Cảnh Giới Cực Hạn

Tỉnh Lại Lúc Nử...

2024-11-20 13:35:02

Khoảnh khắc đó, anh có thể nghe thấy trái tim mình đập vang.

Anh biết rõ tất cả mọi thứ bây giờ đều rất không bình thường, anh luôn truy đuổi tìm câu trả lời.

Anh đã chuẩn bị nghênh đón sợ hãi, dù trong gương đột nhiên có ma nữ tóc tai bù xù chui ra thì anh cũng sẽ không sợ hãi lùi bước, nhưng cảnh trước mặt thật sự đã vượt ra khỏi sự chuẩn bị của anh, khiến anh nhất thời cảm thấy đang rơi vào ác mộng.

Trong gương không có ma nữ!

Trong gương cũng không có anh!

Anh chỉ có thấy được một mặt gương, soi sáng bồn rửa mặt trước người anh, tường sứ trắng ảm đạm phía sau, mà anh hoàn toàn không ở giữa gương và tường!

Cảnh tượng quả thật quá đột ngột, Thẩm Ước chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng, không để ý đã có con muỗi lặng lẽ đáp lên cổ anh, đang đâm vào mũi nhọn vào mạch máu của anh, tham lam hút máu tươi khiến nó say mê.

Không biết qua bao lâu, cuối cùng Thẩm Ước lấy lại tinh thần, trong đầu lướt qua một truyền thuyết dân gian, quỷ không có bóng ở trong gương.

Anh là quỷ sao?

Cảnh tượng thê lương kỳ dị như vậy khiến Thẩm Ước cũng đang suy nghĩ đáp án này, anh hít một hơi dài cho bình tĩnh, nhắm mắt lại chốc lát, sau đó nhìn lại gương. Khóe miệng hơi co quắp.

Trong gương không có ma nữ, chỉ có sắc mặt nhìn hơi thê thảm của anh.



Mọi chuyện vừa rồi là ảo giác?

Mồ hôi lạnh chậm rãi chảy xuống từ trán, Thẩm Ước chần chừ chốc lát, lần nữa rửa mặt lau mặt, nhắm mắt mở ra chậm lại nhìn lại gương. Trong gương trông anh hơi bất an, cũng có chút mong đợi...

Con muỗi bị dọa vì hành động kỳ quái của anh, bay đến giữa không trung vẫn lưu luyến món ngon, luẩn quẩn không chịu rời đi.

Sau khi Thẩm Ước lặp đi lặp lại động ác mười mấy lần, thấy anh trong gương hơi thất vọng, anh ở trong gương không biến mất nữa, anh không khác gì con người bình thường.

Chuyện vừa rồi là anh? Anh hoa mắt? Ảo giác hay là ảo ảnh? Anh còn sống ở thế gian này?

Thẩm Ước không biết đâu là câu trả lời, nhưng cuối cùng từ bỏ thử nghiệm. Đi về trước giường, anh hít không khí tuy đã vào thu nhưng vẫn khiến người ta cảm thấy nóng ran ngoài cửa sổ, ngã về phía gối như cương thi, nhắm hai mắt lại.

Bóng tối trong đêm thu cuối cùng im ắng vọt tới, anh nhanh chóng bị bóng tối bao vây, cũng sáp nhập vào bóng tối trong mơ, vì vậy cũng không biết con muỗi vừa hút máu anh bay xuống trước gương.

Con muỗi chưa thỏa mãn món máu tươi ngon miệng vừa rồi, tiêu hóa một lát lại vỗ cánh bay về phía người đàn ông ngủ say, nó chuẩn bị ăn thỏa thích một bữa. Chẳng qua mới rời khỏi gương, con muỗi đột nhiên dừng lại trên không trung.

Trên đường dài vẫn có xe cộ không cam lòng gầm nhẹ lao nhanh, khiêu chiến ban đêm uy nghiêm yên lặng.

Con muỗi trong không trung đó không khỏi run rẩy trong tiếng ầm ầm của đầu máy, sau đó cũng cứng đờ như Thẩm Ước vừa rồi.

Trong chớp mắt, con muỗi mất đi sự sống, rơi xuống đất, cũng không chờ rơi xuống đất, cơ thể cứng ngắc đã vỡ ra, hóa thành sương mù tan vào bóng tối ...

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Cảnh Giới Cực Hạn

Số ký tự: 0