Chương 30 - Bị Ba Chồng Phát Hiện (2)
Đào Mọng Nước (...
2024-08-08 19:42:40
Cô gọi bà lại hỏi: "Dì Trương, hai hôm nay ông chủ đều về nhà sao?"
Dì Trương không hiểu gì gật đầu: "Đúng vậy, dạo này tối nào ông chủ cũng về, tối hôm trước còn hỏi cháu nữa."
Phùng Dao đỡ trán, khẽ thở dài, có cảm giác như hồi cấp ba trốn đi chơi bị phụ huynh bắt được.
Buổi chiều, Phùng Dao xử lý công việc ở phòng sách, không xuống dưới lầu, đến bữa cơm tối cũng không thấy Phàn Tín, chắc là lại ra ngoài.
Như vậy mới hợp với hình tượng bận rộn của ba chồng, Phùng Dao thả lỏng ngồi trong phòng, vừa chăm sóc da vừa gọi điện cho An Thiến Thiến.
Phùng Dao đắp mặt nạ, mặc váy ngủ tơ mỏng nhẹ, để lộ hơn nửa bộ ngực.
Cô khẽ nhấc cánh tay, bôi dưỡng thể lên hai bầu vú nửa kín nửa hở, cả người tỏa mùi hương nhàn nhạt sau khi tắm.
"Bạn yêu, nghe nói cậu ngủ lại Đêm Hạ hai đêm, sướng lắm chứ gì?" An Thiến Thiến không bỏ qua cơ hội trêu chọc cô.
"Khẽ tiếng thôi." Giọng Phùng Dao nhỏ nhẹ hơn bình thường: "Tớ nói với ba chồng là hai hôm nay chúng ta đi chơi cùng nhau, cậu hiểu đấy, đừng để lộ."
An Thiến Thiến nghe lời cô nói liền yên lặng 2 giây mới lên tiếng: "Dao Dao, vậy ông ấy có nói cậu biết là hôm qua ông ấy gặp tớ không?"
"Tối qua tớ theo hai cha con Đặng Phương Minh đi dự tiệc, Phàn tổng cũng quen ba chồng tớ, còn chào hỏi nhau nữa."
"Hả?" Phùng Dao chau mày, gỡ mặt nạ xuống: "Thế chẳng phải là lời nói dối của tớ bị lộ rồi?"
"Hình như đúng vậy..."
Phùng Dao im lặng, xem ra ba chồng biết cô lừa hắn rồi, nhưng không vạch trần, còn vờ như tin cô.
Thôi vậy, dù gì cũng không phải chuyện gì lớn, mong là tốt nhất hắn đừng đi điều tra, cô vẫn muốn yên ổn, không muốn phá vỡ sự hòa hợp ở hiện tại.
Dù có lỡ bị phát hiện, cô cũng chỉ là đi tìm thú vui thôi, chắc không đến mức nổi giận đùng đùng không chấp nhận nổi chứ?
Phùng Dao càng nghĩ càng xa, dứt khoát bỏ qua.
Tóm lại vẫn phải tém tém, giả vờ ngoan ngoãn mới được.
Phùng Dao ngủ một giấc thật ngon, sáng dậy đi xuống lầu.
Dì Trương đang ở trong nhà bếp, bàn ăn không có ai, Phùng Dao ngồi xuống, nhấp một ngụm cà phê, tâm trạng khá tốt.
Xem ra Phàn Tín đã đi từ sớm, không thể nào chưa dậy được.
Lúc cô đang vui vẻ suy đoán, cửa tầng 1 được mở ra, người đàn ông vóc dáng cường tráng vắt khăn lông trắng đi vào, tóc hơi rối, nước chảy trên trán.
Nửa người trên ở trần, múi thịt rõ ràng, phía dưới mặt quần bơi.
Hóa ra vẫn chưa đi, mà là đi bơi trong sân.
Phàn Tín cũng rất tự nhiên liếc mắt, nhìn động tác đang ăn của con dâu dừng lại, đôi môi đỏ khẽ mở, rõ ràng là rất ngạc nhiên với sự xuất hiện của hắn.
Hắn lau lau tóc, hỏi cô: "Có chuyện gì à?"
Dì Trương không hiểu gì gật đầu: "Đúng vậy, dạo này tối nào ông chủ cũng về, tối hôm trước còn hỏi cháu nữa."
Phùng Dao đỡ trán, khẽ thở dài, có cảm giác như hồi cấp ba trốn đi chơi bị phụ huynh bắt được.
Buổi chiều, Phùng Dao xử lý công việc ở phòng sách, không xuống dưới lầu, đến bữa cơm tối cũng không thấy Phàn Tín, chắc là lại ra ngoài.
Như vậy mới hợp với hình tượng bận rộn của ba chồng, Phùng Dao thả lỏng ngồi trong phòng, vừa chăm sóc da vừa gọi điện cho An Thiến Thiến.
Phùng Dao đắp mặt nạ, mặc váy ngủ tơ mỏng nhẹ, để lộ hơn nửa bộ ngực.
Cô khẽ nhấc cánh tay, bôi dưỡng thể lên hai bầu vú nửa kín nửa hở, cả người tỏa mùi hương nhàn nhạt sau khi tắm.
"Bạn yêu, nghe nói cậu ngủ lại Đêm Hạ hai đêm, sướng lắm chứ gì?" An Thiến Thiến không bỏ qua cơ hội trêu chọc cô.
"Khẽ tiếng thôi." Giọng Phùng Dao nhỏ nhẹ hơn bình thường: "Tớ nói với ba chồng là hai hôm nay chúng ta đi chơi cùng nhau, cậu hiểu đấy, đừng để lộ."
An Thiến Thiến nghe lời cô nói liền yên lặng 2 giây mới lên tiếng: "Dao Dao, vậy ông ấy có nói cậu biết là hôm qua ông ấy gặp tớ không?"
"Tối qua tớ theo hai cha con Đặng Phương Minh đi dự tiệc, Phàn tổng cũng quen ba chồng tớ, còn chào hỏi nhau nữa."
"Hả?" Phùng Dao chau mày, gỡ mặt nạ xuống: "Thế chẳng phải là lời nói dối của tớ bị lộ rồi?"
"Hình như đúng vậy..."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Phùng Dao im lặng, xem ra ba chồng biết cô lừa hắn rồi, nhưng không vạch trần, còn vờ như tin cô.
Thôi vậy, dù gì cũng không phải chuyện gì lớn, mong là tốt nhất hắn đừng đi điều tra, cô vẫn muốn yên ổn, không muốn phá vỡ sự hòa hợp ở hiện tại.
Dù có lỡ bị phát hiện, cô cũng chỉ là đi tìm thú vui thôi, chắc không đến mức nổi giận đùng đùng không chấp nhận nổi chứ?
Phùng Dao càng nghĩ càng xa, dứt khoát bỏ qua.
Tóm lại vẫn phải tém tém, giả vờ ngoan ngoãn mới được.
Phùng Dao ngủ một giấc thật ngon, sáng dậy đi xuống lầu.
Dì Trương đang ở trong nhà bếp, bàn ăn không có ai, Phùng Dao ngồi xuống, nhấp một ngụm cà phê, tâm trạng khá tốt.
Xem ra Phàn Tín đã đi từ sớm, không thể nào chưa dậy được.
Lúc cô đang vui vẻ suy đoán, cửa tầng 1 được mở ra, người đàn ông vóc dáng cường tráng vắt khăn lông trắng đi vào, tóc hơi rối, nước chảy trên trán.
Nửa người trên ở trần, múi thịt rõ ràng, phía dưới mặt quần bơi.
Hóa ra vẫn chưa đi, mà là đi bơi trong sân.
Phàn Tín cũng rất tự nhiên liếc mắt, nhìn động tác đang ăn của con dâu dừng lại, đôi môi đỏ khẽ mở, rõ ràng là rất ngạc nhiên với sự xuất hiện của hắn.
Hắn lau lau tóc, hỏi cô: "Có chuyện gì à?"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro