Là đi chơi hay...
2024-08-19 21:42:15
Ngồi nghe Nam Cung Mộ và Mạnh Thuận Hiên lời qua tiếng lại mà mọi người cũng phải chán nản, nhìn cái hình ảnh này mà xem... Có giống một ông trùm và một bang chủ lừng danh không?
Nhìn không khác gì hai bà bán cá ngoài chợ luôn á!
Còn nhân vật chính bị giành giật là Chu Tước thì vẫn ngoan ngoãn ngồi yên một chỗ và đưa mắt nhìn hai người họ, nói thật thì hai tên này có chút ồn ào, nhưng nghe nói qua nói lại thì Chu Tước lại thấy... Có chút vui vui, nên thôi ngồi nghe cho đỡ chán cũng được.
Sau khi đã cãi nhau bằng miệng không đủ thỏa mãn thì Nam Cung Mộ và Mạnh Thuận Hiên lại bắt đầu cạnh tranh bằng hành động, đó là gắp thức ăn cho cô, hai kẻ điên đó gắp nhiều đến mức chén của Chu Tước chỉ toàn là thức ăn và được chất thành một núi khá cao.
Bữa ăn bão táp qua đi thì rồi Mạnh Thuận Hiên cũng đưa Chu Tước đến Thủy Cung, đương nhiên là hắn ta phải bỏ tiền cho tất cả mọi người rồi. Lúc đi vào thì Nam Cung Mộ cũng ra hiệu cho Huyền Vũ và Thanh Long phải dẹp đường cho bọn họ đi.
Rất nhanh thì Thủy cung náo nhiệt cũng chỉ còn lại bọn họ. Khi này Chu Tước mới nói:
- Nghe nói ở Thủy Cung hay có những màn người cá chào hỏi ở trong bể nước. Ở đây có không nhỉ?
- Có!
Cả Nam Cung Mộ và Mạnh Thuận Hiên liền đồng thanh nói, nhưng rồi lúc này Mạnh Thuận Hiên liền nhìn anh, mỉm cười nói:
- Mộ lão đại, nơi này là Trầm Quốc chứ không phải Thanh Quốc, lời tôi ra lệnh sẽ dễ hơn.
- Cậu...!
Vốn dĩ Nam Cung Mộ còn đang định bước đến nhưng Chu Tước đã nắm tay anh lại, sau đó cô còn nhìn sang Mạnh Thuận Hiên, nói:
- Vậy phiền Mạnh lão đại sắp xếp.
- Không thành vấn đề, chờ anh năm phút!
Ngay sau đó Mạnh Thuận Hiên liền rời đi, khi này Nam Cung Mộ cũng bày ra dáng vẻ cực kỳ ấm ức nhìn cô. Rõ ràng là anh cũng có thể sắp xếp chuyện này mà? Tại sao Chu Tước lại ngăn cản anh chứ?
- Tiểu Tước, lẽ nào em thật sự bị tên khốn đó hớp hồn rồi?
Chu Tước híp mắt lại, sau đó cũng nhìn Nam Cung Mộ, nói:
- Yên tâm, ba phần hồn và bảy phần vía của tôi vẫn còn đủ, không thừa không thiếu.
- Vậy sao em lại...
Đến đây Chu Tước cũng nhìn qua đám người đen thui một cục ở phía sau lưng, Niệm Niệm có vẻ đã hiểu ý của cô, ngay lập tức cô ấy liền bảo mọi người xoay lưng lại, dù mọi người không hiểu lắm nhưng vẫn ngoan ngoãn làm theo.
Đến đây Chu Tước mới chủ động choàng tay ôm cổ của Nam Cung Mộ, nhỏ giọng nói:
- Vậy anh nói xem, tại sao chúng ta phải đi chơi với Mạnh Thuận Hiên?
Nam Cung Mộ lúc này cũng đưa tay ôm lấy eo của cô, nhẹ nhàng cúi xuống hôn lên cổ của cô một cái, nhỏ giọng nói:
- Vì lô hàng của Bạch Trạch.
- Đúng rồi! Vậy nếu bây giờ anh ở đây thị uy với Mạnh Thuận Hiên... Thì liệu hắn ta có làm đúng theo giao ước hay không?
- Hắn ta dám!
- Chẳng phải lúc giao dịch đã có nói rồi sao. Lô hàng trước khi đến Thanh Quốc thì không thể kiểm tra giữa chừng, nếu như lô hàng đã cập bến thì chúng ta không thể nào quy tội cho Mạnh Thuận Hiên được. Cho nên tốt nhất thì hãy để hắn ta cảm nhận được vị trí của mình ở Trầm Quốc vẫn còn rất vững chắc!
Dừng một chút, Chu Tước lại nói:
- Đợi tới khi hắn ta không còn giá trị lợi dụng nữa thì chúng ta cũng có thể nhanh chóng trừ khử hắn.
Nam Cung Mộ nhìn cô, sau đó anh liền hôn lên môi của cô một cái.
Bây giờ phải tính làm sao đây? Vợ yêu quá thông minh và quá nguy hiểm, Nam Cung Mộ cũng cảm thấy bản thân trở nên nguy hiểm hơn rồi. Nếu như sau này Chu Tước không cần anh nữa, có khi nào Chu Tước cũng xử anh như xử Mạnh Thuận Hiên không?
- Con chim nhà em là Chu Tước, rõ ràng là loài vật mang điềm lành cho gia chủ, nhưng sao anh lại thấy em còn ác hơn cả tứ đại hung thú vậy chứ?
Nghe đến đây thì Chu Tước cũng nói:
- Là do anh đặt sai vị trí nên không giống các Chu Tước khác là đúng rồi.
Dù là vậy, nhưng Nam Cung Mộ vẫn thích Chu Tước này nhất.
Cuối cùng anh cũng đã có thể chính thức nói rằng hiện tại mối quan hệ của Nam Cung Mộ và Chu Tước không đơn thuần là ông chủ và thân cận, mà họ còn có một mối quan hệ sâu sắc hơn... Chính là "Người yêu".
Trong lúc Mạnh Thuận Hiên đi phân phó, bố trí mọi thứ thì Nam Cung Mộ và Chu Tước ở ngoài này đang chim chuột với nhau không ngừng nghỉ, thậm chí là hai người còn đứng ở giữa Thủy Cung mà hiên ngang hôn nhau.
Mạnh Thuận Hiên đang háo hức nào đó: "..." Tôi là ông tơ se duyên cho hai người à?
Người cá nào đó mới vào bể: "..." Bắt tui chui vô đây rồi hai người đứng hôn nhau? Rồi là ai coi ai? Ủa alo?
Những người còn lại: "..." Quen là được rồi.
Sau khi hôn xong, Nam Cung Mộ cũng nhỏ giọng nói:
- Anh yêu em, Tiểu Tước.
- Đã biết rồi.
Nhìn không khác gì hai bà bán cá ngoài chợ luôn á!
Còn nhân vật chính bị giành giật là Chu Tước thì vẫn ngoan ngoãn ngồi yên một chỗ và đưa mắt nhìn hai người họ, nói thật thì hai tên này có chút ồn ào, nhưng nghe nói qua nói lại thì Chu Tước lại thấy... Có chút vui vui, nên thôi ngồi nghe cho đỡ chán cũng được.
Sau khi đã cãi nhau bằng miệng không đủ thỏa mãn thì Nam Cung Mộ và Mạnh Thuận Hiên lại bắt đầu cạnh tranh bằng hành động, đó là gắp thức ăn cho cô, hai kẻ điên đó gắp nhiều đến mức chén của Chu Tước chỉ toàn là thức ăn và được chất thành một núi khá cao.
Bữa ăn bão táp qua đi thì rồi Mạnh Thuận Hiên cũng đưa Chu Tước đến Thủy Cung, đương nhiên là hắn ta phải bỏ tiền cho tất cả mọi người rồi. Lúc đi vào thì Nam Cung Mộ cũng ra hiệu cho Huyền Vũ và Thanh Long phải dẹp đường cho bọn họ đi.
Rất nhanh thì Thủy cung náo nhiệt cũng chỉ còn lại bọn họ. Khi này Chu Tước mới nói:
- Nghe nói ở Thủy Cung hay có những màn người cá chào hỏi ở trong bể nước. Ở đây có không nhỉ?
- Có!
Cả Nam Cung Mộ và Mạnh Thuận Hiên liền đồng thanh nói, nhưng rồi lúc này Mạnh Thuận Hiên liền nhìn anh, mỉm cười nói:
- Mộ lão đại, nơi này là Trầm Quốc chứ không phải Thanh Quốc, lời tôi ra lệnh sẽ dễ hơn.
- Cậu...!
Vốn dĩ Nam Cung Mộ còn đang định bước đến nhưng Chu Tước đã nắm tay anh lại, sau đó cô còn nhìn sang Mạnh Thuận Hiên, nói:
- Vậy phiền Mạnh lão đại sắp xếp.
- Không thành vấn đề, chờ anh năm phút!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ngay sau đó Mạnh Thuận Hiên liền rời đi, khi này Nam Cung Mộ cũng bày ra dáng vẻ cực kỳ ấm ức nhìn cô. Rõ ràng là anh cũng có thể sắp xếp chuyện này mà? Tại sao Chu Tước lại ngăn cản anh chứ?
- Tiểu Tước, lẽ nào em thật sự bị tên khốn đó hớp hồn rồi?
Chu Tước híp mắt lại, sau đó cũng nhìn Nam Cung Mộ, nói:
- Yên tâm, ba phần hồn và bảy phần vía của tôi vẫn còn đủ, không thừa không thiếu.
- Vậy sao em lại...
Đến đây Chu Tước cũng nhìn qua đám người đen thui một cục ở phía sau lưng, Niệm Niệm có vẻ đã hiểu ý của cô, ngay lập tức cô ấy liền bảo mọi người xoay lưng lại, dù mọi người không hiểu lắm nhưng vẫn ngoan ngoãn làm theo.
Đến đây Chu Tước mới chủ động choàng tay ôm cổ của Nam Cung Mộ, nhỏ giọng nói:
- Vậy anh nói xem, tại sao chúng ta phải đi chơi với Mạnh Thuận Hiên?
Nam Cung Mộ lúc này cũng đưa tay ôm lấy eo của cô, nhẹ nhàng cúi xuống hôn lên cổ của cô một cái, nhỏ giọng nói:
- Vì lô hàng của Bạch Trạch.
- Đúng rồi! Vậy nếu bây giờ anh ở đây thị uy với Mạnh Thuận Hiên... Thì liệu hắn ta có làm đúng theo giao ước hay không?
- Hắn ta dám!
- Chẳng phải lúc giao dịch đã có nói rồi sao. Lô hàng trước khi đến Thanh Quốc thì không thể kiểm tra giữa chừng, nếu như lô hàng đã cập bến thì chúng ta không thể nào quy tội cho Mạnh Thuận Hiên được. Cho nên tốt nhất thì hãy để hắn ta cảm nhận được vị trí của mình ở Trầm Quốc vẫn còn rất vững chắc!
Dừng một chút, Chu Tước lại nói:
- Đợi tới khi hắn ta không còn giá trị lợi dụng nữa thì chúng ta cũng có thể nhanh chóng trừ khử hắn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nam Cung Mộ nhìn cô, sau đó anh liền hôn lên môi của cô một cái.
Bây giờ phải tính làm sao đây? Vợ yêu quá thông minh và quá nguy hiểm, Nam Cung Mộ cũng cảm thấy bản thân trở nên nguy hiểm hơn rồi. Nếu như sau này Chu Tước không cần anh nữa, có khi nào Chu Tước cũng xử anh như xử Mạnh Thuận Hiên không?
- Con chim nhà em là Chu Tước, rõ ràng là loài vật mang điềm lành cho gia chủ, nhưng sao anh lại thấy em còn ác hơn cả tứ đại hung thú vậy chứ?
Nghe đến đây thì Chu Tước cũng nói:
- Là do anh đặt sai vị trí nên không giống các Chu Tước khác là đúng rồi.
Dù là vậy, nhưng Nam Cung Mộ vẫn thích Chu Tước này nhất.
Cuối cùng anh cũng đã có thể chính thức nói rằng hiện tại mối quan hệ của Nam Cung Mộ và Chu Tước không đơn thuần là ông chủ và thân cận, mà họ còn có một mối quan hệ sâu sắc hơn... Chính là "Người yêu".
Trong lúc Mạnh Thuận Hiên đi phân phó, bố trí mọi thứ thì Nam Cung Mộ và Chu Tước ở ngoài này đang chim chuột với nhau không ngừng nghỉ, thậm chí là hai người còn đứng ở giữa Thủy Cung mà hiên ngang hôn nhau.
Mạnh Thuận Hiên đang háo hức nào đó: "..." Tôi là ông tơ se duyên cho hai người à?
Người cá nào đó mới vào bể: "..." Bắt tui chui vô đây rồi hai người đứng hôn nhau? Rồi là ai coi ai? Ủa alo?
Những người còn lại: "..." Quen là được rồi.
Sau khi hôn xong, Nam Cung Mộ cũng nhỏ giọng nói:
- Anh yêu em, Tiểu Tước.
- Đã biết rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro