Càn Khôn Kiếm Thần

Mộ Liên Thiên c...

Trần Sơn

2024-11-12 06:39:01

Dịch: Phong Nguyệt Lâu

***

Lúc Khánh Mặc ở phủ thành chủ Đông Lâm thành, tuy Cảnh Ngôn chỉ có cảnh giới Tiên Thiên sơ kỳ nhưng cuối cùng hắn giết Triệu Chân Nghiêm cảnh giới Tiên Thiên hậu kỳ, điều này chứng minh thiên phú Võ Đạo của hắn cao cỡ nào. Nên Khánh Mặc thấy Thư Linh chưởng viện ngoại viện Đạo Nhất học viện phong sát Cảnh Ngôn thì không kiềm được lên tiếng.

Thư Linh lắc đầu nói:

- Khánh Mặc, đừng nói nữa, ta biết ngươi muốn nói cái gì. Ta không tiếp xúc với người trẻ tuổi Cảnh Ngôn này, không hiểu rõ hắn. Nhưng vừa rồi ngươi cũng thấy thái độ của hắn với Thương Khúc chưởng viện, trẻ tuổi bồng bột, khinh cuồng, kiêu ngạo, chèn ép một chút mới có lợi với hắn.

Thư Linh bổ sung thêm một câu:

- Hơn nữa nếu hắn thật sự có thiên tư siêu đẳng thì không phải không có cơ hội. Nếu hắn vượt qua Thiên Trận thì lệnh phong sát của ba học viện lớn sẽ mất hiệu lực.

Khánh Mặc rùng mình:

- Thiên Trận?

Thiên Trận? Sao làm được? Trong địa vực Lam Khúc quận thành gần ba mươi năm không có võ giả tham gia ba học viện lớn khảo hạch vượt qua Thiên Trận, quá khó khăn! Hầu như không làm được.

Đừng nói Thiên Trận, mỗi mùa khảo hạch bao nhiêu người qua được Địa Trận?

Qua Địa Trận đã xem như thiên tài Võ Đạo đỉnh cao.

Khánh Mặc không biết nên nói cái gì.

Như Thư Linh nói, võ giả vượt qua Thiên Trận trong khi khảo hạch thì lệnh phong sát của ba học viện lớn tương đương không tồn tại. Qua Thiên Trận là kinh động Quận Vương đại nhân, kinh động chưởng viện của ba học viện lớn, là chưởng viện thật sự chứ không phải chưởng viện ngoại viện như Thư Linh.

Thiên Trận quá mộng ảo.

Thư Linh mỉm cười nói:

- Khánh Mặc chấp sự nói Cảnh Ngôn có thiên phú siêu đẳng mà, nếu ngươi tin tưởng hắn như thế thì cũng nên tin hắn có thể qua Thiên Trận. Đương nhiên giờ hắn còn trẻ, chưa đầy hai mươi tuổi, hắn còn hai, ba lần cơ hội tham gia ba học viện lớn khảo hạch. Sau này hắn qua Thiên Trận rồi vào ba học viện lớn cũng được.

Khánh Mặc lặng im, không quá đồng tình với lời của Thư Linh.

Đúng là với thiên phú của Cảnh Ngôn dù không vào ba học viện lớn tu luyện, mười năm sau hắn có thể đến Tiên Thiên hậu kỳ thậm chí là cảnh giới đỉnh. Khi đó Cảnh Ngôn có chút xíu khả năng qua Thiên Trận, nhưng thời gian quá lâu. Nếu Cảnh Ngôn vào ba học viện lớn tu luyện ngay bây giờ, trong vòng mười năm có hy vọng lớn trùng kích Đạo Linh cảnh.

Với võ giả thì thời gian rất quý giá, đặc biệt là võ giả trẻ.

Cảnh Ngôn không phải tử đệ gia tộc lớn trong bản thành Lam Khúc quận thành. Những tử đệ gia tộc lớn một nhóm ưu tú nhất được nhiều tài nguyên, không thua gì tài nguyên có trong ba học viện lớn. Còn gia tộc của Cảnh Ngôn chỉ là gia tộc thành phố nhỏ, hắn được đến tài nguyên rất ít, thua xa tài nguyên trong ba học viện lớn.

Mặc dù không đồng tình với Thư Linh nhưng Khánh Mặc không có cách nào, y không thể thay đổi được gì. Y chỉ là chấp sự ngoại viện Đạo Nhất học viện, Thư Linh là chưởng viện ngoại viện.

Đến đây thì Thần Phong học viện, Đạo Nhất học viện, Hồng Liên học viện đều hạ lệnh phong sát Cảnh Ngôn.

Trên đài cao, vẻ mặt Thương Khúc đắc ý trên cao nhìn xuống Cảnh Ngôn.

Ánh mắt Thương Khúc lạnh lùng cao ngạo quét mắt hướng Cảnh Ngôn:

- Nhãi ranh tầm thường cũng dám chống đối ta? Không biết tự lượng sức mình!

Cảnh Ngôn dám không nể mặt thì Thương Khúc hủy tiền đồ của hắn, cho hắn từ nơi nào đến xám xịt trở về lại.

Cảnh Ngôn nhìn chằm chằm đài cao.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lệnh phong sát?

Ha ha, hay cho lệnh phong sát!

Cảnh Lạc Vũ cắn răng vẻ mặt lo âu nói:

- Cảnh Ngôn ca, bọn họ quá đáng! Ba học viện lớn rất quá đáng!

Cảnh Lạc Vũ biết thực lực của Cảnh Ngôn có thể nhẹ nhàng đậu khảo hạch được tư cách vào ba học viện lớn tu luyện. Bây giờ ba học viện lớn hạ lệnh phong sát thì Cảnh Ngôn làm sao? Không lẽ lần này đến Lam Khúc quận thành uổng công?

Cảnh Ngôn nhẹ lắc đầu:

- Không sao.

Cảnh Ngôn thầm cười nhạt, lệnh phong sát? Muốn hù ai? Hắn sợ gì?

Khóe môi Cảnh Ngôn cong lên, bọn họ đã hùng hổ dọa người thì hắn sẽ làm sao? Phản kích! Làm bẽ mặt!

Cảnh Ngôn vốn không muốn biểu hiện trong khảo hạch, không mong gây chú ý, giờ hắn đổi ý.

Thương Khúc cho rằng dùng lệnh phong sát có thể đả kích hắn, vậy hắn sẽ cho lão biết cỏn con đó chẳng có ích gì.

Người xung quanh cười khả ố, luôn có người thích thú thấy người khác xui xẻo.

- Cảnh Ngôn bị phong sát rồi còn muốn tham gia ba học viện lớn khảo hạch mùa này sao?

- Ha ha, có tham gia khảo hạch cũng được ích gì? Dù qua khảo hạch cũng không có ý nghĩa.

- Ai kêu hắn chảnh, ngạo? Giờ hết hồn chưa?

- Đúng rồi, chưởng viện ngoại viện Thần Phong học viện tự mình mời hắn vào Thần Phong học viện nhưng từ chối, đúng là tìm đường chết!

Võ giả cùng khu vực chỗ Cảnh Ngôn không che giấu tiếng cười nhạo.

Văn Đoạn cười to bảo:

- Cảnh Ngôn đó tội thật, ha ha ha, sướng chết!

Trần Nhược Kiệt cười khẩy nói:

- Đúng rồi, thống khoái. Theo ta thấy một lệnh phong sát không đủ, giết luôn tiểu tử này mới hay.

Hai người lúc trước bị Cảnh Ngôn nhục nhã, thầm ghi hận hắn, giờ thấy hắn xui xẻo thì sướng rơn.

- Tổng quản đến!

- Mộ tổng quản tới rồi, khảo hạch mùa này sắp bắt đầu!

- Rốt cuộc bắt đầu!

Một bóng người dần xuất hiện trên đài cao, người này là Mộ Liên Thiên.

Khảo hạch mùa này do tổng quản Quận Vương phủ Mộ Liên Thiên chủ trì.

Mọi người sớm đoán được, nhiều mùa khảo hạch trước cũng là tổng quản Mộ Liên Thiên phụ trách.

Người trên đài cao chào hỏi Mộ Liên Thiên:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Mộ tổng quản khỏe!

- Xin chào Mộ tổng quản!

Chưởng viện ngoại viện ba học viện lớn, một số nhân vật quan trọng của các gia tộc lớn Lam Khúc quận thành như trưởng lão, chủ quản đều chào hỏi.

Mộ Liên Thiên tùy ý chào hoặc gật đầu với đám người này.

Mộ Liên Thiên đi lên đài cao, nhìn quanh quảng trường.

- Các vị thanh niên tài tuấn trong Lam Khúc quận thành, ta là tổng quản Quận Vương phủ Mộ Liên Thiên. Tại đây ta đại biểu Quận Vương phủ hoan nghênh các vị đến! Tiếp theo do ta chủ trì ba học viện lớn khảo hạch nhập viện lần này! Vì tiết kiệm thời gian ta không nói nhảm nhiều, ta xin nói một số quy tắc của khảo hạch lần này.

- Nội dung khảo hạch chia ra ba giai đoạn. Giai đoạn thứ nhất là khảo hạch Nhân Trận. Giai đoạn thứ hai khảo hạch Địa Trận. Giai đoạn thứ ba khảo hạch Thiên Trận. Qua khảo hạch Nhân Trận được tư cách vào ba học viện lớn. Qua khảo hạch Nhân Trận có thể lựa chọn tiếp tục vượt ải Địa Trận hoặc từ bỏ. Qua khảo hạch Địa Trận có thể chọn tiếp tục vượt ải Thiên Trận hay bỏ cuộc.

- Có một điều các ngươi phải hết sức chú ý, qua Nhân Trận tức là thành công khảo hạch, có thể vào ba học viện lớn. Nếu chọn tiếp tục vượt ải Địa Trận mà thất bại thì cũng mất tư cách vào ba học viện lớn.

Mộ Liên Thiên nhanh chóng đơn giản nói quy tắc khảo hạch.

Cảnh Ngôn biết quy tắc, lúc trước hắn đã tham gia khảo hạch một lần. Lần đó Cảnh Ngôn chỉ vượt qua Nhân Trận đơn giản nhận, được tư cách vào ba học viện lớn tu luyện, hắn từ bỏ tiếp tục vượt ải Địa Trận.

Nếu vượt ải Địa Trận không thành công thì tư cách vào ba học viện lớn cũng mất. Nên ba học viện lớn khảo hạch mỗi mùa đa số võ giả qua Nhân Trận đều từ bỏ xông Địa Trận, nếu không tự tin thực lực của mình thì tốt nhất đừng mạo hiểm.

Mộ Liên Thiên giơ cao tay vung mạnh xuống:

- Khảo hạch chính thức bắt đầu!

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Răng rắc! Răng rắc!

Chính giữa quảng trường bỗng vang tiếng nổ lớn.

Vô số cặp mắt nhìn chăm chú, nền đất quảng trường bỗng nứt ra khe hở. Theo tiếng nổ khe hở càng lúc càng lớn tách ra hai bên.

Qua khoảng thời gian một tách trà khe hở ngừng mở rộng nhưng tiếng nổ đì đùng vẫn vang. Từ bên dưới dần dần lộ ra nền đất địa hình cực kỳ phức tạp dâng lên đập vào mắt mọi người.

Lại qua thời gian một tách trà mọi thứ hoàn toàn lặng xuống.

Nền đất xuất hiện trước mắt mọi người là Nhân Trận mà nhiều võ giả tham gia khảo hạch phải vượt qua.

Đúng vậy, đây là Địa Trận cực kỳ phức tạp.

Nhân Trận đơn giản nhất trong ba trận, nhưng muốn vượt quan nó không dễ. Trong số võ giả tham gia khảo hạch nhiều người không vượt qua được, bị đào thải. Võ giả vượt qua Nhân Trận chỉ được ba mươi phần trăm trong số các thí sinh.

Chỉ có hai, ba mươi phần trăm thí sinh là có cơ hội vào ba học viện lớn tu luyện, những người khác từ đâu đến thì về chỗ đó.

Khảo hạch vô cùng tàn khốc.

Có thể nói võ giả cảnh giới Tiên Thiên chưa chắc đậu, có hơn một nửa thí sinh là võ giả cảnh giới Tiên Thiên nhưng cuối cùng thi đậu chỉ có hai, ba mươi phần trăm số người. Tức là có nhiều võ giả cảnh giới Tiên Thiên sẽ bị đào thải trong Nhân Trận.

Võ giả không bước vào cảnh giới Tiên Thiên thì xác suất qua Nhân Trận càng thấp. Hoặc vì sức chiến đấu cực mạnh hoặc siêu may mắn thì võ giả hậu thiên mới vượt qua Nhân Trận được.

Trong võ giả cảnh giới hậu thiên có một số yêu nghiệt, như lúc trước Cảnh Ngôn là cảnh giới hậu thiên đã đánh bại Cảnh Thiên Long cảnh giới Tiên Thiên, lúc đó Cảnh Ngôn tu vi hậu thiên, nếu hắn vào Nhân Trận cũng sẽ nhẹ nhàng vượt qua.

Đương nhiên cảnh giới hậu thiên đánh bại cảnh giới Tiên Thiên là rất hiếm thấy, ít có võ giả như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Càn Khôn Kiếm Thần

Số ký tự: 0