Càn Khôn Kiếm Thần

Khế bán thân

Trần Sơn

2024-11-12 06:39:01

Dịch: Phong Nguyệt Lâu

***

Tầng năm Huy Hoàng đan lâu, căn cứ phối chế dược tề.

Cảnh Ngôn đứng ở đằng sau nhìn bình dược tề trị thương trung cấp mà Cảnh Thanh Nham phối chế, gật đầu nói:

- Thanh Nham ca, tốt lắm, ca làm rất tốt. Thêm mười ngày, nửa tháng là Thanh Nham ca có thể thử phối chế dược tề trị thương cao cấp.

Nghe Cảnh Ngôn khẳng định Cảnh Thanh Nham hưng phấn liên tục gật đầu.

Cảnh Thần Tinh tiến vào nói:

- Cảnh Ngôn, dược tề sư đến ứng sinh đã lên rồi.

Cảnh Ngôn quay người lại mỉm cười nói:

- A, qua xem đi.

Trong một căn phòng phối chế dược tề rộng trên tầng năm, hai mươi mấy dược tề sư các cấp nhỏ giọng thảo luận.

Cảnh Ngôn, Cảnh Thần Tinh, Cảnh Thanh Nham đi vào phòng.

Lưu Ba mũi ưng vừa thấy Cảnh Ngôn liền vung ống tay áo hỏi:

- Cảnh Ngôn, chúng ta hãy tiết kiệm thời gian đi, ngươi nói cho chúng ta biết cho dược tề sư học đồ, dược tề sư cấp thấp, dược tề sư trung cấp, dược tề sư cao cấp thù lao thế nào? Chúng ta đều là dược tề sư, không lo không có công tác. Ngươi trực tiếp nói thù lao, nếu thích hợp chúng ta ở lại, không thích hợp chúng ta liền đi.

Cảnh Ngôn cau mày nhìn Lưu Ba, mỉm cười hỏi:

- Xin hỏi ngươi là ai?

Thật ra Cảnh Ngôn biết lai lịch của người này. Trước kia hắn không biết, nhưng trước khi vào phòng Cảnh Thần Tinh đã báo cáo cho Cảnh Ngôn biết Lưu Ba có thể đến gây rối.

Bởi vậy Cảnh Ngôn biết Lưu Ba.

Lưu Ba vênh váo nói:

- Ta là Lưu Ba! Hừ, trong giới dược tề sư Đông Lâm thành này có ai không biết ta? Lưu Ba ta đây là dược tề sư cao cấp. Cảnh Ngôn, chúng ta đừng quanh co lòng vòng nữa, thời gian của chúng ta rất quý giá. Chúng ta đến đây cũng vì nể mặt ngươi, sảng khoái chút đi!

Lưu Ba cho rằng Cảnh Ngôn dù có thiên phú siêu cao trong Võ Đạo cũng phải nể nang dược tề sư bọn họ ba phần. Không có dược tề sư thì Cảnh Ngôn khó buôn bán đan lâu, nên Lưu Ba không lo chọc giận hắn.

Hơn nữa Lưu Ba đến đây không có ý muốn làm việc cho Cảnh Ngôn, gã thật sự tới quấy rối. Lưu Ba gánh trách nhiệm lớn, tộc trưởng Triệu gia Triệu Đương Nguyên tự mình giao nhiệm vụ cho gã.

Lưu Ba chẳng những không định làm việc cho Cảnh Ngôn còn muốn quấy rối dược tề sư khác, tốt nhất cho hắn không chiêu nhận ai được, để xem hắn làm sao.

Cảnh Ngôn cười nói:

- Dược tề sư cao cấp? Ha ha, Lưu Ba dược tề sư lợi hại thật.

Cảnh Ngôn quét mắt qua từng người:

- Nhưng chúng ta tạm không nói thù lao, trước tiên nói về năng lực của các vị. Nếu năng lực không đủ thì Huy Hoàng đan lâu chúng ta không cần.

Có người cau mày khó hiểu nhìn Cảnh Ngôn:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Cảnh Ngôn thiếu gia nói vậy là sao?

Đám dược tề sư có mặt ở đây đều biết nhau, không lẽ Cảnh Ngôn sợ có người đục nước béo cò? Nếu không tại sao còn đòi thử thách năng lực?

Năng lực của dược tề sư liên quan tới đẳng cấp, ví dụ dược tề sư học đồ thì năng lực là chỉ có thể phối chế vài loại dược tề cấp thấp, thậm chí phối chế một loại dược tề cấp thấp duy nhất. Dược tề sư cấp thấp có thể phối chế thêm vài loại dược tề cấp thấp, dược tề sư trung cấp phối chế nhiều loại dược tề trung cấp, dược tề sư cao cấp có thể phối chế nhiều loại dược tề cao cấp.

Cấp bậc càng cao năng lực càng mạnh.

Ý của Cảnh Ngôn không lẽ từ chối nhận dược tề sư học đồ, thậm chí là dược tề sư cấp thấp?

Cảnh Ngôn mỉm cười nói:

- Ở chỗ ta chỉ biết phối chế dược tề là không được. Đan lâu của ta bán ra dược tề có yêu cầu rất cao về phẩm chất, dược tề phẩm chất không tốt đan lâu sẽ không bán ra. Các vị nếu tham gia vào đan lâu ta thì bảo đảm không hối hận. Ở đây năng lực phối chế dược tề của các vị sẽ tăng vùn vụt. Thù lao chỗ ta rất cao, miễn chăm chỉ cố gắng thì các vị kiếm được thù lao cao gấp đôi, gấp mấy lần có thể kiếm được.

Cảnh Ngôn vừa dứt lời Lưu Ba xì cười:

- Khoác lác không xé nháp, năng lực phối chế dược tề tăng vùn vụt? Cảnh Ngôn, ngươi dựa vào cái gì nói như vậy? Ý ngươi là dược tề sư học đồ có thể trong thời gian ngắn thành dược tề sư cấp thấp? Dược tề sư cao cấp trong thời gian ngắn thành dược tề sư đỉnh cấp?

Đúng là mơ giữa ban ngày.

Cảnh Ngôn nhìn Lưu Ba:

- Lưu Ba dược tề sư nói chính xác, đương nhiên với điều kiện là ngươi có thể vào đan lâu và chịu cố gắng.

Lúc này Cảnh Ngôn đại khái xác định Lưu Ba đến gây rối, nhưng trực tiếp đuổi gã đi không phải cách hay, sẽ làm dược tề sư khác sinh lòng khúc mắc. Vì dược tề sư khác không biết Lưu Ba cố ý gây rối.

Cảnh Ngôn không quan tâm Lưu Ba diễn trò hề, người này lát nữa có quỳ khóc xin hắn cho vào Huy Hoàng đan lâu thì hắn cũng không chấp nhận.

Dược tề sư cao cấp khác nhíu mày hỏi:

- Cảnh Ngôn tiên sinh nói như thế chắc không phải chỉ bằng miệng? Nếu Cảnh Ngôn tiên sinh có năng lực này còn cần gì thông báo tuyển dụng dược tề sư bên ngoài? Cảnh Ngôn tiên sinh tự mình bồi dưỡng một ít là được rồi?

Dược tề sư cao cấp này không phải cố ý gây rối, nhưng lời Cảnh Ngôn nói khiến người khó tin. Nếu dược tề sư dễ tiến bộ như vậy thì đã không khan hiếm.

Cảnh Ngôn cười nói:

- Ta nói có thật hay không sẽ dùng sự thực chứng minh, trước không nên gấp gáp. Giờ ta còn có một việc muốn nói là khi đã tham gia vào Huy Hoàng đan lâu ta thì không được tùy ý rời đi, chúng ta phải ký hiệp nghị. Nếu không được đan lâu đồng ý mà tự tiện rời khỏi đan lâu thì ta có quyền lực tùy ý xử trí kẻ đó.

Lời nói của Cảnh Ngôn toát ra âm trầm.

Phải ký tên vào hợp đồng.

Cảnh Ngôn muốn bồi dưỡng một đám dược tề sư cực kỳ xuất sắc, sau này hắn còn bồi dưỡng đan sư. Dược tề sư được hắn bồi dưỡng sẽ xuất sắc hơn những dược tề sư bên ngoài nhiều.

Nếu hắn vất vả bồi dưỡng ra dược tề sư dễ dàng rời khỏi Huy Hoàng đan lâu chẳng phải là làm áo cưới thay người? Cảnh Ngôn không ngốc vậy.

Lưu Ba lại nhảy ra:

- Cảnh Ngôn, ngươi bị điên sao? Ý ngươi là chúng ta muốn vào Huy Hoàng đan lâu còn phải ký khế bán thân? Ha ha ha ha ha ha! Ngươi ngây thơ quá, trước kia ta ở chợ dược tề Triệu gia cũng không ký tên vào hiệp nghị như vậy. Ngươi bắt chúng ta ký khế bán thân, là ngươi ngốc hay cho rằng chúng ta ngu?

Lưu Ba quay sang la lên với người khác:

- Các vị, chúng ta đi thôi! Cảnh Ngôn không có chút thành ý, hắn nói nửa ngày không đưa ra cho thù lao gì, còn bắt chúng ta ký khế bán thân trước, xem chúng ta là đồ ngốc!

Nghe mấy lời Lưu Ba nói có nhiều người cau mày, một số dược tề sư học đồ cảm thấy Huy Hoàng đan lâu có lẽ không phải lựa chọn tốt.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ký vào khế bán thân sau này họ khó rời khỏi Huy Hoàng đan lâu chọn chỗ khác. Nếu nhất quyết rời đi, có hiệp nghị này Cảnh Ngôn trực tiếp giết họ cũng là hợp pháp. Cảnh Ngôn có thực lực Võ Đạo, bọn họ nghe nói hắn giết cả võ giả cảnh giới Tiên Thiên trung kỳ!

Cảnh Ngôn thấy nhiều người định đi, cười nói:

- Các vị đừng vội quyết định, xem phẩm chất dược tề của dược tề sư chỗ ta phối chế đã.

Cảnh Ngôn lấy ra một đống dược tề trị thương cấp thấp chia cho từng dược tề sư có mặt.

Lưu Ba hỏi:

- Đây là dược tề đẳng cấp gì?

Cảnh Ngôn cười nói:

- Dược tề trị thương cấp thấp.

Lưu Ba kinh ngạc kêu lên:

- Dược tề trị thương cấp thấp? Cảnh Ngôn, ngươi đang đua chúng ta sao? Ngươi chỉ lấy ra dược tề trị thương cấp thấp? Ngươi đưa dược tề trị thương cấp thấp trước mặt dược tề sư cao cấp như ta?

Khi Cảnh Ngôn nói lấy dược tề ra cho mọi người xem xét phẩm chất, Lưu Ba còn tưởng hắn đưa dược tề cao cấp gì, hay thậm chí là dược tề đặc biệt, ai ngờ hắn chỉ đưa một bình dược tề trị thương cấp thấp.

Cảnh Ngôn mắt lóe tia sáng lạnh nhìn Lưu Ba:

- Ta nói rồi, các ngươi xem phẩm chất dược tề rồi nói.

Lưu Ba nhìn quanh:

- Hừ! Cảnh Ngôn, vậy ngươi nói dược tề này là dược tề sư của đan lâu ngươi phối chế ra, xin hỏi vị dược tề sư đó có ở đây không?

Cảnh Ngôn đã nói dược tề là dược tề sư trong đan lâu phối chế thì dược tề sư đó nên có mặt chỗ này đi. Đã có trong đan lâu thì tại sao không đi ra cho mọi người biết mặt?

Cảnh Ngôn chỉ Cảnh Thanh Nham luôn đứng bên cạnh mình:

- Dược tề sư ở đây, đó là Cảnh Thanh Nham dược tề sư!

Một dược tề sư cấp thấp trong đám đông kêu lên:

- Cảnh Thanh Nham?

Dược tề sư cấp thấp này quen Cảnh Thanh Nham:

- Cảnh Thanh Nham, ngươi về Đông Lâm thành khi nào?

Vừa rồi dược tề sư cấp thấp không chú ý đến Cảnh Thanh Nham, tập trung nhìn Cảnh Ngôn nên mãi khi hắn kêu tên Cảnh Thanh Nham thì dược tề sư cấp thấp mới phát hiện Cảnh Thanh Nham.

Cảnh Thanh Nham gật đầu, khách sáo chào:

- Tiếu Minh dược tề sư khỏe.

Tiếu Minh từng tiếp xúc với Cảnh Thanh Nham thời gian dài. Lúc trước Tiếu Minh ở một thời gian trong trấn chỗ Cảnh Thanh Nham từng ở, cá tính không tệ, chỉ điểm cho Cảnh Thanh Nham một số khó khăn trong phối chế dược tề. Nên Cảnh Thanh Nham cảm kích Tiếu Minh, nếu không phải vừa rồi Cảnh Ngôn luôn nói chuyện gã đã chào hỏi Cảnh Thanh Nham.

Thấy Cảnh Thanh Nham thế là Tiếu Minh mất hứng thú với dược tề trị thương trong tay mình. Tiếu Minh biết rõ năng lực của Cảnh Thanh Nham hơn những người khác có mặt tại đây. Cảnh Thanh Nham chỉ miễn cưỡng đến tư cách dược tề sư cấp thấp, gã phối chế dược tề được phẩm chất gì?

Không phải Tiếu Minh coi khinh Cảnh Thanh Nham mà vì quá rành năng lực của gã. Cảnh Thanh Nham phối chế dược tề không bằng dược tề cấp thấp mà Tiếu Minh làm ra.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Càn Khôn Kiếm Thần

Số ký tự: 0