Chương 16
2024-10-17 22:26:38
Triệu Phi Minh khát nước vô cùng, anh đi ra ngoài tìm đồ uống trong tủ lạnh,
Trong phòng, Lê Nghiên cứ tưởng mọi chuyện đã kết thúc, vì vậy cô kéo cơ thể đầy tinh dịch đi vào trong phòng tắm, tinh dịch theo đùi trong chảy xuống, cô run rẩy đi vào phòng tắm, bật đèn, đóng cửa lại rồi từ từ cởi váy ngủ trên hông, đứng dưới vòi hoa sen
Khi dòng nước ấm ướt rơi xuống đỉnh đầu, tinh dịch chảy ra từ miệng huyệt nhiều hơn.
Tên khốn này.
Cô tắm một lần, thấy tinh dịch trong âm hộ vẫn cuồn cuộn chảy ra ngoài nên lấy một chiếc khăn lông, chuẩn bị ngồi trên bồn cầu chờ nó chảy từ từ, ai ngờ vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Triệu Phi Minh trần truồng từ bên ngoài đi vào, anh thậm chí còn không đóng cửa, công khai bước tới.
Lê Nghiên kinh ngạc nhìn anh, tự hỏi tại sao anh lại quay lại.
Triệu Phi Minh cầm một lon nước đá lạnh, uống mấy hớp liền, uống xong, anh đặt lon nước lên bồn rửa, sau đó sải bước tới gần Lê Nghiên, cúi xuống khiêng Lê Nghiên lên.
Lê Nghiên sợ hãi, cô đánh vào vai và lưng anh: “Cậu muốn làm gì?!”
“Cô nói xem tôi muốn làm gì.” Triệu Phi Minh khiêng cô đi ra ngoài, ý đồ của anh rất rõ ràng, anh vẫn muốn làm trên giường, nện cô ngay trước mặt Triệu Cao Hồng.
Lê Nghiên sợ bị Triệu Cao Hồng nhìn thấy, trái tim cô đột nhiên co lại, cô ra sức giãy giụa, cơ thể ẩm ướt bất ngờ rời khỏi cơ thể đầy mồ hôi của anh, cô đứng trên mặt đất, đôi tay đẩy anh đặt trên eo, giọng nói vừa nhỏ vừa nhẹ, giọng mũi rất nặng, tiếng khóc trong cổ họng vẫn chưa biến mất: “Triệu Phi Minh, tôi chưa từng làm tổn thương cậu, tại sao cậu lại làm như vậy với tôi?”
“Chưa từng làm tổn thương tôi?” Triệu Phi Minh cười lạnh, “Cô có biết việc cô kết hôn với cha tôi là một loại tổn thương với tôi không?”
Lê Nghiên nhất thời cứng họng.
Đến đứa trẻ 5-6 tuổi còn không chấp nhận được mẹ kế, huống chi Triệu Phi Minh đã 20 tuổi, anh ghét cô là điều rất bình thường, nhưng tại sao phải đối xử với cô như vậy?
“Cậu ghét tôi, tôi hiểu.” Lê Nghiên không đẩy được anh, chỉ có thể mềm mỏng cầu xin anh, “Nhưng cậu có thể đừng làm như vậy không?”
“Không thể.” Triệu Phi Minh ôm eo cô, tay kia bóp cằm cô, nâng mặt cô lên, anh áp vào lưng cô, cái bóng phản chiếu trên tường trông giống như một con thú nhốt cô trong lòng, “Nghe nói cha tôi muốn cô sinh một đứa con gái, nếu như cuối cùng đứa bé đó là con của tôi, cô nói xem ông ta có tức chết không?”
Nhìn đôi mắt sửng sốt của cô, nụ cười của Triệu Phi Minh càng sâu hơn: “Xem ra cô cũng cảm thấy đề nghị này không tệ.”
Thằng nhóc khốn nạn này điên rồi.
Lê Nghiên xoay người định bỏ chạy thì bị anh siết eo đẩy thẳng đến trước bồn rửa, cô bị buộc phải nằm sấp xuống, hai tay cô vũng vẫy vô tình làm đổ lon nước, cô sợ động tĩnh này đánh thức Triệu Cao Hồng nên định quay đầu xem xét thì một bàn tay bóp gáy cô, ép cơ thể cô xuống thấp, mông chổng lên cao.
Trong khi cô đang vùng vẫy thì Triệu Phi Minh lại cầm dương vật cắm vào trong.
Trong tiểu huyệt vẫn còn vô số tinh dịch, tinh dịch này giống như chất bôi trơn, cho phép dương vật thô dài đâm đến nơi sâu nhất, người Lê Nghiên uốn cong, miệng bật ra tiếng rên rỉ.
Vừa đi vào tiểu huyệt đã siết chặt.
Triệu Phi Minh vỗ mông cô, khàn giọng nói: “Thả lỏng!”
Lê Nghiên căn bản không thả lỏng được, cô dựa vào bồn rửa thút thít, rên rỉ. Anh túm lấy gáy cô, đẩy về phía trước, cô liền run rẩy khóc lóc, âm thanh bị kẹt trong cổ họng, cuối cùng kèm theo nức nở.
Lực của Triệu Phi Minh quá mạnh, Lê Nghiên bị đụ mấy lần liền không chịu nổi, cô đưa một tay ra sau muốn đẩy anh nhưng lại bị Triệu Phi Minh tóm lấy hai tay ấn xuống mông. Anh vừa ưỡn hông đụ cô, vừa nhìn Lê Nghiên bị đụ đến mức ngửa cổ khóc thút thít trong gương.
Trong phòng, Lê Nghiên cứ tưởng mọi chuyện đã kết thúc, vì vậy cô kéo cơ thể đầy tinh dịch đi vào trong phòng tắm, tinh dịch theo đùi trong chảy xuống, cô run rẩy đi vào phòng tắm, bật đèn, đóng cửa lại rồi từ từ cởi váy ngủ trên hông, đứng dưới vòi hoa sen
Khi dòng nước ấm ướt rơi xuống đỉnh đầu, tinh dịch chảy ra từ miệng huyệt nhiều hơn.
Tên khốn này.
Cô tắm một lần, thấy tinh dịch trong âm hộ vẫn cuồn cuộn chảy ra ngoài nên lấy một chiếc khăn lông, chuẩn bị ngồi trên bồn cầu chờ nó chảy từ từ, ai ngờ vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Triệu Phi Minh trần truồng từ bên ngoài đi vào, anh thậm chí còn không đóng cửa, công khai bước tới.
Lê Nghiên kinh ngạc nhìn anh, tự hỏi tại sao anh lại quay lại.
Triệu Phi Minh cầm một lon nước đá lạnh, uống mấy hớp liền, uống xong, anh đặt lon nước lên bồn rửa, sau đó sải bước tới gần Lê Nghiên, cúi xuống khiêng Lê Nghiên lên.
Lê Nghiên sợ hãi, cô đánh vào vai và lưng anh: “Cậu muốn làm gì?!”
“Cô nói xem tôi muốn làm gì.” Triệu Phi Minh khiêng cô đi ra ngoài, ý đồ của anh rất rõ ràng, anh vẫn muốn làm trên giường, nện cô ngay trước mặt Triệu Cao Hồng.
Lê Nghiên sợ bị Triệu Cao Hồng nhìn thấy, trái tim cô đột nhiên co lại, cô ra sức giãy giụa, cơ thể ẩm ướt bất ngờ rời khỏi cơ thể đầy mồ hôi của anh, cô đứng trên mặt đất, đôi tay đẩy anh đặt trên eo, giọng nói vừa nhỏ vừa nhẹ, giọng mũi rất nặng, tiếng khóc trong cổ họng vẫn chưa biến mất: “Triệu Phi Minh, tôi chưa từng làm tổn thương cậu, tại sao cậu lại làm như vậy với tôi?”
“Chưa từng làm tổn thương tôi?” Triệu Phi Minh cười lạnh, “Cô có biết việc cô kết hôn với cha tôi là một loại tổn thương với tôi không?”
Lê Nghiên nhất thời cứng họng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đến đứa trẻ 5-6 tuổi còn không chấp nhận được mẹ kế, huống chi Triệu Phi Minh đã 20 tuổi, anh ghét cô là điều rất bình thường, nhưng tại sao phải đối xử với cô như vậy?
“Cậu ghét tôi, tôi hiểu.” Lê Nghiên không đẩy được anh, chỉ có thể mềm mỏng cầu xin anh, “Nhưng cậu có thể đừng làm như vậy không?”
“Không thể.” Triệu Phi Minh ôm eo cô, tay kia bóp cằm cô, nâng mặt cô lên, anh áp vào lưng cô, cái bóng phản chiếu trên tường trông giống như một con thú nhốt cô trong lòng, “Nghe nói cha tôi muốn cô sinh một đứa con gái, nếu như cuối cùng đứa bé đó là con của tôi, cô nói xem ông ta có tức chết không?”
Nhìn đôi mắt sửng sốt của cô, nụ cười của Triệu Phi Minh càng sâu hơn: “Xem ra cô cũng cảm thấy đề nghị này không tệ.”
Thằng nhóc khốn nạn này điên rồi.
Lê Nghiên xoay người định bỏ chạy thì bị anh siết eo đẩy thẳng đến trước bồn rửa, cô bị buộc phải nằm sấp xuống, hai tay cô vũng vẫy vô tình làm đổ lon nước, cô sợ động tĩnh này đánh thức Triệu Cao Hồng nên định quay đầu xem xét thì một bàn tay bóp gáy cô, ép cơ thể cô xuống thấp, mông chổng lên cao.
Trong khi cô đang vùng vẫy thì Triệu Phi Minh lại cầm dương vật cắm vào trong.
Trong tiểu huyệt vẫn còn vô số tinh dịch, tinh dịch này giống như chất bôi trơn, cho phép dương vật thô dài đâm đến nơi sâu nhất, người Lê Nghiên uốn cong, miệng bật ra tiếng rên rỉ.
Vừa đi vào tiểu huyệt đã siết chặt.
Triệu Phi Minh vỗ mông cô, khàn giọng nói: “Thả lỏng!”
Lê Nghiên căn bản không thả lỏng được, cô dựa vào bồn rửa thút thít, rên rỉ. Anh túm lấy gáy cô, đẩy về phía trước, cô liền run rẩy khóc lóc, âm thanh bị kẹt trong cổ họng, cuối cùng kèm theo nức nở.
Lực của Triệu Phi Minh quá mạnh, Lê Nghiên bị đụ mấy lần liền không chịu nổi, cô đưa một tay ra sau muốn đẩy anh nhưng lại bị Triệu Phi Minh tóm lấy hai tay ấn xuống mông. Anh vừa ưỡn hông đụ cô, vừa nhìn Lê Nghiên bị đụ đến mức ngửa cổ khóc thút thít trong gương.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro