Cái Nguyền Rủa Này Thật Quá Tuyệt Vời (Dịch)
Tâm Sự Giải Quyết Xong (1)
Hành Giả Hữu Tam
2024-07-20 23:54:18
Nâng ly cạn chén, vài chén rượu vào bụng, ông chú râu quai nón cũng thả lỏng, trái ôm phải ấp, cầm Microphone không rời tay, hào hứng cực cao.
【hút vào cồn: Thanh tỉnh +5; khỏe mạnh +2】
【hút vào cồn: Thanh tỉnh +4; lâm thời tư duy logic +18】
Một bên, Trần Vũ đã đẩy ra tất cả em gái, ngồi tại nơi hẻo lánh, yên lặng uống rượu.
Nhưng mà Trần Vũ đang bị 【nguyền rủa】, làm sao uống cũng không có men say.
"Vũ ca, anh không vui sao?" Một em gái dựa vào bên người, kéo lấy cánh tay của Trần Vũ cọ qua cọ lại.
"Hát thật khó nghe." Trần Vũ uống cho hết một chén rượu, phát sầu: "Anh sắp chịu không nổi nữa rồi."
"Nếu không..." Muội tử nháy mắt mấy cái: "Chúng ta đi phòng khác? Chơi một chút? ~ "
"An toàn sao?"
"Anh yên tâm."
"Vậy được." Gật gật đầu, Trần Vũ đứng dậy, kéo em đi đến bên cạnh ông chú râu quai nón, lớn tiếng nói: "Anh rể, hai tụi em đi phòng kế bên, anh hiểu không."
Râu quai nón giơ lên một chén rượu, một mặt cười xấu xa: "Hiểu. Đi thôi, các em còn lại liền đều là của anh."
"OK."
Đi ra ngoài, Trần Vũ lấy điện thoại di động ra, giơ cao tự chụp: "Em lại gần một chút."
"Như vậy ạ?"
"Gần chút nữa, thân mật một chút."
"Như vậy được chứ?"
"Rất tốt."
"Răng rắc —— "
Chụp xong một tấm, Trần Vũ đem hai tấm ảnh chụp trực tiếp phát bằng hữu vòng.
【hôm nay anh rể mang mình đi tìm chơi gái, mình cùng anh rể chơi siêu high luôn!】
...
Phát xong group chat, Trần Vũ đẩy ra "Công cụ người", xoay người rời đi.
"Vũ... Vũ ca, anh muốn đi đâu?" em gái đều choáng váng.
"Về nhà." Trần Vũ khoát khoát tay, phát huy bản năng của một người đàn ông, khuyên kỹ hoàn lương: "Về sau đừng đi làm ở những nơi như thế này nữa, không tốt đâu."
Muội tử: "..."
Trần Vũ: "Gặp lại."
Muội tử: "... Không lẽ là anh đã làm xong việc rồi sao?"
Trần Vũ: "Đánh rắm! Có tin hay không ta khiếu nại ngươi?"
Muội tử: "..."
Thế là, tại dưới ánh mắt u oán của mỹ nữ, Trần Vũ đi vào thang máy, rời đi Túc Dục Thành.
Vừa ra cửa, điện thoại di động của hắn liền vang lên.
Trần Vũ xem xét, là chị của hắn Trần Tư Văn.
Kết nối.
"Uy?"
"Trần Vũ! Em không được đụng vào cô gái kia có nghe hay không! !"
"Không sao cả, anh rể của em nói rồi, các nàng rất sạch sẽ, biết nhiều kỹ năng lắm."
"Em muốn chết có phải hay không!" Trong ống nghe, Trần Tư Văn giống như sư tử hà đông rống: " Ra ngoài nhanh lên!"
"Anh rể của em còn ở bên trong đâu..."
"Chị cùng hắn chia tay! Chia tay được rồi phải không? ! Em toại nguyện chưa !"
"Chia tay? Tại sao lại chia tay đâu? Những người phụ nữ như chị đối với tình cảm rất để tâm mà..."
"Trần Vũ, chờ em về nhà, xem chị như thế nào thu thập em."
"Tốt a, mặc dù rất đáng tiếc, nhưng chúc chị chia tay vui vẻ."
Dứt lời, Trần Vũ liền cúp điện thoại, một mặt thoải mái, thậm chí ngâm nga tiểu khúc: "Ngươi nếu lấy chồng? không muốn gả cho người khác..."
Hướng phía cửa hàng thuốc lá phương hướng đi mấy phút, hắn vỗ đầu một cái, đột nhiên nghĩ đến trước đó mình đụng nát tủ thủy tinh, lập tức thay đổi đường đi, đi về cửa hàng ngũ kim.
Tìm trong cửa hàng được thích hợp thủy tinh, lúc này mới trở về cửa hàng thuốc lá.
Nhưng khi đến trước cửa tiệm lại nhìn thấy "đang mở cửa" bảng hiệu. Trần Vũ lập tức giật mình, vội vàng chạy vào trong tiệm, chỉ thấy Kỳ tỷ đã trở về đang ngồi trên ghế của mình.
Đang thảnh thơi hút thuốc.
"Kỳ... Kỳ tỷ, hôm nay làm sao về sớm như vậy?"
"Cậu đi đâu?" Kỳ tỷ khẽ nhả mây mù: "Không cần coi cửa hàng sao."
"A." Trần Vũ phản ứng cực nhanh, giơ lên trong tay túi đựng thủy tinh: "Vừa rồi đang sắp xếp thuốc lá, không cẩn thận làm vỡ ngăn tủ. Liền chạy ra ngoài mua thủy tinh về đổi."
"Như vậy à." Kỳ tỷ gật gật đầu: "Miểng thủy tinh chị đã dọn dẹp sạch sẽ, đợi lát nữa rồi đổi. Nói với cậu chút chuyện."
Đem túi đựng thủy tinh thận trọng dựa vào vách tường, Trần Vũ đi lên trước, hơi lúng túng xoa xoa tay: "Chuyện gì?"
"Chuyện tốt."
"Đi học?"
"Đúng." Kỳ tỷ lộ ra tươi cười đắc ý: " Vấn đề đi học của cậu đã được giải quyết."
"Ngưu bức! Quá ngưu bức!" Trần Vũ điên cuồng vuốt mông ngựa: "Việc này cho dù là thị trưởng thành phố cũng không dễ làm, Kỳ tỷ không tầm thường à! Đến, em đấm bóp cho chị một chút..."
"Đừng làm những thứ vô dụng kia, cũng không phải là cái gì tốt trường học. Thất Trung."
"Chỉ cần có thể thi đại học, Thất trung đến thập trung đều không sao cả."
"Nhưng Thất Trung có một điều kiện."
"Đưa tiền?"
"Không phải tiền. Tiền phương diện này không cần cậu quan tâm." Kỳ tỷ lắc đầu: " Phòng giáo dục Thất Trung nói bọn họ đang tại tập huấn thi đại học, tùy tiện thêm cậu vào sẽ ảnh hưởng đến hiệu suất chuẩn bị kiểm tra của họ."
"Cho nên để cho em rời trường?"
"Đúng. Cậu chỉ có thể tu luyện ở nhà, chờ đến khi thi đại học lại đi Thất Trung báo danh."
【hút vào cồn: Thanh tỉnh +5; khỏe mạnh +2】
【hút vào cồn: Thanh tỉnh +4; lâm thời tư duy logic +18】
Một bên, Trần Vũ đã đẩy ra tất cả em gái, ngồi tại nơi hẻo lánh, yên lặng uống rượu.
Nhưng mà Trần Vũ đang bị 【nguyền rủa】, làm sao uống cũng không có men say.
"Vũ ca, anh không vui sao?" Một em gái dựa vào bên người, kéo lấy cánh tay của Trần Vũ cọ qua cọ lại.
"Hát thật khó nghe." Trần Vũ uống cho hết một chén rượu, phát sầu: "Anh sắp chịu không nổi nữa rồi."
"Nếu không..." Muội tử nháy mắt mấy cái: "Chúng ta đi phòng khác? Chơi một chút? ~ "
"An toàn sao?"
"Anh yên tâm."
"Vậy được." Gật gật đầu, Trần Vũ đứng dậy, kéo em đi đến bên cạnh ông chú râu quai nón, lớn tiếng nói: "Anh rể, hai tụi em đi phòng kế bên, anh hiểu không."
Râu quai nón giơ lên một chén rượu, một mặt cười xấu xa: "Hiểu. Đi thôi, các em còn lại liền đều là của anh."
"OK."
Đi ra ngoài, Trần Vũ lấy điện thoại di động ra, giơ cao tự chụp: "Em lại gần một chút."
"Như vậy ạ?"
"Gần chút nữa, thân mật một chút."
"Như vậy được chứ?"
"Rất tốt."
"Răng rắc —— "
Chụp xong một tấm, Trần Vũ đem hai tấm ảnh chụp trực tiếp phát bằng hữu vòng.
【hôm nay anh rể mang mình đi tìm chơi gái, mình cùng anh rể chơi siêu high luôn!】
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
...
Phát xong group chat, Trần Vũ đẩy ra "Công cụ người", xoay người rời đi.
"Vũ... Vũ ca, anh muốn đi đâu?" em gái đều choáng váng.
"Về nhà." Trần Vũ khoát khoát tay, phát huy bản năng của một người đàn ông, khuyên kỹ hoàn lương: "Về sau đừng đi làm ở những nơi như thế này nữa, không tốt đâu."
Muội tử: "..."
Trần Vũ: "Gặp lại."
Muội tử: "... Không lẽ là anh đã làm xong việc rồi sao?"
Trần Vũ: "Đánh rắm! Có tin hay không ta khiếu nại ngươi?"
Muội tử: "..."
Thế là, tại dưới ánh mắt u oán của mỹ nữ, Trần Vũ đi vào thang máy, rời đi Túc Dục Thành.
Vừa ra cửa, điện thoại di động của hắn liền vang lên.
Trần Vũ xem xét, là chị của hắn Trần Tư Văn.
Kết nối.
"Uy?"
"Trần Vũ! Em không được đụng vào cô gái kia có nghe hay không! !"
"Không sao cả, anh rể của em nói rồi, các nàng rất sạch sẽ, biết nhiều kỹ năng lắm."
"Em muốn chết có phải hay không!" Trong ống nghe, Trần Tư Văn giống như sư tử hà đông rống: " Ra ngoài nhanh lên!"
"Anh rể của em còn ở bên trong đâu..."
"Chị cùng hắn chia tay! Chia tay được rồi phải không? ! Em toại nguyện chưa !"
"Chia tay? Tại sao lại chia tay đâu? Những người phụ nữ như chị đối với tình cảm rất để tâm mà..."
"Trần Vũ, chờ em về nhà, xem chị như thế nào thu thập em."
"Tốt a, mặc dù rất đáng tiếc, nhưng chúc chị chia tay vui vẻ."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Dứt lời, Trần Vũ liền cúp điện thoại, một mặt thoải mái, thậm chí ngâm nga tiểu khúc: "Ngươi nếu lấy chồng? không muốn gả cho người khác..."
Hướng phía cửa hàng thuốc lá phương hướng đi mấy phút, hắn vỗ đầu một cái, đột nhiên nghĩ đến trước đó mình đụng nát tủ thủy tinh, lập tức thay đổi đường đi, đi về cửa hàng ngũ kim.
Tìm trong cửa hàng được thích hợp thủy tinh, lúc này mới trở về cửa hàng thuốc lá.
Nhưng khi đến trước cửa tiệm lại nhìn thấy "đang mở cửa" bảng hiệu. Trần Vũ lập tức giật mình, vội vàng chạy vào trong tiệm, chỉ thấy Kỳ tỷ đã trở về đang ngồi trên ghế của mình.
Đang thảnh thơi hút thuốc.
"Kỳ... Kỳ tỷ, hôm nay làm sao về sớm như vậy?"
"Cậu đi đâu?" Kỳ tỷ khẽ nhả mây mù: "Không cần coi cửa hàng sao."
"A." Trần Vũ phản ứng cực nhanh, giơ lên trong tay túi đựng thủy tinh: "Vừa rồi đang sắp xếp thuốc lá, không cẩn thận làm vỡ ngăn tủ. Liền chạy ra ngoài mua thủy tinh về đổi."
"Như vậy à." Kỳ tỷ gật gật đầu: "Miểng thủy tinh chị đã dọn dẹp sạch sẽ, đợi lát nữa rồi đổi. Nói với cậu chút chuyện."
Đem túi đựng thủy tinh thận trọng dựa vào vách tường, Trần Vũ đi lên trước, hơi lúng túng xoa xoa tay: "Chuyện gì?"
"Chuyện tốt."
"Đi học?"
"Đúng." Kỳ tỷ lộ ra tươi cười đắc ý: " Vấn đề đi học của cậu đã được giải quyết."
"Ngưu bức! Quá ngưu bức!" Trần Vũ điên cuồng vuốt mông ngựa: "Việc này cho dù là thị trưởng thành phố cũng không dễ làm, Kỳ tỷ không tầm thường à! Đến, em đấm bóp cho chị một chút..."
"Đừng làm những thứ vô dụng kia, cũng không phải là cái gì tốt trường học. Thất Trung."
"Chỉ cần có thể thi đại học, Thất trung đến thập trung đều không sao cả."
"Nhưng Thất Trung có một điều kiện."
"Đưa tiền?"
"Không phải tiền. Tiền phương diện này không cần cậu quan tâm." Kỳ tỷ lắc đầu: " Phòng giáo dục Thất Trung nói bọn họ đang tại tập huấn thi đại học, tùy tiện thêm cậu vào sẽ ảnh hưởng đến hiệu suất chuẩn bị kiểm tra của họ."
"Cho nên để cho em rời trường?"
"Đúng. Cậu chỉ có thể tu luyện ở nhà, chờ đến khi thi đại học lại đi Thất Trung báo danh."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro