Các Người Cứ Tiếp Tục, Tôi Chỉ Đứng Xem Là Được
Trả thù
Diều Cá Mặn
2024-06-03 11:57:43
Sau năm giờ đồng hồ nghỉ ngơi khôi phục tu vi lại phải chém giết một trận, lúc này đám tu sĩ ngoại vực chém giết không còn vì điểm số nữa mà là vì trả thù cho những người đã bị Hồng Hoang giới giết chết, máu tươi như suối nhỏ chảy trước cổng vị diện Hồng Hoang.
" Ma Quân chỗ này của ta có hai người sắp chết rồi ngươi cố gắng thu lấy hồn phách của họ để khi ra ngoài trả cho người thân của họ đi " Lục Sắc quang mang trong tay Hồng Quân.
Phạm Thiên một người ngăn cản những kẻ có thực lực mạnh, không thể phân ra tâm thần để cứu người cũng chỉ biết đem luân hồi gọi ra thu hết linh hồn của những người đã chết.
Chỉ cần không bị đánh tan hồn phách sẽ có rất nhìu cách để cứu sống.
Trên người Phạm Thiên có không ít vết thương, sắc mặt y càng âm trầm, một sợi tơ kim sắc to bằng ngón tay từ trong tay Phạm Thiên bắn ra, cột vào một người gần y nhất, ngay tức khắc có thể thấy sinh cơ trong cơ thể gã từ từ bị hút ra…
" Ma đầu, không nghĩ tới ngươi còn dám ngang nhiên hút sinh cơ của người sống "
Phạm Thiên cười lạnh " chẳng lẽ các ngươi điếc hết rồi à, không thấy bọn chúng luôn miệng gọi bản Quân là Ma Quân à?"
Lúc này lý trí của bọn chúng cuối cùng cũng trở lại, bởi nhiều người như vậy nhưng vẫn không giết được người của Hồng Hoang giới đã thế khi giết chết một người lại bị thu đi hồn phách, sau này rời khỏi chiến trường chắc chắn bọn chúng sẽ đoạt xá trọng sinh hay có người giúp tạo lại thân thể.
" người của Nhất giới xin cáo từ "
" người của nhị giới xin cáo từ "
Bọn họ không phải kẻ ngu, người của mình lần lượt chết đi mà người của Hồng Hoang giới chỉ chết có vài người.
Chỉ cần có người chết đi thì bên ngoài sẽ lựa chọn một người bất kỳ để tiến vào, phải nhanh chóng trở về cứ địa, nếu không người của Hồng Hoang giới chắc chắn sẽ đến trả thù, Từ Thập Nhất nhìn thấy hàn mang trong mắt kẻ đứng đầu của Hồng Hoang giới trong lòng luôn không hiểu sao thắt lại giống như bị một con dã thú đang nhìn chằm chằm trong bóng đêm.
Gã đã đưa ra lựa chọn, là rời đi!!
Người của nhất giới và nhị giới đều đồng loạt bỏ đi những người còn lại đều do dự, bọn chúng luyến tiếc số điểm lớn như vậy, tất cả năm mươi người của Hồng Hoang giới đều đã bị treo thưởng hơn bốn mươi người mà kẻ đứng đầu đã lên đến con số kinh người.
Giết người đến một mức nhất định chắc chắn sẽ bị thiên đạo trừng phạt, mà Phạm Thiên đã chạm đến con số đó.
mây đen cuồn cuộn che lấp một mảnh lớn, sấm chớp lấp lóe trong đám mây, giống như đang ngưng tụ tia sét.
Khi thấy lôi phạt kéo đến sắc mặt đám tu sĩ ngoại vực đều khó coi trực tiếp rời đi, đã là lúc nào rồi còn luyến tiếc điểm số chứ.
Phạm Thiên cười nhẹ, khuôn mặt tuấn mỹ lạnh lùng khi cười lên giống như có một cái móc câu để câu hồn người.
" hôm nay tất cả những kẻ có mặt tại đây ngày sau bản toạ sẽ đích thân đến cửa bái phỏng, các vị lúc đó đừng để ta phải chờ đợi "
Thiên Phạt đối với Phạm Thiên mà nói chứ là một chuyện nhỏ, bởi lão cha của y là Thiên đạo vừa sinh ra đã được lão cha bảo vệ.
Sắc mặt của đám tu sĩ khác đều trầm xuống, nhưng lại không ai tin Phạm Thiên sẽ sống sót trong thiên phạt.
người của Hồng Hoang giới đều cười lạnh bởi bọn họ là người biết truyện, chỉ cần là người của Hồng Hoang giới không ại không biết Phạm Thiên là con trai của thiên đạo…
Hồng Quân càng cười đến vui vẻ " Ta đã nhớ hết mặt của các vị rồi yên tâm rất nhanh chúng ta sẽ đến đó " Hồng Quân ghét bị người vây giết hôm nay có Ma Quân và La Hầu ở hắn chắc chắn sẽ hung hăng trả thù rồi.
Thiên phạt đánh xuống như rất có uy lực nhưng phạm Thiên ở trong đó lại cảm giác giống như tắm gió xuân, luồng điện chạy qua cơ thể khiến cho bao mệt mỏi phải chiến đấu lập tức bay biến.
Sau khi kết thúc lôi phạt đám tu sĩ của vị diện khác đều sợ hãi chạy đi.
" Ma Quân lại có mấy người được chuyển vào đây, là năm ngươi "
" có năm người chết một hồn phách không thu được đã bị đánh tan, nhưng thi thể còn khá nguyên vẹn " Tiêu Vân thông báo.
Năm người vừa tiến vào đều ngơ ngác sợ hãi khi thấy máu tươi thì cốt vô số, có người thậm chí còn không nhịn được ôm bụng nôn mửa.
Long Ngọc Nhi cũng bị chuyển đến đây, sắc mặt nàng tái nhợt rất muốn nôn nhưng lại không nôn được.
Hồng Quân tiến lên cười lạnh nói " Ma Quân ngài nhìn đi mặt tiền của chúng ta bị bọn chúng làm bẩn như vậy chi bằng đi bắt bọn chúng đến đây dọn dẹp "
Phạm Thiên liếc hắn một cái không phản bác, vậy nên Hồng Quân dặn dò vài người ở lại dọn dẹp thi thể của đồng đội " các người ở lại đây, chúng ta phải giữ lại thi thể để khi ra ngoài trả cho người thân của họ "
Những người được phân công ở lại bao gồm Tiêu Vân, Lệ Quyên, Đỗ Mạnh Hùng, Tạ Thời…
Còn có hơn ba mươi người đi theo Phạm Thiên,
Những người được ở lại đều làm việc rất nghiêm túc, cố gắng hết sức bảo quản lại các thi thể đã chết chờ ngày đem về, họ biết Ma Quân không muốn những người này đã chết còn không thể thoát ra khỏi chiến trường này.
" Ma Quân chỗ này của ta có hai người sắp chết rồi ngươi cố gắng thu lấy hồn phách của họ để khi ra ngoài trả cho người thân của họ đi " Lục Sắc quang mang trong tay Hồng Quân.
Phạm Thiên một người ngăn cản những kẻ có thực lực mạnh, không thể phân ra tâm thần để cứu người cũng chỉ biết đem luân hồi gọi ra thu hết linh hồn của những người đã chết.
Chỉ cần không bị đánh tan hồn phách sẽ có rất nhìu cách để cứu sống.
Trên người Phạm Thiên có không ít vết thương, sắc mặt y càng âm trầm, một sợi tơ kim sắc to bằng ngón tay từ trong tay Phạm Thiên bắn ra, cột vào một người gần y nhất, ngay tức khắc có thể thấy sinh cơ trong cơ thể gã từ từ bị hút ra…
" Ma đầu, không nghĩ tới ngươi còn dám ngang nhiên hút sinh cơ của người sống "
Phạm Thiên cười lạnh " chẳng lẽ các ngươi điếc hết rồi à, không thấy bọn chúng luôn miệng gọi bản Quân là Ma Quân à?"
Lúc này lý trí của bọn chúng cuối cùng cũng trở lại, bởi nhiều người như vậy nhưng vẫn không giết được người của Hồng Hoang giới đã thế khi giết chết một người lại bị thu đi hồn phách, sau này rời khỏi chiến trường chắc chắn bọn chúng sẽ đoạt xá trọng sinh hay có người giúp tạo lại thân thể.
" người của Nhất giới xin cáo từ "
" người của nhị giới xin cáo từ "
Bọn họ không phải kẻ ngu, người của mình lần lượt chết đi mà người của Hồng Hoang giới chỉ chết có vài người.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chỉ cần có người chết đi thì bên ngoài sẽ lựa chọn một người bất kỳ để tiến vào, phải nhanh chóng trở về cứ địa, nếu không người của Hồng Hoang giới chắc chắn sẽ đến trả thù, Từ Thập Nhất nhìn thấy hàn mang trong mắt kẻ đứng đầu của Hồng Hoang giới trong lòng luôn không hiểu sao thắt lại giống như bị một con dã thú đang nhìn chằm chằm trong bóng đêm.
Gã đã đưa ra lựa chọn, là rời đi!!
Người của nhất giới và nhị giới đều đồng loạt bỏ đi những người còn lại đều do dự, bọn chúng luyến tiếc số điểm lớn như vậy, tất cả năm mươi người của Hồng Hoang giới đều đã bị treo thưởng hơn bốn mươi người mà kẻ đứng đầu đã lên đến con số kinh người.
Giết người đến một mức nhất định chắc chắn sẽ bị thiên đạo trừng phạt, mà Phạm Thiên đã chạm đến con số đó.
mây đen cuồn cuộn che lấp một mảnh lớn, sấm chớp lấp lóe trong đám mây, giống như đang ngưng tụ tia sét.
Khi thấy lôi phạt kéo đến sắc mặt đám tu sĩ ngoại vực đều khó coi trực tiếp rời đi, đã là lúc nào rồi còn luyến tiếc điểm số chứ.
Phạm Thiên cười nhẹ, khuôn mặt tuấn mỹ lạnh lùng khi cười lên giống như có một cái móc câu để câu hồn người.
" hôm nay tất cả những kẻ có mặt tại đây ngày sau bản toạ sẽ đích thân đến cửa bái phỏng, các vị lúc đó đừng để ta phải chờ đợi "
Thiên Phạt đối với Phạm Thiên mà nói chứ là một chuyện nhỏ, bởi lão cha của y là Thiên đạo vừa sinh ra đã được lão cha bảo vệ.
Sắc mặt của đám tu sĩ khác đều trầm xuống, nhưng lại không ai tin Phạm Thiên sẽ sống sót trong thiên phạt.
người của Hồng Hoang giới đều cười lạnh bởi bọn họ là người biết truyện, chỉ cần là người của Hồng Hoang giới không ại không biết Phạm Thiên là con trai của thiên đạo…
Hồng Quân càng cười đến vui vẻ " Ta đã nhớ hết mặt của các vị rồi yên tâm rất nhanh chúng ta sẽ đến đó " Hồng Quân ghét bị người vây giết hôm nay có Ma Quân và La Hầu ở hắn chắc chắn sẽ hung hăng trả thù rồi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thiên phạt đánh xuống như rất có uy lực nhưng phạm Thiên ở trong đó lại cảm giác giống như tắm gió xuân, luồng điện chạy qua cơ thể khiến cho bao mệt mỏi phải chiến đấu lập tức bay biến.
Sau khi kết thúc lôi phạt đám tu sĩ của vị diện khác đều sợ hãi chạy đi.
" Ma Quân lại có mấy người được chuyển vào đây, là năm ngươi "
" có năm người chết một hồn phách không thu được đã bị đánh tan, nhưng thi thể còn khá nguyên vẹn " Tiêu Vân thông báo.
Năm người vừa tiến vào đều ngơ ngác sợ hãi khi thấy máu tươi thì cốt vô số, có người thậm chí còn không nhịn được ôm bụng nôn mửa.
Long Ngọc Nhi cũng bị chuyển đến đây, sắc mặt nàng tái nhợt rất muốn nôn nhưng lại không nôn được.
Hồng Quân tiến lên cười lạnh nói " Ma Quân ngài nhìn đi mặt tiền của chúng ta bị bọn chúng làm bẩn như vậy chi bằng đi bắt bọn chúng đến đây dọn dẹp "
Phạm Thiên liếc hắn một cái không phản bác, vậy nên Hồng Quân dặn dò vài người ở lại dọn dẹp thi thể của đồng đội " các người ở lại đây, chúng ta phải giữ lại thi thể để khi ra ngoài trả cho người thân của họ "
Những người được phân công ở lại bao gồm Tiêu Vân, Lệ Quyên, Đỗ Mạnh Hùng, Tạ Thời…
Còn có hơn ba mươi người đi theo Phạm Thiên,
Những người được ở lại đều làm việc rất nghiêm túc, cố gắng hết sức bảo quản lại các thi thể đã chết chờ ngày đem về, họ biết Ma Quân không muốn những người này đã chết còn không thể thoát ra khỏi chiến trường này.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro