Cấm Đoán

Chương 28

2024-10-17 22:26:38

Trong đầu Lê Nghiên tràn ngập dấu chấm hỏi, tại sao thằng nhãi này lại tới đây nữa?!

“Trong tủ lạnh không có gì cả, tối qua toàn…” Cô đi đến trước tủ lạnh, mở ra cho anh xem, liền thấy tủ lạnh chứ đầy nguyên liệu tươi mới ——nhìn phát liền biết do nhãi ranh này mua, tất cả mọi thứ được đặt trong ngăn đông lạnh, táo và thịt bò chen húc nhau, đến cô nhìn cũng thấy ngứa mắt. Cô lấy hết đồ ra, sắp xếp lại một lần, lúc này mới nhìn Triệu Phi Minh, nói: “Cậu không định tính toán sau này đến chỗ tôi ăn cơm đó chứ?”

Triệu Phi Minh cắn một miếng táo, ngước mắt nhìn cô: “Tùy tâm trạng.”

Lê Nghiên lại hỏi: “Hôm nay cậu đi học cả ngày à?”

Triệu Phi Minh ném hạt vào thùng rác, đứng dậy lấy giấy, thấy cô vẫn nhìn mình chằm chằm đợi mình trả lời, lúc này anh mới dùng ngón tay cái xoa khóe môi, nói “ừm”.

“Thật hay giả vậy?” Cô hơi ngạc nhiên, cô còn tưởng anh căng lắm chỉ học được tiết đầu mà thôi.

Sắc mặt của Triệu Phi Minh trở nên lạnh lùng: “Không tin thì thôi.”

Nhìn biểu cảm của anh, lúc này Lê Nghiên mới tin. Cô nấu vài món ăn, khi đặt trước mặt Triệu Phi Minh, cô thuận tiện ngồi đối diện với anh, nhìn anh nếm thử liền hỏi: “Hương vị thế nào?”

Triệu Phi Minh gật đầu: “Cũng được.”

“Cũng được?” Lê Nghiên đứng dậy định cầm đũa nếm thử thì Triệu Phi Minh đã dùng đũa gắp một miếng thịt, trực tiếp nhét vào trong miệng cô, “Cô tự nếm đi.”

Lê Nghiên bất ngờ bị nhét thức ăn vào trong miệng, biểu cảm khẽ thay đổi, nhưng cô không né kịp, miếng thịt kia đã ở trong miệng cô, bây giờ nhổ ra có vẻ như cố tình, cô cúi đầu nhai mấy miếng, gật đầu nói: “Tôi thấy ngon đấy chứ.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nói xong, cô lấy giấy lau miệng, đứng dậy đi vào phòng tắm: “Cậu ăn đi, ăn xong thì về trường đấy nhé.”

Triệu Phi Minh không trả lời.

Lê Nghiên đi được nửa đường, quay đầu nhìn anh: “Triệu Phi Minh, đêm nay cậu sẽ không ở lại đây đúng không?”

“Còn phải xem tâm trạng thế nào.” Triệu Phi Minh cúi đầu ăn cơm, có lẽ anh thật sự đói bụng, tốc độ ăn cơm rất nhanh, trong lúc nói, anh đã ăn hết một bát cơm, đứng dậy xới thêm một bát nữa.

Lê Nghiên bắt đầu hối hận về hành vi bốc đồng của mình ngày hôm qua. Cô vừa tắm vừa ảo não, tóc còn chưa sấy khô thì nhận được điện thoại của Đậu Nhã Hi, hỏi cuối tuần cô có muốn đi ăn liên hoan một bữa không, cả Phương Cầm Cầm cũng đi. Lê Nghiên nói được, khi đi ra ngoài, Triệu Phi Minh đang đứng trước cửa phòng tắm, anh cởi quần áo, bên dưới mặc một chiếc quần lót màu đen.

Cô không ngờ anh đứng ở cửa, bàn tay cầm điện thoại lùi lại một bước, ánh mắt vội lướt qua nửa người trên trần trụi của anh rồi nhìn lên trên mặt anh.

Triệu Phi Minh có một khuôn mặt kiêu ngạo, ngũ quan tinh xảo, quý phái, đôi lông mày nhếch lên, anh khẽ nhướng mày, nhìn xuống, mang theo cảm giác siêu việt.

Anh cụp mắt nhìn Lê Nghiên, thấy cô vẫn đang nói chuyện điện thoại với ai đó nên giữ im lặng, chỉ im lặng cởi chiếc quần lót cuối cùng ném vào trong ngực cô, dùng khẩu ngữ nói: “Giặt giúp tôi.”

Sau đó trần truồng đi vào phòng tắm.

Thậm chí còn không đóng cửa.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Cấm Đoán

Số ký tự: 0