Chương 4
2024-10-03 09:08:03
Dù là ta hay là trưởng tỷ, cha mẹ ta đều nói, con gái không cần tài giỏi, chỉ cần có đức hạnh, nên không cho chúng ta đi học.
Ta biết chữ là do hồi nhỏ lén đi theo các ca ca đến trường, đứng ngoài cửa sổ học lỏm.
Bà mối Lý nhận tiền lễ của mẹ chồng xong, nói là còn có việc, liền cáo từ ra về.
Đến giờ ngọ, cha mẹ chồng đã chuẩn bị xong bữa trưa, ta tay chân lanh lẹ, giúp đỡ bày biện cơm nước lên bàn.
Mẹ chồng xới cơm xong thì cha chồng cùng phu quân ta cũng đã ngồi vào bàn.
Còn ta ngoan ngoãn đứng sang một bên.
Mẹ ta từng nói, ta trời sinh có tướng đoạn chưởng, không thể cùng người nhà ăn chung ở chung.
Cho nên, ta quanh năm suốt tháng ở nhà kho, hơn nữa luôn luôn là người ăn cuối cùng, đợi cả nhà ăn xong ta mới ăn.
"Tứ Nha, con đứng đó làm gì vậy?" Mẹ chồng ngồi xuống, nhìn ta với vẻ mặt ngạc nhiên.
Phu quân ta đẩy xe lăn lại gần, đưa tay nắm lấy tay ta, dịu dàng nói: "Nương tử không cần câu nệ, mau ngồi xuống đây."
Hắn bảo ta ngồi xuống bên cạnh hắn.
"Con gầy yếu thế này, mau ăn một cái đùi gà đi!" Mẹ chồng lập tức gắp một cái đùi gà vào bát cơm của ta.
Ta có chút bối rối... "Phu quân ăn đi..."
Ta vội vàng gắp lên muốn đưa cho phu quân ta.
Ở nhà ta, từ trước đến nay chỉ có cha và đại ca nhị ca mới được ăn đùi gà.
Mẹ ta từng nói, phận nữ nhi, ăn chút phao câu xương gà là tốt lắm rồi!
Tuy đến phao câu ta cũng chưa từng được ăn...
"Nàng ăn đi." Hắn đẩy tay ta, đặt đùi gà lại vào bát cơm của ta, mỉm cười nói, "Ở nhà chúng ta, từ trước đến nay đều là nữ tử ăn đùi gà. Hôm nay, nàng và mẹ, mỗi người một cái đùi gà."
A? Như vậy sao?
Ta nửa tin nửa ngờ.
Thế là ta được ăn cái đùi gà đầu tiên trong đời.
Cả miệng toàn mùi thịt thơm, hương thơm từ môi răng ta, đến đầu lưỡi ta, đến cổ họng ta, hoàn toàn chinh phục vị giác của ta...
Ngon quá! Thơm quá!
Thì ra trên đời lại có món ngon như vậy!
Mẹ chồng nói, tuy không bày tiệc chiêu đãi bà con, nhưng bữa cơm đầu tiên con dâu về nhà phải cố gắng sắp xếp cho thịnh soạn.
Trên bàn ăn, ngoài một đĩa thịt gà lớn thì còn có cá sông, thịt ba chỉ kho nồi đất, và một bát rau xanh lớn.
Nhưng, ta đã ăn đùi gà rồi thì tuyệt đối không dám động đến món nào khác trên bàn.
Ta cúi đầu, ăn từng miếng cơm nhỏ.
Cơm cũng ngon quá!
Ở nhà ta chỉ được ăn cháo loãng thôi!
Nói thật, trước đây ta rất lo lắng, bởi vì ta có tướng đoạn chưởng, sợ bị nhà chồng phát hiện, sẽ giống như cha ta nói, bị đánh c.h.ế.t hoặc bán đi, trong lòng lo lắng vô cùng.
Nào ngờ khi gả đến nhà chồng, cuộc sống lại tốt đẹp như vậy!
"Hừm!" Cha chồng bỗng lên tiếng, liếc nhìn phu quân ta rồi mắng, "Thằng nhóc thối! Con què chân chứ có phải liệt tay đâu, không biết gắp thức ăn cho nương tử à?"
Ta nghe vậy, ngẩn người ra, vừa ngượng ngùng vừa sợ hãi, thậm chí còn có chút muốn cười...
Không biết nên cảm thấy thế nào trước, liền nghe phu quân ta khẽ cười một tiếng, đáp: "Cha dạy dỗ đúng lắm, quả thực là con sơ suất."
Nói xong, hắn liền gắp một miếng thịt ba chỉ có cả nạc lẫn mỡ vào bát ta, ôn nhu cười với ta: "Ta cũng là lần đầu làm phu quân, có chỗ nào không chu đáo, mong nương tử lượng thứ."
Ta ngượng ngùng e thẹn: "Đa tạ phu quân..."
Mẹ chồng mỉm cười với ta, xua tay: "Đừng để ý đến hai cha con họ, chúng ta có tay, muốn ăn gì thì tự gắp."
Ta gật đầu: "Vâng ạ."
Đây là lần đầu tiên trong đời ta có thể cùng người nhà ăn cơm chung mâm!
Đây là lần đầu tiên trong đời ta có thể ăn đùi gà lớn ngon lành!
Đây là lần đầu tiên trong đời ta có thể tự gắp thịt ăn!
Ai nói ta số khổ?
Ta nhất định là số sướng rồi!
Chiều tối.
Mẹ chồng dán lên cửa sổ phòng chúng ta chữ hỷ màu đỏ thẫm do chính tay bà cắt, còn treo vải đỏ lên giường chúng ta.
Bà nói, những năm nay, vì chữa bệnh cho phu quân ta mà đã tiêu hết sạch vốn liếng, lại còn nợ bà con không ít tiền bạc.
Bà ấy lại nói, xin lỗi ta, đáng lẽ là đêm tân hôn náo nhiệt, vậy mà lại tiêu điều lạnh lẽo thế này.
Ta nói không sao.
Cha mẹ chồng đối xử tốt với ta, phu quân ta đối xử tốt với ta, với ta mà nói, vậy là đủ rồi!
Trước kia, là cha chồng giúp phu quân ta lau người tắm rửa.
Bây giờ, hắn đã thành thân, nên do ta là tân nương làm việc này.
Lúc ta rửa chân cho hắn, thấy hai chân hắn trắng trẻo, cơ bắp có chút co rút, nhỏ hơn chân người thường một chút.
Hắn nói, ban đầu chỉ cảm thấy hai chân không có lực, sau đó dần dần mất hết sức lực, thậm chí mất đi cảm giác.
Thế nhưng, khi ta rửa chân cho hắn, hắn lại nói cảm thấy trên chân như có một dòng nước ấm chảy qua, ấm áp dễ chịu.
"Rất dễ chịu." Hắn vừa không hiểu vừa kinh ngạc.
Ta buông tay ra, bảo hắn cúi người xuống, thử tự mình rửa chân.
"Không có cảm giác gì cả." Hắn lắc đầu.
Nhưng, khi ta tiếp tục rửa chân cho hắn, hắn nói vẫn có cảm giác dòng nước ấm chảy qua đó.
"Trước đây cha rửa chân cho phu quân, phu quân có cảm thấy như vậy không?"
Hắn lắc đầu: "Chưa từng có."
Ta suy nghĩ một chút rồi ngẩng đầu mỉm cười với hắn: "Tuy ta cũng không biết vì sao lại như vậy, nhưng phu quân cảm thấy dễ chịu là tốt rồi!"
"Phải, đa tạ nương tử."
Mãi cho đến khi hắn nói: "Nương tử đừng căng thẳng, ta đã nói với cha mẹ rồi, hiện giờ hai chân ta bất tiện, hơn nữa nương tử mới mười lăm tuổi, thân thể lại gầy yếu, chi bằng cứ để chúng ta... vun đắp tình cảm, ngày sau rồi làm chuyện phu thê."
Ta ngẩn ra một chút, cúi đầu, ừm một tiếng.
Ta biết chữ là do hồi nhỏ lén đi theo các ca ca đến trường, đứng ngoài cửa sổ học lỏm.
Bà mối Lý nhận tiền lễ của mẹ chồng xong, nói là còn có việc, liền cáo từ ra về.
Đến giờ ngọ, cha mẹ chồng đã chuẩn bị xong bữa trưa, ta tay chân lanh lẹ, giúp đỡ bày biện cơm nước lên bàn.
Mẹ chồng xới cơm xong thì cha chồng cùng phu quân ta cũng đã ngồi vào bàn.
Còn ta ngoan ngoãn đứng sang một bên.
Mẹ ta từng nói, ta trời sinh có tướng đoạn chưởng, không thể cùng người nhà ăn chung ở chung.
Cho nên, ta quanh năm suốt tháng ở nhà kho, hơn nữa luôn luôn là người ăn cuối cùng, đợi cả nhà ăn xong ta mới ăn.
"Tứ Nha, con đứng đó làm gì vậy?" Mẹ chồng ngồi xuống, nhìn ta với vẻ mặt ngạc nhiên.
Phu quân ta đẩy xe lăn lại gần, đưa tay nắm lấy tay ta, dịu dàng nói: "Nương tử không cần câu nệ, mau ngồi xuống đây."
Hắn bảo ta ngồi xuống bên cạnh hắn.
"Con gầy yếu thế này, mau ăn một cái đùi gà đi!" Mẹ chồng lập tức gắp một cái đùi gà vào bát cơm của ta.
Ta có chút bối rối... "Phu quân ăn đi..."
Ta vội vàng gắp lên muốn đưa cho phu quân ta.
Ở nhà ta, từ trước đến nay chỉ có cha và đại ca nhị ca mới được ăn đùi gà.
Mẹ ta từng nói, phận nữ nhi, ăn chút phao câu xương gà là tốt lắm rồi!
Tuy đến phao câu ta cũng chưa từng được ăn...
"Nàng ăn đi." Hắn đẩy tay ta, đặt đùi gà lại vào bát cơm của ta, mỉm cười nói, "Ở nhà chúng ta, từ trước đến nay đều là nữ tử ăn đùi gà. Hôm nay, nàng và mẹ, mỗi người một cái đùi gà."
A? Như vậy sao?
Ta nửa tin nửa ngờ.
Thế là ta được ăn cái đùi gà đầu tiên trong đời.
Cả miệng toàn mùi thịt thơm, hương thơm từ môi răng ta, đến đầu lưỡi ta, đến cổ họng ta, hoàn toàn chinh phục vị giác của ta...
Ngon quá! Thơm quá!
Thì ra trên đời lại có món ngon như vậy!
Mẹ chồng nói, tuy không bày tiệc chiêu đãi bà con, nhưng bữa cơm đầu tiên con dâu về nhà phải cố gắng sắp xếp cho thịnh soạn.
Trên bàn ăn, ngoài một đĩa thịt gà lớn thì còn có cá sông, thịt ba chỉ kho nồi đất, và một bát rau xanh lớn.
Nhưng, ta đã ăn đùi gà rồi thì tuyệt đối không dám động đến món nào khác trên bàn.
Ta cúi đầu, ăn từng miếng cơm nhỏ.
Cơm cũng ngon quá!
Ở nhà ta chỉ được ăn cháo loãng thôi!
Nói thật, trước đây ta rất lo lắng, bởi vì ta có tướng đoạn chưởng, sợ bị nhà chồng phát hiện, sẽ giống như cha ta nói, bị đánh c.h.ế.t hoặc bán đi, trong lòng lo lắng vô cùng.
Nào ngờ khi gả đến nhà chồng, cuộc sống lại tốt đẹp như vậy!
"Hừm!" Cha chồng bỗng lên tiếng, liếc nhìn phu quân ta rồi mắng, "Thằng nhóc thối! Con què chân chứ có phải liệt tay đâu, không biết gắp thức ăn cho nương tử à?"
Ta nghe vậy, ngẩn người ra, vừa ngượng ngùng vừa sợ hãi, thậm chí còn có chút muốn cười...
Không biết nên cảm thấy thế nào trước, liền nghe phu quân ta khẽ cười một tiếng, đáp: "Cha dạy dỗ đúng lắm, quả thực là con sơ suất."
Nói xong, hắn liền gắp một miếng thịt ba chỉ có cả nạc lẫn mỡ vào bát ta, ôn nhu cười với ta: "Ta cũng là lần đầu làm phu quân, có chỗ nào không chu đáo, mong nương tử lượng thứ."
Ta ngượng ngùng e thẹn: "Đa tạ phu quân..."
Mẹ chồng mỉm cười với ta, xua tay: "Đừng để ý đến hai cha con họ, chúng ta có tay, muốn ăn gì thì tự gắp."
Ta gật đầu: "Vâng ạ."
Đây là lần đầu tiên trong đời ta có thể cùng người nhà ăn cơm chung mâm!
Đây là lần đầu tiên trong đời ta có thể ăn đùi gà lớn ngon lành!
Đây là lần đầu tiên trong đời ta có thể tự gắp thịt ăn!
Ai nói ta số khổ?
Ta nhất định là số sướng rồi!
Chiều tối.
Mẹ chồng dán lên cửa sổ phòng chúng ta chữ hỷ màu đỏ thẫm do chính tay bà cắt, còn treo vải đỏ lên giường chúng ta.
Bà nói, những năm nay, vì chữa bệnh cho phu quân ta mà đã tiêu hết sạch vốn liếng, lại còn nợ bà con không ít tiền bạc.
Bà ấy lại nói, xin lỗi ta, đáng lẽ là đêm tân hôn náo nhiệt, vậy mà lại tiêu điều lạnh lẽo thế này.
Ta nói không sao.
Cha mẹ chồng đối xử tốt với ta, phu quân ta đối xử tốt với ta, với ta mà nói, vậy là đủ rồi!
Trước kia, là cha chồng giúp phu quân ta lau người tắm rửa.
Bây giờ, hắn đã thành thân, nên do ta là tân nương làm việc này.
Lúc ta rửa chân cho hắn, thấy hai chân hắn trắng trẻo, cơ bắp có chút co rút, nhỏ hơn chân người thường một chút.
Hắn nói, ban đầu chỉ cảm thấy hai chân không có lực, sau đó dần dần mất hết sức lực, thậm chí mất đi cảm giác.
Thế nhưng, khi ta rửa chân cho hắn, hắn lại nói cảm thấy trên chân như có một dòng nước ấm chảy qua, ấm áp dễ chịu.
"Rất dễ chịu." Hắn vừa không hiểu vừa kinh ngạc.
Ta buông tay ra, bảo hắn cúi người xuống, thử tự mình rửa chân.
"Không có cảm giác gì cả." Hắn lắc đầu.
Nhưng, khi ta tiếp tục rửa chân cho hắn, hắn nói vẫn có cảm giác dòng nước ấm chảy qua đó.
"Trước đây cha rửa chân cho phu quân, phu quân có cảm thấy như vậy không?"
Hắn lắc đầu: "Chưa từng có."
Ta suy nghĩ một chút rồi ngẩng đầu mỉm cười với hắn: "Tuy ta cũng không biết vì sao lại như vậy, nhưng phu quân cảm thấy dễ chịu là tốt rồi!"
"Phải, đa tạ nương tử."
Mãi cho đến khi hắn nói: "Nương tử đừng căng thẳng, ta đã nói với cha mẹ rồi, hiện giờ hai chân ta bất tiện, hơn nữa nương tử mới mười lăm tuổi, thân thể lại gầy yếu, chi bằng cứ để chúng ta... vun đắp tình cảm, ngày sau rồi làm chuyện phu thê."
Ta ngẩn ra một chút, cúi đầu, ừm một tiếng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro