Lại không nhịn...
Trần Sơn
2024-11-12 06:39:01
Dịch: Phong Nguyệt Lâu
Tuy Vạn Long kiếm pháp là võ học cực phẩm nhưng Cảnh Thiên Long chỉ nắm giữ được một phần.
Trảm Nguyệt kiếm pháp của Cảnh Ngôn dù là võ học thượng phẩm nhưng hắn sửa sáu trên mười một lỗ hổng, uy năng của Trảm Nguyệt kiếm pháp không thua võ học cực phẩm bình thường là bao.
Bởi vậy dù Cảnh Thiên Long dùng vũ khí tốt hơn Cảnh Ngôn một phẩm cấp, nguyên khí hùng hậu hơn hắn rất nhiều nhưng gã vẫn khó đánh tan Trảm Nguyệt kiếm pháp.
Còn một điều nữa, trong thời gian ngắn Cảnh Ngôn không thể tìm ra điểm yếu của Vạn Long kiếm pháp nhưng có cảm ứng đại khái. Cảnh Ngôn chỉ cần cố ý khống chế là tiết kiệm được nhiều tiêu hao khi Trảm Nguyệt kiếm pháp giằng co với Vạn Long kiếm pháp. Nên trong thời gian ngắn Trảm Nguyệt kiếm pháp của Cảnh Ngôn đối kháng lại Vạn Long kiếm pháp của Cảnh Thiên Long.
Phụt phụt phụt!
Hai bóng người thấp thoáng, võ học của hai người va chạm nghiền áp nhau.
Lâm Nam La ngồi không yên, mặt đỏ ửng. Tuy đám người trên đài cao tập trung vào Cảnh Ngôn và Cảnh Thiên Long đánh nhau, nhưng Lâm Nam La cảm giác bị tát vào mặt. Lâm Nam La đã nói Cảnh Ngôn tuyệt đối không đỡ nổi võ học cực phẩm của Cảnh Thiên Long. Bây giờ xem ra hắn có dấu hiệu bị áp chế, nhưng Lâm Nam La có mọc thêm hai con mắt cũng không thấy hắn có dấu hiệu bị thua.
Lâm Nam La tức giận chửi thầm trong bụng:
- Bà nội nó, tiểu tử này tu luyện kiểu gì vậy? Đúng là quái vật!
Qua thời gian nửa tách trà.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Võ học của Cảnh Ngôn, Cảnh Thiên Long và vận dụng đến cực hạn, xảy ra va chạm đáng sợ nhất.
Lực lượng khủng bố lấy hai người làm trung tâm thổi quét không gian trong vòng trăm thước, nguyên khí mờ ngưng tụ thành sương thật lâu không tan biến.
Sau cú va chạm này Cảnh Ngôn bị đẩy lùi ra ngoài mười thước:
- Ui!
Cảnh Ngôn cảm nhận nguyên khí dao động kịch liệt trong kinh mạch Võ Đạo, hắn không kiềm được phun búng máu.
Cảnh Ngôn thầm nghĩ:
- Vũ khí của ta còn kém nhiều, nếu ta dùng vũ khí cực phẩm thì bây giờ đã không bị dưới cơ!
Vũ khí cực phẩm và thượng phẩm cách biệt một trời một vực. Hai võ giả thực lực ngang ngửa đánh nhau, nếu một người sử dụng vũ khí cực phẩm, một người dùng vũ khí thượng phẩm, cuối cùng người bị giết chắc chắn là người sử dụng vũ khí thượng phẩm.
Cảnh Ngôn liên tục hít sâu, vận chuyển Thương Khung Đệ Nhất Thần Công kiềm chế nguyên khí dao động trong người.
Cảnh Ngôn bị đẩy lùi mười thước, Cảnh Thiên Long cũng không chịu nổi, mặt đỏ ửng. Cảnh Thiên Long cố gắng hết sức kiềm chế nhưng chân loạng choạng lùi bốn bước dài mới đứng vững.
Vèo!
Cảnh Thiên Long nhìn Cảnh Ngôn đăm đăm, lòng dậy sóng dữ. Trước khi đối chiến Cảnh Thiên Long không bao giờ ngờ Cảnh Ngôn sẽ mạnh mẽ đến vậy, giờ xem ra gã muốn hạ gục hắn khó khăn hơn tưởng tượng nhiều.
Cảnh Thiên Anh thầm thở phào, cười vui vẻ thầm nghĩ:
- Phù, chặn lại rồi, tiểu tử Cảnh Ngôn này không ngừng mang đến niềm vui bất ngờ cho người.
Cảnh Thiên Anh lại liếc hướng Lâm Nam La rụt cổ ngồi co ro, mỉm cười nói:
- Lâm Nam La lại nhìn lầm, Cảnh Ngôn một lần nữa ngăn cản thành công. Chậc chậc, bất ngờ lắm nhỉ?
Cảnh Thiên Anh rất bất mãn Lâm Nam La, cái tên khốn này luôn rủa Cảnh Ngôn thua Cảnh Thiên Long. Cảnh Thiên Anh đứng về phía Cảnh Ngôn, hy vọng hắn thắng nên tức giận với Lâm Nam La.
Lâm Nam La không muốn trả lời Cảnh Thiên Anh, nhưng thấy người xung quanh đều nhìn mình đành cứng cổ cãi lại:
- Hừ, ngẫu nhiên sai sót cũng là khó tránh khỏi.
Lâm Nam La thầm nghĩ:
- Cảnh Ngôn là quái thai, ta làm sao biết tiểu tử này biến thái như vậy.
Lâm Nam La nhiều lần đánh giá cao Cảnh Ngôn nhưng hắn như không có cực hạn, khiến người không thể nhìn thấu. Lâm Nam La quyết tâm không bình luận gì về đối chiến này nữa, dù sao hai tử đệ Cảnh gia đánh nhau chẳng liên quan trực tiếp đến y.
Cảnh Xuân Vũ ánh mắt âm trầm, biểu tình thay đổi nhiều lần. Từ khi Cảnh Ngôn và Cảnh Thiên Long đánh nhau thì lão không nói một câu, lúc này Cảnh Xuân Vũ vẫn im lìm, nhưng nhìn vào mắt lão thì biết lão cũng rất ngạc nhiên trước sức mạnh của Cảnh Ngôn, nhưng không sốt ruột. Hình như Cảnh Xuân Vũ cho rằng Cảnh Ngôn sẽ thua vào tay tôn tử Cảnh Thiên Long của lão.
***
Cảnh Ngôn nhìn Cảnh Thiên Long, nhếch mép cười kỳ dị:
- Cảnh Thiên Long, ngươi chỉ có bấy nhiêu bản lĩnh sao?
Cảnh Thiên Long siết chặt vũ khí cực phẩm Thiên Hỏa Kiếm:
- Chết tiệt!
Cảnh Ngôn cố ý kích thích Cảnh Thiên Long:
- Còn năng lực gì cứ lấy ra hết đi, nếu không ta sẽ chẳng nương tay nữa đâu.
- Cảnh Ngôn, ngươi đừng vội ngông cuồng!
Cảnh Thiên Long không tin đến mức này rồi Cảnh Ngôn còn con bài chưa lật. Cảnh Thiên Long hơi hiểu biết Cảnh Ngôn, gã biết hắn từng tu luyện Trảm Nguyệt kiếm pháp. Cảnh Thiên Long không hiểu tại sao Cảnh Ngôn thi triển Trảm Nguyệt kiếm pháp mạnh mẽ như vậy, nhưng điều này không quan trọng.
Tạm dừng giây lát rồi Cảnh Thiên Long điên tiết lại hành động:
- Cảnh Ngôn, chịu chết đi!
Lần này Cảnh Thiên Long vẫn sử dụng võ học Vạn Long kiếm pháp.
Bùm!
Ngàn vạn bóng kiếm trông như bong bóng thổi phồng lên. Ngoài người Cảnh Thiên Long lấp lánh vầng sáng màu lục, vầng sáng này không phải nguyên khí, không liên quan võ học Vạn Long kiếm pháp.
Cường giả Tiên Thiên trên đài cao chú ý ngay đến thay đổi của Cảnh Thiên Long:
- A?
- Đây là...
Lâm Nam La hét chói tai:
- Tứ Tượng bí pháp! Đây là Tứ Tượng bí pháp!
Làm tộc trưởng gia tộc lớn thứ hai của Đông Lâm thành, Lâm Nam La thấy rộng biết nhiều. Các cường giả Tiên Thiên có mặt không ai dám nói kiến thức của mình nhiều hơn Lâm Nam La.
Nên khi bọn họ chưa nhận ra ánh sáng đỏ ngoài người Cảnh Thiên Long là gì thì Lâm Nam La đã kêu lên. Lâm Nam La mới quyết tâm không nói chuyện, nhưng khi Cảnh Thiên Long thi triển Tứ Tượng bí pháp thì y không kiềm được lòng xao động.
Một vị cường giả Tiên Thiên trên ghế thượng khác nhíu mày nhìn Lâm Nam La, chần chừ hỏi:
- Tứ Tượng bí pháp? Lâm tộc trưởng có nhìn lầm không?
Lâm Nam La bĩu môi mắt trợn trắng nói:
- Buồn cười, sao ta có thể nhìn lầm Tứ Tượng bí pháp? Hừ, Cảnh Thiên Long tuyệt đối sử dụng Tứ Tượng bí pháp, nhưng không biết hắn nắm giữ mấy trọng. Tứ Tượng bí pháp có ba trọng, nếu nắm giữ trọn vẹn thì nguyên khí của Cảnh Thiên Long khi bùng nổ sẽ nhiều hơn ban đầu gấp đôi.
Tuy Vạn Long kiếm pháp là võ học cực phẩm nhưng Cảnh Thiên Long chỉ nắm giữ được một phần.
Trảm Nguyệt kiếm pháp của Cảnh Ngôn dù là võ học thượng phẩm nhưng hắn sửa sáu trên mười một lỗ hổng, uy năng của Trảm Nguyệt kiếm pháp không thua võ học cực phẩm bình thường là bao.
Bởi vậy dù Cảnh Thiên Long dùng vũ khí tốt hơn Cảnh Ngôn một phẩm cấp, nguyên khí hùng hậu hơn hắn rất nhiều nhưng gã vẫn khó đánh tan Trảm Nguyệt kiếm pháp.
Còn một điều nữa, trong thời gian ngắn Cảnh Ngôn không thể tìm ra điểm yếu của Vạn Long kiếm pháp nhưng có cảm ứng đại khái. Cảnh Ngôn chỉ cần cố ý khống chế là tiết kiệm được nhiều tiêu hao khi Trảm Nguyệt kiếm pháp giằng co với Vạn Long kiếm pháp. Nên trong thời gian ngắn Trảm Nguyệt kiếm pháp của Cảnh Ngôn đối kháng lại Vạn Long kiếm pháp của Cảnh Thiên Long.
Phụt phụt phụt!
Hai bóng người thấp thoáng, võ học của hai người va chạm nghiền áp nhau.
Lâm Nam La ngồi không yên, mặt đỏ ửng. Tuy đám người trên đài cao tập trung vào Cảnh Ngôn và Cảnh Thiên Long đánh nhau, nhưng Lâm Nam La cảm giác bị tát vào mặt. Lâm Nam La đã nói Cảnh Ngôn tuyệt đối không đỡ nổi võ học cực phẩm của Cảnh Thiên Long. Bây giờ xem ra hắn có dấu hiệu bị áp chế, nhưng Lâm Nam La có mọc thêm hai con mắt cũng không thấy hắn có dấu hiệu bị thua.
Lâm Nam La tức giận chửi thầm trong bụng:
- Bà nội nó, tiểu tử này tu luyện kiểu gì vậy? Đúng là quái vật!
Qua thời gian nửa tách trà.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Võ học của Cảnh Ngôn, Cảnh Thiên Long và vận dụng đến cực hạn, xảy ra va chạm đáng sợ nhất.
Lực lượng khủng bố lấy hai người làm trung tâm thổi quét không gian trong vòng trăm thước, nguyên khí mờ ngưng tụ thành sương thật lâu không tan biến.
Sau cú va chạm này Cảnh Ngôn bị đẩy lùi ra ngoài mười thước:
- Ui!
Cảnh Ngôn cảm nhận nguyên khí dao động kịch liệt trong kinh mạch Võ Đạo, hắn không kiềm được phun búng máu.
Cảnh Ngôn thầm nghĩ:
- Vũ khí của ta còn kém nhiều, nếu ta dùng vũ khí cực phẩm thì bây giờ đã không bị dưới cơ!
Vũ khí cực phẩm và thượng phẩm cách biệt một trời một vực. Hai võ giả thực lực ngang ngửa đánh nhau, nếu một người sử dụng vũ khí cực phẩm, một người dùng vũ khí thượng phẩm, cuối cùng người bị giết chắc chắn là người sử dụng vũ khí thượng phẩm.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cảnh Ngôn liên tục hít sâu, vận chuyển Thương Khung Đệ Nhất Thần Công kiềm chế nguyên khí dao động trong người.
Cảnh Ngôn bị đẩy lùi mười thước, Cảnh Thiên Long cũng không chịu nổi, mặt đỏ ửng. Cảnh Thiên Long cố gắng hết sức kiềm chế nhưng chân loạng choạng lùi bốn bước dài mới đứng vững.
Vèo!
Cảnh Thiên Long nhìn Cảnh Ngôn đăm đăm, lòng dậy sóng dữ. Trước khi đối chiến Cảnh Thiên Long không bao giờ ngờ Cảnh Ngôn sẽ mạnh mẽ đến vậy, giờ xem ra gã muốn hạ gục hắn khó khăn hơn tưởng tượng nhiều.
Cảnh Thiên Anh thầm thở phào, cười vui vẻ thầm nghĩ:
- Phù, chặn lại rồi, tiểu tử Cảnh Ngôn này không ngừng mang đến niềm vui bất ngờ cho người.
Cảnh Thiên Anh lại liếc hướng Lâm Nam La rụt cổ ngồi co ro, mỉm cười nói:
- Lâm Nam La lại nhìn lầm, Cảnh Ngôn một lần nữa ngăn cản thành công. Chậc chậc, bất ngờ lắm nhỉ?
Cảnh Thiên Anh rất bất mãn Lâm Nam La, cái tên khốn này luôn rủa Cảnh Ngôn thua Cảnh Thiên Long. Cảnh Thiên Anh đứng về phía Cảnh Ngôn, hy vọng hắn thắng nên tức giận với Lâm Nam La.
Lâm Nam La không muốn trả lời Cảnh Thiên Anh, nhưng thấy người xung quanh đều nhìn mình đành cứng cổ cãi lại:
- Hừ, ngẫu nhiên sai sót cũng là khó tránh khỏi.
Lâm Nam La thầm nghĩ:
- Cảnh Ngôn là quái thai, ta làm sao biết tiểu tử này biến thái như vậy.
Lâm Nam La nhiều lần đánh giá cao Cảnh Ngôn nhưng hắn như không có cực hạn, khiến người không thể nhìn thấu. Lâm Nam La quyết tâm không bình luận gì về đối chiến này nữa, dù sao hai tử đệ Cảnh gia đánh nhau chẳng liên quan trực tiếp đến y.
Cảnh Xuân Vũ ánh mắt âm trầm, biểu tình thay đổi nhiều lần. Từ khi Cảnh Ngôn và Cảnh Thiên Long đánh nhau thì lão không nói một câu, lúc này Cảnh Xuân Vũ vẫn im lìm, nhưng nhìn vào mắt lão thì biết lão cũng rất ngạc nhiên trước sức mạnh của Cảnh Ngôn, nhưng không sốt ruột. Hình như Cảnh Xuân Vũ cho rằng Cảnh Ngôn sẽ thua vào tay tôn tử Cảnh Thiên Long của lão.
***
Cảnh Ngôn nhìn Cảnh Thiên Long, nhếch mép cười kỳ dị:
- Cảnh Thiên Long, ngươi chỉ có bấy nhiêu bản lĩnh sao?
Cảnh Thiên Long siết chặt vũ khí cực phẩm Thiên Hỏa Kiếm:
- Chết tiệt!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cảnh Ngôn cố ý kích thích Cảnh Thiên Long:
- Còn năng lực gì cứ lấy ra hết đi, nếu không ta sẽ chẳng nương tay nữa đâu.
- Cảnh Ngôn, ngươi đừng vội ngông cuồng!
Cảnh Thiên Long không tin đến mức này rồi Cảnh Ngôn còn con bài chưa lật. Cảnh Thiên Long hơi hiểu biết Cảnh Ngôn, gã biết hắn từng tu luyện Trảm Nguyệt kiếm pháp. Cảnh Thiên Long không hiểu tại sao Cảnh Ngôn thi triển Trảm Nguyệt kiếm pháp mạnh mẽ như vậy, nhưng điều này không quan trọng.
Tạm dừng giây lát rồi Cảnh Thiên Long điên tiết lại hành động:
- Cảnh Ngôn, chịu chết đi!
Lần này Cảnh Thiên Long vẫn sử dụng võ học Vạn Long kiếm pháp.
Bùm!
Ngàn vạn bóng kiếm trông như bong bóng thổi phồng lên. Ngoài người Cảnh Thiên Long lấp lánh vầng sáng màu lục, vầng sáng này không phải nguyên khí, không liên quan võ học Vạn Long kiếm pháp.
Cường giả Tiên Thiên trên đài cao chú ý ngay đến thay đổi của Cảnh Thiên Long:
- A?
- Đây là...
Lâm Nam La hét chói tai:
- Tứ Tượng bí pháp! Đây là Tứ Tượng bí pháp!
Làm tộc trưởng gia tộc lớn thứ hai của Đông Lâm thành, Lâm Nam La thấy rộng biết nhiều. Các cường giả Tiên Thiên có mặt không ai dám nói kiến thức của mình nhiều hơn Lâm Nam La.
Nên khi bọn họ chưa nhận ra ánh sáng đỏ ngoài người Cảnh Thiên Long là gì thì Lâm Nam La đã kêu lên. Lâm Nam La mới quyết tâm không nói chuyện, nhưng khi Cảnh Thiên Long thi triển Tứ Tượng bí pháp thì y không kiềm được lòng xao động.
Một vị cường giả Tiên Thiên trên ghế thượng khác nhíu mày nhìn Lâm Nam La, chần chừ hỏi:
- Tứ Tượng bí pháp? Lâm tộc trưởng có nhìn lầm không?
Lâm Nam La bĩu môi mắt trợn trắng nói:
- Buồn cười, sao ta có thể nhìn lầm Tứ Tượng bí pháp? Hừ, Cảnh Thiên Long tuyệt đối sử dụng Tứ Tượng bí pháp, nhưng không biết hắn nắm giữ mấy trọng. Tứ Tượng bí pháp có ba trọng, nếu nắm giữ trọn vẹn thì nguyên khí của Cảnh Thiên Long khi bùng nổ sẽ nhiều hơn ban đầu gấp đôi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro