Càn Khôn Kiếm Thần

Cửu trọng thiên...

Trần Sơn

2024-11-12 06:39:01

Dịch: Phong Nguyệt Lâu

Lâm Nhai mua mười trái Thiên Thanh Quả, tất nhiên không phải tặng hết cho Cảnh Minh Châu, gã cũng cần dùng Thiên Thanh Quả tu luyện.

Sau quầy, võ giả nam nhân trung niên mỉm cười khách sáo nói:

- Lâm Nhai tiên sinh, Thiên Thanh Quả của tiên sinh đây, tổng cộng ba ngàn khối linh thạch.

Lâm Nhai sảng khoái thanh toán linh thạch:

- Ừm, rất tốt.

Mắt Lâm Nhai sáng rỡ nhìn chằm chằm Tô Tử Huyên dứng bên cạnh Cảnh Ngôn, âm trầm nói:

- Cảnh Ngôn, ngươi mua cái gì? He he, nếu không đủ linh thạch thì ta còn linh thạch, nếu cần cứ nói.

Cảnh Minh Châu nịnh nọt tiếp lời:

- Nhai ca có thật nhiều linh thạch.

Nữ nhân này rất có ánh mắt, hèn gì Lâm Nhai thích nàng.

Tô Tử Huyên tiến lên trước một bước đặt hộp gỗ tinh xảo đựng linh thạch cực phẩm lên mặt quầy:

- Đây là mười khối linh thạch cực phẩm Cảnh Ngôn tiên sinh mua.

Tô Tử Huyên nhìn ra hai người Lâm Nhai có hiềm khích với Cảnh Ngôn, ngữ điệu châm chọc đó làm nàng nghe thầm bực. Cảnh Ngôn tiên sinh còn cần chút linh thạch của các ngươi sao?

Lâm Nhai, Cảnh Minh Châu xoe tròn mắt suýt rớt ra ngoài:

- Hả? Cái gì!?

- Linh... linh thạch cực phẩm?

Làm sao có thể?

Cảnh Ngôn mua linh thạch cực phẩm?

Biểu tình của Lâm Nhai vặn vẹo, mắt nhìn chằm chằm hộp gỗ.

Võ giả nam sau quầy mở hộp gỗ tinh xảo ra, từng khối linh thạch cực phẩm mượt mà tỏa vầng sáng trắng ngà sắp hàng ngay ngắn.

Lâm Nhai thầm rít gào:

- Không thể nào! Không thể được! Làm sao hắn có nhiều linh thạch như thế để mua linh thạch cực phẩm?

Lâm Nhai nghĩ Cảnh Ngôn trước kia, lúc lão tộc trưởng Cảnh gia còn sống hắn cũng không thể có nhiều linh thạch như vậy.

Lâm Nhai cũng là tôn tử của đại trưởng lão Lâm gia, thân phận không giống bình thường, hơn nữa gã là cường giả Võ Đạo cửu trọng thiên. Nhưng Lâm Nhai chỉ có hơn ba ngàn linh thạch, không mua nổi một khối linh thạch cực phẩm, đó là tính tiền trước khi gã mua Thiên Thanh Quả.

Võ giả nam mỉm cười nói:

- Cảnh Ngôn tiên sinh, mười khối linh thạch cực phẩm giá bốn vạn linh thạch.

Nam nhân trung niên hơi giật mình nhưng không quá bất ngờ, vì không lâu trước đó Cảnh Ngôn đã tiêu phí năm vạn năm ngàn khối linh thạch tại đây.

Cảnh Ngôn gật đầu:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Ừm!

Cạch!

Một tiếng vang khẽ, Cảnh Ngôn đặt bốn tấm thẻ vàng linh thạch trên quầy.

Cảnh Minh Châu nhìn thẻ vàng trân trân, cả đời nàng chưa từng có thẻ vàng linh thạch.

Võ giả nam cung kính nói:

- Cảnh Ngôn tiên sinh, bốn tấm thẻ vàng này mỗi tấm đủ số một vạn khối linh thạch, không có vấn đề.

Cảnh Ngôn lại lấy ra một tấm thẻ vàng linh thạch:

- Ừm, còn một việc nữa, ta đã dùng hết linh thạch hiện có, cho ta đổi một ít được không?

Võ giả nam cười tủm tỉm nói:

- Đương nhiên có thể, không thành vấn đề! Cảnh Ngôn tiên sinh, vốn theo quy định muốn đổi linh thạch thực ở chỗ chúng ta cần thanh toán phí thủ tục. Nhưng Cảnh Ngôn tiên sinh là khách hàng lớn của Kỳ Trân Hiên nên không tính phí.

Cảnh Ngôn gật đầu nói:

- Đa tạ.

Cảnh Ngôn cất mười khối linh thạch cực phẩm, một vạn linh thạch thật, sau đó từ biệt Tô Tử Huyên:

- Tử Huyên, lần sau gặp lại.

Cảnh Ngôn dứt khoát xoay người rời đi, hắn không thèm nhìn đôi cẩu nam nữ Lâm Nhai, Cảnh Minh Châu cái nào.

Hờ hững nhẹ nhàng, đây mới là phong độ!

Ánh mắt Lâm Nhai, Cảnh Minh Châu phức tạp nhìn bóng lưng Cảnh Ngôn khuất xa Kỳ Trân Hiên. Nữ hầu giả áo đỏ run nhẹ, nỗi lòng không bình tĩnh.

***

Trạch viện Cảnh gia, trong phòng tiểu viện nơi Cảnh Ngôn cư ngụ.

Cảnh Ngôn lấy ra một khối linh thạch cực phẩm tỏa vầng sáng trắng ngà đậm, ánh mắt nghiêm túc:

- Linh thạch cực phẩm!

Thương Khung Đệ Nhất Thần Công vận chuyển.

Bùm!

Nguyên khí khổng lồ từ linh thạch cực phẩm dâng lên chui vào người Cảnh Ngôn.

Cảnh này cực kỳ kinh người.

Nguyên khí như hóa thành thể lỏng, mắt thường thấy rõ. Nguyên khí tinh thuần mà khủng bố với tốc độ kinh người chui vào thân thể Cảnh Ngôn. Thương Khung Đệ Nhất Thần Công chuyển hóa khiến nguyên khí tăng vùn vụt, chỉ trong thời gian ngắn nguyên khí của Cảnh Ngôn đã tăng lên rõ rệt. Cảnh Ngôn cảm nhận thiết thực nhất điều này, cảm giác thoải mái sảng khoái làm người say mê.

Cảnh Ngôn sung sướng thầm nghĩ:

- Dùng linh thạch cực phẩm tu luyện thật là sảng khoái.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Chỉ trong ba ngày, ba ngày sau một khối linh thạch cực phẩm thành bụi.

Cảnh giới của Cảnh Ngôn đến đỉnh bát trọng thiên.

Cửu trọng thiên sắp tới.

Cảnh Ngôn không vội hấp thu nguyên khí chứa trong linh thạch cực phẩm, hắn tạm ngừng.

Trong ba ngày tăng tiến nguyên khí là rất khổng lồ, Cảnh Ngôn cần chút thời gian củng cố nguyên khí hoàn toàn.

Thương Khung Đệ Nhất Thần Công lặng lẽ vận chuyển, hai ngày trôi nhanh.

Hôm nay Cảnh Ngôn mở mắt ra, mím môi:

- Tạm ổn rồi, thử đột phá cửu trọng thiên xem.

Còn một tháng là đến gia tộc đại tái.

Cảnh Ngôn chuẩn bị sẵn sàng Cửu Âm Quả, linh thạch cực phẩm, nhiều linh thạch bình thường.

Cảnh Ngôn hít sâu, từ từ nhắm mắt lại, nguyên khí trong người dần vận chuyển. Theo thời gian trôi qua tốc độ nguyên khí vận chuyển càng lúc càng nhanh.

Trước tiên Cảnh Ngôn nuốt Cửu Âm Quả vào, nhờ năng lượng Cửu Âm Quả dẫn động hồn tinh tích trữ trong người còn sót lại bốn mươi phần trăm bị cơ thể hắn hấp thu.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Thương Khung Đệ Nhất Thần Công với ý niệm của Cảnh Ngôn khống chế nguyên khí hung mãnh trùng kích bức tường bát trọng thiên đến cửu trọng thiên.

Cảnh Ngôn dựng đứng chân mày, ngón tay nhanh đến cực hạn, hấp thu linh thạch cực phẩm cầm trong tay:

- Là lúc này, dùng linh thạch cực phẩm!

Từng ngày trôi qua.

Ba ngày.

Một tuần.

Nửa tháng sau.

Tài nguyên trước mặt Cảnh Ngôn thưa dần, nguyên khí dâng lên quanh người hắn càng lúc càng kinh người. Bốn phía nhìn như bình tĩnh thật ra tràn ngập nguyên khí khủng bố.

Lúc này nếu có võ giả nào đứng gần Cảnh Ngôn e rằng sẽ bị nguyên khí nhìn như tĩnh lặng trực tiếp đánh bay, dù là võ giả cao cấp cũng khó mà may mắn thoát khỏi.

Ong ong ong ong ong!

Thùng thùng thùng!

Người Cảnh Ngôn rung nhẹ, nguyên khí mênh mông như biển khuếch tán bốn phương tám hướng.

Cùng lúc đó, trong tiếng hít thở của Cảnh Ngôn phát ra tiếng ngân dài như rồng ngâm.

Răng rắc!

Bình chướng bát trọng thiên đến cửu trọng thiên rốt cuộc sụp đổ.

Nguyên khí tích lũy đến cực hạn khi mở ra lỗ hổng nhỏ thì như nước sông ầm ầm chảy trong kinh mạch Võ Đạo.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Càn Khôn Kiếm Thần

Số ký tự: 0