Chương 30 - Bị Ba Chồng Phát Hiện (2)
Vụng Trộm (2)
2024-08-08 19:42:40
"Bà ấy ở trên lầu, không sao." Phàn Tín khẽ nói.
Đi công tác một tuần, hắn thật sự thấy ngứa ngáy, da thịt dưới lòng bàn tay mịn màng mềm mại, tỏa ra hương thơm quyến rũ hắn.
Hắn vân vê mông cô, nghiêng người đè thân dưới lên cọ xát, mập mờ nói: "Sao mông mềm vậy hử?"
"Ưm... nhẹ thôi, đừng ở đây, đang ngay cửa." Xúc cảm cứng ngắc ở phía sau quá quen thuộc, Phùng Dao vặn vẹo mông, vừa khó chịu vừa kiêng dè.
Hai người đứng cọ nhau ở gần cửa, hơi thở và quần áo đều hỗn loạn.
Phàn Tín thấy cô quá hấp dẫn, tay dùng sức bế lên từ phía sau.
"Ôi..." Phùng Dao khẽ kêu, vội im bặt, bất đắc dĩ quấn lấy cổ ba chồng.
Phàn Tín đặt cô lên sô pha rộng lớn ở phòng khách, tách hai chân cô, hắn quỳ giữa chân cô trên sô pha.
"Mặc đồ dâm quá." Phàn Tín cởi nửa quần mình, kéo tất ren đen của cô, bên trong là quần lót lọt khe màu đen, hắn vừa lột xuống vừa khẽ cảm thán.
Phùng Dao dạng chân ra, cảm thấy hơi xấu hổ, quần lót của cô toàn kiểu gợi cảm, đúng là hời cho ba chồng.
Phàn Tín nhìn lồn đẹp hơi ướt giữa háng cô, cúi thấp người, cặc bự siết chặt chống lên lồn non.
"Giống như lần trước, con dâm lên, để ba chơi cái lồn khít này." Hắn thở một hơi, bắt đầu cọ mài ở háng cô.
"Ưm ah... vậy ba nhanh lên..." Phùng Dao nhìn bộ dáng gấp gáp của hắn, không từ chối nữa, hơn nữa cô cũng đã ướt, chỉ đành quấn lấy eo hắn.
Váy ngắn bị vén lên cao, tất ren lủng lỗ ở háng, cặc bự rỉ nước không ngừng đâm thọc khe thịt và cửa lồn.
Phùng Dao bị kích thích, lông mi dài động đậy, hơi thở dâm đãng, tay cũng bất giác xoa ngực ba chồng: "A... nhẹ thôi, sắp thọc vào trong rồi... ba ơi..."
"Lồn dâm, sao con hút giỏi thế hả, chưa đụ vào mà đã hút quy đầu... A, hút sướng quá..." Trán Phàn Tín đổ mồ hôi, giọng khản đặc mang theo dục vọng, hắn đỡ lấy cặc bự đùa giỡn cái lồn dâm đãng.
"Hu hu... sắp tiểu rồi..." Vì sợ người trên lầu sẽ xuống bất cứ lúc nào nên Phùng Dao vô cùng nhạy cảm, còn chủ động dán sát, muốn cả hai nhanh chóng phát tiết.
Hậu quả của việc phóng túng chính là chưa bao lâu cô đã mắc tiểu, cô cắn môi dưới ráng nhịn.
Phàn Tín sờ mông con dâu, cọ lồn con dâu, nhìn cơ thể run rẩy của cô, khoái cảm tràn đầy, cúi người hôn cô, lấy đệm mềm bên cạnh sô pha đặt dưới người cô, thấp giọng nói: "Tiểu đi, cho ba thấy con phun nước tiểu, cứ tiểu ở đây."
"Hu hu không được... a a a..." Chân Phùng Dao run lên, dịch ấm nóng phun ra khỏi cửa lồn, phun lên quy đầu sưng đỏ của người đàn ông, dần dần nhỏ xuống đệm.
m thanh va chạm ở sô pha tầng 1 cứ vang mãi không ngừng, giọng nói trầm thấp của người đàn ông và tiếng rên rỉ của người phụ nữ đan xen, còn mang theo tiếng nước và tiếng sột soạt của sô pha, động tĩnh rất nhẹ, nhưng rất mập mờ, giống như vụng trộm vậy.
Dì Trương dọn xong tầng trên thì đi xuống, mơ hồ nghe thấy tiếng gì đó, còn tưởng là có khách tới.
Xuống tới tầng 1 mới phát hiện hai người chủ nhà đang ngồi đây, cả hai còn cách nhau cả mét. Ba chồng cúi đầu xem điện thoại, con dâu thì lo chỉnh tóc, như nước sông không phạm nước giếng.
Trên sô pha hơi lộn xộn, nhăn nhúm lung tung, dì Trương định đợi người đi thì sẽ dọn dẹp lại, nói với Phùng Dao: "Dao Dao về rồi à, muốn ăn gì không?"
"Không cần đâu dì Trương, cháu ăn rồi, cháu lên lầu đây." Phùng Dao đứng dậy, thầm liếc nhìn ba chồng ngồi bên cạnh, nhấc đôi chân nhức mỏi đi lên.
Dì Trương nhìn xung quanh, phát hiện trong thùng rác cạnh đó có đệm ghế bị vứt vào, kinh ngạc nói: "Sao thế này? Bị dơ rồi sao?"
Phàn Tín cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, liếc nhìn, bình tĩnh nói: "Dính nước trà, vứt đi."
"À, vâng." Dì Trương không hỏi nhiều, đem vứt cùng rác khác.
Đi công tác một tuần, hắn thật sự thấy ngứa ngáy, da thịt dưới lòng bàn tay mịn màng mềm mại, tỏa ra hương thơm quyến rũ hắn.
Hắn vân vê mông cô, nghiêng người đè thân dưới lên cọ xát, mập mờ nói: "Sao mông mềm vậy hử?"
"Ưm... nhẹ thôi, đừng ở đây, đang ngay cửa." Xúc cảm cứng ngắc ở phía sau quá quen thuộc, Phùng Dao vặn vẹo mông, vừa khó chịu vừa kiêng dè.
Hai người đứng cọ nhau ở gần cửa, hơi thở và quần áo đều hỗn loạn.
Phàn Tín thấy cô quá hấp dẫn, tay dùng sức bế lên từ phía sau.
"Ôi..." Phùng Dao khẽ kêu, vội im bặt, bất đắc dĩ quấn lấy cổ ba chồng.
Phàn Tín đặt cô lên sô pha rộng lớn ở phòng khách, tách hai chân cô, hắn quỳ giữa chân cô trên sô pha.
"Mặc đồ dâm quá." Phàn Tín cởi nửa quần mình, kéo tất ren đen của cô, bên trong là quần lót lọt khe màu đen, hắn vừa lột xuống vừa khẽ cảm thán.
Phùng Dao dạng chân ra, cảm thấy hơi xấu hổ, quần lót của cô toàn kiểu gợi cảm, đúng là hời cho ba chồng.
Phàn Tín nhìn lồn đẹp hơi ướt giữa háng cô, cúi thấp người, cặc bự siết chặt chống lên lồn non.
"Giống như lần trước, con dâm lên, để ba chơi cái lồn khít này." Hắn thở một hơi, bắt đầu cọ mài ở háng cô.
"Ưm ah... vậy ba nhanh lên..." Phùng Dao nhìn bộ dáng gấp gáp của hắn, không từ chối nữa, hơn nữa cô cũng đã ướt, chỉ đành quấn lấy eo hắn.
Váy ngắn bị vén lên cao, tất ren lủng lỗ ở háng, cặc bự rỉ nước không ngừng đâm thọc khe thịt và cửa lồn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Phùng Dao bị kích thích, lông mi dài động đậy, hơi thở dâm đãng, tay cũng bất giác xoa ngực ba chồng: "A... nhẹ thôi, sắp thọc vào trong rồi... ba ơi..."
"Lồn dâm, sao con hút giỏi thế hả, chưa đụ vào mà đã hút quy đầu... A, hút sướng quá..." Trán Phàn Tín đổ mồ hôi, giọng khản đặc mang theo dục vọng, hắn đỡ lấy cặc bự đùa giỡn cái lồn dâm đãng.
"Hu hu... sắp tiểu rồi..." Vì sợ người trên lầu sẽ xuống bất cứ lúc nào nên Phùng Dao vô cùng nhạy cảm, còn chủ động dán sát, muốn cả hai nhanh chóng phát tiết.
Hậu quả của việc phóng túng chính là chưa bao lâu cô đã mắc tiểu, cô cắn môi dưới ráng nhịn.
Phàn Tín sờ mông con dâu, cọ lồn con dâu, nhìn cơ thể run rẩy của cô, khoái cảm tràn đầy, cúi người hôn cô, lấy đệm mềm bên cạnh sô pha đặt dưới người cô, thấp giọng nói: "Tiểu đi, cho ba thấy con phun nước tiểu, cứ tiểu ở đây."
"Hu hu không được... a a a..." Chân Phùng Dao run lên, dịch ấm nóng phun ra khỏi cửa lồn, phun lên quy đầu sưng đỏ của người đàn ông, dần dần nhỏ xuống đệm.
m thanh va chạm ở sô pha tầng 1 cứ vang mãi không ngừng, giọng nói trầm thấp của người đàn ông và tiếng rên rỉ của người phụ nữ đan xen, còn mang theo tiếng nước và tiếng sột soạt của sô pha, động tĩnh rất nhẹ, nhưng rất mập mờ, giống như vụng trộm vậy.
Dì Trương dọn xong tầng trên thì đi xuống, mơ hồ nghe thấy tiếng gì đó, còn tưởng là có khách tới.
Xuống tới tầng 1 mới phát hiện hai người chủ nhà đang ngồi đây, cả hai còn cách nhau cả mét. Ba chồng cúi đầu xem điện thoại, con dâu thì lo chỉnh tóc, như nước sông không phạm nước giếng.
Trên sô pha hơi lộn xộn, nhăn nhúm lung tung, dì Trương định đợi người đi thì sẽ dọn dẹp lại, nói với Phùng Dao: "Dao Dao về rồi à, muốn ăn gì không?"
"Không cần đâu dì Trương, cháu ăn rồi, cháu lên lầu đây." Phùng Dao đứng dậy, thầm liếc nhìn ba chồng ngồi bên cạnh, nhấc đôi chân nhức mỏi đi lên.
Dì Trương nhìn xung quanh, phát hiện trong thùng rác cạnh đó có đệm ghế bị vứt vào, kinh ngạc nói: "Sao thế này? Bị dơ rồi sao?"
Phàn Tín cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, liếc nhìn, bình tĩnh nói: "Dính nước trà, vứt đi."
"À, vâng." Dì Trương không hỏi nhiều, đem vứt cùng rác khác.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro