Tiến Lên Thất T...
Trần Sơn
2024-11-12 06:39:01
Dịch: Phong Nguyệt Lâu
***
Đám người Cảnh Thiên Long ra khỏi biệt viện của Cảnh Ngôn, mấy võ giả Cảnh gia đi theo gã lên tiếng nịnh hót.
- Cảnh Ngôn này không biết sống chết.
- Đúng rồi, dám nhận chiến thư của Thiên Long ca, thật là không biết trời cao đất rộng.
- Ba tháng sau trong gia tộc đại tái hầu hết võ giả trẻ tuổi đều tham gia, khi đó mọi người sẽ thấy cảnh Cảnh Ngôn bị Thiên Long ca một chiêu đánh bại!
- ...
Cảnh Ngọc Cầm bực mình càu nhàu:
- Thiên Long, tại sao cho Cảnh Ngôn ba tháng làm gì? Theo ta thấy ép hắn ứng chiến ngay hôm nay, nếu hắn từ chối thì bắt dập đầu tạ tội là xong.
Cảnh Ngọc Cầm rất muốn nhục nhã Cảnh Ngôn, giờ phải chờ mòn mỏi ba tháng. Nếu không phải Cảnh Thiên Long chính miệng đồng ý Cảnh Ngọc Cầm đã sớm nhảy cẫng lên.
Cảnh Thiên Long hờ hững liếc Cảnh Ngọc Cầm, lắc đầu nói:
- Cô cô không hiểu.
Giọng Cảnh Thiên Long bình tĩnh nói:
- Mười năm nay Cảnh Ngôn là đệ nhất thiên tài Cảnh gia, thậm chí là toàn Đông Lâm thành. Tuy rằng đoạn thời gian gần đây hắn rớt cảnh giới, nhiều người cho rằng hắn rơi khỏi vị trí thiên tài nhưng trong Cảnh gia vẫn có nhiều người mong đợi vào hắn.
Cảnh Thiên Long đang ám chỉ trong cao tầng, các vị trưởng lão Cảnh gia có người chưa hoàn toàn chết tâm với Cảnh Ngôn.
Cảnh Thiên Long mới là kẻ nham hiểm nhất:
- Cảnh Ngôn giờ đã lú mầm phục hồi lại, ta biết tháng trước hắn trắc nghiệm thực lực ra Võ Đạo tam trọng thiên, tháng này là Võ Đạo lục trọng thiên. Phục hồi theo tốc độ này thì không lâu sau hắn có thể trở về Tiên Thiên cảnh, khi đó rất khó áp chế hắn. Nhưng trong vòng ba tháng Cảnh Ngôn có cố gắng làm gì cũng không thể đến Tiên Thiên. Nguyên đại lục không ai làm được chuyện đó. Hừ, miễn không phải cảnh giới Tiên Thiên thì hắn không là cái gì trong mắt ta, ta sẽ đánh ngã hắn trước mặt vô số võ giả Cảnh gia, làm hắn đánh mất đạo tâm. Nếu thành công có lẽ cả đời hắn không thể bước chân vào Tiên Thiên cảnh.
Cảnh Thiên Long biết rõ đối với một võ giả thì đạo tâm vô cùng quan trọng.
Trong lịch sử bao nhiêu võ giả thiên tư siêu đẳng chỉ vì đạo tâm không đủ kiên định, bị đả kích một lần liền hoàn toàn sa đọa, cuối cùng mờ nhạt trong dòng người, ví dụ nhiều không đếm xuể.
Mắt võ giả sáng rực nói:
- Ta hơi hiểu rồi.
Cảnh Thiên Long đảo tròng mắt nói với mấy người theo sau:
- Được rồi, các ngươi hãy phát tán tin tức bảo là ba tháng sau ta và Cảnh Ngôn sẽ đối chiến trong gia tộc đại tái.
- Rõ!
- Ta đi rải tin ngay!
Mấy bóng người nhanh chóng lao đi các hướng.
Trong căn phòng tiểu viện của Cảnh Ngôn.
Tứ trưởng lão Cảnh Thiên Anh nhận được tin báo của hộ vệ liền lao tới, thấy Cảnh Ngôn không đứt tay gãy chân mới yên lòng.
- Cảnh Ngôn, ngươi có sao không?
Cảnh Ngôn cười nói:
- Không sao, nhưng ba tháng sau ta sẽ đấu một trận với Cảnh Thiên Long.
Cảnh Thiên Anh kinh ngạc kêu lên:
- Cái gì? Ngươi và Cảnh Thiên Long?
Cảnh Thiên Long là nhân vật gì?
Hơn nữa chỉ có ba tháng, nếu ba năm Cảnh Thiên Anh cảm thấy có lẽ còn hy vọng, ba tháng có thể làm cái gì?
Bay giờ Cảnh Ngôn là Võ Đạo lục trọng thiên, ba tháng sau hắn tăng lên đến Võ Đạo thất trọng thiên hay bát trọng thiên đã là nghịch thiên, nhưng cảnh giới này làm sao đấu với Cảnh Thiên Long?
Cảnh Ngôn thầm thở dài, hắn nói:
- Tứ trưởng lão, ta không thể không ứng chiến. Nhưng Cảnh Thiên Long muốn lấy ta làm đá kê chân không dễ vậy!
Lông mày trắng của Cảnh Thiên Anh gần như thắt gút lại:
- Cái này...
Cảnh Thiên Anh nhìn Cảnh Ngôn thật lâu, khẽ thở dài:
- Ta không làm mất thời gian của ngươi. Cảnh Ngôn, ta sẽ nói chuyện này cho tộc trưởng.
Cảnh Thiên Anh xoay người rời đi.
Trong phòng chỉ còn mình Cảnh Ngôn.
Cảnh Ngôn lấy hồn tinh ra, lẩm bẩm:
- Ba tháng, áp lực hơi bị lớn.
Mắt lóe tia sáng, khóe môi Cảnh Ngôn cong lên, nguyên khí dâng trào:
- Cảnh Thiên Long, ngươi sẽ hối hận cho ta ba tháng, ba tháng sau chúng ta gặp lại!
Cảnh Ngôn ngồi xếp bằng trên giường, vận chuyển Thương Khung Đệ Nhất Thần Công.
Năng lượng ẩn chứa trong hồn tinh như vỡ đê ùa vào người Cảnh Ngôn.
Lực lượng của hồn tinh quá đáng sợ!
Đừng nói Cảnh Ngôn cảnh giới Võ Đạo lục trọng thiên, dù là võ giả cảnh giới Tiên Thiên khi sử dụng hồn tinh tu luyện là một loại xa xỉ, dù khối hồn tinh này chỉ là loại cấp thấp.
Hôm sau.
- Bình chướng này là chướng ngại cuối cùng.
Cảnh Ngôn cảm nhận bình chướng trong người, hắn biết đây là bước cuối cùng đặt chân vào Võ Đạo thất trọng thiên.
Chỉ cần đột phá bình chướng này Cảnh Ngôn sẽ là Võ Đạo thất trọng thiên.
Thương Khung Đệ Nhất Thần Công khống chế lực lượng hồn tinh bị Cảnh Ngôn nuốt vào, có một phần lực lượng đáng sợ này chuyển hóa thành nguyên khí, phần còn lại hung mãnh trùng kích vách tường Võ Đạo giữa lục trọng thiên và thất trọng thiên.
Ầm!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Nhiều đợt trùng kích, lớp bình chướng nhìn như vô cùng chắc chắn bị lực lượng va chạm không ngừng thả lỏng.
Cảnh Ngôn hết sức tập trung, hắn không dám lơ là chút nào. Nếu trùng kích không thành công chẳng những lãng phí nhiều năng lượng hồn tinh còn chậm trễ nhiều thời gian.Vì trùng kích thất bại Cảnh Ngôn cần bỏ ra nhiều thời gian dưỡng tinh lực để trùng kích đợt hai, ba tháng không đủ hồi sức.
Cảnh Ngôn chỉ có thể thành công, không được thất bại. Đối với hắn thời gian là quý giá nhất.
Trong óc Cảnh Ngôn truyền đến một tin tức:
- Sắp thành công!
Cảnh Ngôn chợt cau mày:
- A? Nguy, nguy rồi!
Cảnh Ngôn cảm ứng kinh mạch Võ Đạo đau rát.
Lực lượng của hồn tinh quá hung hãn, trong thời gian ngắn Cảnh Ngôn lỗ mãng hấp thu nhiều lực lượng từ hồn tinh. Nếu không nhờ Thương Khung Đệ Nhất Thần Công cường đại Cảnh Ngôn sớm nổ tan xác. Hắn mới có tu vi Võ Đạo lục trọng thiên, dù là cường giả Tiên Thiên cũng không dám nuốt chửng năng lượng hồn tinh kiểu như hắn.
Cảnh Ngôn dốc hết sức khống chế lực lượng sắp phá tan kinh mạch Võ Đạo:
- Chết tiệt! Năng lượng hồn tinh quá mãnh liệt!
Thương Khung Đệ Nhất Thần Công gần như vận chuyển đến cực hạn Cảnh Ngôn có thể làm được, hắn mới nắm giữ có chút xíu bề ngoài của Thương Khung Đệ Nhất Thần Công.
- A!
Trên gò má Cảnh Ngôn dâng lên mạch máu, khuôn mặt hắn như sắp chảy ra máu, thân thể run run. Cái cảm giác đau đớn kinh mạch Võ Đạo bị xé rách người bình thường khó thể chịu đựng.
Nếu lúc này có ai ở bên cạnh sẽ bị biểu tình của Cảnh Ngôn hù sợ.
Nguyên khí đáng sợ hình thành từng tầng sóng gợn quanh người Cảnh Ngôn, sóng gợn này có thể dễ dàng nghiền nát nham thạch. Giường dưới thân Cảnh Ngôn bị sóng gợn phủ lên lặng lẽ thành hạt bụi.
Cảnh tượng rất kinh dị!
***
Đám người Cảnh Thiên Long ra khỏi biệt viện của Cảnh Ngôn, mấy võ giả Cảnh gia đi theo gã lên tiếng nịnh hót.
- Cảnh Ngôn này không biết sống chết.
- Đúng rồi, dám nhận chiến thư của Thiên Long ca, thật là không biết trời cao đất rộng.
- Ba tháng sau trong gia tộc đại tái hầu hết võ giả trẻ tuổi đều tham gia, khi đó mọi người sẽ thấy cảnh Cảnh Ngôn bị Thiên Long ca một chiêu đánh bại!
- ...
Cảnh Ngọc Cầm bực mình càu nhàu:
- Thiên Long, tại sao cho Cảnh Ngôn ba tháng làm gì? Theo ta thấy ép hắn ứng chiến ngay hôm nay, nếu hắn từ chối thì bắt dập đầu tạ tội là xong.
Cảnh Ngọc Cầm rất muốn nhục nhã Cảnh Ngôn, giờ phải chờ mòn mỏi ba tháng. Nếu không phải Cảnh Thiên Long chính miệng đồng ý Cảnh Ngọc Cầm đã sớm nhảy cẫng lên.
Cảnh Thiên Long hờ hững liếc Cảnh Ngọc Cầm, lắc đầu nói:
- Cô cô không hiểu.
Giọng Cảnh Thiên Long bình tĩnh nói:
- Mười năm nay Cảnh Ngôn là đệ nhất thiên tài Cảnh gia, thậm chí là toàn Đông Lâm thành. Tuy rằng đoạn thời gian gần đây hắn rớt cảnh giới, nhiều người cho rằng hắn rơi khỏi vị trí thiên tài nhưng trong Cảnh gia vẫn có nhiều người mong đợi vào hắn.
Cảnh Thiên Long đang ám chỉ trong cao tầng, các vị trưởng lão Cảnh gia có người chưa hoàn toàn chết tâm với Cảnh Ngôn.
Cảnh Thiên Long mới là kẻ nham hiểm nhất:
- Cảnh Ngôn giờ đã lú mầm phục hồi lại, ta biết tháng trước hắn trắc nghiệm thực lực ra Võ Đạo tam trọng thiên, tháng này là Võ Đạo lục trọng thiên. Phục hồi theo tốc độ này thì không lâu sau hắn có thể trở về Tiên Thiên cảnh, khi đó rất khó áp chế hắn. Nhưng trong vòng ba tháng Cảnh Ngôn có cố gắng làm gì cũng không thể đến Tiên Thiên. Nguyên đại lục không ai làm được chuyện đó. Hừ, miễn không phải cảnh giới Tiên Thiên thì hắn không là cái gì trong mắt ta, ta sẽ đánh ngã hắn trước mặt vô số võ giả Cảnh gia, làm hắn đánh mất đạo tâm. Nếu thành công có lẽ cả đời hắn không thể bước chân vào Tiên Thiên cảnh.
Cảnh Thiên Long biết rõ đối với một võ giả thì đạo tâm vô cùng quan trọng.
Trong lịch sử bao nhiêu võ giả thiên tư siêu đẳng chỉ vì đạo tâm không đủ kiên định, bị đả kích một lần liền hoàn toàn sa đọa, cuối cùng mờ nhạt trong dòng người, ví dụ nhiều không đếm xuể.
Mắt võ giả sáng rực nói:
- Ta hơi hiểu rồi.
Cảnh Thiên Long đảo tròng mắt nói với mấy người theo sau:
- Được rồi, các ngươi hãy phát tán tin tức bảo là ba tháng sau ta và Cảnh Ngôn sẽ đối chiến trong gia tộc đại tái.
- Rõ!
- Ta đi rải tin ngay!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mấy bóng người nhanh chóng lao đi các hướng.
Trong căn phòng tiểu viện của Cảnh Ngôn.
Tứ trưởng lão Cảnh Thiên Anh nhận được tin báo của hộ vệ liền lao tới, thấy Cảnh Ngôn không đứt tay gãy chân mới yên lòng.
- Cảnh Ngôn, ngươi có sao không?
Cảnh Ngôn cười nói:
- Không sao, nhưng ba tháng sau ta sẽ đấu một trận với Cảnh Thiên Long.
Cảnh Thiên Anh kinh ngạc kêu lên:
- Cái gì? Ngươi và Cảnh Thiên Long?
Cảnh Thiên Long là nhân vật gì?
Hơn nữa chỉ có ba tháng, nếu ba năm Cảnh Thiên Anh cảm thấy có lẽ còn hy vọng, ba tháng có thể làm cái gì?
Bay giờ Cảnh Ngôn là Võ Đạo lục trọng thiên, ba tháng sau hắn tăng lên đến Võ Đạo thất trọng thiên hay bát trọng thiên đã là nghịch thiên, nhưng cảnh giới này làm sao đấu với Cảnh Thiên Long?
Cảnh Ngôn thầm thở dài, hắn nói:
- Tứ trưởng lão, ta không thể không ứng chiến. Nhưng Cảnh Thiên Long muốn lấy ta làm đá kê chân không dễ vậy!
Lông mày trắng của Cảnh Thiên Anh gần như thắt gút lại:
- Cái này...
Cảnh Thiên Anh nhìn Cảnh Ngôn thật lâu, khẽ thở dài:
- Ta không làm mất thời gian của ngươi. Cảnh Ngôn, ta sẽ nói chuyện này cho tộc trưởng.
Cảnh Thiên Anh xoay người rời đi.
Trong phòng chỉ còn mình Cảnh Ngôn.
Cảnh Ngôn lấy hồn tinh ra, lẩm bẩm:
- Ba tháng, áp lực hơi bị lớn.
Mắt lóe tia sáng, khóe môi Cảnh Ngôn cong lên, nguyên khí dâng trào:
- Cảnh Thiên Long, ngươi sẽ hối hận cho ta ba tháng, ba tháng sau chúng ta gặp lại!
Cảnh Ngôn ngồi xếp bằng trên giường, vận chuyển Thương Khung Đệ Nhất Thần Công.
Năng lượng ẩn chứa trong hồn tinh như vỡ đê ùa vào người Cảnh Ngôn.
Lực lượng của hồn tinh quá đáng sợ!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đừng nói Cảnh Ngôn cảnh giới Võ Đạo lục trọng thiên, dù là võ giả cảnh giới Tiên Thiên khi sử dụng hồn tinh tu luyện là một loại xa xỉ, dù khối hồn tinh này chỉ là loại cấp thấp.
Hôm sau.
- Bình chướng này là chướng ngại cuối cùng.
Cảnh Ngôn cảm nhận bình chướng trong người, hắn biết đây là bước cuối cùng đặt chân vào Võ Đạo thất trọng thiên.
Chỉ cần đột phá bình chướng này Cảnh Ngôn sẽ là Võ Đạo thất trọng thiên.
Thương Khung Đệ Nhất Thần Công khống chế lực lượng hồn tinh bị Cảnh Ngôn nuốt vào, có một phần lực lượng đáng sợ này chuyển hóa thành nguyên khí, phần còn lại hung mãnh trùng kích vách tường Võ Đạo giữa lục trọng thiên và thất trọng thiên.
Ầm!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Nhiều đợt trùng kích, lớp bình chướng nhìn như vô cùng chắc chắn bị lực lượng va chạm không ngừng thả lỏng.
Cảnh Ngôn hết sức tập trung, hắn không dám lơ là chút nào. Nếu trùng kích không thành công chẳng những lãng phí nhiều năng lượng hồn tinh còn chậm trễ nhiều thời gian.Vì trùng kích thất bại Cảnh Ngôn cần bỏ ra nhiều thời gian dưỡng tinh lực để trùng kích đợt hai, ba tháng không đủ hồi sức.
Cảnh Ngôn chỉ có thể thành công, không được thất bại. Đối với hắn thời gian là quý giá nhất.
Trong óc Cảnh Ngôn truyền đến một tin tức:
- Sắp thành công!
Cảnh Ngôn chợt cau mày:
- A? Nguy, nguy rồi!
Cảnh Ngôn cảm ứng kinh mạch Võ Đạo đau rát.
Lực lượng của hồn tinh quá hung hãn, trong thời gian ngắn Cảnh Ngôn lỗ mãng hấp thu nhiều lực lượng từ hồn tinh. Nếu không nhờ Thương Khung Đệ Nhất Thần Công cường đại Cảnh Ngôn sớm nổ tan xác. Hắn mới có tu vi Võ Đạo lục trọng thiên, dù là cường giả Tiên Thiên cũng không dám nuốt chửng năng lượng hồn tinh kiểu như hắn.
Cảnh Ngôn dốc hết sức khống chế lực lượng sắp phá tan kinh mạch Võ Đạo:
- Chết tiệt! Năng lượng hồn tinh quá mãnh liệt!
Thương Khung Đệ Nhất Thần Công gần như vận chuyển đến cực hạn Cảnh Ngôn có thể làm được, hắn mới nắm giữ có chút xíu bề ngoài của Thương Khung Đệ Nhất Thần Công.
- A!
Trên gò má Cảnh Ngôn dâng lên mạch máu, khuôn mặt hắn như sắp chảy ra máu, thân thể run run. Cái cảm giác đau đớn kinh mạch Võ Đạo bị xé rách người bình thường khó thể chịu đựng.
Nếu lúc này có ai ở bên cạnh sẽ bị biểu tình của Cảnh Ngôn hù sợ.
Nguyên khí đáng sợ hình thành từng tầng sóng gợn quanh người Cảnh Ngôn, sóng gợn này có thể dễ dàng nghiền nát nham thạch. Giường dưới thân Cảnh Ngôn bị sóng gợn phủ lên lặng lẽ thành hạt bụi.
Cảnh tượng rất kinh dị!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro