Thiên là còn ở lại?"
Phạm Thiên cắn rách ngón tay máu tươi chảy ra, y mặt không cảm súc vẽ trên hư không, những văn tự kỳ quái dần dần hiện ra, một vòng tròn màu đỏ loé sáng.
Truyền tống môn.
Truyền tống môn người tạo ra trong đầu phải có hình ảnh của nơi muốn đi, mà lúc Phạm Thiên xuống địa phủ đã nhớ kỹ kết cấu của nó.
ánh sáng đỏ loé lên, khi mở mắt Phạm Thiên lại thấy khung cảnh quen thuộc, đây chính là đại điện địa phủ mà người đang ngồi trên đó là Lão Diêm Vương, hai bên có phán qua đang đứng.
Khi thấy người đến Diêm Vương sợ hết hồn vội lăn xuống từ trên ghế
" Đại nhân ngài..."
Phạm Thiên cười lạnh đấm túi bụi vào đầu lão, Diêm Vương bị đánh đến mức hồn phách trở nên trong suốt sợ hãi.
" Dám hố lão tử, ngươi có bao nhiêu cái mạng hả?" Phạm Thiên ngồi trên vương vị.
" đại nhân tiểu nhân..."
Chưa kịp nói xong đã bị người cắt ngang " ta còn tưởng là ai hóa ra là thủy tổ quỷ đạo Phạm Thiên " giọng điệu hết sức thiếu đòn
Người đến là một nam tử khuôn mặt xinh đẹp diễm lệ trên đuôi mắt là một vệt đỏ yêu diễm, hồng y trên người hắn tỏa sáng đối lập hoàn toàn với khung cảnh âm u.
Phạm Thiên "..... " sao lại là tên này?
" ồ ngươi chết rồi à?" Phạm Thiên hỏi.
Nguyên Phương cười nhẹ nói " Ma Quân nói vậy là sai rồi, Phượng Hoàng sao có thể chết được chứ, dù có chết cũng sẽ không xuống địa ngục bởi vì phượng hoàng có thể niết bàn trọng sinh "
Phạm Thiên nhún vai, sao y lại không nghe ra ý của Nguyên Phượng chứ, chẳng phải châm chọc y một đời thủy tổ quỷ đạo lại bị vây giết đến chết sao? đã thế còn phải xuống địa ngục chịu phạt.
" đừng nói, ta còn thấy có đám thánh nhân bắt phượng hoàng kéo xe đó "
Lại một người đi tới, người này mặc hắc y trên đầu có hai cái sừng màu đỏ trên miệng treo lên nụ cười tàn ác.
" ai nha, nếu La Hầu ở đây vậy chẳng phải Hồng Quân cũng xuất hiện à, chậc chậc thật là một đôi tuyệt phối"
khi nghe lời châm chọc của La Hầu Nguyên Phượng đã không ngại trực tiếp cắn trả, thế nhân đều biết La Hầu và Hồng Quân có thù oán từ trăm vạn năm, hai người đánh đến hồng hoang nhiều vết rách lại không phân ra thắng bại đến bây giờ người ta cũng nghi ngờ hai người này là " yêu nhau lắm cắn nhau đau "
Phạm Thiên cũng không ngờ tới xuống địa phủ đánh diêm Vương ai ngờ gặp nhiều người quen đến vậy.
Mà y không biết là, từ lúc xuống địa phủ đến giờ hành trình của y vẫn bị phát lại khiến cho các bạn nhỏ sợ hết hồn.
" đậu đậu đậu, đây là đâu sao tôi cảm thấy lạnh sống lưng "
" trời ơi lại một mỹ nhân xuất hiện, ấu ấu ấu mẹ ơi con yêu rồi "
" hình như tôi nghe được một truyền động trời "
" ai cũng đẹp thật muốn ôm hết về nhà mà "
" Phượng Hoàng tộc? Sao chưa từng nghe nói qua vậy, nghe miêu tả hình như rất lợi hại, có thể niết bàn trọng sinh nhưng lại không có ghi lại trên sách sử "
Phạm Thiên không biết rằng, bản thân đã nổi như cồn mà đám " người quen " cũng nổi lên theo cùng
" ai tát tôi một cái, thao tác gì đây ngay cả quỷ cũng sợ, tôi cũng sợ "
" quá ngầu, trong mười phút tôi muốn tất cả thông tin của Thiên Thiên "
" vậy là thông quan rồi hả, đây đích thị là một chiếc đùi vàng siêu to khổng lồ, còn là vạn năng "
Tối đến tất cả người chơi đều tụ tập lại trước cửa phòng của Phạm Thiên, dù không chắc nhưng vẫn muốn thử, dù sao quỷ càng ngày càng mạnh mà đường sống của người chơi càng hẹp.
" ding, chúc mừng người chơi Phạm Thiên, Trần Tiểu Mỹ Dương Tử Đạo Phong Hạo thông quan phó bản Trung cư, kỹ năng của người chơi bắt đầu thức tỉnh, bắt đầu phát phần thưởng "
Sau khi âm thanh vừa dứt tất cả người chơi trừ Phạm Thiên đều đồng loạt biến mất.
Phạm Thiên duỗi eo đi thẳng lên phòng, cuối cùng cái đám này đã đi Lão Diêm Vương ông chết với bản quân.
Người xem đều ngơ ngác
" không phải chứ người chơi đều được chuyển ra sao chỉ có mỗi Thiên Thiên là còn ở lại?"
Phạm Thiên cắn rách ngón tay máu tươi chảy ra, y mặt không cảm súc vẽ trên hư không, những văn tự kỳ quái dần dần hiện ra, một vòng tròn màu đỏ loé sáng.
Truyền tống môn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Truyền tống môn người tạo ra trong đầu phải có hình ảnh của nơi muốn đi, mà lúc Phạm Thiên xuống địa phủ đã nhớ kỹ kết cấu của nó.
ánh sáng đỏ loé lên, khi mở mắt Phạm Thiên lại thấy khung cảnh quen thuộc, đây chính là đại điện địa phủ mà người đang ngồi trên đó là Lão Diêm Vương, hai bên có phán qua đang đứng.
Khi thấy người đến Diêm Vương sợ hết hồn vội lăn xuống từ trên ghế
" Đại nhân ngài..."
Phạm Thiên cười lạnh đấm túi bụi vào đầu lão, Diêm Vương bị đánh đến mức hồn phách trở nên trong suốt sợ hãi.
" Dám hố lão tử, ngươi có bao nhiêu cái mạng hả?" Phạm Thiên ngồi trên vương vị.
" đại nhân tiểu nhân..."
Chưa kịp nói xong đã bị người cắt ngang " ta còn tưởng là ai hóa ra là thủy tổ quỷ đạo Phạm Thiên " giọng điệu hết sức thiếu đòn
Người đến là một nam tử khuôn mặt xinh đẹp diễm lệ trên đuôi mắt là một vệt đỏ yêu diễm, hồng y trên người hắn tỏa sáng đối lập hoàn toàn với khung cảnh âm u.
Phạm Thiên "..... " sao lại là tên này?
" ồ ngươi chết rồi à?" Phạm Thiên hỏi.
Nguyên Phương cười nhẹ nói " Ma Quân nói vậy là sai rồi, Phượng Hoàng sao có thể chết được chứ, dù có chết cũng sẽ không xuống địa ngục bởi vì phượng hoàng có thể niết bàn trọng sinh "
Phạm Thiên nhún vai, sao y lại không nghe ra ý của Nguyên Phượng chứ, chẳng phải châm chọc y một đời thủy tổ quỷ đạo lại bị vây giết đến chết sao? đã thế còn phải xuống địa ngục chịu phạt.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
" đừng nói, ta còn thấy có đám thánh nhân bắt phượng hoàng kéo xe đó "
Lại một người đi tới, người này mặc hắc y trên đầu có hai cái sừng màu đỏ trên miệng treo lên nụ cười tàn ác.
" ai nha, nếu La Hầu ở đây vậy chẳng phải Hồng Quân cũng xuất hiện à, chậc chậc thật là một đôi tuyệt phối"
khi nghe lời châm chọc của La Hầu Nguyên Phượng đã không ngại trực tiếp cắn trả, thế nhân đều biết La Hầu và Hồng Quân có thù oán từ trăm vạn năm, hai người đánh đến hồng hoang nhiều vết rách lại không phân ra thắng bại đến bây giờ người ta cũng nghi ngờ hai người này là " yêu nhau lắm cắn nhau đau "
Phạm Thiên cũng không ngờ tới xuống địa phủ đánh diêm Vương ai ngờ gặp nhiều người quen đến vậy.
Mà y không biết là, từ lúc xuống địa phủ đến giờ hành trình của y vẫn bị phát lại khiến cho các bạn nhỏ sợ hết hồn.
" đậu đậu đậu, đây là đâu sao tôi cảm thấy lạnh sống lưng "
" trời ơi lại một mỹ nhân xuất hiện, ấu ấu ấu mẹ ơi con yêu rồi "
" hình như tôi nghe được một truyền động trời "
" ai cũng đẹp thật muốn ôm hết về nhà mà "
" Phượng Hoàng tộc? Sao chưa từng nghe nói qua vậy, nghe miêu tả hình như rất lợi hại, có thể niết bàn trọng sinh nhưng lại không có ghi lại trên sách sử "
Phạm Thiên không biết rằng, bản thân đã nổi như cồn mà đám " người quen " cũng nổi lên theo cùng
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro