Cẩm Y Răng Nanh (Dịch)

Vô Đề

2025-01-10 07:48:02

Lý Tiểu Nha dự định triển khai công việc của mình ở bên sông Tần Hoài, trước tiên bắt đầu từ làm đẹp.

Từng có ngôn quan tấu sớ đàn hặc các cung tần mỹ nữ trong hậu cung [Tiền son phấn mỗi năm lên đến bốn mươi vạn lượng, than củi trong cung, mượn đủ các danh nghĩa, còn lãng phí hơn], đại khái ý nói hậu cung một năm chỉ riêng tiền mua son phấn đã tiêu hết bốn mươi vạn lượng, nếu cộng thêm chi phí và các chiêu bài, chi phí còn lớn hơn nữa, phi tần của Võ Tông không nhiều, thêm nữa lại thích du ngoạn cưỡng đoạt dân nữ dân phụ, toàn là hành vi không tốn tiền, cho nên chi tiêu thực sự của hậu cung không nhiều như vậy, rất nhiều tiền đều bị phi tần mượn danh nghĩa bỏ túi riêng rồi.

Tiền son phấn một năm của hậu cung Võ Tông, tuyệt đối không có bốn mươi vạn lượng, mười vạn lượng có thể có, bất quá mười vạn lượng đã tính là rất nhiều rồi, son phấn thời đại này rất đắt, cho nên tiền của phụ nữ rất dễ kiếm…

Phong Nguyệt lâu buổi sáng, lạnh lẽo tiêu điều.

Sau khi Hoa Nương bị quy nô đánh thức, rửa mặt trang điểm nhẹ nhàng, ủ rũ đến tiền sảnh.

"Tiểu gia, buổi sớm đại giá quang lâm, có gì chỉ giáo?"

Lý Tiểu Nha vào thẳng vấn đề: "Hoa tỷ, có thể lấy son phấn bút kẻ mày và các thứ trang điểm của ngươi ra không?"

"Làm gì?" Hoa Nương cảnh giác nói: "Son phấn của ta rất đắt đấy."

"Ta muốn dùng thử xem hiệu quả."

Hoa Nương ngạc nhiên nói: "Ngươi muốn trang điểm?"

"Không phải để ta tự trang điểm." Lý Tiểu Nha nhún vai nói: "Nếu ngươi không ngại, ta có thể trang điểm cho ngươi."

Hoa Nương không dám nhận: "Không cần."

Lý Tiểu Nha giục: "Mau lấy ra đi, ta chỉ dùng thử một chút thôi."

Hoa Nương miễn cưỡng sai quy nô: "Tiểu Lục, ngươi đi phòng ta lấy hộp phấn đến đây."

"Vâng, ngài chờ một chút."

Chỉ trong nháy mắt, Tiểu Lục đã bê một chiếc hộp gỗ lớn vào.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hoa Nương mở hộp phấn ra cho Lý Tiểu Nha xem qua, trong hộp đủ loại son phấn mỹ phẩm, mỹ phẩm được dùng nhiều nhất thời đại này chính là son phấn, từng có một câu thơ: Ba nghìn cung nữ mặt son phấn…

Thời cổ đại không có kem dưỡng ẩm, xịt khoáng hay kem nền, để phấn có thể lưu lại trên mặt lâu hơn, phần lớn phấn đều chứa chì, còn đá để kẻ lông mày là than chì, dù là chì hay than chì, đều có độc, dùng lâu sẽ gây ra tổn hại lớn cho khuôn mặt, khiến da mặt vàng vọt, nghiêm trọng hơn sẽ bị ngộ độc chì.

Son phấn được làm từ hoa, tính ra là không độc không hại, chỉ là giá cả đắt đỏ.

Lý Tiểu Nha vỗ bàn, gọi: "Khoái Tử, ngươi nằm lên bàn đi."

Khoái Tử ngày thường rất ít khi nói, giọng nói cũng đặc biệt nhỏ, luôn rụt rè đứng sau lưng Heo Mập, không có một chút cảm giác tồn tại nào, nghe thấy Lý Tiểu Nha gọi, hắn rụt rè đứng ra từ sau lưng Heo Mập.

"Lão đại, ngài muốn ta làm gì?"

"Ta cần một người để luyện tập." Lý Tiểu Nha mất kiên nhẫn nói: "Mau nằm lên đi, đừng nhúc nhích, cũng đừng nói."

Sau khi Khoái Tử nằm lên bàn, sợ hãi nhắm mắt lại.

Lý Tiểu Nha tùy ý chọn một loại phấn, ngồi bên cạnh Khoái Tử, bắt đầu đánh phấn cho Khoái Tử…

Hoa Tỷ nghi ngờ hỏi: "Tiểu gia, sao ngài lại để hắn nằm rồi lại trang điểm cho hắn?"

"Quen rồi!"

Quải Ba Chân và những người khác cũng thấy kỳ lạ, đây là lần đầu tiên bọn hắn thấy có người trang điểm khi nằm.

Lý Tiểu Nha không ngừng thử các loại phấn, đánh mặt Khoái Tử trắng như bột mì.

"Lão đại, cái này trắng quá rồi đấy?"

"Hửm?"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ma Tử vô tư nói: "Hồi đó, một người chị họ của ta rơi xuống sông, ngâm ba ngày cũng không trắng đến mức này."

"(⊙_⊙)"

Hoa Nương nhìn Lý Tiểu Nha cứ như đang quét tường, đánh rất nhiều phấn lên mặt Khoái Tử, đau lòng nói: "Ngươi có thể tiết kiệm một chút không? Mấy loại phấn này đắt lắm đấy."

Lý Tiểu Nha không cần suy nghĩ nói: "Ngày mai ta mua lại trả ngươi."

Hoa Nương nghe vậy, khuôn mặt xinh đẹp ửng hồng, đàn ông không thể tùy tiện mua son phấn cho phụ nữ, đàn ông mua son phấn cho phụ nữ, đó là thể hiện tình cảm yêu mến, đoán chừng tên tiểu tử này cũng không hiểu, phụ nữ đối với hắn nói, sẽ chỉ ảnh hưởng đến tốc độ rút đao của hắn!

Lý Tiểu Nha hoàn toàn không nhận thấy sự thay đổi trong vẻ mặt của Hoa Nương, một lòng một dạ trang điểm cho Khoái Tử.

Sinh viên chuyên ngành tang lễ, sau này phần lớn sẽ trở thành người khâm liệm, đây là một nghề rất thiêng liêng, bọn họ khiến khuôn mặt tái nhợt của người chết trở nên bình thản tự nhiên, tỏa sáng vẻ rạng rỡ ngày nào, truyền đạt sự an lòng trong khả năng có thể cho người nhà đang đau khổ tột cùng, bọn họ trao cho người chết sự tôn nghiêm cuối cùng, để người chết có thể rời khỏi thế giới một cách trang trọng.

Sau khi trang điểm xong, Lý Tiểu Nha theo bản năng đứng dậy cúi chào.

Tú Tài và những người khác xem ngơ ngác, sao trang điểm xong còn phải cúi chào?

Sau khi Khoái Tử đứng dậy, những người xung quanh đều cười phá lên, trang điểm không tệ, chỉ là quá đậm, trông như người hát tuồng, thời đại này cách trang điểm của phụ nữ nghiêng về trang điểm nhẹ, chỉ có môi là tô đậm hơn một chút...

Lý Tiểu Nha bản thân lại khá hài lòng, có bột mới gột nên hồ, mỹ phẩm quá lạc hậu, trang điểm được như vậy đã rất tốt rồi.

Có thể mời nạn nhân tiếp theo rồi...

"Ma Tử, ngươi nằm lên đi."

Ma Tử kháng cự nói: "Lão đại, ta không muốn hát tuồng."

"Bớt nói nhảm!"

Ma Tử thở dài, ngoan ngoãn nằm lên bàn.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Cẩm Y Răng Nanh (Dịch)

Số ký tự: 0