Cấm Đoán

Chương 20

2024-09-27 22:45:35

Nghe thấy vậy, Tào Thúy Lan lại chỉ vào mặt Lê Nghiên chửi bới, chửi cô là đồ đĩ, đồ đê tiện, giày rách, hàng cũ, câu chửi đằng sau bị Giả Nhạc Nguyên dùng tay che lại, anh ta thậm chí còn bị bà ta cắn một cái.

Lê Nghiên đứng đó, cụp mắt nhìn xuống, cô rất yên tĩnh với nỗi buồn bi thương ẩn sâu trong đó.

Cuối cùng bảo vệ cũng tới đưa hai người đi, coo giúp việc giải thích mình không biết người này tới gây rối, đồng thời nói lần sau thấy người lạ tới sẽ trực tiếp báo cho bên bảo vệ.

Lê Nghiên lắc đầu nói không sao, sau đó cô hỏi tối nay nguyên liệu nấu ăn gồm những gì, cô muốn xuống bếp tự nấu.

Làm một bữa cơm chia tay Triệu Cao Hồng.

Buổi chiều cô dọn dẹp phòng một lần, đến gần 5 giờ, cô cho coo giúp việc về sớm, sau đó đeo tạp dề vào bếp, rửa rau cắt rau xào rau, mỗi một bước cô đều tỉ mỉ, nghiêm túc, sau khi nấu năm món, cô rót rượu vang đỏ, đặt hai cái ly ên bàn rồi lấy bản thoả thuận ly hôn đã in sẵn trong túi lên bàn.

Sau đó cô lặng lễ ngồi trên ghế đợi Triệu Cao Hồng về nhà.

Lúc Triệu Phi Minh về nhà vào buổi tối, thấy đèn trong phòng khách vẫn sáng, Lê Nghiên đang ngồi trên ghế, sắc mặt đỏ ửng, một tay chống mặt, đôi mắt híp lại nhìn về phía cửa, thấy anh về, dường như cô cười, khóe môi khẽ cong lên, nói: “Cậu về rồi.”

Anh không biết người phụ nữ này có ý đồ gì nên không quan tâm mà đi thẳng vào trong bếp, mở tủ lạnh, lấy một lon nước lạnh, vặn nắp chai uống một hớp.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Khi xoay người, anh nhìn thấy Lê Nghiên loạng choạng đi tới, tay cầm hai tờ giấy thỏa thuận ly hôn, cô đưa đến trước mặt anh, cười nói: “Khi nào cha cậu về, tôi sẽ ly hôn với ông ấy.”

Cô đang cười nhưng trong mắt lại có nước mắt.

Triệu Phi Minh dừng uống nước, giọt nước mắt của cô khiến anh giật mình, thấy cô sắp ngã, anh vô thức đưa tay ra đỡ.

Tay vừa mới chạm vào eo cô, anh lại cau mày buông tay ra.

“Không sao.” Lê Nghiên tự đứng vững, cô đi từng bước đến bàn ăn, xếp lại thỏa thuận ly hôn lần nữa, lau nước mắt trên khóe mắt, “Tôi không sao.”

Triệu Phi Minh vốn tưởng rằng Lê Nghiên sẽ lợi dụng việc ly hôn để kiếm lời, dù sao người phụ nữ này cưới cha anh cũng chỉ vì tiền, nhưng khi anh xem bản thỏa thuận ly hôn, anh phát hiện Lê Nghiên không yêu cầu bất kỳ tài sản nào, coi như ra đi tay trắng.

Anh cau mày, nghiêng đầu nhìn Lê Nghiên đang ngồi trên bàn ăn, cô đã hơi say, nằm trên bàn nhắm mắt nhưng vẫn có giọt nước mắt lăn xuống.

Triệu Phi Minh không thể nói rõ cảm xúc trong lòng, rõ ràng anh đã đuổi được người phụ nữ này đi, lẽ ra anh nên vui mừng nhưng trong lòng lại buồn tẻ, nặng nề hơn bao giờ hết.

Giống như bị thứ gì đó chặn lại vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Cấm Đoán

Số ký tự: 0