[Đậu Nhã Hi]
2024-10-17 22:26:38
Đậu Nhã Hi là người thứ hai đi vào, trước khi vào, cô ấy cũng nắm tay Lê Nghiên nói: “Cậu đừng đi.”
Lê Nghiên vừa mới nghe xong chuyện của Phương Cầm Cầm, cô vẫn đang trong trạng thái sốc, nghe thấy lời cô ấy nói, cô hít sâu một hơi, lúc này mới vỗ tay cô ấy an ủi: “Được.”
Sau khi ra ngoài, Phương Cầm Cầm tựa vào vai Lê Nghiên, mãi cho đến khi nghe thấy câu Đậu NHã Hi nói trong phòng: “Thưa cha, con ngoại tình.”
Lúc này cô ấy mới vểnh tai lên, tinh thần trở nên tỉnh táo, kéo cánh tay Lê Nghiên nói: “Mẹ kiếp, cậu nghe thấy Nhã Nhã nói gì không?”
Lê Nghiên: “…”
Nói thật Lê Nghiên cũng sốc, ai cũng biết Đậu Nhã Hi rất yêu Đàm Vũ, dù hai người gặp khó khăn sau khi kết hôn nhưng cô ấy vẫn có thể chịu đựng, toàn tâm toàn ý vì gia đình.
Nhưng Đậu Nhã Hi, đại diện kiểu mẫu của một người vợ hiền lại nói mình ngoại tình.
Điều này còn khiến Lê Nghiên sốc hơn cả việc Phương Cầm Cầm ngủ với cháu trai của mình.
Đậu Nhã Hi khóc lóc nói cô ấy đến đây thật sự để sám hối, cô ấy nói bản thân rất sợ chồng phát hiện, không biết nên làm gì. Linh mục an ủi cô ấy mấy câu, bảo cô ấy đừng khóc, lúc này Đậu Nhã Hi mới dần bình tĩnh lại, bắt đầu thuật lại “tội lỗi” của mình.
Tối thứ sáu, Đàm Vũ mời sếp Tề Hoằng của mình đến nhà ăn cơm, Đậu Nhã Hi luôn nghĩ vị sếp mà anh ta nhắc đến là một ông chú trung niên hói đầu, không ngờ đến khi gặp mới phát hiện đối phương không chỉ còn trẻ mà còn rất đẹp trai, khi đứng bên cạnh Đàm Vũ, trông giống như một người mẫu thời trang nam vậy.
Cô ngơ ngác nhìn một lúc lâu, sau đó bị Đàm Vũ huých vào tay mới ngượng ngùng đỏ mặt lấy dép cho đối phương.
Đàm Vũ nói bản thân mời anh ăn tối không dưới mười lần nhưng sếp Tề chưa bao giờ đồng ý, lần này bởi vì công ty đang phát triển sản phẩn game mobile mới nên anh ta mời sếp đến nhà xem thử bản thiết kế vẽ tay và ý tưởng của anh ta, nếu cấp trên lạc quan về dự án này thì có lẽ giấc mơ của anh ta sẽ thành hiện thực.
Đậu Nhã Hi biết chồng mình đang có cầu với sếp nên làm một bữa tối vô cùng thịnh soạn. Cô nấu mười món, mua hai chai rượu vang đỏ giá một ngàn tệ, trên bàn có gà, vịt, cá, thậm chí còn đầy đủ hơn so với Tết Nguyên Đán, con trai ăn cơm xong còn nói với Đậu Nhã Hi rằng hy vọng ngày nào cũng có khách đến nhà, như vậy cậu bé có thể ăn vịt quay mỗi ngày. Câu nói này của cậu bé khiến Đậu Nhã Hi cảm thấy chua chát.
Đàm Vũ và sếp không ăn nhiều lắm nhưng lại uống không ít rượu. Hai người uống xong thì một trước một sau thi nhau nôn, Đậu Nhã Hi bận rộn cởi quần áo cho hai người, sau đó đưa hai người vào phòng ngủ chính, bản thân thì lau nhà, rửa bát, làm xong mới đi tắm, tìm chăn rồi nằm xuống ghế sô pha.
Nửa đêm cô bị cơn nóng đánh thức, vì không nỡ bật điều hòa ở phòng khách nên cô đi vào phòng tắm rửa mặt. Khi đi ra, cô thấy cửa phòng ngủ chính mở, cô đi vào nhìn, nương theo ánh đèn mờ trong phòng khách, cô mơ hồ nhìn thấy trên giường chỉ có một người nằm.
Cô xoay người nhìn về phía phòng làm việc, bên trong tối om nhưng điều hòa bật, rõ ràng có người ngủ trong đó. Cô lại nhìn phòng ngủ, phát hiện dép của sếp Đàm Vũ không thấy đâu, cô đoán Tề Hoằng đã vào thư phòng ngủ.
Thư phòng rất nhỏ, không có chỗ kê giường, chỉ có một chiếc ghế sô pha có thể nằm được, bình thường Đàm Vũ sẽ không ngủ ở đó, anh ta nói ngủ một lúc cột sống bị đau, tuy nhiên trong nhà không có phòng thừa, Đậu Nhã Hi cũng không thể vào khuyên sếp của Đàm Vũ, vì thế cô chỉ có thể lặng lẽ đóng cửa lại, sau đó tắt đèn phòng khách, đi về phía phòng ngủ.
Cô ngủ trên ghế sô pha rất khó chịu, cuối cùng cũng nằm trên giường, cô thở phào nhẹ nhõm, nhắm mắt ngủ thiếp đi.
Trong lúc ngủ, có người bóp ngực cô, cô buồn ngủ đến mức không mở nổi mắt, lẩm bẩm nói: “Đừng sờ lung tung.”
Ở nhà có cả cha mẹ Đàm Vũ và con nên đời sống tình dục của hai người ít hơn trước rất nhiều, hơn nữa gần đây Đàm Vũ thường xuyên tăng ca, ba tuần nay họ không làm gì cả, không phải Đậu Nhã Hi không muốn, cô chỉ nghĩ sếp của Đàm Vũ vẫn đang ngủ ở thư phòng, nhà này cách âm không tốt, sợ bị người ta nghe thấy.
Với cả hiện tại cô đang rất buồn ngủ.
Người đàn ông thấy cô lầm bầm thì cắm ngón tay vào miệng cô, lấy một ít nước bọt, sau đó trực tiếp đi xuống khảy hai cánh môi âm hộ.
Đậu Nhã Hi nheo mắt hừ một tiếng, cô không hiểu tại sao lần này Đàm Vũ lại muốn dùng tay, bình thường anh ta sẽ trực tiếp dùng dương vật cọ, đến khi chảy nước sẽ đâm vào.
Căn phòng tối đen như mực, cô chỉ nghe thấy tiếng thở dốc trầm thấp của người đàn ông, ngón tay của anh mở rộng miệng huyệt, chỉ trong vài giây ngắn ngủn đã khiến Đậu Nhã Hi thoải mái rên rỉ. Người đàn ông rút ngón tay về, kéo quần lót xuống, cầm dương vật chọc vào miệng huyệt hai cái, sau đó ưỡn hông, đâm toàn bộ dương vật vào trong.
Lê Nghiên vừa mới nghe xong chuyện của Phương Cầm Cầm, cô vẫn đang trong trạng thái sốc, nghe thấy lời cô ấy nói, cô hít sâu một hơi, lúc này mới vỗ tay cô ấy an ủi: “Được.”
Sau khi ra ngoài, Phương Cầm Cầm tựa vào vai Lê Nghiên, mãi cho đến khi nghe thấy câu Đậu NHã Hi nói trong phòng: “Thưa cha, con ngoại tình.”
Lúc này cô ấy mới vểnh tai lên, tinh thần trở nên tỉnh táo, kéo cánh tay Lê Nghiên nói: “Mẹ kiếp, cậu nghe thấy Nhã Nhã nói gì không?”
Lê Nghiên: “…”
Nói thật Lê Nghiên cũng sốc, ai cũng biết Đậu Nhã Hi rất yêu Đàm Vũ, dù hai người gặp khó khăn sau khi kết hôn nhưng cô ấy vẫn có thể chịu đựng, toàn tâm toàn ý vì gia đình.
Nhưng Đậu Nhã Hi, đại diện kiểu mẫu của một người vợ hiền lại nói mình ngoại tình.
Điều này còn khiến Lê Nghiên sốc hơn cả việc Phương Cầm Cầm ngủ với cháu trai của mình.
Đậu Nhã Hi khóc lóc nói cô ấy đến đây thật sự để sám hối, cô ấy nói bản thân rất sợ chồng phát hiện, không biết nên làm gì. Linh mục an ủi cô ấy mấy câu, bảo cô ấy đừng khóc, lúc này Đậu Nhã Hi mới dần bình tĩnh lại, bắt đầu thuật lại “tội lỗi” của mình.
Tối thứ sáu, Đàm Vũ mời sếp Tề Hoằng của mình đến nhà ăn cơm, Đậu Nhã Hi luôn nghĩ vị sếp mà anh ta nhắc đến là một ông chú trung niên hói đầu, không ngờ đến khi gặp mới phát hiện đối phương không chỉ còn trẻ mà còn rất đẹp trai, khi đứng bên cạnh Đàm Vũ, trông giống như một người mẫu thời trang nam vậy.
Cô ngơ ngác nhìn một lúc lâu, sau đó bị Đàm Vũ huých vào tay mới ngượng ngùng đỏ mặt lấy dép cho đối phương.
Đàm Vũ nói bản thân mời anh ăn tối không dưới mười lần nhưng sếp Tề chưa bao giờ đồng ý, lần này bởi vì công ty đang phát triển sản phẩn game mobile mới nên anh ta mời sếp đến nhà xem thử bản thiết kế vẽ tay và ý tưởng của anh ta, nếu cấp trên lạc quan về dự án này thì có lẽ giấc mơ của anh ta sẽ thành hiện thực.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đậu Nhã Hi biết chồng mình đang có cầu với sếp nên làm một bữa tối vô cùng thịnh soạn. Cô nấu mười món, mua hai chai rượu vang đỏ giá một ngàn tệ, trên bàn có gà, vịt, cá, thậm chí còn đầy đủ hơn so với Tết Nguyên Đán, con trai ăn cơm xong còn nói với Đậu Nhã Hi rằng hy vọng ngày nào cũng có khách đến nhà, như vậy cậu bé có thể ăn vịt quay mỗi ngày. Câu nói này của cậu bé khiến Đậu Nhã Hi cảm thấy chua chát.
Đàm Vũ và sếp không ăn nhiều lắm nhưng lại uống không ít rượu. Hai người uống xong thì một trước một sau thi nhau nôn, Đậu Nhã Hi bận rộn cởi quần áo cho hai người, sau đó đưa hai người vào phòng ngủ chính, bản thân thì lau nhà, rửa bát, làm xong mới đi tắm, tìm chăn rồi nằm xuống ghế sô pha.
Nửa đêm cô bị cơn nóng đánh thức, vì không nỡ bật điều hòa ở phòng khách nên cô đi vào phòng tắm rửa mặt. Khi đi ra, cô thấy cửa phòng ngủ chính mở, cô đi vào nhìn, nương theo ánh đèn mờ trong phòng khách, cô mơ hồ nhìn thấy trên giường chỉ có một người nằm.
Cô xoay người nhìn về phía phòng làm việc, bên trong tối om nhưng điều hòa bật, rõ ràng có người ngủ trong đó. Cô lại nhìn phòng ngủ, phát hiện dép của sếp Đàm Vũ không thấy đâu, cô đoán Tề Hoằng đã vào thư phòng ngủ.
Thư phòng rất nhỏ, không có chỗ kê giường, chỉ có một chiếc ghế sô pha có thể nằm được, bình thường Đàm Vũ sẽ không ngủ ở đó, anh ta nói ngủ một lúc cột sống bị đau, tuy nhiên trong nhà không có phòng thừa, Đậu Nhã Hi cũng không thể vào khuyên sếp của Đàm Vũ, vì thế cô chỉ có thể lặng lẽ đóng cửa lại, sau đó tắt đèn phòng khách, đi về phía phòng ngủ.
Cô ngủ trên ghế sô pha rất khó chịu, cuối cùng cũng nằm trên giường, cô thở phào nhẹ nhõm, nhắm mắt ngủ thiếp đi.
Trong lúc ngủ, có người bóp ngực cô, cô buồn ngủ đến mức không mở nổi mắt, lẩm bẩm nói: “Đừng sờ lung tung.”
Ở nhà có cả cha mẹ Đàm Vũ và con nên đời sống tình dục của hai người ít hơn trước rất nhiều, hơn nữa gần đây Đàm Vũ thường xuyên tăng ca, ba tuần nay họ không làm gì cả, không phải Đậu Nhã Hi không muốn, cô chỉ nghĩ sếp của Đàm Vũ vẫn đang ngủ ở thư phòng, nhà này cách âm không tốt, sợ bị người ta nghe thấy.
Với cả hiện tại cô đang rất buồn ngủ.
Người đàn ông thấy cô lầm bầm thì cắm ngón tay vào miệng cô, lấy một ít nước bọt, sau đó trực tiếp đi xuống khảy hai cánh môi âm hộ.
Đậu Nhã Hi nheo mắt hừ một tiếng, cô không hiểu tại sao lần này Đàm Vũ lại muốn dùng tay, bình thường anh ta sẽ trực tiếp dùng dương vật cọ, đến khi chảy nước sẽ đâm vào.
Căn phòng tối đen như mực, cô chỉ nghe thấy tiếng thở dốc trầm thấp của người đàn ông, ngón tay của anh mở rộng miệng huyệt, chỉ trong vài giây ngắn ngủn đã khiến Đậu Nhã Hi thoải mái rên rỉ. Người đàn ông rút ngón tay về, kéo quần lót xuống, cầm dương vật chọc vào miệng huyệt hai cái, sau đó ưỡn hông, đâm toàn bộ dương vật vào trong.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro