Cái Nguyền Rủa Này Thật Quá Tuyệt Vời (Dịch)

Xâm Nhập (5)

Hành Giả Hữu Tam

2024-07-20 23:54:18

Bọn hắn đều chỉ là võ giả một cấp. Vẫn là chuyên nghiệp võ pháp, không rành về thể thuật.

Xác thực kéo chậm tốc độ của đội trưởng.

"Như vậy đi, các ngươi chậm rãi truy. Tôi đi trước ngăn Trần Vũ lại."

"Sếp, ngài sẽ không đuổi theo sai hướng đó?" Võ giả phụ trách truy tung hỏi.

"Hắn chạy nhanh như vậy, tiếng bước chân vang như vậy, làm sao có thể mất dấu. Tôi đi trước, các ngươi đuổi theo sau."

"Rõ!"

Dứt lời, võ giả cầm đầu liền vận chuyển khí kình đang bị áp chế.

"Đông!"

Chỉ nghe một tiếng đạp đất vang lên, cả người anh ta hóa thành những tàn ảnh liên tiếp, rất nhanh biến mất trong tầm mắt của ba người.

"..."

Ba người đưa mắt nhìn nhau, lộ ra vẻ hâm mộ.

"Võ giả cấp 2 chính là ngưu bức a."

"Trước đó tôi còn cảm thấy vì bắt một cái học sinh mà cấp trên phái ra một võ giả cấp 2 là dùng pháo đánh muỗi. Hiện tại xem ra, vẫn là phía trên cân nhắc nhiều à."

"Tất cả câm miệng đi. Sếp là chuyên nghiệp võ kỹ, không am hiểu bắt sống, chúng ta phải nhanh lên chạy tới trợ giúp một chút..."

...

Phía trước.

Thể lực tiêu hao thông qua đảo ngược 【nguyền rủa】 hóa thành "Động năng", làm cho Trần Vũ càng chạy càng nhanh.

Dị cảnh tràn ngập phóng xạ, chính là hắn sân nhà.

Trần Vũ biết rõ ưu thế của mình.

Càng đến gần phúc xạ nguyên, địch quân sẽ càng sợ ném chuột vỡ bình.

Nhưng... Hắn cuối cùng chỉ là một võ giả cấp 0.7.

Tiếng bước chân sau lưng đột nhiên gia tốc, Trần Vũ liền quả quyết dừng lại, nắm chặt đường đao quay người lại, sẵn sàng đón địch.

Đằng sau có một người tốc độ quá nhanh!

Hắn trốn không thoát...

"Đông!"

Hơn hai mươi giây sau, một thân ảnh như điện thiểm rơi ầm ầm trước mặt hắn.

"..."

Trần Vũ cắn đầu lưỡi một chút.

" Võ giả Cấp 2..."

Không thể nghi ngờ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đây là một người mà hắn không cách nào đối kháng...

"Chạy à." Nam nhân ngửa đầu, ánh mắt lạnh lùng: "Làm sao không chạy nữa."

"... Anh là ai."

"Cậu có thể gọi tôi là Trương Thanh." Nam nhân dò xét Trần Vũ một chút: "Trần Vũ, học sinh trường trung học Nhị Trung thành phố Thanh Thành, nửa tháng trước bị đuổi khỏi trường học."

"Tìm tôi có chuyện gì không."

"Đương nhiên là có chuyện." Nam nhân tên là Trương Thanh chậm rãi nói: "Nhưng trước mắt không thể nói cho cậu."

Trần Vũ nhìn ra là đối phương muốn kéo dài thời gian, chờ đợi đồng bọn chạy đến.

Thế là, hắn khẽ cắn răng quả quyết vận chuyển khí kình, vung lên đường đao liền xông tới!

Một cú bổ ngang Từ phải qua trái với lực rất mạnh!

"Thật nhanh."

Trương Thanh mặc dù hơi kinh ngạc nhưng phản ứng cũng rất nhanh. Lập tức nhảy về phía sau tránh thoát một đao kia, sau đó lấn người mà lên!

Đấm một quyền bên trái.

Một cú đá ngang bên phải.

Đạp một cước bên trái!

Toàn bộ trúng vào ngực của Trần Vũ.

"Đông đông đông!"

"Phốc..."

Trần Vũ bay ngược ra xa mười mấy mét, phun một ngụm máu tươi trong nón an toàn.

【bị tổn thương: Khí huyết +410】

【bị tổn thương: Khí huyết +485】

【bị tổn thương: Khí huyết +362】

"Ba!"

Sau khi rớt xuống, Trần Vũ dùng sức bật cả người lên.

Lông tóc không thương, cũng âm thầm nhẹ nhàng thở ra.

Đối phương ra tay có kiềm chế, cũng không muốn giết chết hắn.

Cái này để Trần Vũ an tâm.

Dưới tình huống này, Trần Vũ căn bản không sợ bị thương. Chỉ sợ tổn thương chí tử!

Nếu như đối phương một quyền đánh xuyên qua ngực của mình, ngay cả phổi cùng trái tim đều đánh rớt ra ngoài... Vô luận lại thêm bao nhiêu khí huyết, hắn cũng phải GG.

Làm võ giả cấp 2, đối phương hoàn toàn có năng lực có thể làm được điều này.

Nhưng đối phương đã không muốn giết hắn thì hết thảy liền đều dễ giải quyết...

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Trong đầu Trần Vũ nhanh chong suy nghĩ đối sách, cổ tay xoay chuyển, dẫn theo đường đao xông lên một lần nữa, nhắm chuẩn yếu hại địch quân mà bổ!

"Hả?" Trương Thanh nhíu mày, tránh thoát lưỡi đao, đùi phải phát lực lên gối!

"Đông!"

Trúng ngay chính giữa hàm dưới Trần Vũ.

"Phốc..."

Lại là một ngụm máu tươi dâng trào.

Trần Vũ trên không trung đảo lộn vài vòng, "Ba chít chít" một tiếng, trùng điệp ngã xuống.

【bị tổn thương: Khí huyết +767】

【bị tổn thương: Khí huyết +310】

"Hắc!"

Một giây sau, Trần Vũ lại bật dậy, lần nữa vọt tới, nâng đao chẻ dọc: "Ô Lạp!"

Trương Thanh: "?"

"Đông!"

Trần Vũ "lại lại" bị đánh bay, bên trong trang phục phòng hộ khắp nơi đều là máu.

【bị tổn thương: Khí huyết +869】

"Ha!"

Tiếp tục bật dậy, Trần Vũ thần thái sáng láng, học chiêu thức World Of Warcraft, xoay đường đao vài vòng: "Vì bộ lạc!"

Trương thanh: "? ?"

"Đông!"

Trần Vũ "lại lại lại" bị đánh bay, thất khiếu chảy máu.

【bị tổn thương: Khí huyết +920】

"Rống!"

Bật người dậy, Trần Vũ càng đánh càng hăng, hai tay cầm đao, xông lên như một thằng liều mạng: "Giai cấp vô sản vạn tuế!"

Trương thanh: "? ? ?"

"Đông!"

Trần Vũ "lại lại lại lại" bị đánh bay.

Toàn thân giống như một cái hồ lô bằng máu.

Nhưng trong nháy mắt khi rơi xuống đất, vẫn là một chiêu lý ngư đả đĩnh, công kích với vẻ không sợ chết: "Nơi có lá cây rơi xuống! Liền có ngọn lửa ý chí!"

Trương thanh: "Ward fuck?"

...

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Cái Nguyền Rủa Này Thật Quá Tuyệt Vời (Dịch)

Số ký tự: 0